TRẢ GIÁ - Trả Giá - Chap 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1788


TRẢ GIÁ


Trả Giá - Chap 3


Tôi muốn thoát khỏi nỗi đau đã làm tôi gục ngã,liệu phía cuối con đường có còn tia sáng cho tôi hay không??? hy vọng là có dù chỉ là mong manh …
_Tôi là khách du lịch anh hiểu chứ ( Đánh vần vì nghĩ anh ta khó hiểu anh ta quay đi lặng lẽ trong chiều hoàng hôn,dáng vẻ rất ưu sầu)…
(N): Jonathan điện thoại reo lên
Mẹ: Con bé đó nhất định con phải đem về nó sẽ là công cụ giúp chúng ta trả thù
_Con nghĩ mẹ đánh giá cô ta cao quá rồi
_Lập tức đưa nó về hoặc là con đưa về hoặc là tự mẹ sẽ làm …( Cúp máy jonathan lên xe phóng đi tức tối)…
Tôi đi sau anh ta …nhìn những khách sạn ở đây rồi tôi tra google xem cái nào rẻ nhưng thật sự k có rẻ nhất cũng 300$/đêm thế thì hết tiền mất…( Phía sau tôi đạo diễn hô lớn)
Đạo diễn: Cậu Trịnh xin cậu hãy đèo cô Phương thật chậm rãi…chúng tôi muốn ghi lại khoảnh khắc đời sống của hai người …phải nhẹ nhàng và thật chậm ( tôi quay lại chiếc khăn quàng cổ vẫn che nửa mặt …họ đạp xe đi qua Phương ôm eo Trịnh họ sống thật giả tạo)…mối thù của mình …hắn ta là nguyên nhân hại mẹ và em mình,mình tuyệt đối k để họ có dc hạnh phúc…Trịnh mày nhất định k dc yên ổn…tôi buồn bã nắm chặt tay rồi bỏ con dao trong túi ra…
(N): Người đàn ông có chú chó thấy Chi cứ nhìn Trịnh…ánh mắt căm phẫn …anh ta nhìn Trịnh rồi vuốt con chó của mình…
Tôi đi ra khi đoàn phim đang quay …tôi chặn xe của Trịnh…
Phương: Là cô ta sao cô ta lại ở đây vậy …
Trịnh: Tiếp tục tự nhiên đi đưng để họ chú ý
Đạo Diễn: Cô gái xin nhường đường chúng tôi đang quay phim…
Tôi: Mày sống vui vẻ quá Trịnh nhỉ
Trịnh: Cút ngay trước khi tao còn nói chuyện tử tế ,đến bh mày mới buông tha tao đây Chi..
_Cả đời tao sẽ k bh buông tha cho mày…
Trịnh: Đạo diễn tạm thời dừng quay chờ tôi 1 lát…( anh ta kéo tay tôi giât)
_Đừng chạm vào tao…
Phương: Con điên này ( tát bốp vào mặt tôi)…tại sao cứ bám lấy ck tao vậy
_Trả mẹ và em lại cho tao ( tôi tát lại)
Trịnh: Mày bị điên thật rồi Chi ạ,mày sang tận đây tìm tao để nói câu đó thôi sao…em gái mày tự nguyện để tao chơi,tao chơi chán thì chẳng bỏ ,nó tự nguyện tìm đến tao mỗi tối sao nào mày muốn tao làm nó sống trở lại thì nó sẽ tìm tao thôi,nó ngoan hơn mày biết nghe lời tao,tao bảo nó bỏ thai 1 năm 3 lần ,lần mày biết kp lần đầu,chị em mày chỉ là 1 hạt bụi trong số hàng trăm cô gái tao từng chơi…
_Mày k dc phép sỉ nhục em tao …thằng khốn ( tôi định tát anh ta hất tay)
_Tao dị ứng với mày lắm rồi đấy Chi,tao thậm chí chỉ ngủ vs mày 1 lần rồi vứt bỏ mày như tấm rẻ vậy mà mày bám tao như 1 con chó bám chủ vậy…để tao nói cho mày biết
Phương: Cút…anh bảo nó cút đi ( cô ta gào lên)
Trịnh: Mày nghe vợ tao nói gì chưa
Phương: Giờ em mới biết câu xấu người xấu cả nết là có thật,cũng may em nó còn xinh hơn
Trịnh: Tất nhiên xinh hơn anh mới chén nhiều hơn em ra kia chờ anh ( P hậm hực quay đi)…tao cho mày xem cái này nhé Chi bảo đảm xem xong mày thích lắm ( hắn rút điện thoại ra dơ 1 đoạn video hắn ngủ vs em gái tôi…tôi vội tóm điện thoại hắn dơ lên cao) tao nói gì nào ,mày thích bướng à
_Mau đưa đây xoá nó ngay đi hãy để em tao yên
_Em mày…bị tao chà đạp chán rồi kêu đi khóc đi mày đâu còn ai để tựa …tao sẽ cho đoạn này lên mạng che mặt tao đi để em mày dưới chín suối lại dc mn nhắc đến( tôi hoảng loạn)
_Không dc ( tôi rút dao đâm phập vào bụng Trịnh …anh ta đẩy tôi ngã ra sau tay tôi vẫn cầm dao) tôi…tôi k cố ý…tôi thật sự k cố ý…
_Mày…mày dám ( Tôi đứng dậy chạy đi vứt dao lại) đứng lại…Phương báo cảnh sát băt nó lại…
(N): Chủ nhân của con chó chứng kiến toàn bộ vụ việc
Cảnh sát: Có chuyện gì vậy…
Trịnh: Bắt cô gái người Việt tóc dài cô ta đã đâm tôi
Phương: Ôi cha mẹ ơi …anh yêu …anh sao thế này
Trịnh: K cần làm to chuyện vết thương xoẹt qua thôi…( a ta cố đứng dậy) tôi yêu cầu bắt giữ cô ta ngay…
Cảnh sát: Còn ai chứng kiến vụ việc
_Người kia anh ta đứng đó ( Cảnh sát ra chỗ chủ nhân chú chó)
_Xin hỏi anh có chứng kiến …( a ta bỏ kính cảnh sát ấp úng) chung tôi kb là anh nên nếu có động chạm…
_Tôi bị mù nên k thấy gì
_Vâng vâng …( hai tên cảnh sát sợ hãi)
Phương : Rách rồi phải khâu thôi anh
_Anh chủ quan k nghĩ nó dám làm vậy…anh nhất định bát nó trả giá ( gọi điện) đang ở đảo Hoàng Tử nó mặc áo khoác đen quần bò khoảng 1m65 bắt dc nó đánh nó thừa sống thiếu chết cho tao rồi bán cho nhà thổ…
Phương: Làm vậy có ác quá k anh
_Ngậm miệng cô chỉ biết vc cô là vợ tôi thôi ngoài ra những vc khác k đến lượt cô quản…con khốn ý …
Tôi chạy thục mạng đến hết hơi rồi ngồi sụp xuống hai bàn tay có máu tôi vội lấy nc biển rửa …nếu hắn chết thì quá dễ dàng cho hắn nhưng đến ngay cả vc hại chết hắn mình cũng k dám làm …mình thật vô dụng…mẹ ơi con gặp hắn rồi nhưng phải làm sao đây…( tôi quay lại thấy 4-5 tên đàn ông dữ tợn)
_Mày là Chi đúng k ( tôi thấy sợ nên bỏ chạy thì họ đuổi theo) đứng lại…bắt lấy nó …
(N): Người đàn ông thấy con chó của anh ta chạy đuổi theo đám người …
Thư kí: Cậu chủ bữa tối đã sẵn sàng
_Bãi biển của tao dường như đã mất đi yên bình rồi nhỉ ( thấy Chi hét lên khi bị đám người kia tóm)
_Tôi sẽ giải quyết ngay thưa cậu chủ
_K cần tao thấy nơi đây dơ bẩn rồi
_Cậu chủ xin tha lỗi
_Ai cai quản ở đây
_Là giám đốc D thưa cậu chủ
_Giết …
_Vâng ( anh ta lên xe )
_Nhớ đưa con rich về tắm sạch sẽ cho nó …
Họ tóm lấy tôi ..tôi đạp…
_Buông tôi ra …các người là ai ???
_Bọn anh đến đưa em đi chơi xa đây ( hắn gọi) anh Trịnh bọn tôi bắt dc nó rồi
_Đánh chết nó cho tao …à mà thôi đánh nó sẽ k bán dc cứ chén nó rồi bán vào nhà thổ …
_Dạ …( 1 tên vác tôi lên )
_Buông tao ra có ai không cứu với ..cứu với …( tôi thấy người đàn ông có chú chó xe anh ta đi lướt qua nhưng anh ta thạm chí k nhìn lấy 1 lần mặc tôi la hét)…họ ném tôi lên xe tôi đẩy cửa ra …
_Đi vui vẻ tí rồi anh thả …
_Buông ra tôi sẽ báo cảnh sát…( họ cười mỉa mai)…
_Xong rồi báo …( họ chở tôi ra 1 bãi đất trống rồi kéo áo tôi)…nào anh vui vẻ tí ( tôi hét lên nhưng k có ai )…
_Làm ơn tha cho tôi,tôi sẽ đi khỏi đây
_Bọn anh chỉ cũng dc thuê thôi nên là vui vẻ xong anh cho đi ,hắn bảo bán em nhưng thôi vào nhà thổ khổ lắm ngoan chiều anh đi …
_Không buông ra cút ra …
(N): Jonathan đang đi mẹ anh ta lại gọi
Mẹ: Tại sao lần này con lại cãi lời mẹ
_Con k cãi mẹ nhưng con thấy cô ta k khả quan ,k thể có cơ hội,con k thể mạo hiểm để hắn phát hiện thì sẽ chẳng còn cơ hội nữa …
_Cô ta hiện cách con 5p đi đường …đang trên xe bị 4 tên đàn ông cpi cương bức …dù con có lái nhanh cỡ nào cũng k cứu kịp
_ai nói con sẽ cứu cô ta
_Con có chắc k con yêu …vậy nên mẹ sẽ cứu cô ta đào tạo cô ta thành người của mẹ …( cúp máy)
_Mẹ …( quát lên rồi quay xe lại) khốn kiếp …
Tôi gào khóc hai tên kéo quần tôi tụt xuống chỉ còn mặc quần lót…1 chiếc xe đi tới trên xe nhẩy xuống 5-8 người cả phụ nữ …họ lao vào xe kéo mấy tên đàn ông ra còn tôi sợ hãi với áo che người vì quần rách hoàn toàn…tôi sợ ôm đầu…mẹ ơi…mẹ…( khóc run sợ) …
(N): Jonathan đi tới lừ mắt
_Đàn ông ra ngoài hết đi
Vệ sỹ nữ: Thiếu gia phu nhân nói đưa cô gái này về ạ…
_Tôi sẽ tự đưa về ( Mở cửa xe thấy Chi ngồi khóc)
Tôi ngẩng lên thấy là Jonathan…
_Jo…Jo…
_Chúng ta lại gặp nhau rồi ( cởi áo đi vào tôi lùi lại)…
_Đừng tới đây anh tại sao lại ở đây …
_Tôi là người ở đây mà cô quên sao…
_Cứu tôi làm ơn …( Jonathan vs tay ôm Tôi)
_Tại sao cô lại tới đây …thà rằng cô k tới sẽ k có chuyện gì hết …( tôi khóc trong lòng anh ta 1 cách sợ hãi)…Jonathan đưa tôi về 1 căn nhà rất lớn…ở sân tôi thấy 1 người phụ nữ trông rất quen…
Phu Nhân: Chào mừng cô đến vs gia tộc Morin ..
_Phu nhân…tôi nhận ra rồi ở resort tại Đà Nẵng…
_Đúng vậy chúng ta có duyên lắm con gái ạ…
_Đúng thật là có duyên ạ,cám ơn anh Jonathan và phu nhân đã giúp đỡ…
_Đám người đó sẽ còn tìm cháu …ta nói thẳng ta biết tất cả về cháu …(Phu nhân đưa 1 đoạn clip đoạn em gái tôi ngủ vs Trịnh phát tán khắp mạng xã hội)…hắn đâu có nề hà …và có 1 vấn đề mà cháu không biết ( đưa cho tôi chiếc điện thoại của em gái tôi)…
_Đây là …sao phu nhân có nó …
_Đừng hỏi tại sao ta có hãy xem em cháu nói gì ( tôi mở đoạn clip :” Chị ,chắc khi chị xem dc clip này thì lúc đó em chưa chắc đã còn trên cõi đời này…em mệt mỏi lắm chị ạ…em qua lại vs Trịnh thật ra vì chị và rồi em lại mê muội đi yêu hắn…ngày chị còn ở nhà đó anh ta đã tìm em rồi…anh ta nói buồn vì đứa con trong bụng chị kp của hắn …anh ta nói muốn dc yêu thương và rồi cứ vậy em và hắn qua lại sau lưng chị,em yêu hắn rồi chị ạ ( Lan khóc) em chấp nhận để hắn thoả mãn nhu cầu khi hắn cần …hắn nói k yêu chị và chị cũng k yêu hắn nhưng vì đứa con nên tất cả phải chung sống vs nhau…em ngu quá phải không chị…đến khi em phát hiện ra con người hắn thì đã muộn,Phương cô ta làm mọi cách ép em phá thai…nên em đã từ bỏ nhưng hắn quay clip khi em ngủ vs hắn và đe doạ em…em đã nói vs mẹ và giờ mẹ nói mẹ sẽ để em chết và em chấp nhận…em xin lỗi chị vì đã trót yêu người đàn ông từng là tất cả đối vs chị…cái chết mới có thể giải thoát em khỏi mối luẩn quẩn này ( tôi ngã quỵ )…cả đêm tôi ngồi trong phòng xem đi xem lại đoạn clip…( tôi nắm chặt tay) …
_Em sai rồi chị k yêu hắn…đồ ngu ngốc ah…đàn ông trên đời k thiếu tại cứ nhất định phải là hắn…nó đã phá hỏng cuộc đời đứa em gái mỏng manh của mình…hay chính bản thân mình…mất mẹ mất em …con mất tất cả rồi mẹ ơi …
(N): Phu nhân hút thuốc phì phèo
_Sao con k nói gì
_Mẹ đang kích thích ý chí của cô ta
_Mẹ đâu có kích ,mẹ chỉ muốn giúp nó
_Mẹ có thật sự nghĩ cô ta vào dc đó ở và làm theo ý mẹ…có thể ngay khi vào cừa cô ta đã k đạt yêu cầu rồi …
_Chính vì thế mẹ sẽ biến nó thành đạt yêu cầu…tài sản dòng họ này phải thuộc về con chứ kp nó …bao năm qua chúng ta sống trong khinh thường con chấp nhận để mẹ đến cuối đời cũng k dc bc chân vào cổng chính nhà họ hay sao..??? sẽ có ngày mẹ đàng hoàng cùng con dẫm đạp lên những kẻ coi thường chúng ta…( dập thuốc)…
Hôm sau khi ánh nắng xuyên qua kẽ tay…tôi thấy chói mắt…rồi đứng dậy chải tóc gọn gàng…đi xuống dưới phu nhân đang uống cafe ở sân …tôi đi ra cúi chào…
Phu nhân: Cháu ngủ ngon chứ …( quay lại nhìn) chắc k rồi đôi mắt thầm quầng mất rồi…
_Xin phu nhân hãy giúp cháu
_Giúp gì vậy nếu dc ta sẽ cố
_Cháu muốn trả thù cho em gái của cháu
_À vc đó…thật sự là nếu 1 mình cháu mà muốn báo thù thì đó đúng là vc quá hoang đường…tay trắng k có thứ gì còn cậu ta con nhà đại gia ngầm…thiếu gì tiền …
_Xin phu nhân giúp cháu
_Thật ra kp là k có cách chỉ là ta giúp cháu thì ta được gì ( tôi quỳ xuống)
_Xin phu nhân giúp con ,con nhất định muốn hắn trả giá …hắn nhất định sống k dc chết cũng k dc …( phu nhân nhin lên trên tầng Jonathan đang nhìn xuống ) con sẽ nghe lời phu nhân làm trâu làm bò cho người…
_Đứng lên đi làm trâu làm bò thì k cần nhưng muốn trả thù thì trước tiên phải vứt bỏ toàn bộ quá khứ…hãy nhó quá khứ là trang giấy trắng tất cả quá khứ của cô tôi sẽ xoá sạch…
_Để làm gì vậy ạ
_Ta đang giúp cháu báo thù còn về vc thứ ta muốn từ cháu khi nào đến lúc ta sẽ nói …thư kí V …từ nay cháu đi theo thư kí để học hỏi,muốn tồn tại trong xã hội thượng lưu thì phải thay đổi …trước tiên cháu có đồng ý k
_Cháu đồng ý ,cháu đồng ý
_Tốt…cháu thích cái tên nào ta cần đổi tên cho cháu …
_Là Huyền ạ …đây là tên mẹ cháu rất thích
_Tốt ta sẽ lột xác cháu thành 1 con người khác …( Jonathan tu sạch ly rượu quay đi)…
_Cám ơn phu nhân con nhất định báo đáp người
_Đừng vội cám ơn cái gì cũng có giá của nó…ta k giúp cháu không đâu …hãy đi làm lại từ đầu tóm lấy hắn và chà đạp lên hắn ( tôi cúi đầu)…Đi theo thư kí sang Hàn Quốc tôi dc ăn uống và luyên tập để chuẩn bị cho cuộc đại phẫu…cứ nhìn Trịnh và Vợ trên báo ôm nhau nở nụ cười là tôi lại có động lực…em gái tao …nhất định sẽ khiến chúng mày sống trong đau khổ…( tôi ném tờ báo vào trong thùng)…khi vào phẫu thuật tôi lại nhớ đến lời khinh miệt của cả nhà Trịnh đối với gia đình tôi…tôi nhắm mắt nc mắt rơi vô định… trải qua 8 tiếng để phẫu thuật…tôi đau đớn khi hết thuốc tê
Bác sỹ: Khuôn mặt và vóc dáng đã làm theo yêu cầu…phần ngực đầy đặn tôi nghĩ kp làm nữa …
Thư kí V: Cám ơn bác sỹ…
Ăn uống đối vs tôi bh đều rất khổ sở ,hầu như tôi không ăn được gì…đêm xuống là nc mắt lại chảy vừa đau đớn thể xác mà tâm hồn cũng rất đau…nhớ mẹ …mẹ ơi con nhớ mẹ…1 tuần trôi qua bắt đầu tháo băng nhìn qua gương nét mặt vẫn là của tôi nhưng mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi…có lẽ sẽ chẳng ai còn nhận ra con bé chi đen đen xấu xí ngày nào …
Bac sỹ: Sau đó sẽ là liệu trình tiêm trắng cố gắng lên nhé…xinh lắm rồi
_Cám ơn bác sỹ ( tôi nhìn gương mặt mình rồi buồn bã )
_Phu nhân gọi ( mở máy phu nhân thấy mặt tôi)
_Ồ xinh lắm ngoài sức tưởng tượng rất tự nhiên cố gắng tịnh dưỡng mau trở về
_Vâng phu nhân…
(N): Phu nhân nâng ly vs Jonathan và vui mừng
_Tất cả mọi việc đúng quỹ đạo rồi …
_Con nghe nói lễ thượng thọ sẽ sớm hơn dự kiến vào chủ nhật này
_Sao mẹ kb tin này
_Con cũng vừa mới biết người bên đó mới thông báo…
_K xong rồi 1 tuần nữa cô ta sao có thể học được hết những thứ ta dậy dc
_Dậy cơ bản là dc mà…con nghĩ để tự nhiên sẽ ổn hơn đừng như mọi lần thất bại 1 cách thảm hại…
_Con nghĩ tại sao mẹ lại đưa cô ta đi Hàn Quốc
_Hắn đang ở đó sao ( Phu nhân cười)
Tôi thấy lá vàng bên ngoài rơi buồn tựa buồn…Thư kí V vẫn đang ngủ…tôi dậy quàng khăn rồi mặc quần jean áo dạ dài màu đỏ cam đi giầy trắng rồi bước ra cổng viện…xe cộ con đường …ánh đèn khiến tôi chói mắt và sợ hãi…tôi bất giác chạy…chạy như chưa bh dc chạy…trong lòng buồn bã đầy lo âu…đến khi k thể chạy dc nữa tôi gục trước 1 cái cây lá rơi phủ khắp lối…tôi ngã lăn kềnh dưới cây để mặc lá rơi lên ngươi…mồ hôi nhễ nhại tóc xoã …tôi nhìn lên cái cây đến khi từng chiếc lá rơi xuống…mẹ ơi con có thật sự đi đúng hướng không…con muốn báo thù nhưng phu nhân đó quá nhiệt tình khiến con cảm thấy có nhiều điều đang chờ con ở phía trước…con k ngại khổ con chỉ muốn sống đúng như lời mẹ nói …kiếm người yêu con và lấy ck sinh con nhưng bh k thể mẹ ạ,con phải báo thù…
(N): Người đàn ông có chú chó nhỏ anh ta ngồi ngay sau cái cây đó nhắm mắt lặng yên…
Thư kí: Có người có cần đuổi đi không ạ
_Không bọn mày cũng lui đi tao muốn ở 1 mình…( Lá cây phủ lấp hai người họ)
Chi:Màn đêm đen dần buông khiến tâm tư chất đầy như trăm hoa bủa vây đầy thân xác …( Nhắm mắt để chiếc lá cuối cùng rơi che kín người rồi khóc đau đớn)…
Người đàn ông đứng dậy anh ta bước qua những chiếc lá bay tản ra để lộ Chi nằm nước mắt vẫn chảy…mái tóc xoã cùng những chiếc lá cây khiến anh ta đứng lại…giây phút này nhẹ nhàng phiêu tán …đến kì lạ… Chi bật dậy khiến anh ta giật mình…
Tôi mở mắt thấy người đàn ông bên bờ biển…
_Ô…( gạt nc mắt) là anh sao ?anh nhận ra tôi k ( quên đã phẫu thuật)…tôi gặp anh bên bờ biển đó ( đứng dậy vuốt tóc cười tươi) nhớ k tôi là cô gái mà tưởng anh bị mù đó ( Anh ta k nói gì quay đi) này khi ngta nói thì phải trl chứ …( anh ta cứ đi dưới hàng cây tôi cứ đi theo cũng kb là tại sao lại đi theo)…
_Đừng đi theo nữa ( bụng tôi sôi lên)
_Tôi đói rồi có thể đãi tôi ăn k
_Tại sao phải đãi cô
_Chúng ta có duyên mà ô tuột dây giầy rồi ( Cúi xuống ở gáy có nốt ruồi anh ta chợt nhớ ra khi khóc ở bãi biển Chi cúi đầu cũng có nốt ruồi) đãi tôi nhé ( anh ta đang suy nghĩ) anh tên gì vậy ( Anh ta rút tiền đưa cho tôi rồi quay đi)… nhưng tôi kb tiếng Hàn …anh đưa tôi sang đó gọi món rồi đi cũng dc …( a ta thở dài tôi chạy lên nắm tay kéo đi anh ta trợn mắt ngạc nhiên)…nhìn chỉ chạc tuổi tôi nhỉ ( a ta nhếch mồm) sao cứ đứa hỏi đứa im thế …sống phải hoà đồng k dc coi thường nhau …( sang tới quán anh ta nói tiếng Hàn trơn tru gọi món rồi định đi) khoan đã ăn món này như nào vậy…anh nói ngắn gọn thôi nếu k tôi sẽ bị chê quê mùa hiểu không ( anh ta cuốn thịt vào rau thêm ớt và chấm nhét thẳng vào miệng tôi) cám ơn thế này thì ngắn gọn quá ( tôi cười ngô nghê trời đổ cơn mưa) đó mưa rồi anh ăn đi …ăn xong là tạnh,anh đi cho tôi đỡ áy náy…( anh ta lặng yên ngồi ăn và k nói gì)…còn tôi tự nói đối thoại 1 mình …ăn xong no quá nên tôi thở…mấy người đàn ông trong quán nhìn …
_Này ngại thật tôi ăn nhiều quá phải không ?
_Ngu ngốc họ đang nhìn vì cô đẹp ( anh ta nói đẹp nhưng mặt lạnh tanh)
_Sao khen đẹp mà lại lạnh tanh vậy…đẹp thật k ( tôi vuốt tóc anh ta cười) cười rồi nhé …cười sẽ đẹp hơn ( a ta tắt cười đứng dậy )
_Ăn đi nếu kb tiếng hãy hỏi tài xế ( anh ta ghi ra giấy) đưa câu này cho anh ta…và k cần trả tiền ..
_Vâng ( anh ta quay đi …đi trong cơn mưa tôi cứ nhìn đến khi anh ta đi khuất)…anh ta đẹp trai thật chỉ là có phần hơi ít nói…hoặc là mình nói quá nhiều ( gãi đầu)…
Tôi thấy xe taxi đưa tờ giấy cho tài xế ,tài xế đưa tôi đến đúng cổng viện…và đúng là tôi k cần trả tiền…sao anh ta biết mình ở đây nhỉ ( tôi nhìn khắp thân thể chiếc áo có ghi tên viện mặc bên trong) hắn tinh vậy ư …( tôi gãi đầu)…Hôm sau trở về Canada phu nhân vội vã
Phu nhân: Hãy cpi làm việc cho ta…
_Gấp vậy sao ạ
_Đúng thế gấp hơn ta nghĩ và công việc của cô là đầu độc
_Tôi k thể hại người thưa phu nhân…
_Ta nói gì thì nghe đó đi
Jonathan: Cũng k hẳn là đầu độc chỉ là hắn ta là kẻ đôc ác như Trịnh vậy
_K đúng nếu la vậy tôi cũng k có quyền giết ai cả…
Phu nhân: Cô dám chống đối …( trợn mắt) tôi sẽ giúp cô báo thù sao nào đừng khiến tôi thất vọng chính cô đã cần tôi giúp và bh cô định phủ nhận…chỉ cần lọt qua cánh cửa đó nếu trưởng lão ưng cô thì ok …rồi sẽ tính tiếp đến bc đầu độc còn nếu cô k làm thì tuỳ cô …thù của mẹ và em cô vẫn còn đó còn cô có thể vui sướng khắp nơi…1 cách thoả thích …
_Không tôi phải báo thù
_Vậy còn chờ gì nữa lập tức đi thay đồ hãy để cô đẹp nhất đêm nay…
Tôi đi thay đồ họ trang điểm nhẹ nhàng và trông tôi thật sự như 1 thiên thần…rất đẹp…Jonathan đi tới đưa đeo cho tôi 1 chiếc vòng cổ rồi nói vào tai tôi
Jonathan: Đừng sợ tôi sẽ giúp cô ( tôi đứng dậy hai chúng tôi nhìn nhau)
_Chúng ta gặp nhau thật sự kp tình cờ như tôi nghĩ …tôi đã sai khi nghĩ anh là 1 thanh niên cười hiền hậu bên bờ biển ( Jonathan giữ tay)
_Cô chẳng biết gì về tôi vì vậy k có quyền phán xét tôi hiểu không,cô chỉ là 1 cô gái thua cuộc dc tôi đem vê và cô nên nhớ trái ý tôi k có kết cục tốt đẹp cho cô đâu…( tôi giật tay quay đi)… Xuống xe 1 chiếc xe sang phu nhân chờ sẵn tôi lên xe và cùng Jonathan…
Phu Nhân: Con k cần căng thẳng tự tin lên
_Mỗi lần găp ông ta còn chỉ muốn băm vằm ( tôi thấy anh ta nắm chặt tay và sợ hãi)….Đến nơi cửa kính mở xuống rất nhiều vệ sỹ bao vây…
Vệ sỹ: Phu nhân K xin mời xuống xe để kiểm tra
Jonathan: Mẹ tôi cũng phải kiểm sao hỗn láo
_Đây là lệnh của lão gia…người ngoài phải kiểm tra đúng trình tự
Phu nhân: Nhưng tôi kp người ngoài tôi là vợ của cậu chủ các người đó nếu ông ý còn sống thì các cậu dám nc nthe vs tôi không ?
_Sao không ( tiếng nói vang lên là Rika em chồng của Phu nhân) chị đâu dc thừa nhận và sao chị có thể mặt trơ đến đây dc nhỉ…
Jonathan: Con k muốn vào
Phu nhân: Im đi ( xuống vui vẻ) Huyền xuống đi con …
Rika: Ồ mới có con dâu à
_Không con bé là trẻ mồ côi thấy xinh xắn nên định tặng cho lão gia …
Rika: Phí nhỉ khá xinh sao k giữ cho con chị ý khỏi lo cho bố tôi ,hoa hậu siêu mẫu bố tôi đều có con bé này xinh nhưng quá bt ( phu nhân cười) …khám người xong họ mời vào bên trong…trải thảm đỏ từ cổng …gia tộc họ là gia tộc quyền quý,hoàng tộc…tôi thấy họ như xã hội đen vậy ai nấy mặt dữ tợn,khách quý khá đông họ đúng là giới thượng lưu…
Phu nhân: Ta sẽ tặng cô cho ông ta để xem cô may mắn không,nghe nói ông ta về chuyện phòng the đã k còn có thể nên k cần quá lo
_Tôi k nghĩ về vấn đề đó đâu thưa phu nhân …chỉ là tôi rất sợ …sợ k dc …
_Tất nhiên trinh của cô cũng dc làm lại rồi giờ là tân 100% phải tự tin lên ( pháo bắn lên ngồi dưới bàn tiệc 1 người đàn ông 70 tuổi đi ra) ông ta đó hãy chú ý từng hành động của ông ta…
_Đầu độc hắn phải không?
_K đâu là cháu trai trưởng
Trưởng Lão: Bảo bối của ông đâu rồi ,Thomas..
Thư kí: Cậu chủ đang vào rồi ạ
_Bảo nó k cần vội đi cứ từ từ ( Từ ngoài mn vỗ tay tôi thấy anh ta bước vào đó là người đàn ông có chú chó)… tôi đứng bật dậy phu nhân kéo tay
Phu nhân: cô điên à ngồi xuống kẻ cô càn đầu độc đến rồi
_K thể nào ( anh ta đi lướt qua trong bộ vest đen mặt k chút cảm xúc) …
Lão: Cháu yêu đói chưa
_Cháu k đói
Lão: Mn sắp tới tập đoàn và gia tộc Monri sẽ do Thomas quản lý ta đa già rồi …đến lúc nghỉ ngơi rồi …
Phu nhân: Bố còn trẻ lắm ạ ( đổi sắc mặt)
Lão: Chị cũng tới à
_Con dâu sao có thể k đến dc Jonathan cũng lớn rồi con định để thẳng bé về đây ở để học hỏi thêm…
Lão: Con của kĩ nữ thì sao có thể học hỏi dc ( mn xì xào Jonathan nắm chặt tay cúi đầu)
Phu nhân: Kìa bố
_Chị đừng gọi tôi là bố …tôi chỉ có 1 đứa cháu trai là Thomas ngoài ra mấy đứa con bên ngoài của thằng con bất hiếu ta k qtam…mà ta cũng đâu để chị thiệt tránh ra đi ( Thomas n nói gì nhìn xuống dưới tôi lấy tay che)
Phu nhân: Bố nhân dịp bố 70 con muốn tặng cho bố 1 đứa con gái
_Ồ chị làm vậy các cháu tôi nghĩ sao đây nhỉ ( các con gái ông ta xì xào )
_Con biết nhưng đây là quà của con đêm nay…
Rika: K dc người của cô đừng hòng ở lại
Lão: Đâu cho ta xem mặt ( Phu nhân vẫy tôi …tôi che mặt phu nhân kéo lên) bỏ tay xuống nào ( Thomas nhìn thấy nốt ruồi ở gáy…Phu nhân gạt tay)…
Lão: Xinh quá nhưng…( nhìn sang Thomas)
_Con thích không?( a ta chưa kịp nói)
Tôi: Chắc k đâu phải không ( tôi lầm bầm)…
Thomas: Con rất vui nếu ông tặng
_Ôi trời xem này con cũng có lúc động lòng trc cái đẹp rồi sao???
Phu nhân: Đúng theo kế hoach …
Tôi: Tôi k thể ( Thomas kéo tay tôi lại)
Thomas: Nếu bà tặng rồi thì nên buông tay ra chứ …
Tôi: Này tôi kp thứ để các người mua bán nhé (
Lão: Đi đi con giải trí đi ông thương con ( Vuốt má Thomas tôi suýt nôn)…
Thomas: vậy con xin phép lui trước…( anh ta kéo tay tôi ra ngoài tôi giật)
_Anh nhận lầm người rồi
_Tôi đâu có nói quen cô ( tôi tự gõ trán chết cha tự khai)…đi đi cô k thể đầu độc nổi tôi đâu
_Sao anh biết ( nói nhỏ)
_Cô thật ngu ngốc ( nhếch mồm )
Rika: Cháu trai con bé đó dc đấy ( ôm tôi)
_Cám ơn cô…cháu đi thưởng thức đây ( ôm tôi quay đi) k ổn rồi mn đang theo dõi mọi hành động của tôi…cô chưa thể đi bây giờ dc …( đẩy tôi lên xe rồi phóng đi)…đến nơi khắp nơi đều là lá Phong đỏ tôi ôm trọn cả vòng tay đầy lá rồi tung lên…
_Ở đây là đâu mà đẹp vậy… ( Dinh thự Monri to đùng mà k để ý)…anh gì này tôi có thể ở nhờ đây vài ngày k???
_Không???
_Sao vậy
_Chỉ người phụ nữ của tôi mới dc phép ở lại còn cô chẳng là gì ( tôi lầm bầm rồi nằm lăn ra sân)
_Thì cứ cho nhau cơ hội đi ( tôi nói đùa rồi nháy mắt)… 1 cô gái đi từ trong đi ra
_Thomas anh về rồi ( nhẩy lên ôm cổ hôn anh ta tôi ngạc nhiên rồi lấy lá che mắt để đỡ xấu hổ)… k ổn rồi mình đi cũng k dc mà k thê ở lại dc …ghê quá hôn nhau giữa ban ngày…số phận đưa đẩy tôi đến bh đây???
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN