Trà Môn Khuê Tú - Chương 15: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
133


Trà Môn Khuê Tú


Chương 15: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tống thị vừa tính toán vừa đi ra ngoài, mà trong Tây viện của tam phòng, Tần thị đang ngồi cạnh bàn chuyên chú cắt quần áo cho nữ nhi. Nha hoàn Ngọc Lê đi đến gọi một tiếng:

– Phu nhân.

Tần thị ngừng động tác trong tay, buông kéo, xoay người lại hỏi:

– Thế nào?

– Đã hỏi thăm được rồi. Muội muội nô tỳ nói, lúc đại cô nương chưa vào phòng còn tốt, sau khi đại cô nương trở về, vào phòng không biết đã nói gì mà bên trong liền ồn ào lên, vị Lý nhị nãi nãi kia còn kêu to gọi nhỏ có vẻ không vui.

Muội muội của Ngọc Lê là nha đầu nhị đẳng Ngọc Dung trong phòng Ân thị.Tần thị muốn thám thính tin tức gì của đại phòng đều thông qua hai tỷ muội Ngọc Lê. Hiện giờ đại phòng cùng nhị phòng tranh đấu gay gắt, tam phu nhân luôn chú ý động tĩnh nên cũng trọng dụng Ngọc Lê hơn trước. Tần thị nhíu mày:

– Sao lại như vậy, đại cô nương sẽ không ngốc tới mức lại đi va chạm với người nhà chống chứ?

Ngọc Lê lắc đầu, muốn nói lại thôi. Tần thị biết nha hoàn nhà mình xưa nay làm việc cẩn trọng, việc nếu chưa chứng thực sẽ không tùy tiện nói. Nhưng cái nàng cần chính là những tin tức nho nhỏ đó bèn hỏi:

– Còn có gì nữa, mau nói đi.

Ngọc Lê hơi do dự nhưng vẫn đáp:

– Vừa rồi lúc nô tỳ trở về có nghe nhóm bà tử chọn mua đồ của phòng bếp nói chuyện với nhau, nói là hôm qua trông thấy Triệu ma ma của nhị phòng ở bên ngoài tửu lâu uống rượu với một phụ nhân ba mươi tuổi, mà phụ nhân kia, nghe các nàng miêu tả, nô tỳ thấy có chút giống Lý nhị nãi nãi.

– Hả, là vị bà tử nào? – Tần thị nghiêm túc lên, cũng không đợi Ngọc Lê trả lời, vội phân phó – ngươi nhanh đi kêu bà tử kia cùng đi ra cổng lớn chờ một chút, xem người hôm qua uống rượu với Triệu ma ma có phải là Lý nhị nãi nãi không.

Ngọc Lê cũng không trì hoãn, lĩnh mệnh đi ngay. Tần thị cũng không cắt quần áo nữa, tâm thần có chút không yên đi lại trong phòng. Ngọc Lê cũng không đi lâu lắm, chỉ sau một chén trà nhỏ đã trở lại. Tần thị đón đầu hỏi:

– Thế nào rồi?

– May mắn phu nhân phân phó kịp lúc, lúc nô tỳ cùng Vương bà tử đến cửa, vị Lý nhị nãi nãi kia cũng ra tới, vừa khéo Triệu ma ma cũng đang ở cổng lớn. Vị Lý nhị nãi nãi kia thấy nàng cũng không tránh người khác, mà vẫy tay gọi nàng đến, giữa mày còn ẩn ẩn không vui. Triệu ma ma vừa vội vừa sợ nhanh chóng kéo Lý nhị nãi nãi tới một chỗ yên lặng nói chuyện. Cũng không biết hai người nói gì mà Triệu ma ma có vẻ khó xử, còn vị kia liền lên xe đi mất. Vương bà tử nói, người hôm qua uống rượu cùng Triệu ma ma chính là Lý nhị nãi nãi.

Tần thị sắc mặt xanh mét, thấp giọng mắng một câu. Nàng đương nhiên không cho rằng Tô Ngọc Uyển sẽ nói gì đó chọc giận Tống thị. Dù sao Lý gia trong thành cũng có chút danh tiếng, Lý Ngọc Minh lại từng đọc sách, dung mạo tuấn mỹ, tuy là độc đinh trong nhà nhưng cũng không bị chiều hư, sau khi phụ thân qua đời liền một mình chống đỡ sự nghiệp. Mấy năm nay cũng là người tháo vát, không ai không khen. Tuy có hơi tham sắc, nhưng đối với nam nhân mà nói, đây cũng không phải khuyết điểm gì lớn. Hiện

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN