Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về!
Chương 34: Tra nam cẩu nữ
Lại bắt gặp đôi mắt hoa đào tà mị của Trầm Tịch Dương từ trên cao nhìn xuống mình, Liễu Huệ trong lòng càng chột dạ, sợ hãi mọi bí mật xấu xa mà ả luôn muốn dấu kín có thể bị phơi bày bất cứ lúc nào.
“Hai người họ…. chia tay thì có liên quan gì tới tôi chứ? Mạt Viện, cậu còn nhớ mình đã từng khuyên cậu tránh xa A Quý chưa? Mình sẽ sớm cảm thấy anh ta cũng chẳng phải người đàn ông tốt đẹp gì!”
“Liễu Huệ, cô…..”
A Quý lườm Liễu Huệ như muốn ăn tươi nuốt sống, lại quay sang nhìn Trầm Tịch Dương với ánh mắt thâm tình nói, “Tiểu Dương em đừng nghe cô ta nói lung tung, anh sẽ chăm sóc tốt cho mẹ con em suốt quãng đường còn lại.”
Cmn!!!!!
Hai người này không đi diễn phim cũng thật uổng phí nhân tài của đất nước!
A Quý này vì bảo vệ tình nhân trong bóng tối của mình mà hất vũng nước bẩn lên người cô, nghĩ cũng hay quá ha?!!
Còn Liễu Huệ kia cướp bạn trai của bạn thân mình cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì, đã thế còn ngồi đó giả mù mưa sa.
“Liễu Huệ, trong thời gian từ khoảng 10h45p đến 11h45p, cô rốt cuộc ở đâu?”
Liễu Huệ sắc mặt tái xanh, không khác gì gà bị cắt tiết, muốn mở miệng nói gì đó, lại không tài nào phát ra âm thanh được.
“Camera của công ty không gắn trực tiếp trong nhà vệ sinh- nhưng ngoài hành lang thì có đấy, Liễu Huệ, cô rốt cuộc làm gì trong đó lâu như thế? Phải chẳng cô và A Quý đã hẹn nhau từ trước, cô tới trước chừng một thời gian, sau đó A Quý cũng hẹn gặp Mạt Viện, chia tay cô ta.
Nhưng vì muốn bảo vệ cô mà đổ hết mọi vết bẩn lên người tôi. Sau khi Mạt Viện đi, hai người đã làm gì một thời gian dài trong nhà vệ sinh có cần tôi kể rõ cho mọi người nghe không?”
A Quý vội vã nói, “Anh, anh không hề gặp Liễu Huệ, tôi ở trong đó hút thuốc, Tiểu Dương, em nói linh tinh gì vậy?”
Vốn A Quý muốn tiến lên động tay đông chân với Trầm Tịch Dương thì Lâm Thiên đã đứng ra ngăn cản, không quên cho y một đạo ánh mắt cảnh cáo.
Trầm Tịch Dương bật cười, hỏi lại, “Ah, hút thuốc lá trong nhà vệ sinh nữ? A Quý, anh có thể nêu một lý do thuyết phục hơn hay không?”
“Được rồi, hai người không phục đúng không?”
Vừa nói, Trầm Tịch Dương vừa cầm lấy di động, xem tin nhắn mới được gửi tới vài phút trước, hé môi, “Khách sạn Hoa hồng, tối qua 21h37p, hai vị có ấn tượng đi?”
A Quý cơ thể không tự chủ được mà ngã phịch xuống đất, lẩm bẩm, “Rốt cuộc cô, cô là ai?”
Mạt Viện trợn mắt khó tin nhìn người bạn mà cô ta vẫn luôn nghĩ là hiền lành, nhất thời một cỗ tức giận xông lên, cô ta không để ý việc ở đây còn rất nhiều người, trực tiếp giáng cho Liễu Huệ hai bát bạt tai. Cũng nắm tóc, xé áo Liễu Huệ, con chó lâu nay luôn ở sau lưng cô ta làm bậy.
“Con đĩ thì ra là mày!”
“Uổng công tao coi mày là bạn tốt, cái gì cũng hết mực tin tưởng mày, thì ra mày ở sau lưng cắn tao!”
“Ah, tớ, tớ không có, Mạt Viện, xin cậu hãy tin tưởng tớ…..”
“Mày còn già mồm cãi láo à? Bảo sao lúc đó tao đi khắp nơi tìm mày không thấy đâu! Thì ra ở trong nhà vệ sinh lén lút với thằng khốn kia!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!