Tổng Tài Baba: Mami Giận Thật Rồi!
Chương 113: Đêm tân hôn [H
Lát sau, cô bước ra, cô mặc bộ váy ngủ màu hồng,phía sau để lộ ra phần lưng trắng ngần, mái tóc được búi lên trong có chút rối nhưng thật ra rất câu dẫn anh.
Mộ Tư Phàm nhanh chóng kéo cô vào người, đặt cô nằm dưới thân, cắn nhẹ lên ngực cô sau tắm áo. Sau đó bàn tay linh hoạt tuột nó xuống, do cô không bận đồ lót nên cũng dễ dàng hành động hơn.
Anh cúi như gặm nhẹ vào nhị hoa của cô. Bên dưới một dòng nước ấm chảy ra thấm vào drap giường.
Bất giác, bàn tay cô chạm nhẹ vào cơ bắp săn chắc, nở nụ cười mê người:”Phàm, cơ bắp anh thật to”.
Mộ Tư Phàm lại cười vô hại:”Nó có to bằng tiểu huynh đệ của anh không?”.
Mục Lạc Anh liếc xéo anh, tiếp đó là đón nhận nụ hôn ngọt ngào của anh, bên dưới anh trực tiếp đưa vật nam tính vào.
Mục Lạc Anh khẽ rên:”Phàm..to quá..em..chịu không nổi mất”.
“Bảo bối, em thật mê người”.
Mục Lạc Anh kẹp chặt hông anh, bên trong cô bóp hút tiểu huynh đệ sự sung sướng vì vậy mà bao trùm toàn bộ đại não của cả hai.
Anh dồn dập tấn công:”Bên trong em thật thoải mái…”.
Bên trên, anh đưa lưỡi mình vào khoan miệng tìm lưỡi cô dây dưa trêu đùa. Đầu lưỡi bị anh trêu đến tê liệt.
Tiếp đó, anh rời khỏi môi cô dần di chuyển xuống phía ngực cô, anh hôn lên đó, cắn nhẹ khiến cô la nhẹ:”Á..đừng cắn Phàm”.
Mộ Tư Phàm ra vào nhẹ nhàng, bàn tay thỏa sức xoa nắn đủ kiểu, mặc cho cô nói gì.
Bàn tay lại di chuyển xuống vùng mông xoa nhẹ hai bên mềm mại. Cô chẳng chịu nổi sự kích thích này của anh, ưỡn bộ ngực của mình lên, Mộ Tư Phàm nhân cơ hội ngặm nhắm đó như miếng thịt béo mỡ.
Mộ Tư Phàm vừa ngặm nhưng vẫn nói:”Bà xã, nơi này thật to nha! Lại còn mêm mềm nữa”.
Mục Lạc Anh xẩu hổ:”Đừng nói, anh mặt dày”.
Thoạt sau cô mệt đến lã người, anh thỏa mãn rời khỏi cô, vẫn là dòng chất dịch bắn ra. Mục Lạc Anh ngại đến không biết nói gì.
Bất ngờ, anh dùng lưỡi mình liếm chất dịch đó một cách khoái cảm, hài lòng:”Thật tuyệt”.
Mục Lạc Anh nhìn xuống bảo:”Phàm đừng, bẩn lắm”.
“Không có bẩn nha! Đây là thành quả của anh và em”.
Sau đó anh lại chưa thỏa mãn, trường xuống hoa huy*t của cô, liếm sạch nơi mẫn cảm. Mục Lạc Anh khó chịu ưỡn ẹo,khó khăn nói:”Đừng liếm”.
Môi anh bất giác vươn lên nụ cười:”Em thật ngọt đấy bà xã”.
Cô nắm chặt tóc anh:”Phàm, em…khó chịu…anh đừng liếm nó nữa”.
“Khó chịu vậy có muốn anh nữa không?”.
“Em…muốn”.
Mộ Tư Phàm cũng không muốn làm khó cô, nhanh chóng đưa vật nam tính một lần nữa đi vào.
Cô sung sướng rên rỉ:”Ưm..nhẹ chút..ưm..a~”.
Mộ Tư Phàm trong dục vọng nghe thanh âm rên rỉ không khỏi hài lòng, từng nhịp của anh lại như vũ bão kéo đến nhưng lại rất nhẹ nhàng.
Cô sung sướng lắm! Nhưng cả thân thể đều đã ê ẩm hết rồi.
Cô mệt người, nỉ non:”Dừng..lại..em không chịu nổi”.
Mộ Tư Phàm lại như một con sói mất kiểm soát, ra vào kịch liệt hơn,đến khi cô sắp ngất anh mới buông cô ra, một dòng chất lỏng lại bắn ra tung tóe. Anh hôn vào trán cô, sau đó hai người mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
– ————-HẾT———
MÌNH SẼ VIẾT VÀI PHIÊN NGOẠI, CÁC BẠN MUỐN MẤY PHIÊN NGOẠI NÈ!!!!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!