Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về! - Chương 124: Trầm Tịch Dương so cờ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về!


Chương 124: Trầm Tịch Dương so cờ


Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân đã trở về!

Chương 124: Cháu dâu tốt!

Hai người kia đều tập trung tinh thần đánh cờ, dường như không phát hiện có người ngoài bước vào.

Bàn cờ bằng đá cẩm thạch, các quân cờ trong suốt được mài dũa tỉ mỉ, cũng được bảo quản rất cẩn thận, nhìn qua không có lấy một vết chày xước, chủ nhân có nó phải vô cùng nâng niu.

Trầm Tịch Dương bất giác bị thế cờ thu hút, đắm chìm vào nó lúc nào không hay.

Lão giả áo đen chắc hẳn là người đang bị dồn vào thế bí, bàn tay liên tục vuốt chòm râu dài suy tư.

Khoảng chừng mười năm phút sau, mắt ông lão sáng lên khi nhìn vào một điểm, ngón tay nâng quân cờ chuẩn bị hạ xuống.

“Ông mà hạ xuống điểm đó toàn quân chắc chắn bị diệt!” Trầm Tịch Dương mở miệng nói.

Ông lão ngồi đối diện mặc trang phục Trung Hoa cổ đại trừng mắt nhìn Trầm Tịch Dương, “Ranh con đừng mở miệng linh tinh, miệng còn hôi sữa mà luận cờ cùng chúng ta!”

Trầm Tịch Dương chu môi, không phục đáp, “Nhìn qua đặt vào điểm 2-2 này là đường sống duy nhất của quân đen. Kì thực đó cũng là bẫy của quân trắng giăng ra chờ quân đen chui vào. Hiện tại đương nhiên chưa nhìn thấy, còn phải hai mươi nước nữa thế cờ mới lộ ra.”

Ông lão áo đen nghe Trầm Tịch Dương phân tích kĩ càng như thế thì giật mình!

Khi nãy còn tưởng còn nhóc này nói bậy nói bạ, thật không ngờ lại phát hiện ra chiến thuật của ông.

Chiêu này chính là thế cờ gia truyền của Kính gia, trước nay chưa có ai phá được.

Thế mà nó chỉ mới nhìn một lúc đã phát hiện ra điểm mấu chốt….

Thiên phú chơi cờ bậc này- thật hiếm có.

Trong lòng Mạc lão gia đã tính toán thử theo lời Trầm Tịch Dương nói, kết cục quả nhiên đây là nước cờ chết!

Lão già họ Kính này quả nhiên lòng dạ thâm sâu, ông suýt chút nữa thì bị lừa vào tròng rồi!

Ánh mắt hai lão già không tự chủ được mà tán thưởng Trầm Tịch Dương.

“Thế cháu nói xem, bây giờ ta nên đặt quân ở đâu?”

Trầm Tịch Dương không ngần ngại đáp, “Ở chính giữa điểm thiên nguyên ạ. Vừa chặn được đường lui của cánh quân bên trái của địch, vừa nối được quân mình, củng cố thêm thế trận ở vùng trung tâm. Thế là vùng trung tâm này thành địa bàn của quân đen rồi!”

Mạc lão gia xem thử, sau đó hai mắt sáng rực, hạ quân cờ xuống, rồi khiêu khích nhìn về phía Kính lão gia.

Kính lão gia không vừa, lập tức phản đòn, đám quân trắng ở góc bàn cờ ngóc đầu dậy, tìm cơ hội lật tình thế.

“Ê nhóc, ngồi xuống đây thay ta đánh ván cờ này đi! Lão già kia còn chưa đủ trình đánh với ta!”

Kính lão gia, “………………”

Trầm Tịch Dương, “………………..”

Ai cũng có thể nhìn ra ông yếu cờ hơn người ta, giờ này còn huyênh hoang lên mặt, bộ dáng này- thực sự gợi đòn!

Hai quân đen trắng qua lại chẳng mấy chốc đã qua thêm một giờ đồng hồ, mà vẫn chưa phân định thắng thua.

Kính lão gia trợn mắt, “Lão già họm hẹm, ông kiếm được trợ thủ giỏi lắm! Hừ!”

Mạc lão gia càng thêm đắc ý, từ lúc con bé này bước vào đây ông đã biết đó là bạn gái của thằng nhóc kia.

Thật không ngờ tuổi trẻ mà chơi cờ đã giỏi thế, đánh được tay đôi với lão già họ Kính kia!

Kính gia đã có truyền thống cờ thánh từ xưa đó!

“Haha, ai bảo ông không kiếm được cháu dâu tốt như tôi chứ!”

___________

#UyenToTo

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN