Tổng Tài Lạnh Lùng Quên Tôi Rồi
#1 Đã đến lúc nên trả thù
– Cô là ai? Ai cho cô được phép trèo lên giường tôi!
Tiếng nước chảy bỗng ngừng lại, cô mở cánh cửa nhà tắm ra, gương mắt vô cùng thoả mãn nhìn hắn
– Hứa tổng chắc đã quên ai tối qua là người cuồng nhiệt nhất nhỉ?
– Cô…! Đáng ghét!
Hắn lấy ra từ ngăn tủ bàn một chiếc thẻ VIP, đôi mắt giận dữ ném tấm thẻ vào người cô
– Số tiền này đủ để cô sinh sống ở thành phố suốt đời, mau cút khỏi mắt tôi đi
– Tôi không muốn tiền!
– Vậy cô muốn cái quái gì?
Cô bước đến cạnh bên giường, lôi từ trong túi ra một tờ giấy đã được gấp lại một cách cẩn thận. Bàn tay vuốt ve gương mắt đang nổi lửa của hắn
– Hứa tổng, cho anh ba ngày để suy nghĩ, nếu không tôi nhất định sẽ không chắc chắn rằng Trầm Niên Luân sẽ được an toàn đâu
Hắn không để cô nói tiếp liền xoay người đè cô xuống giường. Thân hình nhỏ bé của cô bị lấp đi bởi thân hình của hắn, chỉ để lộ gương mặt đang vui vẻ
– Hứa tổng ! Tối qua đã vậy rồi lại còn muốn tiếp sao ?
– Cô chỉ cần chạm vào một sợi tóc của A Luân tôi nhất định sẽ giết chết cô
Nói rồi hắn thả cô ra, mặc thật nhanh quần áo rời bước đi ra khỏi căn phòng một cách vô tình. Thiên Tinh ngồi dậy, bàn tay nắm chặt tấm thẻ VIP mà hắn đưa, cô cố gắng kìm nén lại nước mắt nhưng càng kìm nén thì trái tim lại càng đau.
Cách đây năm năm, khi Thiên Tinh vẫn còn là một sinh viên năm ba đại học, cô gặp hắn trong một lần hắn đến diễn thuyết, ngay từ lúc gặp gỡ cô đã biết rằng đó là người mình yêu. Khi đó hắn vẫn rất tốt bụng, hoà đồng, luôn quan tâm mọi người cho nên cô cũng vì vậy mà yêu hắn. Suốt bao lâu liền, Thiên Tinh vẫn theo đuổi hắn và ông trời cũng đền đáp lại, hắn và cô yêu nhau. Tưởng rằng có thẻ bên nhau vĩnh viễn nhưng hoá ra hắn không phải là người cùng cô đi đến cuối cùng. Trầm Niên Luân – Đại tiểu thư nhà họ Trầm bỗng nhiên xuất hiện. Cô ta chính là người đã cứu hắn từ một vụ tai nạn, hắn mất đi trí nhớ, Thiên Tinh đã biết mất khỏi hắn, suốt những năm ấy chỉ có Niên Luân bên hắn và cuối cùng Niên Luân cũng là vị hôn phu của hắn, ba chữ “ Lưu Thiên Tinh ” thật sự đã biến mất…
– Thần…Tới khi nào anh mới nhận ra em ?
Cô đứng dậy mặc đồ vào, từ từ bước ra khỏi cửa, vứt lại những chuyện yếu lòng mà mình muốn quên đi
– Lưu Thiên Tinh ! Đã đến lúc nên trả thù rồi
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!