Tổng Tài , Phu Nhân Lại Đòi Đập Phá !! - Chương 2 : Chuyển nhà
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Tổng Tài , Phu Nhân Lại Đòi Đập Phá !!


Chương 2 : Chuyển nhà


Cô được mẹ cho dọn đồ qua nhà tên chồng khốn khiếp kia sống , đúng là mẹ cô chẳng thương cô gì cả , đến cô mà còn phải công nhận là mẹ cô rất cố chấp nữa cơ .

” Đinh quản gia , ông không định tiễn tôi đi à ? Lần này tôi sẽ đi ra chiến trận vĩnh viễn không về , ông với mọi người bảo trọng , nhớ giữ gìn sức khỏe . Nếu đào tẩu được , tôi sẽ về thám mọi người !”

Lục Như Tâm khóc thút thít , nắm tay Đinh quản gia với vẻ mặt bi thương . Nhưng thực ra cô chỉ đang diễn để mẹ cô động lòng mà cho cô ở lại .

” thôi thôi , đừng diễn nữa ! Con mau lên xe , người nhà Lâm gia đang bên đó chờ con “

Lục phu nhân nhẫn tâm nói , đẩy Tâm Tâm lên xe . Cô nàng chỉ chới với kêu “mẹ , mẹ ới ” thì tài xế đã cho xe chạy đi .

Lục Như Tâm ngồi trong xe mà cam chịu , mặt mày cáu gắt , nũng nịu phụng phịu đòi tài xế chở về . Nhưng ông tài xế đã được lệnh của Lục phu nhân ” đưa tiểu thư đi đến nơi , về đến chốn ” thế nên cho dù Như Tâm có quỳ lạy van xin thì cũng chẳng được gì .

Chiếc xe oto dừng lại trước cổng một dinh thự lớn , nơi đây cứ như là thiên đường vậy , có đầy đủ các loài hoa ở vườn, hồ bơi lớn , có cả đài phun nước to ơi là to ,… Cô nhìn mà cứ há hốc mồm , còn to hơn cả nhà cô ,kiểu này cũng đủ thú vui cho cô rồi.

” mời tiểu thư vào trong !”

Giọng nói của ông quản gia dinh thự cất lên . Như Tâm khẽ gật đầu chào ông ta rồi bước vào dinh thự .

Bên trong dinh thự này còn đẹp hơn bên ngoài nhiều . Vừa mở cửa bước vào , đập vào mắt cô là một hàng lang dài có trưng bày các mẫu trang sức quý của Lâm gia , hành lang được trải một miếng thảm đỏ viền vàng dài từ trong đến cửa . Tâm Tâm bước theo lối hành lang đến phòng khách . Nơi đây được bố trí kết hợp giữa phong cách Châu Âu và phong cách Trung cổ . Bàn ghế tiếp khách hoàn toàn bằng gỗ chữ không phải sofa , trên những chiếc ghế gỗ được trải miếng đệm lót mỏng để ngồi .

Ông bà Lâm đang ngồi uống trà ngay phòng khách , thấy Như Tâm bước vào liền đứng dậy , tươi cười rạng rỡ đi ngay đến Như Tâm .

” à chào con Tâm Tâm ! “

Ông Lâm mỉm cười chào thân thiện , bà Lâm thì nắm tay cô hỏi thăm sức khỏe.

” bà Lục không đến cùng con sao ?”

Bà Lâm hỏi , ánh mắt bà hiền từ nhìn Như Tâm .

” mẹ con có việc bận nên hẹn hôm khác đến thăm bác gái ! “

” sao lại gọi là bác gái ? Phải gọi là mẹ hoặc mẹ chồng chứ !”

Bà Lâm khẽ mắng yêu , cô cười khì , gật đầu như đã hiểu .

” thằng con mình đâu rồi ông ?”

Bà Lâm quay sang hỏi chồng mình . Ông Lâm đến giờ mới sực nhớ ra là Lâm Chí Minh chưa về .

” nó chưa về nữa , chắc đợi nó tí là nó về liền ấy mà !”

Ông Lâm vừa nói xong , bỗng một giọng nói nam tính từ phía sau Như Tâm cất lên .

” con về rồi đây !”

Theo phản xạ , Như Tâm liền quay về phía sau , đập vào con ngươi của cô là một chàng trai cao tầm 1m8 , dáng người gầy nhưng cũng cân đối , gương mặt điển trai với ánh mắt có phần hơi nghiêm nghị , sắc bén , phong thái lạnh lùng , sang chảnh chuẩn một CEO tài ba . Như Tâm không khỏi há hốc mồm ,” chồng mình đây sao?” Câu hỏi lảng vảng trong đầu cô liên tục , cô lúc đầu tưởng sẽ cưới một tên mập xấu xí hám tiền , cơ mà người đàn ông trước mặt lại khác hẳn suy nghĩ của cô .

“Lâm Chí Minh , con về đúng lúc lắm , cả nhà vừa nhắc là con đã về ngay rồi !”

Bà Lâm cười rồi kéo Như Tâm cùng Chí Minh vào bàn ngồi .

” mẹ đã mua sẵn một căn biệt thự nhỏ có không gian riêng tư cho cả hai con ở gần vùng ngoại ô , 2 con dọn đồ chuyển ra đó mà sống chung , dù gì cũng là vợ chồng rồi mỗi đứa một nơi cũng kì “

Bà Lâm nói , tay cầm tách trà trông thật tao nhã . Tâm Tâm gật gù như đã hiểu .

” với lại mẹ với bà xui ( ý nói bà Lục ) cũng đã già , cũng muốn được có cháu để bồng , nên mẹ muốn 2 đứa làm sao mà trong thời gian 1 năm tới phải có một đứa cháu cho mẹ bồng !”

Bà Lâm nói tiếp , ông Lâm cười rồi cũng tán thành . Tâm Tâm cô còn chưa nghĩ đến chuyện có con , nhìn sang Chí Minh thì không thấy anh ta có biểu hiện gì chống lại mẹ mình hết mà gật đầu như đã hiểu .

” các con qua nhà mới sống nhớ phải hòa thuẩn thương yêu nhau ! Ba mẹ sẽ không quản 2 con nữa để 2 con được riêng tư , thôi bây giờ ba với mẹ phải đi qua Nhật kí hợp đồng rồi , hẹn gặp lại 2 con sau !”

Ông Lâm nói , rồi cùng bà Lâm đi mất. Như Tâm theo lời “mẹ chồng” nói , phải chuyển qua nhà riêng , đành phải “cuốn gói ” đi cùng Lâm Chí Minh .

Chiếc xe BMW dừng lại trước một biệt thự nhỏ . Biệt thự này tuy nhỏ nhưng không tệ như cô nghĩ , biệt thự có cả một khuôn viên thoáng mát, hồ bơi,…
Bên trong biệt thự thì đầy đủ tiện nghi như bao nhà khác , điểm cô khó chịu ở đây là có 2 phòng ngủ nhưng quản gia của ngôi nhà lại bắt Như Tâm và Chí Minh ngủ chung .

Quản gia của ngôi nhà này là thím Bảy , thím rất hiền nhưng đôi khi rất nghiêm khắc , vì theo ý muốn của bà Lâm nên thím bắt buộc cô và tên chồng lạnh lùng đó chung một phòng .

Lục Như Tâm thở dài , thế éo nào cô lại bị ép vào khuôn khổ theo lời mẹ mình và mẹ chồng như vậy . Như Tâm thực sự chẳng có thiện cảm gì với hắn ta ( Chí Minh ) , mặt thì đẹp trai đó , mà lại lạnh lùng đến đáng ghét . Có ai vào ngày cưới lại bỏ vợ mình rồi đi về công ty làm việc không ? Bây giờ còn lại phải chung một phòng , sao cuộc sống cô khổ vậy nè ?!

Phụng phịu xếp đồ vào tủ , Như Tâm cứ làm bộ mặt khó chịu . Vừa lúc đó Chí Minh cùng thư ký riêng là Dương Dương ( Dương Mịch ) bước vào nhà cùng 2 vali to đầy hành lí .

” cậu đem hành lí vào phòng cho tôi , chúng ta sắp sếp lại tài liệu họp rồi lên công ty !”

Lâm Chí Minh ra lệnh , Dương Mịch gật đầu như đã rõ , xách 2 chiếc vali đi lên phòng . Vừa mở cửa phòng ra liền thấy Tâm Tâm , Dương Mịch nhanh chóng đỡ cô ngồi dậy .

“Phu nhân tội gì phải xếp đồ thế này, để đó tôi làm giúp cho , phu nhân xuống dưới nhà dưới nghỉ ngơi đi ! Thiếu gia đang ở dưới đó !”

Dương Mịch nói , gương mặt đẹp trai nghiêm nghị cuối đầu 45° . Lục Như Tâm cô đến bây giờ mới để ý , tên thư ký Dương Mịch này đúng là một cực phẩm tiểu mỹ thụ , vừa cao vừa đẹp trai đặc biệt lông mi mắt rất dài, trông khá yếu đuối nhưng không kém phần nam tính .

Thoát khỏi vòng suy nghĩ vẩn vơ , cô gật đầu đi xuống nhà dưới như lời Dương Mịch nói . Vừa bước đến bật thang cuối cùng thì …

” alo Tiểu Hảo của anh dạo này sao rồi ?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN