Tổng tài bức hôn: Ngạo thê khó thuần phục - Chương 30
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Tổng tài bức hôn: Ngạo thê khó thuần phục


Chương 30


Chap30:

Ở một phòng mờ mờ trong quán rượu, Lý Vĩ Hoành hunghăng uống hết chén này đến chén khác. Anh căn bản giống như không muốn sống, chỉbuông thả mình qua chén rượu. Chỉ có làm vậy anh mới hết phiền não. Đỗi với anhyên tĩnh giờ đây quả là một loại cực hình.

Tử Tinh không để ý tới anh, công ty vừa gặp thảm trọng tổn thất. Cái này quả thựclà tình trường, thương trường đều thất bại! Anh đột nhiên cảm giác mình rất vôdụng! Vẫn bị tên Lâm Lập Phong ma quỷ đó quản chế.

Lâm Lập Phong cướp đi Hạ Tử Tinh – người anh yêu nhất. Hiện tại lại làm gian kếvề phía công ty anh. Này giống như loại người không biết xấu hổ. Hành vi đê tiệnđó của hắn có lẽ ngay cả thần linh trên cao cũng cảm thấy phẫn nộ. Anh hận hắn!Anh thật rất hận hắn. Hận đến nỗi cơ hồ muốn tự tay giết chết hắn rồi.

Nếu như tay anh hiện tại có một khẩu súng, việc Lâm Lập Phong chết là điều tuyệtđối không thể nghi ngờ!

“Anh chàng đẹp trai, đang cô đơn sao? Để em ngồi cùng anh nha.” Một thân thểngười đi tới bên cạnh anh ngồi xuống.

Lý Vĩ Hoành hết sức tức giận gào to: ” Cút! Cút cho tôi!”

Người đó nhếch môi tỏ vẻ không thú vị rời đi.

Một hồi lâu, lại có một người ngồi vào bên cạnh anh, anh vừa ngẩng đầu tínhtoán xua đuổi cái người vô lễ này thì hóa ra là Hạ Tử Phượng.

Hạ Tử Phượng mang trên mặt nụ cười đùa cợt, ” Như thế nào? Mượn rượu tiêu sầu?”

Anh hừ lạnh một tiếng, ” Là chuyện của tôi, không cần cô để ý!”

“Chuyện của anh, tôi không có quyền để ý, cũng không muốn để ý! Tôi chỉ quantâm chuyện của em gái tôi Hạ Tử Tinh.”

Lý Vĩ Hoành lập tức nhìn thẳng cô, ” Cô nói cái gì?”

” Tôi hiểu trong lòng anh thống khổ. Anh đối vơi Tử Tinh vẫn luôn nhớ mãi khôngquên, thâm tình đó khiến tôi rất cảm động. Cho nên, tôi nguyện ý giúp anh.” HạTử Phượng chân thành nhìn anh.

” Cô nguyện ý giúp tôi?” Lý Vĩ Hoành không tin nhìn cô.

Hạ Tử Phượng gật đầu, ” Anh có thể tin tưởng tôi.”

” Làm sao cô trợ giúp tôi?”

Hạ Tử Phượng ghé đầu sát vào anh, cạnh lỗ tai anh nói nhỏ……

Trong quán rượu mờ ảo tia sáng kỳ dị ánh đèn hắt lên mặt bọn họ, vốn là haigương mặt xinh đẹp ở dưới ánh đèn lờ mờ bỗng chốc từ từ trở nên xấu xí……(Jin:sóng gió bắt đầu rồi a…)

********************************************************************

Tối nay, ” câu lạc bộ danh viện ” có hoạt động, Hạ Tử Tinh nhận được thiệp mời,vốn là không định đi. Sau chị hai lại muốn mời cô theo chị ấy cùng đi, vì thếcô mới quyết định đi xem một chút. Trước khi lập gia đình, cô cùng chị hai vẫnthường kết bạn cùng nhau tham gia các hoạt động. Lúc đó quan hệ của hai người rấtkhông tệ! Nếu như không phải tại Lâm Lập Phong, cô cùng chị ấy quan hệ sẽ khôngác liệt như bây giờ.

“Danh viện câu lạc bộ” là nơi các thiên kim tiểu thư tổ chức một hội viên câu lạcbộ. Các cô không định giờ cử hành bất kỳ một hoạt động nhất định nào, về phần nộidung hoạt động có nhiều mặt, có tiệc trà, từ thiện, yến hội, vũ hội hóa trang,trao đổi thẩm mỹ, thời trang, mỗi lần hoạt động diễn ra cũng không giống nhau!

Hạ Tử Tinh đi tới câu lạc bộ nhìn thấy chị hai – Hạ Tử Phượng đang ngồi mộtmình một bên. Cô liền đi tới bên cạnh, gọi khẽ: ” Chị hai.”

Hạ Tử Phượng liếc cô một cái, : ” Ngồi xuống đi.”

Hạ Tử Tinh cao hứng đến bên cạnh chị cô ngồi xuống. Cô hiểu rõ chị mình tuytrong lòng tức giận cô cướp đi Lâm Lập Phong, nhưng tối nay chị ấy muốn mời côđi cùng, chứng tỏ chị ấy vẫn còn rất vui vẻ.

Hôm nay, ” Danh viện câu lạc bộ” xem ra rất náo nhiệt! Người đến người đi,trong đó có một phần là những thiên kim, công tử con nhà giàu, một phần là nhữngthương nhân anh tuấn hay những nhân vật thân sĩ nổi tiếng.

” Hôm nay thật náo nhiệt a.” Hạ Tử Tinh không khỏi sợ hãi than. Bình thường“Danh viện câu lạc bộ” cơ hồ cũng là thanh tĩnh, rất ít có nhiều đàn ông thamgia như vậy. Hôm nay chủ đề là cái gì đây? Chẳng lẽ là đại hội tương thân?

” Hôm nay chủ đề là gì vậy chị?” Hạ Tử Tinh hỏi chị hai bên cạnh.

Hạ Tử Phượng ánh mắt giống như thợ săn, nhìn theo từng cái thân ảnh nam nhânđang chuyển động.

” Hôm nay chủ đề là người cùng sở thích hữu!” Hạ Tử Phượng tùy ý trả lời cô.

Chủ đề là” người cùng sở thích hữu” , đó cũng chính là biến tướng tương thân đạihội nữa. Không trách được chị hai từ sau khi đi vào, ánh mắt đang vẫn đảo chungquanh. Nguyên lai là ” chọn nam nhân” . Hạ Tử Tinh hiểu cười một tiếng.

” Chị hai, chịnhìn, cái người to cao ở kia, bộ dáng thật phong nhã !” Hạ TửTinh chỉ vào một người đàn ông.

” Anh ta là tổng tài Viễn tập đoàn, Mạc Chí Viễn.” Hạ Tử Phượng lập tức đemthân phận nam nhân kia nói ra.

” Anh ta có phải bằng hữu của chị không?”

” Không phải. Anh ta hiện tại nổi danh kim cương Vương lão ngũ, có ai không nhậnra?” Hạ Tử Phượng không khỏi nghiêng mắt nhìn cô một cái.

Sau đó, Hạ Tử Phượng chỉ vào bên cạnh mấy nam nhân khác nhau: ” Đó là Vương thịgia tộc Nhị công tử, Vương Hữu Hằng, đó là Vĩnh Cơ tập đoàn Tổng giám đốc,Nghiêm Thâm. Đó là Đại Thông Cương tổng tài, Đặng Liên Bình.”

Hạ Tử Tinh mở to mắt nhìn chị, không nghĩ tới chị lại biết nhiều như vậy.

” Bọn họ đều là bằng hữu của chị không?”

” Ngu ngốc! Nếu như tôi là bằng hữu của bọn họ, còn phải ngồi đây sao?” Hạ TửPhượng đưa cho em gái một cái liếc mắt.

” Chị có thể chủ động đi làm quen với bọn họ a. Chị hai, hôm nay cơ hội tốt nhưvậy, chị không nên dễ dàng bỏ qua a.” Hạ Tử Tinh giựt giây cô. Chị ấy cũng đã28 tuổi, cũng nên hảo hảo tìm người đàn ông kết hôn. Nếu thật không muốn trởthành người còn lại.

Hạ Tử Phượng nhìn Hạ Tử Tinh một cái, cô ta nhiệt tình như vậy, là sợ cô khôngai thèm lấy dây dưa chồng cô ta sao? Hừ. Đáng ghét.

Sau đó, Hạ Tử Phượng dõi mắt theo một người, liền nói với Hạ Tử Tinh: ” Tôi gặpmột người bạn, muốn tránh đi một lát.”

“Ừ.” Hạ Tử Tinh gật đầu, phải chăng chị ấy đã thấy đối tượng của mình?

Hạ Tử Phượng rời đi không lâu, Hạ Tử Tinh thấy một đôi giày da ở trước mặt côngừng lại. Cô ngẩng đầu nhìn lên, nhưng giật nảy mình. Người kia dĩ nhiên là LýVĩ Hoành.

Cô lập tức đứng lên, anh ta vội vươn tay ngang ngạnh đem cô đến bên ghế salon,rồi cũng nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh.

“Anh rất kinh khủng ư? Tại sao vừa nhìn thấy anh liền muốn chạy?” Lý Vĩ Hoành rấtkhông vui.

Hạ Tử Tinh cúi đầu nhìn chằm chằm túi xách của mình, không nói tiếng nào.

“Tử Tinh, em không nên đối với anh quá tàn nhẫn có được hay không?” Lý Vĩ Hoànhcầm tay cô.

Hạ Tử Tinh lập tức rút tay của mình về, thấp giọng: ” Anh không nên như vậy cóđược hay không? Tôi đã kết hôn, là vợ của người khác rồi.”

“Việc đó anh không ngại.” Lý Vĩ Hoành thâm tình nhìn nàng, ” Em biết không, tronglòng anh rất yêu em. Tử Tinh.”

“Vĩ Hoành, anh không nên như vậy. Chúng ta đã kết thúc. anh quên rồi sao?” Hạ TửTinh thanh âm rất bình thản nói cho anh ta biết. Kể từ khi cô trở thành người củaLâm Lập Phong, cô sẽ không tư cách suy nghĩ đến anh.

“Em thật thương hắn không? Tử Tinh. Em nói cho anh biết, có thật em yêu Lâm LậpPhong không?” Lý Vĩ Hoành từ từ tiến tới gần cô.

“Tôi……” Hạ Tử Tinh cúi đầu, không biết nên như thế nào trả lời anh ? Yêu Lâm LậpPhong? Cô vẫn cũng không cho phép mình yêu anh ta! Cô như thế nào có thể thươnganh ta đây? Cô mỗi một phút mỗi một giây cũng muốn rời khỏi anh ta!

Cho dù anh ta bây giờ đối với cô đã có chuyển biến tốt đẹp. nhưng cô không muốnlưu lại trong một đám cưới không có tình yêu, trừ phi anh ta cũng yêu cô.

Hạ Tử Tinh dùng sức lắc lắc đầu, anh ta làm sao có thể yêu cô đây? Trong lònganh ta thích nhất chính là” Dư Tuyết Lâm” a! Cô là cái gì? Cô chẳng qua cũng chỉlà một thế thân mà thôi. Một” Dư Tuyết Lâm” thế thân……

“Nếu như, chúng ta nhất định không hề có tương lai! Anh có thể hay không yêu cầumột buổi tối? Tử Tinh.” Lý Vĩ Hoành bỗng nhiên mắt đỏ bắt được tay cô.

“Cái gì?” Hạ Tử Tinh không rõ ý tứ của Lý Vĩ Hoành.

“Nếu như, chúng ta không hề có thể tương lai. Nhưng chỉ có một buổi tối em sẽđáp ứng ta sao? (jin: oh, oh, Tử Tinh lắc đầu đi, sắp mắc mưu rồi a…)

Hạ Tử Tinh nhìn thấy mắt Lý Vĩ Hoành chợt lóe sáng, không lẽ anh định…

————————————————————————————————

Lý Vĩ Hoành đem Hạ Tử Tinh kéo vào một gian trong phòng tối, sau đó, anh thuậntay đem cửa khóa lại. Trong phòng mờ mờ chỉ còn lại hai người bọn họ, cô nam quảnữ.

Hạ Tử Tinh nhìn ** tròng mắt Lý Vỹ Hoành, bị làm cho sợ đến chân mềm nhũn.

“Không nên! Vĩ Hoành! Anh không nếu như vậy! Anh quên tôi đi, có được haykhông?” Hạ Tử Tinh bị anh ta làm cho sợ không ngừng lùi về sau.

“Em không phải sợ! Tử Tinh. Anh sẽ không hại em. Anh chỉ nghĩ hảo hảo yêuthương em!” hai mắt Lý Vĩ hoành rực lửa, như có thể đốt cháy cả một đại dương.

“Chúng ta không thể như vậy ! Tôi đã là vợ Lâm Lập Phong, phản bội anh ta,chúng ta cũng không có biện pháp sống sót . Anh hiểu chưa? Vĩ Hoành.” Hạ TửTinh cầu khẩn anh.

“Anh không sợ! Anh sẽ dẫn em đến một nơi không có ai biết chúng ta hảo hảo cuộcsống. Em tin tưởng anh, anh sẽ hảo hảo yêu em, hảo hảo chiếu cố em. Tử Tinh.”Lý Vĩ Hoành vẫn đem Hạ Tử Tinh dồn đến chân tường.

Hạ Tử Tinh đưa tay đẩy anh ta ra, một đôi ánh mắt mỹ lệ tràn đầy thương cảm: ”Nếu như anh thật yêu tôi, vậy thả tôi đi.”

“Không!” Anh ta đem thân thể cô ôm chặt vào ngực. đáy lòng lưu luyến cùng ái mộđã che dấu hai mắt anh, anh giờ này khắc này chỉ muốn hảo hảo yêu cô! ôm thậtchặc cô, từ nay về sau không hề buông tay nữa!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN