Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?
Chương 166
Mấy ngày này cả thành phố đều rạo rực chờ đợi một sự kiện. Thực chất nói cả thành phố có vẻ hơi rộng, bởi người mong chờ chỉ thuộc hai tầng lớp thượng lưu hoặc tầng cuối của xã hội là chính. Những người có thu nhập và cuộc sống bình thường nếu như không quá quan tâm báo chí sẽ không hay biết chuyện gì, càng không ôm trong mình tư tưởng chờ đợi.
Sự kiện ấy là gì mà có tầm ảnh hưởng lớn đến vậy?
Chính là đại lễ kỉ niệm một năm ngày cưới của đại thiếu gia nhà họ Trịnh: Trịnh Văn Minh và Hạ Lam! Hai người bọn họ có vẻ nồng thắm lắm, còn nhân cơ hội này làm lại hẳn một đám cưới, không chỉ tổ chức tiệc linh đình mấy ngày, còn nhân dịp ấy mở công quỹ, quyên góp không ít cho người nghèo khổ hoặc vô gia cư. Không những vậy còn tổ chức quay số may mắn, người nhận được số hiệu chỉ định có thể nhận một khoản tiền mặt lớn hoặc một cơ hội đầu tư ở ML hoặc Trịnh gia. Đề nghị hấp dẫn liên quan đến vận mệnh một con người hoặc một gia tộc như vậy.. dù không ai nói rõ với ai nhưng sự mong chờ trong lòng vẫn tồn tại.
Các tiểu thư thế gia trước đây gặp Văn Minh đều đi đường vòng nay đều cảm thấy tiếc nuối vô hạn. Khốn kiếp! Họ đâu biết sau cái mã đẹp trai kia là một bộ óc thiên tài như vậy? Nhà họ Trịnh hay chính cậu chàng là người che giấu thực lực đây, để bọn họ bỏ qua một món quà quý, khiến cậu rơi vào tay một cô nàng được mệnh danh “Hót gơ sai trái” như vậy!
Đúng là đáng thương..
Nhưng không sao! Đáng thương thì đáng thương, không ít cô gái chưa chồng tình nguyện xả thân kéo Văn Minh ra khỏi vũng bùn đáng thương đó. Để cậu nhìn nhận cho rõ ràng Hạ Lam xuất thân hèn kém kia không phù hợp với cậu một chút nào cả. Bọn họ – những con người vốn sống trong nhung lụa, trong giới thượng lưu, hơn nữa còn có một thân thể trong sạch cực kì – mới xứng đáng sánh vai với người quyền thế cao quý như cậu!
Cuộc sống bình lặng của hai người vấp phải không ít tiểu tam tiểu tứ các loại. Nhưng Văn Minh đã không còn là trẻ nhỏ ngây ngô, hơn nữa cậu đã đi qua hai kiếp người, một lần chết sẽ khiến người ta trưởng thành biết bao nhiêu chứ? Những trò tiểu xảo làm quen vân vân mây mây gì đó của các tiểu thư này trước mặt cậu hoàn toàn không có đất diễn!
Hừ, cậu không có hứng được không, làm Hạ Lam của cậu phải lo lắng cậu lại càng không thích!
Nhưng Văn Minh không thích đâu có nghĩa là người ta sẽ dừng lại? Cuộc sống mà, kẻ tự muốn chui đầu vào chỗ chết còn rất nhiều. Sau hàng loạt những lời từ chối hoặc uyển chuyển hoặc thẳng thắn của cậu, vẫn còn không ít cô gái ôm mộng vàng son. Mãi cho đến khi thấy công bố lễ kỉ niệm ngày cưới của cậu và Hạ Lam xuất hiện trên báo, nhìn vẻ mặt hai người hạnh phúc thật sự, đám tiểu thư kia mới thu bớt sự nhiệt tình của mình lại.
Thu lại nhưng không dập tắt hẳn.
Đời còn dài, thời gian còn nhiều.. Để xem sự say mê của cậu với đứa con gái dơ bẩn kia kéo dài được bao lâu?
*
SM là công ti giải trí lớn nhất cả nước, và như chúng ta đã biết, mặc dù Văn Minh chẳng mấy khi để tâm đến nó nhưng cái đầu rồng cuối cùng này vẫn cứ là tài sản của cậu.
Chuyện ấy rất ít người biết, Văn Minh cũng chẳng thích khoe mẽ ra ngoài. Thậm chí cả Hạ Lam thân cận nhất còn chưa thấy Văn Minh nhắc đến SM bao giờ. Chẳng phải do cậu sợ nhỡ hai người li dị sẽ phải phân chia cả tài sản bên đó, là do Văn Minh.. nhất thời quên mất mà thôi!
Ít người biết, đến cả Hạ Lam cũng không biết, nhưng không phải là bí mật không một ai biết cả. Ví như Ngọc Thái chẳng hạn, anh là một bác sĩ của TL, nhưng thế thì sao? Tin tức nóng hôi hổi kia anh vẫn nắm được trong tay đó còn gì?
May mắn nhờ Trần Duy tiết lộ thì đã sao? Ai biết lúc này hắn đã rục xương trong tù thế nào chứ!
Ngọc Thái vốn là người thông minh, hơn nữa sự chờ đợi và tính kiên nhẫn thâm căn cố đế trong người anh từ lâu. Mọi kế hoạch đều diễn ra như dự định của Ngọc Thái, anh không ngại chuyện nó bị kéo dài. Chỉ cần có thể khiến nhà họ Trịnh sập hoàn toàn, một chút thời gian chờ đợi đó có tính là gì chứ?
Ngay khi biết chuyện cả SM và ML đều thuộc quyền sở hữu của Văn Minh, Ngọc Thái đã chi một khoản không nhỏ thuê người xâm nhập vào hai tập đoàn này, yêu cầu bọn họ tìm cách leo cao. Nếu lấy được thông tin hữu ích khiến cổ phiếu rớt giá là tốt, còn không, có thể moi được “tâm” của vị tổng giám đốc trẻ bí ẩn kia cũng ok nốt! Chẳng hiểu may mắn hay bất hạnh, người bên ML vẫn ra sức hàng ngày, còn cô gái bên SM.. Đã sớm từ giã cõi đời.
Nói đến cô gái này Ngọc Thái cũng có rất nhiều suy nghĩ. Vốn dĩ ban đầu cô nàng là bệnh nhân của TL, bệnh tim bẩm sinh nên bị vứt bỏ ở cô nhi viện. Lớn lên kiếm được một khoản tiền liền tìm cách thay tim. Nhưng phẫu thuật đó đâu phải ngày một ngày hai có thể làm được, hơn nữa tiền cũng là vấn đề, cô nàng chỉ có cuốn sổ tiết kiệm gần một trăm triệu, đủ được hay sao?
Cũng còn may, đúng lúc ấy cô nàng được tuyển vào SM làm việc, Ngọc Thái cũng nghe được tin Văn Minh chính là tổng giám đốc của nơi đó. Anh đã gặp riêng cô, tìm cách làm một trao đổi. Cô bán thông tin, làm theo lệnh của anh, còn anh, sẽ ưu tiên tìm tim, cấy ghép cho cô miễn phí!
Sức hút của sự sống rất lớn, sức hút của tổng giám đốc trẻ đẹp lắm tiền còn lớn hơn.. Cô nàng dĩ nhiên đồng ý, còn kí hợp đồng với Ngọc Thái. Đáng tiếc còn chưa việc gì thành, cô nàng đã bỏ mạng nơi sa trường.
Thi thể của cô gái này do Ngọc Thái phát hiện, lúc ấy Hồng Ngọc đến tìm anh yêu cầu hợp tác cùng phát triển. Ma xui quỷ khiến thế nào Ngọc Thái lại quyết định sẽ để Hồng Ngọc kia phẫu thuật thẩm mỹ, tiếp tục xâm nhập SM.
Một viện trưởng như anh tìm cách tuồn một cái xác vào nhà xác bệnh viện không phải chuyện khó. Hơn nữa cô ta đích xác là do bệnh tim tái phát mà chết, cũng chẳng ai làm khó được anh. Nghiễm nhiên, Hồng Ngọc tựa phượng hoàng lửa thoát xác, không những thay đổi gương mặt, còn thay luôn được một cuộc sống mới. Cuộc sống đủ đầy với một nhân cách tốt đẹp và tâm hồn thánh khiết thật sự.
“Bây giờ làm cách nào quay lại đó?” Hồng Ngọc, không, lúc này cô đã không còn là Hồng Ngọc nữa rồi. Liếc nhìn thẻ căn cước trên mặt bàn kính, Ngô Mai Anh, lúc này cô chính là Ngô Mai Anh! “Cô gái này mấttíchcũng quá lâu rồi!”
“Cứ nói cô đi phẫu thuật thay tim mới trở về!” Ngọc Thái có chút tò mò nhìn gương mặt của Hồng Ngọc. Từ lúc xuống sân bay đến giờ cô nàng đều đeo khẩu trang y tế và kính đen che lấp mặt. Mái tóc xoăn dài đẹp đẽ cũng thuận thế rủ xuống, che đi mấy phần phong tao.
Cô ta nói bác sĩ lo kích ứng nên không cho phép tháo xuống vội, phải kiêng thêm ít ngày mới được. Hừ, kiêng thêm ít ngày hay sau chuyện này còn ma âm gì? Lẽ nào cô ta phẫu thuật hỏng? Nếu như vậy thật thì khả năng kế hoạch của anh thành công không cao đâu!
Thôi được rồi, mấy ngày thì mấy ngày, Ngọc Thái cũng không vội!
“Trước khi đưa cô ta vào nhà xác tôi đã gửi đơn xin tạm nghỉ cho cô ta ở SM rồi. Bên đó mặc dù xác nhận, nhưng nếu giờ cô quay lại đó, sẽ phải làm lại từ đầu, một nhân viên mới toanh!”
“Không vấn đề!” Mai Anh cầm lấy giấy tờ tùy thân và chìa khóa căn hộ mới, nhếch môi đứng dậy.
Ai da~ đến cả cái tên cũng trùng hợp thế này, Ngô Ngọc Thái, tôi thật sự muốn xem vẻ mặt của anh khi nhìn thấy gương mặt sau phẫu thuật của tôi!
“Dù sao tôi cũng không quen với nơi đó, nếu là nhân viên kì cựu thế nào cũng để lộ sơ hở!”
“Cô về đi, mai nhớ đúng giờ đi làm!” Ngọc Thái híp mắt, cô ta thông minh và gian xảo hơn.. Mặc dù làm anh khó chịu, nhưng hợp tác chắc sẽ tăng cao khả năng thành công đúng không? “Cuối ngày nhắn tin báo cáo tình hình cho tôi!”
“Không vấn đề!”
Bóng hồng xinh đẹp yêu kiều nhanh chóng lụi tàn bên cửa. Căn phòng nhỏ bất ngờ trở nên trống trải khó ngờ. Ngọc Thái tựa lưng vào ghế, có chút phân vân.
Dạo gần đây anh im hơi lặng tiếng, một phần vì bên kia mọi chuyện dường như đã ổn định cả rồi, một phần vì chờ đợi Hồng Ngọc, à.. Mai Anh này xong xuôi. Và quan trọng hơn, chính là do anh có cảm giác thiếu an toàn.
Cảm giác này kéo dài khá lâu rồi, phải cách đây hơn nửa năm chứ không ít. Lúc nào Ngọc Thái cũng thấy, dường như có kẻ nào đó đứng trong bóng tối, nửa căm hận nửa thích thú nhìn anh chằm chằm. Nhưng cũng chỉ có nhìn như vậy, mặc cho anh có làm gì, như thế nào hắn cũng không hề hé mặt lấy nửa lần, đến cả cái bóng của hắn thế nào, là nam hay nữ.. Anh cũng không hề hay biết.
Lẽ nào là người của Văn Minh cử sang giám sát anh?
Sau vụ anh nóng vội tìm cách chia rẽ cậu ta và Hạ Lam kia, Văn Minh có vẻ rất đề phòng, thậm chí còn có vẻ chán ghét anh nữa kìa. Chuyện nhà họ Trịnh Ngọc Thái nhúng tay vào không ít, bỏ mặc ông Trịnh chết, phá tan hoang gia đình bố Trịnh, bán ông ta ra nước ngoài, khiến Đào Nương kia hưởng án chung thân.. Nếu Văn Minh tìm hiểu nhất định sẽ biết anh nhắm vào nhà họ Trịnh, và nhất là lúc này, khi gia đình đó chỉ còn cậu ta thì sẽ nhắm vào cậu ta.
Với người có ý hãm hại mình mà không đề phòng thì không phải kẻ có đầu óc. Có lẽ Văn Minh đang ẩn thân trong bóng tối, chờ đợi anh ra tay để tìm bằng chứng tóm gọn anh lại..
Muốn nắm được bằng chứng?
Văn Minh!
Lần này là ai nắm ai, còn chưa biết được đâu!
*
Văn Minh còn có lúc đoán nhầm nói gì nam phụ phản diện như bạn Thái. Thế nên lúc này người trong bóng tối đang nhìn chằm chằm Ngọc Thái kia nếu như biết suy nghĩ của bạn ấy chắc chắn sẽ phá ra cười sung sướng mất.
Đúng vậy, người đó chẳng phải Văn Minh nào hết, chính là cô – Si Tình!
Ngày ấy sau khi theo chân hai người kia đến một thành phố khác, Si Tình mới hay tin Hồng Ngọc ở nhà đang bị người ta truy đuổi, hơn nữa còn lộ clip sếch NP kinh khủng khiếp. Thấy cô ta như vậy mà Ngọc Thái không những không chán ghét còn giúp cô ta làm phẫu thuật thẩm mỹ, đưa cho cô ta một danh xưng mới mẻ hoàn toàn!
Si Tình hơi ngạc nhiên, và xen lẫn với sự ngạc nhiên đó chính là niềm tò mò vô hạn. Cô muốn xem thử xem, rốt cuộc Ngọc Thái còn lưu luyến gì ở con người này. Một kẻ cặn bã như cô ta lấy đâu ra sức hút lớn đến vậy, có thể kìm chân anh, khiến anh bất chấp tất cả.
Nhưng sự việc sau đó đảo lộn làm cô phải tự đặt ra nghi vấn cho phán đoán của mình. Ngọc Thái sau khi đưa Hồng Ngọc đến nơi cần đến lập tức rời đi. Trong suốt quá trình cô ta phẫu thuật trải bao đau đớn anh ta cũng chẳng hề để tâm chăm sóc lấy một chút. Cô cắn răng móc hầu bao, tìm một y sĩ thăm dò tin tức, cuối cùng mua chuộc luôn cô ta để lấy y bạ của Hồng Ngọc. Dù sao cũng là người trong nghề với nhau, đồng cảm rất dễ. Hơn nữa Hồng Ngọc này đâu phải nhân vật quan trọng gì, thế nên Si Tình có thể hài lòng chấp nhận một bản báo cáo trên tháng nói về quá trình “trùng tu nhan sắc” của cô ta.
Ha ha, đau đớn khổ sở, nếu như Hồng Ngọc đó biết chuyện cô ta tưởng rằng “bí mật” lại chẳng hề bí mật như cô ta nghĩ thì sao nhỉ? Thay mặt, tưởng thay luôn được vết nhơ đó sao? Cứ để cô ta cười đắc ý, sau này khi chơi chán, cô sẽ tung ra bí mật này, khiến cô ta khốn đốn, muốn sống yên cũng không được!
Vừa theo chân Hồng Ngọc, lại vừa nhìn chằm chằm Ngọc Thái. Chẳng hiểu vì lẽ gì, Si Tình càng lúc càng cảm thấy thích chuyện này. Hơn nữa cô cũng rất có năng khiếu trong việc theo dõi người khác. Xem đi, Ngọc Thái đó thông minh như vậy mà bao lâu nay cũng không phát hiện ra cô. Điều đó chẳng khẳng định cô có năng khiếu thì là gì?
“Cóhàng!” Si Tình ngồi trong phòng, mắt vốn dán vào màn hình máy tính đột ngột bị một tin nhắn điện thoại làm gián đoạn. Cô liếc mắt nhìn qua, ra là thông báo của thám tử “Đãgửiquamail!”
“Tôi xem xong sẽ chuyển nốt tiền!” Si Tình nhanh tay nhắn lại, sau đó lật mở mail của mình tìm tin nhắn đến.
Theo dõi ngày một ngày hai có thể không nhận ra, nhưng khi nhìn Ngọc Thái đến N ngày, đứa ngu cũng có khả năng phát hiện bức tranh người phụ nữ treo trong phòng khách nhà anh ta có điểm khác lạ. Si Tình đã chụp lại tấm ảnh đó, tìm cách điều tra thông tin.
Chẳng hiểu người này là ai mà lại thần bí như vậy, hừ, làm cô chờ đợi thật lâu, lâu đến mức cô suýt nữa thì quên mất chuyện phải xem thân phận của cô ta!
Mở mail nhìn một lượt, thông tin về gia cảnh, cuộc sống trước đây của Ngọc Thái cũng cùng lúc hiện lên. Chẳng hiểu sao Si Tình lại cảm thấy thương xót khôn nguôi, thì ra Ngọc Thái của cô đã phải trải qua trăm cay ngàn đắng như vậy mới có thể tiến đến đỉnh vinh quang như ngày hôm nay.
Còn người kia, và cả mối thù không tên với nhà họ Trịnh..
Thật không ngờ còn có chuyện như vậy ẩn giấu phía sau. Nhà giàu có đúng là quá khó lường!
Cô đọc đi đọc lại một lượt dài, sau đó vào web chuyển tiền cho thám tử. Vừa lúc bên kia lại có một mail nữa gửi đến, là của y tá bệnh viện Hồng Ngọc đang phẫu thuật. Cô click chuột, chỉ thấy trên màn hình hiển thị một khuôn mặt quen thuộc vô cùng..
Người phụ nữ trong bức tranh – chị gái của Ngô Ngọc Thái – và Hồng Ngọc sau phẫu thuật giống nhau như đúc!
Liệu Ngọc Thái có biết chuyện này hay không?
Hoặc giả chính anh ta yêu cầu cô ta làm như vậy?
Lẽ nào.. Sao chuyện trả thù và sự cố chấp với chị gái quá cố vẫn còn điều gì đó ẩn giấu?
Trong đầu Si Tình lóe lên một suy nghĩ táo bạo. Cô cắn móng tay, cơn ghen cuồn cuộn trào lên trong lòng.. Ngọc Thái không ưa Hồng Ngọc, cũng không thích cô, lại càng không yêu thương bất kì người con gái nào cả! Kẻ anh ta luôn mong nhớ.. Là một người đã chết! Một người phụ nữ mang danh chị gái cùng cha khác mẹ – Ngô Mai Lan!
* Hê, bhmịmớinhậnrabệnhviệnTLchảkhác nào viếttắtcủaThái – Lan.. 👌👌👌
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!