Tổng Tài Đại Nhân! Cho Em Lên Lớp Đi - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
124


Tổng Tài Đại Nhân! Cho Em Lên Lớp Đi


Chương 1


Giới thiệu với các bạn tôi là Mộ Thanh Nhi 17 tuổi cái tuổi người ta gọi là tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu. 16 năm trời tôi đã tồn tại trên thế giới này tôi vẫn chưa biết được lí do mà tôi tồn tại là vì cái gì.

  Từ nhỏ tôi đã bị ba dượng bán cho một gia đình giàu có làm con dâu nuôi và từ đó cuộc sống của tôi trở nên khuôn phép. Chồng chưa cưới của tôi hơn tôi 4 tuổi, mặc dù tôi là vợ của anh nhưng chưa một lần được nhìn thấy anh chỉ hình dung qua mấy tấm ảnh hồi còn nhỏ của anh và qua lời kể của mẹ chồng. Tôi luôn mong anh tốt nhất đừng quay về nữa trực tiếp ở ngoài lấy vợ sinh con đi.

    Hôm nay cũng như mọi khi tôi thức dậy từ 4 giờ sáng chuẩn bị cơm nước cho mẹ chồng và em chồng.

   -“Mặn, cô là ý gì hại chết tôi để độc chiếm tài sản sao?”.  Cậu em chồng tôi lúc nào cũng đối đầu với tôi từ nhỏ đến giờ đã hơn 10 năm.

   Mẹ anh đã quá quen thuộc cảnh này nên cũng làm ngơ tiếp tục ăn cơm. Sau khi bửa ăn kết thúc mẹ anh gọi tôi lại nói đôi lời.

   -“Hôm nay ba chồng con và chồng con về nước nên tối nay con chuẩn bị mấy móng ăn mà hai người đó thích ăn, mấy móng đó ta đã nói cho con rồi đó nhớ khỉ lời ta vào”.
 
   Về nước? Cơm tối? Ôi mẹ ơi tôi chơi chưa đủ mà tên chồng da đen lại về là sao? (Anh da den trong conan ấy).

    Cả ngày học hôm đó tâm tư tôi cứ như treo cành cao bị ăn vài viên phấn mà tôi vẫn làm như không. Về nước! Cơm tối! Kết hôn! Động phòng!  Sinh con! Phụ nữ!….! Thật mệt mỏi mà tại sao tên đó không ở đó mà sinh con đẻ cái luôn đi về làm gì không biết.

   Mặc dù bất mãng nhưng tôi làm được gì đâu tôi là được người ta “mua” bằng tiền mà. Tôi tất bật cả buổi cuối cùng cũng xong những móng ăn dành cho buổi tối. Đang định nghỉ tay thì điện thoại bàn trong phòng khách vang lên liên hồi ép tôi phải nghe máy.

  -“Nhi cậu nhanh lên… đến đây ngay…. “. Từ trong điện thoại tiếng của yến con bạn thân của tôi gấp rút như đánh giặc vang ra.

  -“Bình tỉnh lại rồi hãy nói tiếp với tớ”. Con này mà gấp là nói bậy nó bạ tốt nhất là để nó bình tỉnh đã.

  -“Hương… hiện tại nó… trong bệnh viện… tại nạn… bệnh viện A”. Nghe xong tôi lao ra ngoài kêu kêu taxi đưa tôi tới chổ mà con yến nói, lúc đến tôi thấy có rất nhiều tên áo đen to cao đang gác trược ngày trước cổng bệnh viện. Đó chắc là vệ sĩ của tên nào đó có tiền đây mà. Xông qua đám to cao tôi đến hỏi và biết Hương bị xe oto tông bị gảy tay phải còn lại chỉ là ngoài da, tôi thở phào nhẹ nhỏm tưởng nó mất mạng rồi cơ.

  Tới lúc tôi về đã là nữa đêm ai cũng tắt đè đi ngủ cả rồi tôi nhẹ nhàn bước vào trong nhà chỉ sợ mọi người thức giấc đang đi ngang nhà bếp thì mghe thấy âm thanh lạ không lẻ có trộm tôi bèn lại gần xem sao sẵn có cây gậy bên góc tường tôi vội cầm lấy nhẹ nhàn đến gần chổ phát ra âm thanh đó vừa  đến gần đó thì một cái bóng xuất hiện bịt miệng cô lại không cho cô phát ra bất cứ âm thanh nào cả. Trong gió nhẹ thoáng qua người cô trong đó pha lẩn một chút mùi hương dầu gội đầu bạc hà.

   Sợ quá tôi vung gậy tùm lùm vô tìnhiều đập đính cái gì đó rồi vang lên một tiếng la hơi nhỏ nhưng vẫn lọt vào tai tôi được sao đó cái bóng đó ngã xuống đụng phải tôi trong lúc không cẩn thận tôi cũng bị đẩy ngã đầu đập phải cạnh bàng rồi hôn mê.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN