Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia - Chương 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia


Chương 21


Diệp An Thần sau một trận chuông điện thoại mà tỉnh lại, rụt rụt thân mình, dùng tay dụi dụi mắt, tức khắc cảm thấy toàn thân đều đau, hơn nữa cuống họng lại càng đau.

Chống đất ngồi dậy, có điểm nghi hoặc nhìn chính mình nằm dưới sàn nhà, đầu óc nhất thời phản ứng không kịp, lại một lần nữa dùng tay xoa xoa tóc, cảm thấy giống như tay cũng có chút đau. Liền nói vì cái gì đêm qua lúc ngủ lại lạnh như vậy, nguyên lai là ngủ ở trên mặt đất sao?

Thật là? Ngẫm lại ngày hôm qua bởi vì quá mệt mỏi cho nên liền nằm trên mặt đất, nghĩ nghĩ cư nhiên liền ngủ…… Nha…… Cúi đầu, tuy rằng đã tỉnh, nhưng đầu óc vẫn thấy đau đau, cuống họng cũng không thoải mái, dùng tay chà cánh tay, khắp nơi nhìn nhìn, mới từ trên đất bò dậy.

Thời điểm trước mắt tối sầm, nếu không phải đúng lúc vịn vào một bên cạnh bàn, nói không chừng hiện tại đã ngã quỵ trên mặt đất.

Dùng sức lắc lắc đầu, lại cảm thấy giống như càng thêm hôn mê làm sao bây giờ? Bước chân có điểm không vững hướng phòng bếp đi đến, lấy một ly nước ấm uống xong mới cảm thấy cuống họng không có đau như vừa rồi.

Nói…… Cậu vừa rồi hình như là nghe thấy được tiếng chuông di động mới tỉnh lại! Rốt cuộc khi Diệp An Thần hoàn toàn tỉnh mới phát hiện sự trọng điểm của sự việc, lấy di động ra, thấy trên di động quả nhiên có một cuộc gọi nhỡ, mà cuộc gọi nhỡ bên trên ghi Tuyệt.

Đây là…… Tổng Tài đại nhân?

Nhìn thời gian? Sáng sớm Tổng Tài đại nhân gọi cậu là làm gì? Ngáp một cái, lại hít hít mũi, đầu óc vẫn có điểm đau, rút khăn giấy, lau mũi. Giống như bị cảm.

Quả nhiên không nên ngủ trên sàn a! Bất quá…… Tổng Tài đại nhân gọi cậu rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ là gọi lộn số? Nghĩ tới nghĩ lui Diệp An Thần vẫn là cảm thấy cái khả năng này tương đối cao. Ngáp một cái, đang chuẩn bị đem điện thoại để lại túi, di động lại vang lên.

Thật là Tổng Tài đại nhân…… Nguyên lai vừa rồi không phải gọi lộn số sao? Không phải…… Hiện tại cậu nếu muốn hẳn là…… Hiện tại cậu rốt cuộc nên tiếp hay không a! Nghĩ đến cái này, tức khắc cảm thấy di động trong tay thực nóng a!

Thời điểm Diệp An Thần còn do dự, chuông điện thoại liền tắt. Thời điểm Diệp An Thần vừa định thở ra một hơi, chuông điện thoại lại vang lên. Đây là The Ring a, tuy rằng không phải đêm khuya, ủy lực người chỉ có tăng mà không giảm a!

Hiện tại rốt cuộc muốn hay không tiếp.

Do dự thật lâu, Diệp An Thần quyết định, tiếp! Tổng Tài đại nhân kia, nếu liên hệ không được, trong chốc lát đến nhà cậu phải làm sao bây giờ? Hòa thượng chạy được miếu còn đó (1), trong lòng vì chính mình hô cố lên thủ thế sau đó mới dám tiếp điện thoại.

(1) Hoà thượng chạy được miếu đứng yên: Tuy trốn tránh được sự việc nhưng không thể giải quyết.

“Ân, rốt cuộc mới tiếp điện thoại sao?” Cách điện thoại, nhìn không thấy biểu tình Tổng Tài đại nhân, nhưng nghe thanh âm kia, không biết có phải Diệp An Thần cảm thấy chính mình chột dạ, tổng cảm thấy hiện tại cậu sợ vãi linh hồn a!

“Ân, vừa rồi đang ngủ không có nghe thấy.” Diệp An Thần thật cẩn thận trả lời, sợ trả lời sai cái gì.

“Ngủ? Hôm nay không phải kỷ niệm ngày thành lập trường sao? Cậu hiện tại còn ở nhà?” Hiển nhiên đối với câu trả lời của Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt tương đối kinh ngạc, hơn nữa Đông Phương tuyệt hiện tại ở nơi này cũng rất ồn ào đến, có rất nhiều tiếng nói chuyện.

Gật gật đầu, nhưng thực mau liền nhớ tới chính mình ở chỗ này gật đầu Tổng Tài đại nhân cũng nhìn không thấy, nhẹ nhàng mà “Ân” một tiếng.

“Nếu tôi không có nhớ lầm, kỷ niệm ngày thành lập trường, nếu không có việc, là không thể vô cớ vắng đi! Ngươi đây là không nghĩ tới lấy bằng tốt nghiệp?”

“Không có…… em…… em bị bệnh.” Nói xong còn hít hít mũi, thật sự, cảm mạo thật sự là tới quá đúng lúc, cậu nguyên lai vì cái gì không nghĩ tới? Hiện tại cậu chính là có lý do chính đáng, dùng tay sờ sờ cái trán, giống như còn thực sự có điểm nặng, ân ân…… Không biết có phát sốt hay không a!

“Bị bệnh…… Ha hả…… Tôi hiện tại ở trường học của cậu, hiện tại liền tới đây!” Đông Phương Tuyệt nghe xong lý do của Diệp An Thần cong cong khóe miệng, nghĩ trước kia tiểu lão thử kia vụng về nói dối, lại nhớ đến Bạch Tịch Vũ đối chính mình nói, Đông Phương tuyệt trực tiếp sảng khoái nói.

“Em là thật sự bị cảm.” Diệp An Thần cường điệu nói, cậu là thật sự bị cảm a! Hơn nữa hiện tại giống như còn phát sốt, anh anh anh anh…… Đây là kết quả của cậu bé chăn cừu (2)?

(2) Kết quả của cậu bé chăn cừu: Chế nào còn nhớ chuyện cậu bé chăn cừu không? Vì nói dối những người nông dân là sói đến mà khi sói đến thật cậu bé có gọi cũng không ai tới cứu cừu của cậu bé. Ý em Thần nó là lần trước nó nói dối hiện tại nói thật anh Tuyệt lại không tin á.

Hơn nữa sở dĩ cậu không muôn tới trường chính là vì Tổng Tài đại nhân anh ở đó có được không? Nếu anh không ở đó nói không chừng cậu vẫn là sẽ đi, nhưng là…… Vài lần kinh nghiệm nói cho cậu, thời điểm cốt truyện phát sinh, xuất hiện bên cạnh Tổng Tài đại nhân, rất có khả năng bị cốt truyện nhập mà gặp nguy hiểm, thật sự…… Cậu không bao giờ muốn xem cốt truyện phát triển!

“Ân, yên tâm ở nơi này có thuốc, nếu nửa tiếng sau còn không thấy cậu xuất hiện ở trước mặt tôi, tôi sẽ tự đi bắt người.” Mấy chữ cuối Đông Phương Tuyệt nói rất giống như là sung sướng. Nhưng Diệp An Thần nghe, lại cảm thấy lạnh căm căm, ô ô…… Cậu là thật sự không muốn đi a.

Chỉ là…… Vì cái gì di động không còn tiếng a a!!

Đi…… Không đi…… Đi…… Không đi…… Rốt cuộc là có đi hay không. Đi nói, nói không chừng một lần chứng kiến cốt truyện phát triển. Không đi nói…… Nói không chừng Tổng Tài đại nhân thật sự sẽ tự mình tới bắt người a, nếu thật là nói như vậy…… Là đi đâu vẫn là nên đi đâu?

Ô ô…… Đều không có lựa chọn a! Đi cùng không đi giống như hiện tại kết cục đều là giống nhau a! Hơn nữa nếu không đi có lẽ sẽ thảm hại hơn đi!

Nhanh chóng đi WC, đem chính mình từ trên xuống dưới sửa sang lại một lần, năm phút sau xuất hiện ở cửa, thở ngắn than dài xỏ xong giày, không thể không một lần cảm thán chính mình vận mệnh bị ai

Thời điểm đứng ở bên cạnh hội trường, tổng cảm thấy, chính mình như vậy nghe lời thật sự là đại trượng phu sao? Đối mặt cường quyền không nên anh dũng hy sinh mà phản kháng sao?

Chỉ là…… Nhìn điện thoại, ô ô…… Hắn quả nhiên không có dũng khí a, không biết phản kháng Tổng Tài đại nhân hậu quả đều là chết sao? Cậu vẫn là an an tĩnh tĩnh làm tiểu nhân vật đi, phản kháng Tổng Tài đại nhân, liền giao cho nữ chính đi! Nói không chừng qua hôm nay về sau Tổng Tài đại nhân liền đối cậu không có hứng thú? Rốt cuộc hôm nay chính là Tổng Tài đại nhân cùng nữ chính tình cờ gặp gỡ lần đầu tiên a, tuy rằng chậm một chút……

Nhưng là…… Hẳn là vẫn hữu dụng đi! Nghĩ đến cốt truyện quân, nghĩ cốt truyện đã tan vỡ, qua hôm nay…… Hết thảy thật sự có thể trở lại như tiểu thuyết bạn đầu sao? Tổng Tài đại nhân thật sự sẽ đối nữ chính nhất kiến chung tình sao? Sẽ sao? Ngẩng đầu nhìn trời, Diệp An Thần linh cảm…… Hẳn là…… Khả năng…… Có 5% khả năng…… Sẽ là như vậy!

Thật vất vả chạy xe tới trường học, mới vừa đến hội trườngễ kỷ niệm ngày thành lập trường điện thoại liền vang lên. Tiếp điện thoại nghe, quả nhiên là Tổng Tài đại nhân.

“Tới rồi!” Đông Phương Tuyệt chỉ nói đơn giản hai chữ.

“Ân!” Diệp An Thần ngoan ngoãn gật đầu.

“ Đwnga tại chỗ chờ tôi.” Nói xong Đông Phương Tuyệt liền nhanh chóng treo điện thoại, mà Diệp An Thần há to miệng nhìn màn hình điện thoại đã kết thúc cuộc gọi, như vậy là xong rồi? Tổng Tài đại nhân không phải là đùa cậu đi, đứng tại chỗ chờ?

Không khỏi nhì bốn phía một vòng, Tổng Tài đại nhân là có ý tứ gì, chẳng lẽ Tổng Tài đại nhân đã luyện thành kĩ năng dự đoán trong truyền thuyết? Không cần hỏi mình ở nơi nào cũng đã biết? Ha hả…… Đều sức tưởng tượng phong phú của mình chọc cười.

Ngáp một cái, thật muốn ngủ…… Ngày hôm qua ngủ đều không ngon. Bởi vì ngủ ở trên sàn, vừa lạnh vừa cứng, ngày hôm qua đều nằm mơ.

“Nguyên lai thật sự là dự đoán sao?” Thấy xuất hiện cách đó không xa, hướng chính mình đi tới là Đông Phương Tuyệt, Diệp An Thần thật sự kinh ngạc.

“Đang nói cái gì.” Đi đến trước mặt Diệp An Thần, Đông Phương tuyệt tự nhiên mà xoa xoa đầu Diệp An Thần.

“Không có gì.” Diệp An Thần lắc đầu.

Một lần nữa lại xoa xoa đầu Diệp An Thần, tuy rằng Diệp An Thần không có nói, nhưng Đông Phương Tuyệt cũng biết Diệp An Thần nghĩ chính là cái gì, “Cậu đang nghĩ tôi làm sao tìm thấy cậu hả.”

Theo hướng Đông Phương Tuyệt chỉ mà nhìn, quả nhiên ở nơi đó có một cái cửa sổ to sát đất, nguyên lai, chính mình ngay từ đầu liền chui đầu vô lưới sao? T^T

Nguyên bản ở vừa trên đường tới cậu còn lo, nói không chừng trong biển người mênh mông, Tổng Tài đại nhân không nhất định tìm được cậu. Chính là hiện tại, phải nói là cậu xui xẻo chăng, vẫn là ngu xuẩn? Quả nhiên, hai chữ kia cậu đều chiếm trọn a!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN