Tra Gặp Đối Thủ - Chương 19: Long sàng (H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
232


Tra Gặp Đối Thủ


Chương 19: Long sàng (H)


“Bổn vương… Không có ý này…” Sở Phong tốn sức lắm mới lấy được cái gối che trước ngực mình. Anh thế mà lại có cái loại cảm giác giống như là mình bị hái hoa tặc cưỡng X hoàng hoa đại khuê nữ thế này à.

*Hoàng hoa đại khuê nữ là cách gọi những thiếu nữ hãy còn trinh trắng.

Lăng Phỉ cười khẽ một tiếng, liền đè cả người lẫn gối ở dưới thân, bàn tay đặt bên hông Sở Phong, ở thắt lưng nhẹ xoa xoa một cái, cơ thể cường tráng với màu mật ong của nam nhân lập tức mềm nhũn ra.

Lúc ở sau bức rèm che nhìn thấy hai tỳ nữ lau sạch sẽ thân thể Sở Phong, hắn liền nhìn thấy hết toàn bộ từ trên xuống dưới của anh không chừa một mống nào. Chiều dài chân Sở Phong, lưng vai rộng cùng với cái eo gầy cứng cáp đều lộ ra vẻ nam tính mạnh mẽ vô cùng. Cái đùi lớn che đi phần cơ nhục mỏng, đường nét từ cẳng chân đến xương mắt cá chân thì đặc biệt thẳng tắp mạnh mẽ. Đương nhiên, làm cho Lăng Phỉ không thể dời mắt chính là, cái mông cao vểnh no đủ kia của Sở Phong, đặc biệt là lúc anh nằm nhoài xuống đệm, lúc đó mông không thể không vểnh thật cao lên…

“Bên trong… Đã được chuẩn bị sạch sẽ rồi đi ?” Ngữ khí của Lăng Phỉ đầy ám muội, tay trái của hắn trượt xuống hạ thân, vòng qua hai cánh hoa gò núi, chuẩn xác mà mò tới nơi u tối chật hẹp giữa hai mông.

Nghĩ tới vừa nãy ở trong điện bị người khác nhìn thấy cảnh tượng tắm rửa như tắm cho heo kia, Sở Phong liền giận tới mức không có chỗ phát tiết.

“Lăng Phỉ, CM ngươi ! Lần sau tốt nhất đừng có mà rơi vào tay của bổn vương, không thì — —”

“Thật dài dòng.” Ánh mắt Lăng Phỉ tối sầm lại, rút đi cái gối anh ôm trong ngực ném qua một bên, tay phải nắm lấy cằm của anh, mạnh mẽ lấp kín đôi môi ấy.

Miệng Sở Phong còn mở, liền bị một chiếc lưỡi mềm mại ẩm ướt chặn lại một cách rất vững vàng. Lăng Phỉ dùng hàm răng cắn lấy bờ môi ướt át của anh, lưỡi tiến vào trong khoang miệng ấm áp để công thành đoạt đất. Sở Phong lúc đầu còn phản kháng hai lần, có thể là do tư vị của Lăng Phỉ thực sự quá tuyệt, khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ kia lại cách anh gần như vậy, trong lòng anh giật mình một cái, lại càng không nhịn được mà chủ động lè lưỡi, cùng lưỡi của Lăng Phỉ dây dưa với nhau.

“A…”

Lăng Phỉ biến đổi góc độ hôn anh, tay cũng không nhàn rỗi, cách một lớp lụa trắng xoa bóp cái mông vểnh cao của anh, ngón tay thon dài thỉnh thoảng còn chà xát qua nơi hơi lõm xuống kia. Sở Phong bị hắn mò tới mức có chút động tình, dục vọng giữa hai chân cũng dần dần đứng thẳng, cứng rắn ưỡn lên chạm tới bụng.

“Nhanh như vậy ?” Lăng Phỉ cảm nhận được thứ nóng rực đang dán vào bắp đùi mình, không khỏi tạm thời rời khỏi môi của anh, giọng nói mang theo vài phần kinh ngạc cùng trêu chọc. Khi bờ môi hai người tách thì thì có một sợi chất lỏng trong suốt dính vào nhau, Sở Phong vô ý thức mà liếm liếm môi, tức giận nhìn về phía Lăng Phỉ, “Có bản lĩnh thì ngươi cũng cho lão tử sờ mấy cái thử xem !”

Nói xong liền không cam lòng mà đưa tay ra, mò tới giữa hai chân của Lăng Phỉ, tuy rằng cách một tầng vải, thế nhưng vẫn cảm nhận được xúc cảm cứng rắn rõ ràng, anh hơi đắc ý mà nhướn này, “Chặc, năm mươi bước cười một trăm bước.”

*năm mươi bước cười một trăm bước :  Điển tích nổi tiếng thời xưa: (ngũ thập tiếu bách bộ) Người chạy năm mươi bước cười người chạy một trăm bước (hai người lính khi giáp trận đều sợ hãi bỏ chạy. Sau đó, người chạy năm mươi bước chê người chạy một trăm bước là hèn nhát. Kỳ thực cả hai cùng là hèn nhát, ví với cùng là hèn kém mà lại chê cười nhau). Tương đương với các câu thành ngữ: chó chê mèo lắm lông; chuột chù chê khỉ hôi; lươn ngắn chê chạch dài (chú thích từ nguồn đây)

“Cái miệng này của ngươi muốn ăn đòn quá nhỉ, vẫn là nên lấp kín đi mới tốt được.” Ánh mắt Lăng Phỉ u ám, không cho giải thích mà lần thứ hai lấp kín môi anh lại. Thừa dịp lúc Sở Phong bị hắn hôn cho ý loạn tình mê, Lăng Phỉ lại từ nơi mép giường hơi tối lấy ra một cái bình nhỏ, ngón tay với vào móc ra một đống thuốc mỡ, trực tiếp hướng với hạ thể của Sở Phong mà tìm kiếm.

“Ừm…”

Môi lưỡi hai người quấn quýt lấy nhau, phát ra tiếng nước vang dội đầy ám muội. Sở Phong đang nghĩ ngợi rằng mùi vị của mỹ như như rắn rết này cũng không tệ lắm thì, nơi sâu xa trong thân thể liền truyền tới cảm giác mát mẻ làm cho anh đột nhiên cả kinh, hai cái chân lập tức không an phận mà bắt đầu giãy giụa động đậy.

“Không muốn bị thương thì hãy làm bé ngoan, đừng có nhúc nhích !” Lăng Phỉ ở trong miệng anh cắn một cái, con ngươi viết rõ rõ lên lời cảnh cáo. Toàn thân Sở Phong căng thẳng, bởi vì trải qua mộ phen “tẩy sạch bên trong” kia, nên ngón tay của Lăng Phỉ tiến vào vô cùng thuận lợi. Xúc cảm quái dị dinh dính làm cho Sở Phong chau mày lại, phân thân có chút uể oải, sống lưng cũng từ từ chảy ra mồ hôi hột.

Tuy rằng cái tên này động một chút là trào phúng anh, bộ mặt thì luôn lạnh lùng, nhưng lúc làm chuyện này thì lại ngoài ý muốn mà dịu dàng vô cùng. Sở Phong nghĩ không ra, nếu Lăng Phỉ nhìn không vừa mắt tên tình địch này của hắn, muốn giáo huấn anh, thì hoàn toàn có thể trực tiếp đẩy chân anh ra mà đè xuống làm thẳng, sau khi xong việc thì có thể mặc quần rồi rời đi. Nhưng giờ hắn lại cố tình…

“A…” Không biết ngón tay chọc trúng vào nơi nào, Sở Phong bỗng rên rỉ trầm thấp một tiếng.

“Làm sao vậy ? Đau sao ?” Lăng Phỉ thấy lông mày Sở Phong nhíu lại, biểu tình có chút quái lạ, thử dùng ba ngón tay dừng tại nơi đó của anh.

Cũng không phải là đau, mà cảm giác kia quá mức kỳ quái, Sở Phong nắm chặt chăn dưới thân, cảm giác khó chịu mà quay đầu đi, ”Ngươi CMN muốn làm gì thì làm nhanh chút đi ! Chậm chạp như thế mà là nam nhân à !”

Lăng Phỉ hình như nhìn ra cái gì đó, khóe môi khẽ nhếch lên, hắn rút ra ba ngón tay bị dịch ruột non cũng thuốc mỡ làm ho ẩm ướt, ung dung thong thả mà cởi quần áo trên người. Sở Phong thở hổn hển, lúc hai chân bị Lăng Phỉ đẩy ra thì tiểu huyệt giữa hai chân cũng rất sốt sắng mà mở ra đóng vào, Lăng Phỉ hướng chỗ đó thổi một hơi, duỗi một ngón tay đi vào, đùa giỡn mị thịt hồng nhạt ở bên trong.

“Ừm…” Eo Sở Phong vặn vẹo, muốn chạy trốn khỏi sự khống chế của Lăng Phỉ. Nhưng mà chân anh lại bị giữ lại vô cùng chắc chắn, làm cho anh hoàn toàn không thể trốn thoát được. Anh cảm giác được hai chân bị áp đến tận ngực, khuôn mặt tuấn mỹ xuất trần của Lăng Phỉ cách anh ngày càng gần…

“A — —” côn th*t cứng rắn không hề báo trước mà xâm nhập vào miệng huyệt của anh, hướng tới nơi sâu xa nhất mà đâm vào. Cái cổ thon dài của Sở Phong ngẩng lên, cảm giác chướng bụng khó nói khi bị xâm nhập kia làm cho anh cắn chặt môi dưới, trán bị bao phủ bởi một tầng mồ hôi lạnh.

“Tự ôm lấy chân mình đi.”

Lăng Phỉ bị anh ép chặt tới mức sảng khoái cực kỳ, bất quá nhìn ngữ quan đang nhíu mày của Sở Phong, trái lại có chút không đành lòng. Hắn bảo Sở Phong tự ôm lấy chân của mình, hai tay đỡ lấy eo anh, đầu tiên là chậm rãi đâm vào mấy cái, sau khi thấy Sở Phong hơi hơi thích ứng, mới đem dục vọng lùi về phía miệng huyệt, chạm vào nơi nhạy cảm đang nhô ra ở trong vách thịt, mạnh mẽ đâm vào nơi đó.

Thuốc mỡ giờ đã phát huy tác dụng, Sở Phong đã không còn khó chịu như lúc ban đầu nữa rồi, phân thân uể oải không chút phấn chấn giờ đã miễn cưỡng ngẩng đầu lên. Lăng Phỉ mạnh mẽ làm anh, tay cũng rất thiện tâm mà đưa tới, xoa xoa dương v*t đang bán cương của anh. Sở Phong được làm cho thoải mái, cộng thêm cảm giác đau đớn phía sau cũng không đau lắm, liền không nhịn được mà chủ động đưa hạ thân vào trong tay Lăng Phỉ.

“Ừm… A…”

“Ngươi còn rất biết hưởng thụ à.” Lăng Phỉ nhịn cho đầu đầy mồ hôi, kết quả là người này lại thoải mái mà nằm ở dưới thân hắn rên rỉ, trong lòng hắn có chút không được cân bằng lắm, đâm mạnh vào trong nam nhân mấy lần, làm cho dũng đạo ướt át kia vang lên vài tiếng nước.

Sở Phong mở mắt ra nhìn hắn, gương mặt anh tuấn cương nghị mang theo màu sắc đỏ tươi, miễn cưỡng nói, “Không phải thế này, chẳng lẽ là phải khóc như mưa ? Ngươi thích như vậy a ?”

Lăng Phỉ tưởng tượng một chút về cảnh tượng nước mắt liên tục chảy trên mặt Sở Phong, trong lòng phát tởm một hồi, vội vã cúi đầu ra sức mà đâm vào. Nhưng mà chỉ vừa  mới nửa nén hương, Sở Phong đã la hét rằng chân tê, muốn đổi tư thế. Hắn tức giận đánh vào mông của anh mấy cái, mới thay đổi tử thế khác.

“Ha a…”

Thân thể kết hợp dần nếm được vị ngọt, Sở Phong cũng bắt đầu hưởng thụ được mấy phần khoái cảm, chính anh tự lấy tay vuốt tính cụ của mình, cổ họng phát ra vài tiếng rên rit khàn khàn đứt quãng. Tiếng rên rỉ này truyền đến tai Lăng Phỉ liền tăng thêm vài phần quyến rũ, làm ánh mắt hắn đỏ lên, không nhịn được mà thao anh càng sâu hơn.

Xong tư thế đối mặt thì hai người thay đổi thành tư thế làm từ phía sau lưng, tư thế này làm cho dục vọng của Lăng Phỉ tiến vào càng sâu hơn. Vẻ mặt của Sở Phong hốt hoảng mà quỳ trên giường, theo từng nhịp điệu đâm vào rút ra của Lăng Phỉ mà thân thể cũng lay động theo, dục vọng của thanh niên một lần nữa lướt qua điểm nhạy cảm của anh, tiếng rên rỉ của anh bỗng nhiên cao vút, dục vọng đứng thẳng run rẩy mà bắn ra trên tay.

Lăng Phỉ cũng đang chạy nước rút, mị thịt căng mịn mà mềm mại của nam nhân tham lam mút hắn, hận không thể ép khổ côn th*t, đem tất cả chất lỏng đều bắn vào bên trong. Mắt hắn hoàn toàn đỏ ngầu, trong đầu ngoại trừ muốn chinh phục cùng cướp đoạt, thì không còn chỗ đứa cho vật khác nữa.

“Ừm…” Khoái cảm tốt cục đạt tới đỉnh điểm, hắn gắt gao đè sông lưng của Sở Phong xuống, rên một tiếng rồi bắn ra tinh dịch ấm áp vào trong cơ thể anh.

Lần này không biết đã là lần thứ mấy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN