TRẢ GIÁ - Trả Giá - Chap 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1630


TRẢ GIÁ


Trả Giá - Chap 5


Có những yêu thương mà con người ta cả đời cũng k lý giải nổi là tại sao???có thể yêu nhưng vờ như không yêu hoặc có thể không yêu mà lại vờ yêu…và dù thế nào thì người đau khổ vẫn là cả hai…
Tôi mở mắt thấy đang nằm trong chăn ấm …tôi bật dậy…mình được vào nhà rồi sao…tôi đi xuống dưới nhà thấy chị giúp việc
Giúp vc: Tiểu thư tỉnh rồi ,mau lại ăn cháo đi
_Cám ơn chị ( chị giúp vc cười hiền hậu rồi tôi húp 1 hơi hết bát cháo) chị ơi có thể cho em xin bát nữa không?
_Được chứ còn mà ( tôi đang thổi húp cháo thì thấy bên ngoài xe anh ta về cùng cô gái kia bước xuống…tôi húp vội đến bỏng mồm rồi lau mồm chạy ù lên phòng chui vào chăn)
(N): Thomas bước vào thấy cháo để trên bàn anh ta nhếch mồm …
Helen: Anh hôm nay ông nhắn anh qua dùng cơm ( K trl đi thẳng lên phòng mở cửa)
Tôi thấy có người mở cửa…liền chùm chăn run lên bần bật…tiếng bước chân …kéo xoẹt chăn
_Tôi vẫn ốm k dậy dc vẫn ốm lắm k ăn uống ngủ được…hãy để tôi ở lại đây làm giúp việc cho anh cũng được ( run run giả vờ ôm mặt)
_Được thím Neha
Neha: Có tôi cậu chủ
_Hãy chỉ cho cô ta cách để làm việc trong căn nhà này…
_Dạ cậu chủ bao giờ thì tiến hành ạ
_Ngay bây giờ ,cô ta đủ sức khoẻ rồi ( quay đi)
Tôi tim đập nhanh chỉ sợ anh ta đuổi đi..
Neha: Còn k mau theo tôi ( quát lên tôi sợ vội vã đứng dậy)
_Vâng…
_Đi thay đồ nhà này giúp việc có trang phục riêng ,sáng dậy 6h30 có mặt để tôi phân công việc hiểu không?
_Vâng …cháu hiểu rồi ( Neha có vẻ nghiêm khắc) …
_Theo tôi ( xuống hầm rượu) đây là hầm rượu của cậu chủ,cậu ý 3,5,7 là uống loại này và 2,4,6 là uống loại này phải ghi nhớ nếu sai sẽ bị đuổi việc
_Vâng ( tôi ngáp)
_Đặc biệt không được bước sang sảnh khu cậu chủ đang ở nếu k dc gọi vào,cậu chủ ăn bằng đồ sứ cao cấp nên việc lau chùi cũng phải hết sưc cẩn thận…
_Vâng ( tôi gãi đầu Neha đưa cho tôi trang phục là 1 bộ áo sơ mi và chân váy đen )…
_Sao cười mãi vậy
_Nhìn bộ trang phục này cháu lại nhớ tới khi ở quê hương khi cháu còn đi làm…ở đó cũng mặc như vậy…
_Được rồi giờ thì đi nhổ cỏ đi ở khu vườn phía sau cỏ mọc nhiều rồi…
_Dạ vâng
(N): Jonathan thay đồ xuống nhà…
Phu nhân: Hôm nay con phải lập tức bay đi Áo cho mẹ
_Làm gì vậy mẹ
_Mảnh đất mà Thomas đang đấu thầu con nhất định phải đấu thắng để tặng ông của con
_Vốn rất lớn làm vậy có quá mạo hiểm
_Mẹ tìm dc nhà đầu tư rồi chúng ta chỉ phải bỏ 10% nếu đấu thắng ,con yên tâm mẹ tính kĩ lắm rồi…
_Vâng ( quay đi)
_Con đi đâu vậy
_Con cần có chút riêng tư mẹ đừng quản
_Về sớm nhé con ( Jonathan phóng xe đi gặp Monika …cô gái đính ước vs Thomas tại 1 quán cafe)…
Monika: Anh em ở đây???( Jonathan vẫy tay cười)
_Em đến lâu chưa?
_Em mới thôi…anh dạo này sao gầy vậy
_Thật sao ?đâu có anh vẫn vậy mà
_Xạo quá đi ( vuốt má Jonathan …anh ta gạt tay khiến Monika ngạc nhiên) anh sao vậy …anh chưa bh như vậy vs em…
_Anh nghĩ là giờ chúng ta nên có khoảng cách vì dù sao em cũng sắp đính hôn vs Thomas…
_Em k nghĩ anh nói dc câu này đấy Jonathan ,anh bị gì vậy…chúng ta chứ đâu phải ai xa lạ…
_Vậy em hãy trả lời anh…bh vẫn chưa muộn em chọn anh hay Thomas ( cầm tay Monika…cô ta rụt lại)
_Cái này là chuyện dc bố mẹ quyết định
_Em đừng nói bố mẹ quyết định ,tự em có thể quyết định dc chỉ là do em…em chê thân phận của anh…anh kp con của vợ chính mà chỉ là con ngoài luồng…1 đứa trẻ k dc thừa nhận
_Kp đâu mà Jonathan chuyên này em đã nói rồi mà …em vì gia đình…nếu có dòng họ Monri bảo vệ thì gia đình em sẽ vượt qua được mọi khó khăn trong lúc này…
_Em đã yêu Thomas ( Monika đổi sắc mặt) em thừa biết nó là kẻ thế nào mà …nó sẽ k bh yêu em …mãi mãi …
(N): Thomas dập thuốc vào gạt tàn…
Thư kí: Mảnh đất bên Áo đích thân chủ tịch đã nói ông rất thích mảnh đất đó…tiềm năng nên hy vọng cậu đạt được…tôi đã liên hệ với chủ khu đất đó nhưng bên đó có vẻ khó…
_Khó mơi cần phải làm…làm nhanh đi …
Tôi đi ra khu phía sau âm u…cỏ mọc cao 1 căn nhà gỗ nhỏ …
Helen: Cô đi sâu vào bên kia cắt đi phía có ngôi nhà gỗ đó …Neha vừa nhắn vậy…( tôi k trl quay đi)tôi cúi xuống cắt cỏ…cơn gió lướt qua ớn lạnh…tôi cắt dần dần đến cửa căn nhà gỗ gió 1 to hơn …chiếc khăn khung cửa sổ bay lên …tôi thấy 1 cô gái tóc dài khuôn mặt trắng bệch tôi sợ hãi hét lên…
_Ôi mẹ ơi ( tôi lùi lại gió to hơn rồi cô gái đó áp sát mặt vào kính cố gắng nói với tôi gì đấy …bàn tay kéo tôi lùi lại…tôi quay lại Thomas nhìn tôi lừ lừ còn tôi sợ hãi) ở đó có cô gái…cô gái đó
_Mau ra khỏi đây ai cho cô dc ra đây Neha ( quát lên)
Neha: Vâng cậu chủ
_Ai bảo cô ta làm việc ở đây..
_Dạ tôi bảo cô ấy làm ở kia nhưng cô ấy lại đi sát lại đây…tôi đã sai cậu chủ
_Thím nghỉ việc ngay lập tức
Tôi: K do tôi…tôi sai
_Vậy thì cô ra khỏi nhà này ngay lập tức…
_Cũng được nhưng cô gái đó ( tôi quay lại không thấy gì nữa ) ở đó có người cần nói gì đó …
_Thư kí P đưa cô ta ra
_Vâng ( thư kí P kéo tay tôi ra ngoài còn tôi cứ ngoái lại nhìn trong cơn gió)…
Thomas tiến vào căn nhà gỗ anh ta lấy khoá mở cửa …bước vào bên trong cô gái đó ôm chầm lấy Thomas từ phía sau…
_Anh …anh đến rồi …anh đến thăm con phải không ? ( Thomas cười nhếch mồm)…
Thư kí P kéo tôi ra ngoài …
_Cô mau ra khỏi nhà này đi …đó là tôi khuyên cô 1 cách chân thành ( dt thư kí reo lên) dạ vâng …vâng…cô vào phòng làm việc chờ cậu chủ…
_Vâng ( vào phòng làm việc mọi thư đều ngăn nắp gọn gàng nhưng căn phòng không có lấy 1 bức ảnh trông cứ cô đơn đến kì lạ,anh ta mở cửa vào tôi quay ra)…
_Ngồi xuống ( tôi ngồi cúi đầu)
_Khi nãy cô có thấy gì không
_Tôi có thấy 1 cô gái ( anh ta đứng dậy giật cà vạt ở cổ áo quàng vào cổ tôi rất nhanh)
_Tôi hỏi lại cô có thấy gì không?
_1 cô gái đang nói gì đó ( anh ta siết mạnh hơn tôi khó thở dẫy dụa)
_Cô đã thấy gì?
_1 cô gái trong căn nhà gỗ ( anh ta buông tay cười như điên)
_Cô là kẻ ngu ngốc nhất tôi từng biết ,vì cô đã thấy thứ k nên thấy nên cô nhất định phải chết …thư kí P lôi cô ta đi ( thư kí vào kéo tay)
Tôi: Tôi chỉ nói đúng sự thật
_Sự thật kp lúc nào cũng nên nói ra ( anh ta hất tay ý đưa tôi đi)…
Thư kí P: Kẻ ngu ngốc
_Buông tôi ra anh định làm gì
_Ở đây cô chỉ là 1 hạt cát thôi
_Đối vs các người tính mạng con ngươi các người nói giết là giết à…cái đó chỉ có trong phim thôi
_Sai rồi nó k áp dụng với dòng tộc Monri ở đây dòng tộc họ có quyền sinh sát như vua chúa
_Hả…thật sao này…buông tôi ra ( dt trong túi tôi reo lên là Jonathan)
Jonathan: Chúng ta đi uống rượu đi ,tôi buồn quá
_Jonathan …cứu…cứu tôi ( Thư kí P bịt mồm tôi)
_Cô đang ở đâu vậy Chi…Chi…( tôi cắn tay thư kí P rồi chạy )
Thư kí:Đứng lại ( họ đuổi theo ,tôi gọi cho Jonathan)
_Họ đinh giết tôi Jonathan
_Tôi sẽ đến ngay hãy nhớ k dc để mất sóng điện thoại tôi mới có thể tìm thấy cô,hãy nhớ lấy Chi …( Tôi bị bọn họ tóm gọn rồi bịt thuốc mê)…
(N): Helen đi tới ôm Thomas từ sau khi anh ta đang uống rượu nhìn ra bên ngoài…
_Anh sao buồn vậy chúng ta đến nhà ông thôi ( Helen cầm lấy ly rượu…Thomas quay lại tóm lấy ly rượu bóp nát đến nỗi máu chảy đầy tay) anh….
_Tao giữ mày lại vì nếu mày mất tích sẽ k hay cho tao ,nhưng việc mà mày muốn làm qua mắt tao thì tao sẽ xem xét lại xem …có nên giữ mày hay k ? ( Helen quỳ sụp xuống)
_Em sai rồi anh,em thật sự không cố ý …em k cố ý bảo cô ta đến khu cấm đâu…em thật sự không cố ý ( Thomas lau máu trên tay rồi vứt khăn vào mặt Helen)
_Hãy mong là người nhà của mày k tìm thấy xác mày,bí mật mà mày nắm giữ chính là thứ duy nhất cứu mày…đừng trái máu tao 1 lần nữa…( Helen sợ sệt)
_Vâng …vâng em biết em sai rồi anh…( Thomas bước qua lạnh lùng)…
(N): Jonathan thấy Chi tắt máy liền gọi cho phu nhân
_Mẹ hãy xem Chi đang ở đâu
_Có chuyện gì
_Cô ý đang nguy hiểm mẹ biết tính thằng Thomas mà,nó máu lạnh đến thế nào …
_Đó kp việc của con…mẹ không quan tâm đến việc con bé đó ra sao,số phận của nó đã định sống do nó mà chết do nó,nếu nó chết thì đúng là kẻ vô dụng,uổng công mẹ bồi dưỡng
_Mẹ làm ơn đi cô ấy sẽ chết…sẽ chết đó mẹ
_Lập tức quay về cho mẹ …bao năm chờ đợi đừng vi 1 con nhỏ đó mà hỏng hết …( Thomas cúp máy) Thomas….( quát lên)
Phu nhân: Người đâu lập tức bắt cậu chủ về bằng mọi cách k dc để cậu chủ xuất hiện…k dc để xuất hiện hiểu không?( Phu nhân cúp máy mắt trợn lên) con nhỏ đó k đúng như kế hoạch mình k để ý rằng Jonathan luôn đông cảm với nó…
Jonathan gọi cho bạn
_Tìm hộ tao số dt này ở đâu
_Ok chờ 5p …ở đường Xxy nhé
_Cám ơn ( Jonathan phóng nhanh xe tốc độ cao trên cầu vượt qua hàng cây lá đỏ rơi đầy xe) cô sẽ k sao đâu …( giật số xe nhấn ga)
Tôi thấy mơ hồ mình đang ở trong 1 căn nhà hoang …bên ngoài toàn mùi xăng…
Thư kí P: Châm lửa ( họ châm lửa tay chân tôi bị trói)…
_Cứu …có ai không ,….cứu tôi với làm ơn ( tôi gào thét khói nghi ngút ngày 1 dầy khiến tôi choáng váng)…
Thư kí P: Tạm biệt ( lên xe) chúng mày ở lại thu dọn…( Thư kí P vừa đi Jonathan phóng xe tới)
Vệ sỹ: Cậu Jonathan
_Tránh ra
_Cậu đừng làm khó chúng tôi ( Jonathan đấm bốp vào mồm vệ sỹ)
_Tránh ra ( lao vào đạp cửa thấy Chi đang gào thét)
Chi: Jonathan …( Lao vào bế Chi lên) tôi mệt quá …khói làm tôi mệt…
_Hít thở sâu vào ( 1 thùng chưa hoá chất gần đó như sắp phát nổ) k ổn rồi ( bế chi chạy vụt ra căn nhà nổ bùm…Chi ngất) cô sao rồi ( tát má) tỉnh lại đi ( bế ra xe)
Vệ sỹ: Cậu Jonathan nếu cậu Thomas biết sẽ k vui đâu ạ
_Tránh ra tao k quan tâm…( bế lên xe)
Vệ sỹ: Thư kí P cậu Jonathan đã đến cứu cô Chi đi rồi ạ
_Còn làm gì nữa đuổi theo nhất định cướp cô ta về
_Vâng
(N): Thomas đang ăn tối cùng ông nội
Ông: Bảo bối bao giờ mới có thể cho ông ẵm chắt nhỉ…ông tặng cháu bao nhiều đàn bà mà sao k ai có tin vui vậy
_Cháu chưa muốn có con
_Tại sao vậy gia tộc neo ngươi ,ông cũng hai thứ tóc rồi định để ông chết mới chịu sao…???
_Ông chưa mất dc đâu,trc khi mất ông phải xem cháu ông thống nhất gia tộc chứ ( Ông e ngại khi thấy lời Thomas nói…điện thoại reo lên)
Thư kí P: Cậu Jonathan đã cứu cô Chi rồi ạ
_K cần hoảng hốt lát nữa tôi sẽ gọi sau ( cúp máy)
Ông: Có chuyện gì vậy
_Chuyện làm ăn thôi k có gì ạ…
Jonathan nhấn ga thấy phía sau vệ sỹ đuổi theo…
_Khốn Kiếp …nào đuổi đi ( nhân ga rẽ còn Chi gật gù mê man…đến bệnh viện vội vã bế vào trong…)bác sỹ cô ấy bị ngạt…
(N): Thomas lầm lỳ ra bên ngoài vệ sỹ mở xe anh ta bấm máy
Thư kí P: Ở bệnh viện F ạ chúng tôi vẫn đang đứng đây
_Dc rồi …( lầm lỳ cúp máy)
Tôi dc cấp cứu kịp thời nên dc cứu sống thấy Jonathan nắm tay…tôi xoa lên đầu
_Cám ơn anh nhé
_Cô tỉnh rồi có còn đau ở đâu không?
_Tôi ổn rồi cám ơn anh ,thât sự kb lấy gì báo đáp
_Đừng nói vc đó cô đói chưa tôi đi mua đồ ăn
_Có chút chút ( tôi cười jonathan xoa đầu)
_Chờ tôi nhé ( quay đi)…
Phu nhân: Sao cơ ,lập tức chuẩn bị xe đến viện F…thằng con ngu dốt …
Jonathan vui vẻ cầm chiếc hộp đựng Pizza vui vẻ đi vào trong rồi chợt thấy Thomas ngồi ở ghế bên ngoài phòng của Chi…
Thomas: Sao thấy anh lại ngạc nhiên vậy ( nhếch mồm)
_Anh…( Thomas tiến lại gần )
_Jonathan này…mày biết tao rất ghét ai đi sâu vào tao quá đều k có kết cục tốt đẹp,và về sự tồn tại của mày đối vs tao chẳng nói lên ý nghĩa gì …nên là mày phải tự biết điểm dừng chứ…cái gì là của tao sẽ mãi là của tao và cái gì của mày thì cố mà giữ lấy…( tát nhẹ liên tiếp vào má Jonathan…Jonathan nắm chặt tay …Phu nhân đến cửa thấy vậy đứng yên)…
biết đâu ngày nào đó tao sẽ thừa nhận mày…( Thomas quay đi cầm bó hoa)
Tôi đang nằm thấy tiếng mở cửa liền quay lại cười…
_Anh về rồi ( Quay lại thấy Thomas tôi ngồi bật dậy sợ hãi)
_Sao thế tôi đến thăm cô mà ( anh ta cho hoa vào bình cắm từng bông) phòng này ngột ngạt quá…những đoa hoa này cũng thật đẹp có lẽ do người chăm sóc nó…nếu chúng rơi vào tay những kẻ khác nó sẽ vẫn đẹp nhưng k thể nở…cô hiểu ý tôi chứ ? Jonathan hắn là mẫu người khá sáng lạn nhưng cô quên 1 điều ( anh ta lao đến vuốt tóc tôi mỉa mai) cô đã tự nguyện làm người của tôi vậy thì sống hay chết ngoài tôi ra thì ông trời cũng k cứu cô dc ( tôi rơi nc mắt) chuyện về căn nhà gỗ cô nói với ai chưa ( tôi lắc đầu) tốt…tĩnh dưỡng đi ( anh ta đứng dậy lau tay rồi vứt đi cửa đóng lại tôi thở mạnh …thở trong sợ hãi …người đàn ông đó rất đáng sợ)…
Phu nhân lao vào tát Jonathan
Phu nhân: Thằng vô dụng…lập tức ra sân bay đi chuyến sớm nhất cho mẹ…tại sao đàn bà đâu thiếu mà con cứ phải luẩn quẩn vs đám đan bà của Thomas vậy…con điên rồi
_Chi kp của Thomas con gặp cô ấy trước ( Jonathan buồn bã quay đi) …
1 tháng sau tôi k dám xuất viện…sợ phải đối mặt vs anh ta nên k dám xuất hiện…và tôi cũng k liên lạc dc vs Jonathan kể từ sau đêm đó…
(N): Thomas ngồi ăn sáng rồi tức tối buông đũa …
Thư kí P: Cô ấy k xuất viện và nói muốn ở đó…cậu chủ có cần thủ tiêu
_K cần số cô ta không chết thì cứ để cô ta sống bên cạnh tao sẽ dễ bề quản hơn…
_Vâng tôi lập tức đi đón cô ấy về …
Tôi thay đồ của viện ra mặc quần áo bình thường…ra khỏi phòng thấy thư kí P tôi vội nấp…tôi bất giác chạy…cứ như kẻ tù chạy trốn …đến khi không thở dc nữa tôi dừng lại trước 1 nơi quán bar…Thấy Trịnh máu điên trong tôi nổi lên…tôi chạy sang thì bên trong quá đông mãi không thấy anh ta…cho tới khi ánh sáng lên…hắn ngồi quàng vai mỗi bên 1 em cười nói …tất cả là tại hắn mà mình ra nông nỗi này…thù hận trong mình đã tự bán rẻ bản thân mình …chịu đau đớn để thay đổi bản thân…anh ta nhìn thẳng xuống chỗ tôi rồi quay đi …anh ta k thể nhận ra mình…đúng vậy không thể nhận ra ( tôi vào tolet rửa mặt…1 cô gái say sưa nôn oẹ rồi ngồi bệt xuống nền)…
_Có thể cho tôi mượn thỏi son không
_Cứ lấy vô tư đi ( cô gái say sưa chỉ trỏ…tôi xoã buông tóc rồi đánh son đỏ …nhìn bản thân qua gương thấy bản thân thật sự rẻ tiền…tôi xé chiếc váy dài tới mắt cá chân thành váy ngắn )cô thiếu giầy cao gót ( cô gái say nói lớn) tôi cho mượn này ( tự tháo đưa tôi)
_Cám ơn cô
_Cô đẹp thật …tuyệt rồi
_Đồ giả thôi ( tôi cười quay đi rồi bước ra bên ngoài đám thanh niên nhìn tôi đến tròn mắt )…tôi ngồi xuống gọi 1 ly rượu rồi thấy Trịnh đang chú ý đến tôi…nhạc lên Trịnh bc xuống…
Trịnh: Chào em
_Chào anh ( tôi quay đi nắm chặt tay)
_Có lẽ ở đây à k từ trc tới nay anh chưa thấy ai xinh đẹp như em…
_Ai cũng nói vậy đấy ( Trịnh ấp úng)
_Anh có thể biết tên em không
_Lan …đó là tên tôi
_Tên đẹp…rất đẹp
_Quen em nào tên Lan chưa
_Chưa chưa …mỗi em thôi …nào nâng ly ( tôi nâng ly rồi hắn say sưa kể về chuyện cv và lại vẽ cho mọi cô gái về tính tốt đẹp của hắn …e rè và hiền từ)…à ở đây ầm quá chúng ta ra ngoài đi ( tôi gạt tay)
_Anh tính gạ tôi à ,đừng mơ người như anh sẽ có lúc sống k bằng chết ( tôi đi vụt qua rồi thấy rượu ngấm…bắt đầu say sưa) người tốt thì vẫn đau khổ sống trong dằn vặt…còn kẻ xấu thì vẫn mỉm cười…đúng vậy Trịnh là tên tởm đến thế nào mình còn chịu dc …Thomas anh ta là cái thá gì ( Say tự bắt xe về)… về đến cổng tôi thấy anh ta đang ngồi vuốt chú chó ở sân anh ta thậm chí k thèm nhìn) này …này…khinh nhau à …tôi về rồi đây
Thomas: Neha dọn đống ô uế này đi ( ý nói tôi)
_Stop …anh biết tôi sẽ quay về phải không?trả lời tôi đi …
Neha: Cô rốt cuộc uống bao nhiêu vậy hả?
_Thím kệ cháu…hnay cháu phải nói hết,anh tính giết tôi mà nào giết đi…sao k giết nữa…
_Cuộc sống của cô sống còn đau hơn chết nên cứ sống đi …( tôi bước tới rồi tựa vào lưng anh ta)
_Người lạ ơi xin cho tôi mượn bờ vai ,tựa đầu gục ngã vì mỏi mệt quá ( tôi cười mỉa mai đời) …
_Cô ( quay lại tôi nôn hết vào người anh ta)
_không ( a ta hét lên) Neha …
Tiếng thét của 1 cậu chủ vì 1 cô gái xa lạ đang nôn vào người đó là lần đầu anh ta bị đặt trong hoàn cảnh như vậy…gió cứ lay …lay nhẹ nơi mà con tim chuẩn bị thổn thức …tim chuyển nhịp!

_
_
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN