Trả Anh Một Đời Yêu Lầm - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
385


Trả Anh Một Đời Yêu Lầm


Chương 16


Thẩm Mộ Diễn trước giờ chưa từng nghĩ đến, nếu một ngày nào đó nghe thấy người phụ nữ ấy chết đi, anh nên vui sướng đến phát điên hay nên khóc lóc thương tiếc.
Thế nhưng
Một lúc sau
Thở phào một tiếng, “Này, Dung Đồ Phong, là người phụ nữ ấy bảo anh đến nói những lời này đúng không? Tự sát?” Người đàn ông đểu cáng nhếch môi cười, hơ hơ, người phụ nữ ấy bằng lòng chết sao? Lại còn tự sát mà chết sao?
Làm sao có thể chứ. Thẩm Mộ Diễn vô cùng quả quyết, cho dù tất cả phụ nữ trên đời này đều tự sát mà chết thì người phụ nữ đó cũng không thể!
Cô ta không nỡ chết. Cô ta làm sao có thể nỡ chết?
Cơ ngơi Đường Thị lớn mạnh như vậy, một người phụ nữ mạnh mẽ sỉ diện ích kỉ cố chấp như cô ta, liệu có thể tụ sát?
”Anh quay về nói với cô ta, không cần biết cô ta có mục đích gì, tất cả đều không liên quan đến Thẩm Mộ Diễn này. Đã đưa đơn ly hôn rồi thì đừng nên làm mấy cái trò rẻ tiền như vậy, chắc cô ta không ngốc đến mức nghĩ rằng, Thẩm Mộ Diễn tôi sẽ quan tâm đến sống chết của cô ta chứ?”
Hứa Thiệu sắc mặt bỗng trở nên nghiêm trọng, “Đủ rồi, Mộ Diễn, đừng nói nữa!”
Anh đồng thời cũng liếc nhìn Dung Đồ Phong, trong lòng bồn chồn lo lắng, nhưng, một người cùng Đường Tiểu Nhiễm lớn lên từ nhỏ như Hứa Thiệu, anh ta cũng không dễ dàng tin được, một người phụ nữ mạnh mẽ cố chấp như thế, thực sự sẽ tự tử mà chết.
“Dung Đồ Phong, anh đừng đùa nữa,mọi người đều là cùng nhau lớn lên, ai mà không hiểu ai chứ?” Câu nói ẩn ý rằng, con người Đường Tiểu Nhiễm, hoàn toàn không đủ dũng khí để tự sát, Hứa Thiệu nhìn chằm chằm vào mắt Dung Đồ Phong, rất mong nhận được câu trả lời thật sự,
“Đường Tiểu Nhiễm, là cô ấy không cam tâm đúng không? Cô ấy đang âm mưu điều gì đúng không?”
Dung Đồ Phong xoay lưng về phía Hứa Thiệu và Thẩm Mộ Diễn, đôi mắt đỏ hoe, so với Thẩm Mộ Diễn, Dung Đồ Phong có vẻ là người rất nho nhã lịch sự, một Dung Đồ Phong nho nhã lịch sự như thế, chưa từng có ai nhìn thấy anh ta rơi lệ.
Nhưng hôm nay, Dung Đồ Phong vì Đường Tiểu Nhiễm mà rơi lệ, vì Đường Tiểu Nhiễm mà ấm ức, vì cô ấy mà đau lòng!
Hít một hơi thật sâu, thận trọng mở lời, Dung Đồ Phong cố kiềm nén những giọt lệ đang chực trào nơi hốc mắt,
“Thẩm Mộ Diễn, sẽ có một ngày anh nhận ra, cả thế giới này chỉ có Đường Tiểu Nhiễm kẻ ngốc nghếch ấy yêu anh vì anh là Thẩm Mộ Diễn, anh hãy nhớ lấy, đừng có khóc.”
Thẩm Mộ Diễn là ai?
Thẩm Mộ Diễn sẽ khóc ư?
Hứa Thiệu lần đầu tiên không thể tin chính là lúc Hạ An mất, Thẩm Mộ Diễn đều không hề rơi một giọt nước mắt.
Phía sau Dung Đồ Phong, Thẩm Mộ Diễn cười thành tiếng, bỏ ngoài tai tất cả.
Dung Đồ Phong gần như nghẹn ngào, nhưng vẫn cố kiềm nén cảm xúc, “Thẩm Mộ Diễn, tôi cầu chúc anh suốt bảy năm qua không hề có chút động lòng nào với Đường Tiểu Nhiễm, nếu không thì, tôi sẽ đợi xem trò cười của anh đó.”
Nói xong, Dung Đồ Phong cũng không nán lại thêm, nhanh chóng biến mất khỏi cửa.
Bước vào xe lập tức khởi động máy, chân đạp mạnh ga, chiếc xe ồ ồ rời đi.
Máu đỏ trong đôi mắt của anh ta chính là máu của Đường Tiểu Nhiễm!
Trong căn hộ ấy, hộ gia đình ở tầng dưới gọi đến một cuộc điện thoại, nói rằng phía tầng trên nhỏ nước xuống, trong nước có màu đỏ như máu, anh ta hốt hoảng phi một mạch đến, toan mở cửa ra, Đường Tiểu Nhiễm khắp người đỏ tươi như máu, toàn thân lạnh giá, một Đường Tiểu Nhiễm thảm hại nhất và cũng xinh đẹp nhất, đang nằm trong bồn tắm nhuốm đỏ bởi máu tươi, đẹp lộng lẫy mà lại vô cùng đáng thương thảm hại.
Vẻ đẹp ấy thoạt nhìn đã biết là cô chăm chút trang điểm, nhưng sự bi ai nhất của cô, chính là chỉ còn sót lại lớp trang điểm xinh đẹp, che đậy đi lòng tự tôn dường như đã mất hết.
“Thẩm Mộ Diễn! Anh rốt cuộc là có điểm nào tốt!” Dung Đồ Phong đôi mắt rưng rưng đỏ hoe, nổi đầy gân máu.
Câu lạc bộ
Thẩm Mộ Diễn và Hứa Thiệu cũng ai nấy ngồi vào xe.
“Mộ Diễn, anh nói xem, những lời của Dung Đồ Phong có mấy phần đáng tin đây?”
Người đàn ông bỏ điếu thuốc xuống, lạnh nhạt cất lời: “Anh tin cô ta sẽ tự sát không?”
Hứa Thiệu chép miệng, theo những gì anh hiểu về tính cách của Đường Tiểu Nhiễm, cô ấy không phải là kiểu người dám tự sát, nhưng, cái weibo đó có thực sự là chiêu trò che mắt người khác của Đường Tiểu Nhiễm không?
Cũng không phải là hoàn toàn không thế, Đường Tiểu Nhiễm bảy năm trước cả gan dám uy hiếp Thẩm Mộ Diễn, nhìn vào sự cố chấp của cô ấy đối với Thẩm Mộ Diễn mà nói, cô ấy tại sao có thể dễ dàng buông tay và ly hôn như vậy?
“Có lẽ, Đường Tiểu Nhiễm thật sự đang có ý đồ gì khác với anh, tuyệt nhiên không thể buông bỏ, lần ly hôn này thực chất là lùi một bước để tiến hai bước.” Hứa Thiệu đoán vậy
Thẩm Mộ Diễn rít một hơi dài, cửa kính oto hạ xuống, anh nhìn ra ngoài: “ lời Dung Đồ Phong nói, tôi một chữ cũng không tin.” Nhắc đến người phụ nữ ấy, đôi mắt Thẩm Mộ Diễn không giấu được sự khinh bỉ khi nghĩ lại nguyên nhân mà cô quyết định ly hôn, lùi một bước để tiến hai bước có đủ để đạt được mục đích?
Đường Tiểu Nhiễm vẫn là Đường Tiểu Nhiễm của bảy năm trước, ít kỷ cố chấp và nực cười!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN