Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về!
Chương 61: Không biết liêm sỉ
Tiếng giày cao gót “cộc….cộc…..” tiết tấu vang lên như một bản nhạc. Chẳng mấy chốc Bạch Khánh Chi đã đứng trước mặt Trầm Tịch Dương.
Nương theo ánh sáng mờ nhạt phát ra, mọi người lờ mờ trông thấy bóng dáng khuynh thành của hai cô người, họ ngạo nghễ ngẩng cao đầu mà nhìn nhau.
Chỉ có người trong cuộc mới biết khi hai ánh mắt giao nhau, bao tích tụ dồn nén giữa họ bao năm cứ vậy tuôn ra…
“Bất quá tôi sẽ dùng nó tại lễ trao giải Hoa Đỉnh lần này!”
Một câu nói tưởng chừng như đơn giản của Bạch Khánh Chi lại chẳng khác gì ném hòn đá nhỏ xuống mặt hồ phẳng lặng, tâm tình lúc này của mọi người phải nói là kích động!
Lễ trao giải Hoa Đỉnh đó!!!
Hoa Đỉnh là một trong những giải thưởng cao quý nhất trong cho giới nghệ thuật. Sự quan tám của truyền thông đương nhiên không phải nói.
Mà điều quan trọng là Bạch Khánh Chi lần này được đề cử ba giải thưởng lớn, một giải bài hát của năm, một giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, giải còn lại là nữ diễn viên được yêu được yêu thích nhất!!!
Hoa Đỉnh năm nay hứa hẹn sẽ là một năm bùng nổ của Bạch Khánh Chi với khả năng nhận ba giải thưởng trên rất cao!
Thường thì trong các sự kiện thế này các ngôi sao sẽ mặc đồ của các thương hiệu nổi tiếng của nước ngoài như: Louis Vuitton, DIOR, CHANEL, HERMÈS…..
Rất hiếm khi mặc đồ trong nước chứ đừng nói tới một nhà thiết kế mới trong tên tuổi như Trầm Tịch Dương.
Ai cũng thầm nghĩ Trầm Tịch Dương câu được một con cá lớn rồi!!! Cái tuần lễ thời trang kia là cái lông gì so với lễ trao giải Hoa Đỉnh chứ?
“Vu Tử, chị tiễn khách đi.”
Vu Tử gật đầu, đi thu xếp ổn thoả mọi việc, tất nhiên còn phải kéo rèm lên nữa- Khánh Chi luôn không thích bóng tối.
“Trầm tiểu thư, cô có thể cho tôi xin số điện thoại liên lạc được không? Tôi rất khâm phục tài hoa của cô…. hôm nào đó muốn học hỏi đôi chút.”
Trầm Tịch Dương từ trong túi lấy ra danh thiếp của mình đưa cho người kia, cười nói, “Rất vinh hạnh.”
Một người còn giơ kí hiệu like hướng về phía Trầm Tịch Dương nói, “Cô thật đỉnh, một nghìn like cũng không đủ, haha xem sắc mặt đen như chó thui của Ý Hoan thật đã mắt. Lão tử đã sớm chướng mắt cô ta.”
Trầm Tịch Dương cũng khiêm tốn đáp, “Cảm ơn anh.”
Ý Hoan lạc lõng đứng một chỗ, mọi người đều sớm coi cô ta như vô hình. Cô ta bặm môi, cố gắng lấy dũng khí tiến về phía Bạch Khánh Chi nói:
“Bạch tiểu thư, vậy hợp đồng của chúng ta cũng sớm ký được không……?”
Mọi người đã ra tới cửa nghe thấy vậy thì ngoái đầu lại nhìn Ý Hoan, như muốn tìm xem trên mặt cô ta có mấy lớp da mặt vậy!
Chẳng lẽ cô ta không biết viết hai chữ “liêm sỉ” là như thế nào sao?
Bạch Khánh Chi, “Ah? Cô vừa nói gì, tôi nghe không rõ.”
Việc đến nước này đã không còn đường lui, Ý Hoan cố cắn chặt răng nói, “Bạch tiểu thư, ý tôi là hợp đồng về trang phục của tôi mà cô sẽ mặc trong tuần lễ thời trang sắp tới kí được rồi chứ? Chẳng phải khi nãy chị Vu cũng nói cô rất hài lòng sao? Tôi đều nghe đồn trong giới Bạch tiểu thư là người phóng khoáng, trượng nghĩa, giữ chữ tín…….”
Bạch Khánh Chi lập tức sắc mặt càng thêm lạnh, “Cô đang uy hiếp tôi?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!