TRẢ GIÁ
Trả Giá - Chap 9
Niềm vui dường như thoáng qua đời tôi là không có,nó k hề tồn tại vì cứ hễ tôi vui là người thân quanh tôi xảy ra vấn đề nguy hiểm…lần này tôi đã sai…Tiếng xe cấp cứu…tiếng người hét …trước khi tôi nhắm mắt hình ảnh cuối cùng tôi còn nhớ đó là gương mặt của Thomas…anh ta nằm nhắm mắt gương mặt nhợt nhạt…tôi thở thoi thóp tay vẫn nắm tay rồi bất tỉnh…
(N): Thư kí của Phu nhân
_Phu nhân cậu Thomas bị bắn ( hoảng loạn)
_Sao cơ …bị…bị …bị bắn ai làm
_Cậu Jonathan đã chỉ đạo
_Ngu xuẩn ( gào lên ) lập tức bắt nó về đây giết hết bọn bắn hắn đi …phải nhanh
_Vâng phu nhân ( bà ta lo lắng bồn chồn)…
Tại dinh thự nhà Monri tại Canada…Chủ tịch đang ăn tối…
Thư kí: Chủ tịch có chuyện rồi
_Chuyện gì mà hớt hải thế ( nâng ly )
_Cậu Thomas bị bắn ( chủ tịch rơi ly k vững) chủ tịch…
_Bảo bối của ta…mau chuẩn bị sang áo …
Thư kí P nhận dc tin liền bỏ cuộc đấu giá …vào tới viện thấy Chi và Thomas hai chiếc giương cấp cứu song song…họ phải phẫu thuật…sự lo lắng rõ ràng trên gương mặt thư kí P
(N): Jonathan lái xe về đến cửa phu nhân tát bốp…
_Con có biết tất cả sẽ là dấu chấm hết k?sao con dám …
_Ý của mẹ giống con còn gì con k muốn kéo dài nữa
_Tao k sử xự kiểu ngu xuẩn như mày…con bé đó cũng bị bắn mày vừa lòng chưa ( Jonathan đổi sắc mặt)
_K đúng tại sao
_Nó đỡ cho Thomas còn sao nữa
_Con phải đi xem ( Phu nhân tát phát nữa)
_Tỉnh táo cho mẹ mau…mau nhốt cậu chủ lại …nhốt nó lại lập tức về Canada nhanh…
_Con k sai
_Chủ tịch đang sang đây rồi mày và tao cũng có thể là dấu chấm hết con ạ …con ơi là con…
Tít…tít…tôi mở mắt thấy đau vết thương…rất đau…y tá đỡ tôi dậy
Y tá: Cô tỉnh rồi …có thấy đau lắm k
_Có rất đau
_Vết mổ đau sẽ liền nhanh thôi…viên đạn xượt qua bụng nên cô chỉ bị mất máu…
_Vậy còn…vậy còn Thomas
_Người cùng cô vào viện chưa tỉnh anh ta nguy hiểm hơn cô vì viên đạn vào đúng động mạch chủ…( tôi cố dậy nhưng k đứng đươc) cô làm gì vậy…
_Cô làm ơn có thể đưa tôi qua đó
_Cô đang rất yếu
_Xin cô làm ơn …( y tá thở dài rồi đẩy xe đẩy vào…tôi dc đẩy tới phòng Thomas thấy thư kí P ngồi bên ngoài)
Thư kí P: Tỉnh rồi sao???
_Anh ấy sao rồi anh
_Đêm nay k tỉnh sợ nguy hiểm đến tính mạng…
_Nguy hiểm vậy sao ???( tôi nhìn Thomas qua tấm kính…anh nằm lặng yên cùng chiếc ống thở)…tôi rơi nc mắt …sờ lên tấm kính ) tôi xin lỗi Thomas lỗi của tôi…xin lỗi Thomas…anh nhất định phải khoẻ lại …nếu k tôi sẽ sống mà như chết Thomas…( đêm hôm đó dù đau nhưng tôi vẫn ngồi cạnh rồi lau tay cho Thomas) anh sạch sẽ mà nếu kẽ tay có máu anh sẽ giận…nên mau tỉnh lại rồi giận tôi cũng chưa muộn nhé Thomas…tôi muốn nghe anh cằn nhằn…Thomas …muốn dc cùng anh đi ngắm những chiếc lá đỏ của đất nc anh cùng chú chó rich…tôi sẽ chờ anh …( tôi vuốt tóc Thomas )…
(N): Chủ tịch đáp chuyến bay xuống sân bay
Thư kí: Vệ sỹ k có hôm đó là do cậu Thomas nói k cần vệ sỹ ,còn về lý do nơi cậu ý bị bắn tôi nghĩ có lẽ do cô gái bị bắn cùng…khi đó họ đang ở cùng nhau…
_Cô gái đó là ai
_Là ngươi phu nhân đưa đến mà chủ tịch tặng cho cậu Thomas
_Ta hiểu rồi bắt con nhỏ đó về nhà Monri để các trưởng tộc tra khảo…máu của cháu ta đã rơi ta quyết điều tra rõ ràng…thằng bé đáng thương của ta…
Tôi đang ngồi thư kí P vào
_Chi này cô nên rời khỏi đây trc đi ,tôi sợ có điều chẳng lành
_Tại sao vậy
_Cô hôm đó cố ý giữ cậu Thomas lại phải không?
_Đúng vậy
_Đến tôi còn biết thì chủ tịch chắc chắn đa biết cô sẽ bị điều tra…mau đi đi…
_Tại sao lại điều tra
_Dòng tộc họ có quy tắc kẻ hại con cháu họ đổ máu nhất định phải trả giá…
_Tôi k có hại Thomas
_Tôi biết nhưng chỉ tôi biết thì k đủ ,cậu chủ hiện nay chưa tỉnh tôi k thể bảo vệ cô dc…nên cô mau đi trước đi nhanh trc khi quá muộn…
_Vậy còn Thomas
_Tôi sẽ gọi cho cô sau có người chờ cô ở cổng sau rồi ( Thư kí P đẩy xe tôi ra ngoài)
Thư kí chủ tịch: Chào thư kí P tôi dc lệnh đưa cô gái này về thẩm tra…
_Cô ấy đang yếu sự việc không như…
_Cái đó hội đồng trưởng lão sẽ có quyết định ,cậu Thomas là trưởng tộc sự vc rất lớn …và chủ tịch đã ra lệnh rồi
_Cái này ( tôi kéo tay thư kí P)
Tôi: Tôi k sao đâu
_Cô k hiểu đâu
_rồi sẽ hiểu anh đừng lo chăm sóc tốt cho Thomas nhé ( Thư kí đẩy đi tôi cứ ngoái nhìn thư kí P rồi cười nhẹ ý k sao)…
Chủ Tịch đi tới…
Chủ tịch: Cháu ta sao rồi
_Vẫn chưa tỉnh thưa chủ tịch ( Đột nhiên y tá gọi lớn)…
Y tá: Bệnh nhân đã tỉnh …( chủ tịch đi nhanh vào)
Chủ tịch: Thomas cháu của ta…chắc đau lắm ( Thomas mở mắt thở yếu ớt nhìn trần nhà)
Thư kí P: Cậu Thomas cậu tỉnh rồi ạ …cậu Thomas…( nhìn thư kí P rồi lại nhắm mắt)
Chủ Tịch: Bác sỹ sao nó tỉnh rồi lại nhắm mắt
_Do thuốc nên sẽ ngủ thêm đã tỉnh rồi là tốt lúc nữa sẽ tỉnh thôi…
Chủ Tịch: Thư kí P chuyện con nhỏ đó bị đưa đi cứ nói là nó tự bỏ đi rồi…hiểu ý ta chứ ( lừ)
_Vâng
_Nó sẽ tổn thương khi biết người bên nó luôn cố ý làm hại nó…cháu ta ( bóp tay chân cho Thomas)…
Họ đưa tôi lên xe cánh cửa đóng lại lên máy bay họ tiêm thuốc khiến tôi ngủ li bì…
(N): Phu nhân lo lắng
_Nó bị bắt đi rồi liệu có khai ra chúng ta
Jonathan: Mẹ nói gì Chi k có tội
_Nó có tội,từ giờ phút này hội đồng nhà Monri sẽ điều tra chúng ta đều phải phủ nhận nếu bị gọi về…
_Nhưng con làm k lquan đến cô ấy
_Nó làm nếu bị gọi về con k nhận gì cả mẹ sẽ cứu dc nó
_Thật k vậy,mẹ biết hội đồng dã man tnao mà
_Biết nên con phải nghe mẹ …phủ nhận hoàn toàn…
Thomas mở mắt rồi tự bỏ ống thở…
Thư kí P: Cậu chủ cậu tỉnh rồi
_K cần làm lớn tôi ổn rồi ( thở yếu ớt)…cô ta thế nào ? ( Thư kí P chưa kịp trl chủ tịch đi vào)
Chủ Tịch: Cháu đã ổn rồi cháu của ta ( Thomas ngạc nhiên khi thấy chủ tịch)
_Cháu ổn k cần ông phải tới nvay đâu
_Ổn gì mà ổn suýt mất mạng …mau ăn đi cho nóng mới nhanh khoẻ..
_Cháu cần súc miệng rửa mặt…
_Thư kí P mau đỡ cậu chủ đi ( Thư kí P đỡ Thomas đi rửa mặt vừa vào tolet Thomas đổi sắc mặt)
Thomas: Cô ấy bị đưa đi khi nào?
_Dạ …( ấp úng) tối qua thưa cậu chủ
_Vết thương cô ta thế nào
_Chỉ bi nhẹ nhưng phải phẫu thuật để khâu trong…
_Đừng nói là tôi đã biết cứ như tôi chưa biết đi…( Thomas nắm chặt tay vào bồn rửa mặt)…
Chủ tịch: Nguội cả rồi nhanh lên con ăn nóng cho ngon…( Thomas cười nhẹ rồi ăn)
Thomas: Cô gái đó đâu thư kí P
Thư kí P: Cô ta bị xây xát nhẹ sau đó tự ý bỏ đi rồi ạ hộ chiếu và mọi thứ ở khách sạn đều k còn
_Vậy à cô ta dám bỏ tôi lại hay thật ( Chủ tịch ấp úng)
Chủ tịch: Ăn đi con quanh con đâu thiếu đàn bà…
_Ông này con muốn về canada ngay bây giờ
_Đang yêu sao lại về làm gì
_Con còn có việc ở đó con phải tìm ra kẻ hại mình…
_Cái dó có hội đông lo
_Con đã quyết rồi
_Được vậy cpi để cậu chủ hồi hương…( Thomas mặt cười nhạt khi ăn rồi đăm chiêu)
Tôi được đưa về dinh thự nhà Monri…họ đẩy tôi vào thang máy…thang máy đi xuống chứ không đi lên…xuống dưới 1 chiếc bàn dài gồm 3 người đàn ông già họ lừ lừ nhìn tôi…
Ông A: Cô ta bị sao
Vệ sỹ: Cô ta cũng bị thương
Ông B: Tình trạng
_K đáng lo ngại ạ
Ông C: Tiến hành chất vấn ( họ đưa ra bức ảnh tôi và Jonathan và tôi cùng phu nhân)
Ông A: Ai trong số hai người này sai cô kìm chân cậu Thomas
_Không ai cả
Ông C: Ai trong số họ hoặc cả hai chỉ cần nói ra 1 người chung tôi sẽ để cô sống ( và tôi nghĩ Jonathan là 1 chàng trai tốt còn phu nhân từng cứu tôi dù khai ai trong số họ thì tất cả cũng kết thúc …)
_Không ai cả
Ông C: Vậy cô tự làm
_Tôi k hại Thomas xin hãy tin tôi ( 1 cô gái nhật lao tới đạp mạnh vào bụng tôi khiến tôi ngã quỵ xuống sàn vì đau đớn)
Ông B: Ai khai đi ( tôi hoa mắt khi họ hỏi đi hỏi lại)
_Đau quá …( tôi ôm bụng…) tôi k có làm cũng k ai sai cả …( Cô gái nhật lao vào quấn khăn vào cổ tôi rồi giật tóc ngược lại siết)
Ông A: Cơ hội vẫn còn
_Không ai cả ( tôi vẫn nhất quyết)
(N): Phu nhân rùng mình khi có điện thoại
Thư kí: Từ dinh thự
Phu nhân : Alo …vâng chào trưởng bối dạ vâng tôi sẽ cho con trai tới ngay ( dập máy)
Jonathan: Chi sao rồi mẹ
_Nghe mẹ này con phủ nhận mẹ sẽ lo dc cho cô ta
_Nếu con phủ nhận cô ấy chẳng phải chết sao
_K mẹ sẽ cứu dc nó sẽ khiến nó giả chết rồi đưa nó ra
_Mẹ nói thật chứ
_Mẹ sẽ k lừa con đâu mà đi đi con hãy nói rõ ràng…
Thomas về tới Canada anh ta buồn bã nhìn hàng cây…
Thư kí P: Đến dinh thự chứ ạ
_K về thẳng nhà
_Vậy còn
_Cô ta sống hay chết cũng đâu lquan đến chúng ta vì chính cô ta đã giữ chân tôi và thông đồng với chúng ,nếu cô ta khai ra thì sẽ dc thả thôi…
Tôi bị họ thả xuống bể nước rồi đóng nắp lại…không bị ngạt nhưng lạnh…lạnh đến buốt da thịt…vết thương rỉ máu…tôi yếu dần…
Jonathan bước vào phòng thẩm tra…
Ông A: Dù cậu chưa dc thừa nhận nhưng dù sao cũng có mang dòng máu nhà Monri cậu quen cô gái kia không ( Nắp bể mở Chi dc kéo lên) …
_Không
_Vậy cậu có thông đồng vs cô ta hại cậu Thomas không? ( Jonathan nhìn Chi đang run rẩy)
_Tôi không quen sao có thể thông đồng dc ( hội đông đưa ảnh khi hai người ngồi cạnh nhau ven sống)
_Vậy có quen cô gái trong ảnh k ( Jonathan ấp úng)
_Không?
_Nếu cậu khẳng định vậy cậu có thể ra về ( Vệ sỹ đưa Jonathan ra ngoài)
Ông B: Cô có quen cậu này không ( Dơ ảnh Jonathan)
_Chỉ biết k quen
_Khẳng định k quen chứ
_Đúng vậy k quen anh ta cũng k sai gì cả
Ông C: Đóng đinh ngón chân và tay cô ta 3 tiếng 1 ngón đến khi nó khai ra thì thôi…
Họ kéo bàn tay tôi ra tôi rụt họ giữ …đừng mà…(tôi hét lên họ đóng phập tôi gào đau đớn rồi ngất)…
Thomas ngồi ở sân lặng yên nhìn chú chó rich với đôi môi tái nhợt nhạt…
Thư kí P: Cô ấy không khai ra phu nhân cũng không khai ra cậu Jonathan …( Thomas nhắm mắt cắn răng)
_Bọn bắn tôi đâu rồi
_Ở khu sau thưa cậu…( Thomas đứng dậy đi ra sau hai tên bắn bị trói quỳ ở sân)
_Chúng mày nhớ tao chứ ,tao đã nói nếu tao k chết thì chúng mày nhất định chết ( Thomas rút súng dí thẳng vào đầu)
_Cậu Jonathan thuê nên chúng tôi chỉ làm theo lệnh thôi…( Thomas vẫy thư kí P )
_Gọi cho nó ( Thư kí P gọi cho Jonathan)
Jonathan: Tôi nghe ( Thư kí P dí vào tai tên bắn thuê)
Bắn thuê : Cậu Jonathan …cậu nhất định phải cứu chúng tôi …chúng tôi ( đang nói đoàng Thomas bắn thẳng vào đầu Jonathan sợ hãi…Thomas nghe máy)
Thomas: Em trai …nghe tiếng súng có êm không,nhìn thấy máu còn êm nữa …anh trở về rồi vậy thì tại sao em chưa nhận tội…sao lại để 1 con nhỏ xa lạ đi nhận tội thay em vậy…
_Tôi k hiểu anh nói gì tôi cũng nói rõ vs trưởng bối rồi tôi k làm gì sai cả ( cúp máy)…
Thomas: Giữ cho tên còn lại sống còn có vc dùng đến …( Thomas lên phòng đóng cửa vết thương đau đớn anh ta nằm gục trên giương rồi với thuốc uống vội vàng)…
Neha: Cậu chủ còn cô ấy …
_Sao thím vào k gõ cửa
_Tôi lo quá nên
_Ra đi ( Thomas gào lên ,tuyết bên ngoài đang rơi anh ta lặng nhìn tuyết…rồi mở cửa đi ra nhà gỗ)…tiếng hát của 1 cô gái dừng lại khi thấy tiếng mở cửa
_Thomas anh đến rồi …( chạy ra mò mò Thomas nắm tay)
_Hội đồng nhà Monri đang mở ( cô gái sợ thụt tay lại)
_Không …em k muốn tới đó em không muốn Thomas em sợ ( Thomas vuốt tóc cô gái )
_Đừng sợ có anh rồi
_Em sợ họ lắm họ dìm em họ đánh anh và họ đóng đinh em ( Thomas cắn răng rồi đỏ mắt)
_Vì vậy anh sẽ lo cho em ,anh nhốt em không phải hại em …mà vì anh yêu em và anh sợ mất em ( cô gái gật rồi ôm Thomas )…
Tôi mở mắt khi thấy có người động vào chân mình …tay đau quá mẹ ơi…họ đóng phập…chiếc đinh vào ngón chân…tôi hét gồng mặt cắt k còn giọt máu…
Mẹ con muốn về bên mẹ và em ,có khi đến lúc rồi …đến lúc rồi mẹ …
(N): Jonathan dừng xe giữa đường rồi đấm tay vào xe gọi cho Phu Nhân
Phu nhân :Con làm tốt lắm
_mẹ cứu cô ấy đi
_Mẹ xl nó đã vào đó mẹ k thể
_Mẹ lừa con
_Mẹ k lừa con mà chỉ muốn tốt cho con,nếu con thay đổi ý dịnh có thể quay lại nhận tội ( cúp máy Jonathan ôm đầu)
_Chết tiệt Thomas tao hận mày…( Jonathan phóng xe đi thẳng đến quán rượu uống đến say mềm) …
Phu nhân cười
Thư kí: Cậu Jonathan biết đâu sẽ quay lại
_Hên xui nhưng ta tin nó k quay lại vì nỗi hận của nó lớn hơn mọi thứ …ngay cả tình yêu …
Thomas choàng áo thắt cà vạt nghiêm chỉnh đôi môi và gương mặt nhợt nhạt…
Thư kí P: Xe đã chuẩn bị xong cậu sẽ thuyết phục được trưởng lão chứ ạ
_Được ( mặt lạnh tanh gài khăn lên áo lịch lãm)… đến dinh thự mọi người cúi chào
Chủ Tịch: Sao lại tới đây sao k ở nhà tĩnh dưỡng…
_con tìm ra kẻ bắn con rồi nên mang tơi để ông thẩm tra
_Thật sao
_Vậy còn người của con đâu
_Con bé đó bị tình nghi
_Chưa có lời của con sao lại bị tình nghi được…
_Con nói đúng ta quá đa nghi rồi vì khi ấy băng chứng nói cô ta níu kéo giữ chân con
_Phụ nữ mà ông cô gái nào chẳng muốn níu con nếu đồn ra ngoài thì còn cô nào muốn đến vs con nữa
_Vậy à vậy để ông cho ng đón lên
_K cần tự con đi xem cô ta đâu phải vip k cần đón ( Thomas xuống dưới hầm mn cúi chào) cô ta đâu
Vệ sỹ: Bên này thưa cậu chủ ( Thomas đau vết thương cố gắng đi vững vết thương rỉ máu)…đến nơi Chi đang nằm người đầy máu me…tay và chân bị đóng đinh …Thomas ngồi xuống bên ngoài khung sắt…
Tôi lơ mơ thấy Thomas…tôi cố lết…với tay…
_Thomas là anh đúng không ??? anh không sao chứ ( Bàn tay tôi thò qua khung sắt sờ lên má Thomas máu dính lên mặt anh ta)
_Con nhỏ ngu ngốc lo cho bản thân trước đi
_Sao k đến sớm hơn chứ tôi chờ anh lâu lắm rồi cuối cùng anh cũng đến …( Tôi sờ lên môi anh ta bàn tay đầy máu Thomas nắm tay)
_Nếu như lòng quá hoang vắng tôi nguyện cùng cô say 1 giấc để chuộc lại tất cả nước mắt …dù cho định sẵn là lưu lạc ( Thomas đứng dậy đôi mắt đỏ au)
_Khoan đã anh nói vậy là sao Thomas…
_Đưa cô ta về nơi cô ta đến đảm bảo bà ta k đến gần cô ta dc từ nay về sau …từ nay về sau cô ta k dc đến gần tôi ( Thomas quay đi ôm vết thương rồi nhăn mặt vào thang máy gục xuống)
Thư kí P: Cậu chủ …cậu chủ…( ngất trong tay thư kí P)…
3 tháng trôi qua tôi trở về Việt Nam vết thương cũng đã lành…tôi ở nhà dì …
Dì: Ngón tay đã đỡ rồi rốt cuộc ngã kiểu gì vậy mà thương khắp mình mẩy …
_Dì à trên đời này có lẽ con sẽ chẳng gặp đc người đàn ông nào tốt…( tôi bật khóc) từ giờ con sẽ k gặp ai …
_Con yêu ai rồi sao
_Không đâu con không yêu ( phủ nhận) người yêu con nói rằng k quen con …còn người con dốc lòng thì xua đuổi vứt bỏ con …họ đều k đáng
_Đúng rôi k đáng cháu dì xinh đẹp đến vậy cơ mà sẽ có người yêu con thôi…nhất định
_Con k cần yêu …k cần …cuộc sống toàn giả dối…
_Mai con bé Ly về cả nhà ta đi nghỉ mát 1 chuyến cho thoải mái nhé …
_Vâng
(N): Phu nhân chờ jonathan ở cửa
_Con đi đâu về
_Đi với monica về
_Vụ thằng kia khai ra con mẹ phải tìm người nhận tội ,bao công sức của mẹ con đáp mẹ bằng những cuộc vui thâu đêm say xỉn thế này sao???
_Còn cách nào sao mẹ…ngày mai Thomas nó lên làm chủ tịch rồi còn cơ hội sao
_Sao không? còn…nhất định …
_Lần này mẹ lơi dụng ai đây Chi cô ấy có lẽ đã chết rồi
_Đừng nhắc tên nó trc mặt mẹ con bé đó là sai lầm …là ngu dốt của mẹ…
Hôm sau Ly về con bé dường như hiểu chuyện nên k nói với dì vc bị ép
Ly: Chị rốt cuộc họ là ai? là ai vậy chị…
_Sẽ k có chuyện đó nữa đâu quên đi em…chị xin lỗi
_Mà này chị xinh quá vậy thẩm mỹ thành công quá cơ …
_Đồ giả thôi …( tôi cười nhạt)…
Đến biển Đà Nẵng kí ức trong tôi về ngày xưa còn đó mọi thứ như vẫn nguyên vẹn…tôi đạp xe quanh phố cổ rồi có chiếc xe vọt lên…
_Chào em lại gặp nhau rồi ( là Trịnh tôi phanh gấp) à anh về nghỉ ngơi chứ định cư bên kia rồi
_Tránh ra ( tôi đạp xe qua)
_Tối em rảnh k ở khách sạn nào vậy…
_Loại trơ trẽn tôi bỏ qua vì thù hằn khiến mất đi bản thân còn người như anh kết cục k có tốt đep đâu ( Tôi đạp xe vụt qua)…
_Giọng cô ta rất giống…k thể…k thể nào…chắc mình nhầm thôi ( cười điên loạn rồi vò đầu)…
Hẹn Huệ cô bạn ngày nào khi nhìn tôi cô nàng bật khóc
_Mày thật sao Chi
_Tao đây con béo ạ ( tôi dơ tay ôm)
_Con điên này mất tích mất liên lạc luôn
_Giờ tao về hẳn rồi
_Thay đổi quá …quá xinh đẹp
_Thật à chuyện đau lắm đấy đi rượu mực đi
_Nay máu thế
_Chả mấy khi gặp lại nhau mà ( tôi và Huệ say đến bí tỉ)
_Thôi tao say quá rồi
_Huệ này nếu trong đầu mày cứ nghĩ mãi về 1 người nhưng anh ta đã đuổi và ruồng bỏ mày hơn nữa lại còn rất lắm tiền lắm gái …vậy mà sẽ thế nào…
_Từ bỏ thì hơn người nvay thiếu gì
_Chuẩn luôn ( tôi gãi đầu)
_Anh ta nói nếu lòng này quá hoang vắng tôi nguyện cùng cô say 1 giấc để chuộc lại nước mắt …dù cho định sẵn là lưu lạc…
_Này anh ta nói vậy á
_Uk vậy đấy nói xong đuổi luôn mới cay chứ
_Này mày còn tỉnh táo k học cao vậy mà câu này mày k tự suy dc sao CHI…câu đó dường như đang tỏ lòng với mày đấy…
_Điên không phải đâu …( tôi sực nghĩ rồi bật dậy)… kp đâu anh ta không phải tỏ lòng đâu ( chạy ra ngoài)
_Này mày khao cơ mà con quỷ kia …
Tôi đi ra bờ biển nghĩ đi nghĩ lại câu anh ta nói…đi trên cát bấp bênh lòng nặng trĩu tiến ra bờ biển…nguyện cùng say giấc để chuộc lại nước mắt…sao khó hiểu thế này…tiếng sóng đánh dạt vào bờ hoàng hôn đang xuống chân biển …tôi dừng lại khi thấy trước mặt trong bóng chiều tà…anh ta …anh ta chắp hai tay ra sau và quay lại trong chiếc sơ mi xanh và quần bò đơn giản…đó là Thomas
Thomas: Tôi đến đón cô chúng ta đến lúc quay về rồi …về thôi ( bàn tay anh ta đưa ra trong hoàng hôn …) ngay lúc này gương mặt người đó khiến tôi thổn thức …tôi dương như đã yêu người này mất rồi… sóng cứ vỗ …hoàng hôn cứ tản hoá thành cơn gió bao bọc lấy họ…
_
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!