Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?
Chương 172
Trợ lý cao cấp là một nhân vật quan trọng trong SM. Anh phụ trách nhiều công trình đặc thù, cũng rất giỏi trong việc cùng Văn Minh hợp tác làm việc nên được cậu tin tưởng giao nhiều trọng trách. Nhưng thời gian này trợ lý của chúng ta bận rộn chuẩn bị cho công việc quan trọng nhất đời người nên dù muốn hay không việc của anh ở SM cũng bị chia năm xẻ bảy đến các nơi khác.
Đám trợ lý trong công ti ganh đua nhau rất ác liệt, làm gì có ai chịu dậm chân tại chỗ, đứng nhìn kẻ khác đứng lên đầu mình như thế. Bọn họ đều hận không thể nhận cơ hội này mà ném trợ lý cao cấp xuống bùn sau đó leo lên chức danh của anh. Công việc anh nhờ làm hoặc giao làm bọn họ đều chỉ qua loa hoặc vừa đủ chỉ tiêu mà thôi. Mục đích rất dễ hiểu, chính là muốn kéo thành quả của anh đi xuống!
Nhìn mấy cái báo cáo được Mai Anh gửi qua mail, trợ lý cao cấp tức giận đến mức muốn bỏ hết mọi thứ chạy đến SM mà gánh vác mọi chuyện. Nhưng khi nhìn đến gương mặt rạng rỡ của tảng băng nhà mình anh lại không nỡ. Mãi mới cưa được người về, làm cô ấy giận có mà điên!
Thế nên trợ lý bắt buộc phải đi đến quyết định cuối cùng: Giao mọi việc quan trọng cho người anh cảm thấy có khả năng giúp anh giải quyết nhất: trợ lý của trợ lý Ngô Mai Anh!
Cô nàng này mới vào làm không lâu nhưng tay nghề cao lại giỏi ứng biến. Haizzz~ chỉ còn cách đó thôi, hi vọng cô ta không khiến anh thất vọng. Nếu không chỉ sợ cái ghế nho nhỏ đó của cô nàng chẳng thể nào giữ được cho đến lúc anh trở về..
Mai Anh không quan tâm suy nghĩ của trợ lý, cái cô để ý bây giờ chính là mọi phân khúc công việc quan trọng đều thuộc quyền xử lý của cô cả. Tạm thời trong khoảng thời gian này, cô chẳng khác gì một trợ lý cao cấp hết. Và đã là trợ lý cao cấp, dĩ nhiên sẽ có một “đặc quyền” chính là được làm việc, được chủ động liên hệ, gặp mặt với Văn Minh!
Cơ hội trời cho!
Haha, hôm trước kí hợp đồng cậu đã chấp nhận nói chuyện với cô, sắc mặt Văn Minh cho cô cũng hòa nhã hơn người khác rất nhiều. Hơn nữa sau lưng mọi người trong SM đều công nhận vị trí của cô trong lòng Văn Minh khác hẳn những người khác. Thế nên Mai Anh vô cùng tự tin, tin tưởng bản thân có thể cưa đổ Văn Minh trong thời gian ngắn!
Nghĩ đến cảnh lễ kỉ niệm ngày cưới gì đó của Văn Minh và Hạ Lam tiêu tán, thay vào đó là một đám cưới hoàn toàn mới mẻ của cô và cậu.. Mai Anh vui đến mức nhịn không nổi, nụ cười trên miệng nở thật tươi!
“Cậu Minh, đối tác mời dùng bữa trưa..” Dùng giọng nói nghiêm túc hướng Văn Minh báo cáo, Mai Anh còn cẩn thận đưa tới trước mặt cậu một thiệp mời.
Thân hình siêu đẹp uyển chuyển vẽ ra một đường cong quý phái. Cơ thể mỹ miều được bọc trong lớp đồ công sở được dịp phô bày không ít đường nét vừa sexy vừa nghiêm cẩn khiến ai nấy đều phải nín thở ngắm nhìn.
Văn Minh dĩ nhiên cũng thấy rõ dáng vẻ này của cô, cậu tỏ ra lạnh lùng, chỉ liếc mắt một cái sau đó lập tức quay mặt. Không chán ghét cũng chẳng thể hiện bản thân yêu thích. Nhưng cứ ngắm mãi, ngắm mãi.. Tôi không tin cậu không có lúc động tâm!
“.. Không biết ý cậu thế nào?”
“Chuyện này còn phải hỏi sao?” Văn Minh nhắm mắt, tự dưng không vui.
Dùng gương mặt của mẹ cậu còn dám bày ra dáng vẻ hạ cấp đó.. Cô ta nghĩ mình là ai vậy chứ?
“Đối tác không quan trọng chưa bao giờ tôi dùng bữa cùng, cô tự lo liệu đi!”
“Tôi hiểu rồi!” Cô nàng xoay người muốn bỏ đi, không hiểu thế nào gót giày dưới chân đột nhiên khựng lại khiến Mai Anh hụt chân, ngã ngồi lên người cậu. Văn Minh bị bất ngờ có hơi bài xích, sau đó nhìn đến gương mặt thân quen kia liền vô thức đưa tay đỡ lấy.
Nhất thời cả thân thể mỹ miều đó nằm gọn trong lòng cậu, Mai Anh nửa hốt hoảng nửa ngạc nhiên tròn mắt nhìn lên, chỉ thấy trong tầm mắt mình một cặp kim cương lấp lánh cực kì xinh đẹp.
Văn Minh đang ôm cô!
Mặc dù cái ôm này là miễn cưỡng nhưng nó cho thấy cậu ấy không phải là hoàn toàn không để tâm đến cô.
Xem đi, hôm đi kí hợp đồng nhất định là do vệ sĩ phản ứng nhanh nên Văn Minh không kịp đỡ. Còn hôm nay, khi căn phòng chỉ có hai người cậu ấy đã chả sốt sắng ôm cô lên là gì!
Gót giày gãy cứ tưởng số đen, ai ngờ lại có thể khiến cô kiểm chứng được một việc quan trọng đến vậy. Nhưng với tính cách ngoài lạnh trong nóng của Văn Minh, kiểu gì khi cô đứng vững cũng bị cậu mắng mỏ cho xem!
“Đứng thẳng!” Quả nhiên không cần đợi lâu đã nghe tiếng Văn Minh lạnh giọng ra lệnh. Cô loạng choạng thoát khỏi bàn tay của cậu, lui lại hai bước “Lương của SM không ít đến mức không mua nổi đồ xịn để dùng đấy chứ?”
“Dĩ nhiên là không ạ!” Mai Anh bám vào thành bàn, cười cầu tài “Tổng giám đốc nói gì lạ vậy..”
“Nếu không phải thế..” Văn Minh hắng giọng, trầm xuống nói kiểu mỉa mai “..Thì vì sao năm lần bảy lượt cô ở trước mặt tôi cố tình ngã xuống?”
“…”
“Ngô Mai Anh!” Cậu tiến sát đến chỗ cô đứng, sát khí dày đặc bắn ra bốn phía khiến cô run rẩy “Cô muốn quyến rũ tôi? Nói, rốt cuộc ai cử cô đến, cô có mục đích gì?”
“Quyến.. Quyến rũ cậu?..” Mai Anh hơi ngơ ngác, giọng nói có chút ngập ngừng vì kế hoạch bị vạch trần. Nhưng ngay sau đó cô liền lợi dụng luôn sự hoảng hốt này, biến nó trở thành run rẩy vì tức giận.
Văn Minh tinh tường thật, có thể nhìn thấu cô đơn giản như thế! Nếu vậy, đành phải lùi một bước để tiến hai bước, không có cậu ấy nhất định sẽ khiến cô không yên ổn. Ai bảo con người Văn Minh lãnh khốc vô tình thế làm chi..
“Cậu nói chuyện nực cười gì vậy?”
“Ồ.. Chuyện nực cười?” Văn Minh châm biếm nhếch môi, phát hiện Mai Anh này tự nhiên bỏ đi vẻ thanh lịch thường ngày, thay vào đó là sự giận dữ khó kiềm chế như thể bị người khác vu oan.
Nếu đó là biểu cảm thật của cô ta thì tốt, còn nếu không.. Người này diễn quá giỏi! Có lẽ cậu nên chuyển thẳng cô ta từ cao tầng xuống làm diễn viên!
“Cô nói xem đáng cười ở chỗ nào?”
“Ừ, cậu ngon!” Mai Anh cười khẩy, né xa ra một chút, ánh nhìn chứa đầy sự chán ghét “Cậu giàu có, cậu đẹp trai, cậu đủ gia đủ thế.. Nhưng như vậy thì sao? Cứ giàu là con gái sẽ bâu vào? Cứ đẹp trai là người khác sẽ mê đắm? Cứ thuộc giới thượng lưu là ai cũng tham lam muốn trèo lên?..”
“…”
“Cậu Minh, có đôi khi không phải ai cũng dơ bẩn như cậu nghĩ đâu!” Mai Anh lui ra phía cửa, tiếp tục nói vọng vào “Đã nhỏ tuổi hơn tôi, đã thế còn kết hôn rồi như cậu liệu sót lại được bao nhiêu sức hút chứ? Thứ cho tôi thẳng thắn, cậu nên về nhà tự xem lại bản thân đi!”
“…”
Văn Minh không ngăn cản Mai Anh kia rời đi, cũng không thèm quan tâm đến thái độ không tôn trọng cấp trên của cô nàng. Nói đi cũng phải nói lại, cậu là người châmngòicuộc chiến này, nếu chỉ trách cô ta cũng không hợp lý. Được rồi, cậu công nhận là cậu nể gương mặt ấy mấy phần nên không làm khó Mai Anh đó. Nhưng những điều cô ta vừa nói có thật sự là những gì cô ta đang nghĩ hay không?
Liệu cậu có đa nghi quá mức?
Mai Anh này trong sạch, chính vì trong sạch nên cậu mới không thể tìm thấy điểm gì khác lạ trong mọi lời nói và hành động của cô ta?
Không!
Văn Minh không tin!
Chắc chắn sau chuyện này vẫn còn điều gì đó khuất tất. Dự cảm nói cho cậu hay, điều gìđó ấy khi cậu phát hiện ra nhất định sẽ khiến cậu cực kì tức giận!
*
Công việc của Hạ Lam giai đoạn này khá bận rộn, cô chuẩn bị đưa “gà nhà” tiến quân sang Pa**s nên ít thời gian quan tâm đến gia đình nhỏ của mình hơn. Những bữa trưa hai người vốn luôn được duy trì đều đặn tự dưng nay trở nên thưa thớt hơn nhiều. Khoảng thời gian cô về muộn buổi tối cũng đột ngột tăng cao, khiến Văn Minh không ít lần đơn côi lẻ bóng chờ đợi vợ về.
Cũng vì đám cưới gần sát nút của quản lý nên Hạ Lam mới bận rộn đến mức này. Bình thường có cô ấy giúp đỡ sắp xếp mọi việc nhàn nhã bao nhiêu, nay mất đi cánh tay phải đắc lực nhất không vất vả mới là lạ! Bên cạnh cô không phải không có người giỏi, nhưng người vừa giỏi vừa hợp ý Hạ Lam giống như quản lý thì đi đâu tìm được kẻ thứ hai đây. Thế nên cô chỉ đành nuốt hận vào trong, cuốn quýt làm việc khi trợ lý cao cấp của Văn Minh ung dung sung sướng đến kéo người đi mất hút.
Haizzz~
Đám cưới là chuyện một đời mới có một lần, cô gái nào không mong ngày đó của mình hoàn hảo chứ? Hạ Lam không đành làm nhà tư bản bóc lột người khác quá mức, thôi thì cố gắng thêm một chút, chỉ còn vài ngày nữa, khi đám cưới của họ diễn ra cũng là lúc tuần lễ thời trang được chuẩn bị xong xuôi.
Cô bên này bận đến mức không biết trời trăng gì, cũng chẳng còn mấy thời gian cùng Văn Minh đàm đạo sự đời. Thường thì hai người cứ về nhà là cùng nhau lên giường, dăm ba câu tâm sự sau đó thiếp đi lúc nào chẳng hay. Vì vậy nên chuyện ở công ti của Văn Minh dạo này ra sao cô cũng không tỏ tường. Nhưng dù có thế nào đi nữa thì Hạ Lam cũng tin chắc với khả năng nghịch thiên của nam chính, kiểu gì cậu cũng có thể dễ dàng thoát khỏi khó khăn được thôi.
Chuyện gái gú ấy hả?
Ha ha, có cho thêm tiền Hạ Lam cũng không bao giờ nghi hoặc người đàn ông đã từng xả thân chắn đạn cho cô phản bội lại cô hoặc có suy nghĩ đó. Vì sao? Vì trước đến giờ có biết bao cô nàng thế gia xinh đẹp đã từng nhảy đến quyến rũ cậu ấy rồi chứ? Nếu Văn Minh thật sự có khả năng động tâm thì người lúc này nằm trên giường với cậu cũng không phải là cô!
Có điều, ở đời không phải chuyện gì cũng chắc chắn được kiểu đó.
Nếu như Hạ Lam biết bên cạnh Văn Minh lúc này là một người con gái hoàn toàn khác với tất cả những kẻ khác, chắc hẳn cô sẽ phải giành nhiều thời gian và tâm trí hơn cho chồng mình.
Tình yêu là tin tưởng, nhưng đôi khi tin tưởng còn chưa đủ, bạn phải đầu tư cả sự quan tâm và ham muốn chiếm hữu..
*
Văn Minh ngồi trong phòng làm việc, bận rộn giải quyết công vụ dày đặc trên bàn. Không hiểu vì sao dạo gần đây SM nhận được lắm hợp đồng lớn cần nghiên cứu đến thế, việc nọ chồng lên việc kia khiến cậu xử lý đến mức hoa mắt váng đầu.
Cũng có thể vốn dĩ lúc nào SM cũng nhiều việc thế này, chẳng qua giai đoạn này trợ lý cao cấp của cậu nghỉ việc dài hạn nên mọi thứ mới lu bu đến vậy. Ai da~ giờ mới thấy anh chàng mồm mép này vất vả, có lẽ sau khi anh ta trở về cậu phải tìm cách tăng lương cho người này, cũng tìm thêm cho anh ta vài trợ lý nữa mới được.
Bên cửa đột ngột vang lên tiếng gõ có nhịp điệu quen thuộc, Văn Minh hơi nhíu mày nhưng vẫn quyết định lên tiếng cho vào. Người đứng chờ phía ngoài là Ngô Mai Anh, hẳn rằng cô nàng đã làm xong báo cáo và muốn đem vào cho cậu. Sau ngày hôm đó khi đã nói rõ ràng mọi chuyện cô ta có chiều hướng trốn tránh cậu thấy rõ. Văn Minh cảm thấy như vậy cũng tốt, ít nhất cậu còn có thể thường xuyên nhìn thấy “mẹ mình” mà không cần lo sợ “mẹ” có tâm bất chính với bản thân. Hơn nữa trước khi rõ ràng mọi sự, cậu không muốn để cô ta đem gương mặt của mẹ đi lung tung làm loạn. Chuyện tốt thì không sao, nhỡ đâu là chuyện xấu chẳng phải sẽ làm ô uế thanh danh Ngô Mai Lan sao?
“Tổng giám đốc..” Mai Anh đứng tít ngoài cửa, ngày hôm đó vì sơ xuất của bản thân mà lúc này cô chỉ còn cách diễn vai chánghétVănMinhmà tới.
Khốn kiếp!
Kiểu này chẳng phải tự tay cô đẩy quan hệ của hai người ra xa rồi sao?
Mới tiến lại gần nhau được chút xíu mà giờ đã thế này rồi..
“..Đây là tài liệu của cậu, tôi xin phép được đặt trên bàn!”
“Được!”
“Tôi đã đặt bàn ở nhà hàng Bảo Bối..” Chưa vội đi ngay, cô làm ra vẻ nghiêm túc tiếp tục “..Tầm 20h tổng giám đốc tập đoàn X sẽ tới, cậu có thể đến đó vào lúc 19h45!”
“…” Tổng giám đốc tập đoàn X?
Văn Minh vô thức nhíu mày, vẻ mặt vừa giãn ra của cậu đã lập tức được kéo căng. Xua tay mời Mai Anh kia ra ngoài, cậu tự thưởng cho mình một cú vì đã quên mất nhân vật tầm cỡ này.
Tập đoàn X là tập đoàn sẽ cùng hợp tác với ML và SM trong giai đoạn tới. Đó là một tập đoàn lớn xuyên quốc gia với số lượng tiền bạc và nhân tài vào hàng “khủng”. Văn Minh dám vỗ ngực xưng tên nhất nhì quốc gia, nhưng nói thật khi đứng trước tập đoàn này cậu cũng tự biết bản thân còn non kém lắm. Chính vì non kém nên khi người ta tới mới phải đích thân cậu đứng ra mời cơm mời rượu mời đi chơi. Và người ta cũng phải nể mặt lắm mới đồng ý lời mời này của cậu. Tổng giám đốc X đồng ý rồi thì sự việc cũng mới chỉ bắt đầu thôi, vì sao ấy à? Vì ai chẳng biết ông ta là con người quái gở thế nào chứ.. Nhỡ đâu khi ăn uống người này nghĩ ra mấy trò không hợp “khẩu vị” khiến cậu khó chịu phất tay không muốn hợp tác nữa thì nguy. Hợp đồng với X rất quan trọng, nếu cậu để mất nó..
Ây, đành phải ra sức chứ biết làm sao bây giờ?
Có lẽ cậu nên tự chuẩn bị trước một chút!
*
Hạ Lam vẫn chưa về nhà, Văn Minh dùng điện thoại thông báo tình hình cho cô cũng không thể liên lạc được. Có lẽ giờ này cô đang bận rộn xoay quanh với mớ bản thảo và những công việc không tên nên không để tâm đến gì khác nữa. Thở dài một tiếng, Văn Minh nhắn cho cô vài cái tin sau đó lên xe, đến thẳng phòng vip của Bảo Bối.
19h 45 phút, tổng giám đốc của X đã có mặt sớm trước những 15 phút. Cũng may Văn Minh luôn đến trước thời gian quy định nên vừa tầm gặp được ông ta ở ngay bên cửa phòng ăn. Phía sau cả hai người đều có không ít trợ lý và thư kí, dĩ nhiên vài vị trong đó là những vệ sĩ ngầm, chỉ là họ không muốn lộ liễu nên giả trang thành công chức bình thường mà thôi. Người giàu có lúc nào cũng đặt vấn đề an toàn lên hàng đầu, Văn Minh ở ngay sở tại còn như vậy nói gì đến tổng giám đốc một tập đoàn lớn cấp thế giới?
“Cậu Minh còn trẻ nhưng làm việc rất có quy củ!” Tổng giám đốc X là một người đàn ông trung niên khá phúc hậu, khuôn mặt hơi tròn kết hợp với thân thể tráng kiện khiến người này hiền hòa hơn rất nhiều. Giọng nói của ông ta cũng rất dễ nghe, rất có nhịp điệu và đi vào lòng người “Nhưng nói thật, thay vì quy củ cứng nhắc đó, tôi càng ưa thích dạng thanh niên liều lĩnh!”
“Liều lĩnh đôi khi là con dao hai lưỡi..” Văn Minh ra dấu mời vào trước, tổng giám đốc X cười cười, nể mặt bước luôn “..Làm kinh doanh không phải lúc nào cũng có thể liều ăn nhiều!”
“Có dám cùng tôi chơi một trò chơi không?” Tổng giám đốc X vào đề luôn. Ông không cho phép những người đi theo mình bước vào phòng, cũng cản luôn số lượng người hùng hậu của Văn Minh “Nếu cậu thắng, hợp đồng lần này sẽ cắt thêm 50% lợi nhuận cho cậu!”
“Bình thường chỉ có 20%..” Văn Minh cười mỉm, không ngại ngần vạch trần. Tổng giám đốc X tiền tài vô số, sở thích lớn nhất là làm ra vài trò chơi cân não vui vẻ. Nếu thua ông ta sẽ chỉ mất hợp đồng, còn thắng kiểu gì cũng sẽ ôm được số lợi nhuận khổng lồ.
Giai thoại này trước đây Văn Minh nghe nhiều, nhưng số lợi nhuận ông ta đưa ra cao nhất cũng chỉ có 20%, nay đến cậu lại tăng tới 50%.. Sức hấp dẫn dĩ nhiên không nhỏ!
“..Điều này chứng tỏ ngài có vẻ rất quan tâm đến tôi!”
“Cậu tìm hiểu về tôi kĩ như vậy, tôi không quan tâm cậu thì quá bất lịch sự!” Tổng giám đốc X tiến lại ghế ngồi, chờ đợi “Ý cậu thế nào?”
“Luật chơi?”
“Chỉ là vui vẻ uống rượu trong khi không có đám bảo vệ nhàm chán này!” Ông ta cười rộ lên, chỉ tay đá hết tất cả ra ngoài. Đám vệ sĩ dĩ nhiên không đồng ý với hành động mạo hiểm này nhưng cũng không dám lên tiếng phản bác ngay “À, dĩ nhiên không phải ngồi đây uống, và cũng không phải không có ai bên cạnh..”
“Mời ngài tiếp tục phổ biến!”
“Cậu chọn một người đi theo tôi..” Tổng giám đốc X híp mắt “..Tôi chỉ định một người đi cùng cậu.. Chúng ta rời khỏi nơi này!”
“Được!”
“Vậy..” Ngón tay hơi múp của tổng giám đốc X giơ lên, nhanh chóng chỉ vào cô gái đứng phía sau Văn Minh – Ngô Mai Anh! “Tiểu thư xinh đẹp này thì sao?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!