Tồng Tài Đại Nhân, Anh Yêu Tôi? - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
71


Tồng Tài Đại Nhân, Anh Yêu Tôi?


Chương 13


Cô và anh ôm nhau ngủ cho đến chiều, khi cô vừa tỉnh lại đã thấy anh đang thắt cà vạt bên gương, một bộ quần áo nằm gọn gẽ trên giường. Anh cảm nhận cô đã tỉnh thì quay ra nhìn cô, cầm bộ đồ lên đưa cho cô:

– Mặc đi, chúng ta suất phát sớm hơn!

Cô cầm bộ đồ vào trong nhà tắm thay một cach nhanh chóng rồi đi thăng xuống dưới. Ngồi vào trong chiếc máy bay cùng anh và đám Thiên Lâm suất phát. Trên đường đi, anh giới thiệu cho cô từng ng một. Cô cũng chẳng quan tâm chỉ chào hỏi mấy câu. Chiếc máy bay đáp thẳng xuống sân bay sau một quá trình khá dài. Một chiếc lamborgini đen bóng. Người cầm lái là một cô gái tóc bạc, đôi mắt màu lam rất mê người. Cô, anh và đám người Hồng Lâm lên xe. Cô gái tóc bạc kia có vẻ đã để ý thấy cô, cô ta thích thú kêu lên:

– A!!! Ai đây?

Hải Lâm hơi nhếch môi một chút:

– Little! Đây Là Hoàng Ngọc Linh người mới kiêm…

Hải Lâm chưa nói xong, cô gái tên Little kia đã chặn họng, nhìn cô với ánh mắt đầy thích thú:

– A! Ngừoi mới sao? Rất xinh đẹp! Rất hợp khẩu vị của tôi đó nha!

Nghe Little nói vậy, Ngọc Linh mới phát hiện ra một điều rằng cô gái đó bị les. Cô bất chợt rùng mình rồi gượng cười một cái.

Anh nghe Little nói vậy thì cau mày, lườm nguýt Little. Bên cạnh anh từ trc đến nay đều k có phụ nữ, cô ta hiện mới qua sinh nhật 19 tuổi còn rất trẻ, lúc trc chẳng qua ngày trc thấy tội quá nên Hàn Lâm đưa cô ta về nuôi dưỡng. May mà cô ta không thích đàn ông nếu không anh cũng chẳng giữ cô ta lại mà lập tức ban chết. Bây giờ nghỉ lại lúc đó anh thật ngu xuẩn khi để cô ta ở lại. Anh cũng không nghĩ, đến người phụ nữ của anh cô ta cx dám tranh.

Anh ôm lấy đôi vai của cô, lạnh giọng:

– Bớt mơ tưởng!

Cô ta qua kính chiệu hậu nhìn thấy anh ôm cô vào lòng thì bất giác ngạc nhiên. Lão đại của cô ta vậy mà lại ôm một ng phụ nữ? Lại còn với cái giọng điệu ngữ khí cảnh cáo đó mà tuyên bố chủ quyền có phải lão đại đang bị sốt k? Khà khà, cô gái này lại có thể chinh phục đc cái con ng lạnh khốc vô nhân tính kia sao? Ồ ồ! Cô gái này thật thú vị.

Little cười thầm trong lòng, tay vẫn ung dung lái xe. Tất cả đều im lặng ngồi nghỉ cho đến khi chuông điện thoại của Hàn Lâm reo lên là Út gọi tới:

– Alo!

– ” Anh Hàn, Chu gia gửi thiệp mời tới!”

– Chu gia?

– ” Dạ vâng, họ mời Vương lão đại đi dự tiệc ạ!”

– Được tôi biết rồi!

Sau khi Hàn Lâm tắt máy, Hải Lâm liền quay sang hỏi:

– Có chuyện gì vậy?

Hàn Lâm không nhìn Hải Lâm mà trực tiếp nói với Vương Lãng Thần:

– Lão đậi, Chu gia mời anh dự tiệc.

Hoàng Lâm nhăn mày nhìn Hàn Lâm:

– Chu gia? Chu Phong?

Hàn Lâm nhìn Hoàng Lâm gật đầu rồi quay ra xem xét vẻ mặt anh. Anh thả tay ra khỏi vai của Ngọc Linh, nét mặt nghiêm nghị lại xuất hiện. Anh lạnh lùng:

– Chu gia chẳng qua chỉ là một gia tộc ở Đông Nam Á, cũng chẳng có gì đáng lo ngại. Bọn họ cũng chỉ là những kẻ muốn trèo cao thôi!

Ngọc Linh ngồi đó không nhúc nhích. Trươc đây cô cx từng nghe danh của Chu Phong-Chu gia rồi! Ông ta là một người có thế lực tương đối lớn, nhưng không thể uy hiếp đến anh. Ông ta lần này mới anh tới dự tiệc chẳng qua cũng chỉ là dể nịnh hót vì biết anh đang bắt đầu nhúng tay vào vụ buôn bán thuốc phiện mà đây lại là nguồn làm ăn lớn nhất của ông ta.

Thiên Lâm nhoẻn miệng cười một cái từ ngày Lãng Thần k để Thiên Lâm lm phó bang, chỉ để một mình mình nắm quyền thật sự Thiên Lâm đã rất vui sướng khi đc tự do nha! Thiên Lâm cất giọng nói khinh bỉ:

– Chu Phong? Chẳng qua cũng chỉ là một con chó thích nịnh nọt!

Hàn Lâm nhìn qua bên Hồng Lâm:

– Cậu nghĩ thế nào?

Hồng Lâm xua xua tay:

– Đừng lôi tôi vào nha! Tôi bt về tài chính, bt cứu người chứ k bt về xã hội đen đâu nhá!

Ngọc Linh hừ lạnh một cái, Hồng Lâm này đi theo chẳng qua cx chỉ là để băng bó vết thương nếu có và lm những vấn đề về tài chính thôi. Cô bỗng nhìn qua Little, cô gái này thoắt nhìn thì cx có chút thân thủ nhưng đi bên cạnh Vương Lãng Thần, chỉ có chút thân thủ cx chỉ là kẻ vô dụng. Nhưng nhìn kĩ thuật lái xe của cô ta, nói k sai chứ quả thật cô ta lái xe ngang bằng kĩ thuật của cô rồi!

Anh thấy cô hết dò xét Hồng Lâm lại liếc sang Little. Vương Lãng Thần anh đương nhiên hiểu suy nghĩ trong lòng cô, hừ ng con gái này, trong sơ yếu lý lịch của cô có tât cả những j xảy ra bao năm qua nhưng năm 11 đến năm 16 lại không có chỉ nói rằng bố mẹ nuôi đã chết cx k thêm gì. Biết ngay là có gì đó mà. Nhưng anh cx k phải loại thích quan tâm quá khứ của ng con gái anh yêu, a chỉ nghĩ đến hiện tại và tương lai của cô và anh.

Anh nhìn Hoàng Lâm bằng ánh mắt sắc lạnh:

– Trong đêm nay, đốt hết!

Hoàng Lâm lập tức gật đầu:

– Vâng!

Vương Lãng thần lạnh lùng nói:

– Được rồi, cậu bảo Út nói cho tên Chu Phong kia biết, tôi sẽ đi!

Ngọc Linh kéo tay áo của anh:

– Chu gia..

Anh ôm lấy eo cô, anh mắt dán vào đôi mắt cô, cát giọng trầm trầm.

– Em có muốn đi không?

Ngọc Linh nhìn về phía anh, gật đầu một cái kiên quyết! Khi đã nhấn định, mình k còn con đường thoát, cô đã quyết tâm chấp nhận lm ng phụ nữ của nah. Nhưng cô cx k muốn bị ng khác khinh thường. Nghe đc câu chuyện cuộc đối thoại của họ, cô cx hiểu và cx bt rằng đêm nay đi dự bữa tiệc này sẽ rất nguy hiểm nhưng đối với cô. Nó chẳng là gì cả! Cô cần chứng minh cho mn thấy, cô không phải một kẻ vô dụng yếu ớt tầm thường, cô đã là ng phụ nữ của anh sẽ không làm anh mất mặt!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN