Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?
Chương 178
Thoáng cái đã tới ngày kết hôn của “ai đó”.
Trong khoảng thời gian chuyển tiếp này không có chuyện gì nổi bật xảy ra. Hạ Lam và Văn Minh vẫn ngọt ngào đến mức khiến người ta ghen tị như vậy. Thậm chí còn có xu hướng tăng cấp rõ rệt, vì phu nhân tổng giám đốc SM đợt này thường xuyên lui tới phòng làm việc của chồng, có mấy lần còn cao hứng làm cả một bàn đồ ăn mang đến đó, cùng nhau ăn bữa trưa công sở.
Vì sự giám sát sát sao của Hạ Lam, một vài đối tượng có ý đồ không tốt với Văn Minh cũng không dám tiến tới nữa. Ví như Mai Anh kia chẳng hạn, đến cả màu son đỏ thẫm thường ngày cô nàng yêu thích nhất, khi Hạ Lam xuất hiện cũng không còn được tô lên môi. Số lần cô nàng được triệu tập tới phòng tổng giám đốc càng lúc càng ít đi, công việc được giao vẫn nhiều như cũ, nhưng độ quan trọng đã không còn như lúc đầu nữa rồi.
Đến SM nhiều, tin đồn thổi Hạ Lam nghe được cũng nhiều chẳng kém. Mặc dù cao tầng SM kín miệng, nhưng kín đến đâu cũng có lúc “lòi” ra vài chuyện thú vị. Nhất là với những người muốn thông qua cô để lôi kéo mối quan hệ với Văn Minh, chuyện Hạ Lam muốn biết nhất định họ sẽ nói, chuyện cô không muốn biết họ cũng nói nốt cho đủ bộ!
Ban đầu chỉ là giai thoại nho nhỏ về một cô gái vừa xuất hiện đã có thể níu chân Văn Minh nói vài câu chuyện. Sau đó là sự đồn đại về việc tổng giám đốc SM đem vợ ra làm bình phong để nuôi emgái. Tiếp chính là chuyện dạo này vợ cậu – tức Hạ Lam – đã phát hiện chuyện đó nên quyết định chạy đến SM dằn mặt người, thị uy với emgáiđó bằng cách tỏ ra thân mật với chồng mình.
Chẳng cần đoán mò nhiều cô cũng nhận ra ngay emgáitrong lời nói của họ là Ngô Mai Anh. Lần đầu vì giống với mẹ Văn Minh nên cậu dừng chân là điều dễ hiểu. Sau đó dĩ nhiên vì chuyển tiếp công việc quan trọng với trợ lý cao cấp nên cậu thường xuyên phải tiếp xúc với cô ta. Gần đây, khi không điều tra thêm được gì về Mai Anh đó, lại thêm sự xúc động ban đầu qua đi.. Văn Minh giữ lại cái đầu lạnh tất nhiên sẽ không giữ một nhân tố đáng ngờ như vậy sát bên cạnh mình.
Người ngoài không hiểu chuyện sẽ có những dự đoán thú vị. Nhưng không ngờ lại thú vị đến mức có thể viết được thành tiểu thuyết luôn thế này. Cơ mà có vẻ trong cuốn tiểu thuyết họ vừa kể Hạ Lam là vợ chính nhưng chỉ có thể làm nữ phụ. Thật giống với thân phận của cô khi xuyên qua!
“Em nghĩ gì mà vui vẻ đến vậy?” Văn Minh giúp cô mở cửa xe, vươn tay đỡ Hạ Lam bước xuống. Hôm nay là tiệc chính nên ai nấy đều ăn mặc đẹp đẽ cực kì – Hạ Lam của cậu cũng không ngoại lệ.
Mặc dù bình thường cô ấy đã rất xinh đẹp, nhưng khi trang điểm và khoác thêm một bộ váy tinh xảo lại mang theo phong vị rất khác. Thứ phong vị có thể khiến Văn Minh hóa sói bất kì lúc nào.. Không được, cậu phải kiềm chế! Nếu nổi thútínhở chỗ này Hạ Lam nhất định sẽ bị dọa sợ!
“Mong chờ đến đám cưới của chúng ta à?”
“Có chút ít!” Cô không hề che giấu, thành thật gật đầu. Đợi bản thân đứng vững trên đôi giày cao chót vót mới quay ra, giúp Văn Minh chỉnh lại ca vat “Hôm nay anh thật đẹp trai!”
“Anh thích em khen anh quyến rũ hơn!” Văn Minh nhún vai, đưa tay để cô khoác lấy sau đó cùng nhau tiến vào lễ đường “Như vậy mới có cơ hội lấn tới!”
“Anh cũng mưu mô quá nhỉ?”
“Ai bảo anh là đàn ông chứ!” Cậu nháy mắt mỉm cười, lúc này cả hai đã đi đến đại sảnh đông người, hành động này của Văn Minh chẳng khác nào quả boom, khiến toàn bộ nữ giới ngây ngất “Hơn nữa còn là một người đàn ông yêu em!”
“Bớt ngọt đi..”
“HẠ LAM!” Còn chưa kịp nói xong câu chuyện, giọng nói quen thuộc đã vang lên cắt ngang. Văn Minh nhíu mày xoay người, chỉ thấy trước mặt là một gã điển trai khá quen thuộc.
À, là nhị thiếu của Đào gia, trợ lý cũ của Hạ Lam nhà mình!
Nhiệt tình như vậy.. không phải muốn cướp người của tôi đấy chứ?
“Hi, biết ngay thế nào em cũng tới mà!”
“Thanh Tùng!” Hạ Lam mỉm cười tao nhã, đôi mắt xinh đẹp khẽ híp lại khiến người trước mặt ngẩn ngơ “Lại gặp anh rồi!”
“Chào anh!” Văn Minh xen vào giữa. Vẻ mặt đạo mạo và cái đưa tay khéo léo che đi sự bất lịch sự của bản thân. Thanh Tùng mặc dù không vui lắm nhưng cũng chẳng còn cách nào để bắt bẻ đành đưa tay nắm lấy bàn tay đang giơ ra của cậu.
Đúng lúc này phía sau Thanh Tùng cũng xuất hiện một “cái đuôi” nhỏ uyển chuyển đi tới: Khánh Linh!
“Anh Tùng đi nhanh quá!” Cô nói giọng trách cứ, sau đó quay sang nhìn Hạ Lam và Văn Minh một cái, lễ phép “Chào anh chị!”
“Chào em gái nhỏ!” Hạ Lam mỉm cười, cô gái này rất đáng yêu, nhưng vẻ đáng yêu đó không mang theo sự yếu mềm nào hết. Một con cáo đội lốt cừu đúng nghĩa, cô thích! “À.. Bạn gái của Thanh Tùng, là Khánh Linh đúng không nhỉ?”
“Chị nhớ kỹ thật!” Khánh Linh cười gượng không dám tỏ thái độ gì trước mặt Văn Minh. Ai chẳng biết anh ta chiều vợ nhỡ đắc tội với chị ta thì gia tộc của cô cũng chẳng có lợi gì “Chúng ta mới gặp nhau có một lần!”
“Kỹ gì chứ?” Thanh Tùng phản bác “Gặp nhau cách đây cả ngàn năm rồi mà khi nãy dám bảo với anh là lại! Lại từ lúc nào chứ hả?”
“Anh không gặp tôi nhưng tôi hôm nào cũng gặp anh đấy!” Hạ Lam nháy mắt “Chương trình tivi có ngày nào anh không xuất hiện à?”
“Ăn gian vừa thôi!”
“Ô, mọi người quen nhau à?” Trợ lý kiêm chú rể kiêm người quan trọng nhất của bữa tiệc không biết xuất hiện từ khi nào, vui vẻ cầm ly rượu vang xen giữa “Tôi còn đang tính giới thiệu..”
“Đều là người quen cả!” Thanh Tùng gật đầu, có chiều hướng muốn tiến đến gần Hạ Lam hơn “Cậu đó, lấy được vợ đẹp đúng là nhất rồi!”
“Vợ đẹp còn phải xếp sau cậu Minh!” Trợ lý dẻo miệng nịnh nọt, dại gì không nịnh chứ? Vợ anh là cấp dưới của cô nàng, chính anh lại là cấp dưới của chồng cô nàng.. Đi đâu mà thiệt! “Phải không Lam phu nhân!”
“Anh nói thế cẩn thận quản lý nghe thấy là thảm đó!” Hạ Lam bĩu môi đùa lại “Tối mà bị nhốt ngoài cửa phòng tân hôn chắc không vui lắm đâu nhỉ?”
“Ai lại làm vậy?..” Trợ lý lắc đầu cười, lúc này mới kéo Văn Minh qua, bí mật chỉ về phía sau “Cậu Minh, bên kia có chút động tĩnh, Mai Anh sẽ thay tôi báo cáo với cậu để tìm hướng giải quyết gấp được không?”
“Không đúng lúc chút nào!” Văn Minh nhíu mày không vui, nhưng dù không muốn cậu vẫn phải xử lý công việc đột xuất này. Liên quan đến hợp đồng trị giá cả N tiền chứ đâu phải ít, hơn nữa cũng ảnh hưởng đến tương lai của tập đoàn.. Thôi thì đành vậy “Hạ Lam, anh qua bên kia một chút, em đứng chờ anh nhé!”
“Vâng..” Hạ Lam nhìn về hướng tay Văn Minh chỉ, thấy Mai Anh đang đứng đó chờ đợi. Cô nàng hôm nay diện một bộ váy đuôi cá hồng nhạt kết hợp với kiểu trang điểm nhẹ và đồ trang sức đơn giản.. Xinh đẹp thật! Tựa như muốn đoạt sạch ánh hào quang của cô dâu vậy!
Ai da~ Sao Hạ Lam lại nói chuyện như kiểu ghen tị thế này nhỉ? Cô nàng ấy vốn đã xinh đẹp, chẳng cần ăn mặc hay trang điểm cũng có thể là trung tâm của sự chú ý rồi.
Cô nhắm mắt tự trấn định, hoàn toàn bỏ qua cái nhìn đầy soi mói và ngạc nhiên của Khánh Linh phía đối diện.
“Anh đi đi, em đợi!”
“Phu nhân à, là công việc thôi, đừng nhìn tôi kiểu đó được không?” Trợ lý thấy Hạ Lam không vui vẻ lắm liền xen vào pha trò. Sau đó đợi Văn Minh và Mai Anh kia đi khuất, anh ta mới bá vai Thanh Tùng, nhỏ giọng “Đi, đi chuẩn bị tiệc với tôi đi!”
“Tiệc gì?” Mãi mới đuổiđược người, có cơ hội nói chuyện với Hạ Lam, đi là đi thế nào? Thanh Tùng nhăn mày, hất tay anh bạn thân thiết ra gắt gỏng “Không đi!”
“Đi đi thôi!” Trợ lý cười nửa miệng, nhìn Khánh Linh đầy ẩn ý “Em gái Linh ở đây chờ không bị ai bắt cóc đâu mà lo!”
“Anh ấy lo gì cho em chứ?” Khánh Linh đỏ mặt cúi đầu, trong lòng vẫn còn suy nghĩ mãi về người vừa mới xuất hiện “Anh định dẫn anh Tùng đi đâu thế?”
“Tiệc chia tay đời độc thân!” Trợ lý nháy mắt kéo tay Thanh Tùng. Nhắc đến cái tên này anh chàng đang cương quyết kia đành lưỡng lự gật đầu. Còn mỗi tối này là bạn chí cốt đi lấy vợ, nếu không đi e rằng hơi bị có lỗi “Đợi nhé, chúng tôi chuẩn bị chút sẽ trở lại ngay!”
“Vâng!”
“…”
Hạ Lam và Khánh Linh vốn không quá thân thiết, hơn nữa Khánh Linh còn đang trong quá trình nhận định Hạ Lam là tình địch lớn của cô nên nói kết thân, làm quen gì đó chắc hơi bị khó. Hạ Lam mặc dù thích cô gái nhỏ này, nhưng thích cũng chỉ dừng ở mức đó, bảo cô nhào đến hỏi gia thế, thăm sức khỏe Khánh Linh thì đúng là dở hơi hết sức!
Vậy là hai người đều giữ thái độ ý nhị, cùng nhau tiến sâu vào đại sảnh ý muốn tìm được người quen sau đó mới tách ra. Nhưng chẳng hiểu số trời run rủi thế nào, hai người cùng nhau đi cả một vòng lớn cũng không ai tìm thấy được người thân quen nào để lấy cớ rời đi. Vì phép lịch sự cơ bản nên cả Hạ Lam và Khánh Linh đều phải ở lại, cùng nhau chọn một chiếc bàn trống ngồi xuống uống nước, đợi người.
Khánh Linh không hề kiêng kị, cũng chẳng xu nịnh gì ai, cô lấy điện thoại từ trong túi xách ra nhanh chóng hòa mình vào mạng xã hội. Hạ Lam thấy vậy cũng không còn cách nào khác, cô rút điện thoại, tìm đọc vài tin tức liên quan đến kinh tế trong và ngoài nước, sau đó xem xét những thông tin bên lề liên quan đến tuần lễ thời trang P**is.
“Chị Lam..” Đang đọc say mê, Khánh Linh bên kia đột nhiên khều tay cô, đưa điện thoại ra hỏi nhỏ “Đây là cô gái vừa nãy đi chung với chồng chị đúng không?”
“Đúng rồi..” Trên màn hình điện thoại hiện thị ảnh chụp của Mai Anh. Nhưng lạ lùng là tấm ảnh này cô nàng mặc đồ bệnh nhân màu xanh, phía dưới cổ áo còn in logo của bệnh viện thẩm mỹ nào đó.
Ảnh chụp trong quá trình Mai Anh đó sửa mặt? Vậy làm cách nào mà Khánh Linh này lại có? Chẳng lẽ Mai Anh đó rất nổi danh trên mạng xã hội hay sao? Nhưng nếu nổi thì Văn Minh tìm kiếm thông tin về cô nàng đã chẳng vất vả đến thế.
“..Sao em có ảnh cô ấy hay thế? Cô ấy nổi danh lắm à?”
“Chị không biết cô gái này là ai à? ” Khánh Linh phì cười, không hiểu sao lại nói giọng mỉa mai. Cô nhìn qua Hạ Lam một cái, đầy ẩn ý nhưng không nói hẳn ra “Trước đây đúng là rất nổi danh, nhưng thay mặt một cái lập tức không còn nữa!”
“Chị không biết!” Hạ Lam khó hiểu hỏi lại, theo đúng điều tra của trợ lý thì Ngô Mai Anh đó cũng chỉ là người bình thường thôi mà. Nếu có nổi thì cùng lắm chỉ ở mảng làm từ thiện hoặc học hành giỏi giang chứ đâu có gì bê bối? Dùng giọng điệu kì quái như vậy, hẳn điều Khánh Linh này biết còn rất nhiều! “Chuyện trước đây là chuyện gì vậy? Tiết lộ cho chị một chút được không?”
“Em ấy à?” Khánh Linh híp mắt không biết có nên nói ra hay không. Để xem, việc gì cô phải nói cho chị ta biết chứ? Theo cô biết thì Hạ Lam và Mai Anh này trước đây còn là bạn thân của nhau đấy. Bạn thân mình phẫu thuật trở về mà còn không nhận ra, đến lúc bị cô ta cướp mất chồng cũng đáng đời lắm!
Nhưng nếu cô không nói, để Văn Minh đó thật sự bị cướp đi cũng không ổn. Thanh Tùng rất để ý chị ta, nhỡ đâu chị ta bị bỏ anh ấy liền quay sang an ủi thì sao? Danh tiếng của Hót Gơ Sai Trái này bẩn đến đâu thì cả giới thượng lưu đều hay rồi. Lúc này chị ta có chồng giàu và đẹp không sao, nhỡ bị chồng bỏ muốn tìm mối khác, vậy chẳng phải Thanh Tùng của cô nguy rồi hay sao?
“Em cũng đâu biết gì nhiều..”
“Vậy à?” Hạ Lam gật đầu tỏ vẻ thông cảm “Thế tin tức đó xem ở đâu, chỉ chị coi ké với! Xin lỗi em nhé, tò mò là bản tính của phụ nữ, bỏ không được!”
“Em cũng là tò mò nên mới biết được chuyện này..” Ừm, nếu không phải do cô thắc mắc thì anh họ có điên mới giúp cô điều tra tường tận như vậy. Thôi thì không nói nhiều Khánh Linh sẽ nói ít, để chị ta phòng bị giữ chồng cho kĩ, đỡ ảnh hưởng đến cô và Thanh Tùng! “Nhưng phải công nhận bệnh viện đó phẫu thuật chuẩn quá mức..”
“…”
“Đến cả bạn thân lâu năm như chị còn không nhận ra..” Khánh Linh trầm giọng, cười như không mà nói “Không hiểu anh Minh có biết đó là cô ta không nhỉ?”
*Hicáctìnhyêu, mịcumbáchrồinè, cóaimongnhớmịhông =)))
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!