Trái Tim Bị Đánh Cắp - Chương 42: Ra mắt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
227


Trái Tim Bị Đánh Cắp


Chương 42: Ra mắt


Đúng như kế hoạch, buổi tối Trình Khang đưa Diệp Tâm về nhà của ba mẹ mình.

Có một số chuyện dù muốn trốn tránh mãi cũng không được..Cứ đối diện rồi giải quyết sau..

Đưa mắt nhìn cô vợ nhỏ ngồi bên cạnh, hôm nay Diệp Tâm mặc chiếc đầm màu xanh da trời, bằng voan có tay phồng nhẹ, nơi eo được tạo điểm nhấn một chiếc nơi nhỏ thắt lại , phía dưới chân váy xòe ra ngắn ngay gối khoe đôi chân thon dài trắng mịn..

Mái tóc đen mượt được anh cột gọn lên nửa đầu, phần còn lại xõa nhẹ xuống thắt lưng, càng tôn lên khuôn mặt xinh đẹp non nớt  thêm phần nhu mì vô cùng đáng yêu…

Diệp Tâm đưa mắt nhìn khung cảnh lên đèn vụt qua ngoài cửa kính xe..Đôi mắt cười cong cong không giấu nổi vẻ chờ mong..Xe chạy vào cổng liền có quản gia ra mở cửa..

-” Thiếu Gia..”

Trình Khang chỉ gật đầu nhẹ bước sang mở cửa ôm Diệp Tâm bước xuống..Quản gia len lén đưa mắt quan sát Diệp Tâm..thầm nghĩ trong đầu cô gái này xinh đẹp thật hèn gì thiếu gia nhà ông quyết li hôn với thiếu phu nhân..

Tại phòng khách Trình Quân và Thúy Hoa ngồi ở sopha,  nghe tiếng xe biết Trình Khang trở về.Hai người đưa mắt nhìn ra cửa..

Quản gia đi trước bước vào thông báo..

-” Ông Chủ.Bà Chủ.Thiếu Gia về rồi “

Lúc này Trình Khang nắm lấy tay Diệp Tâm đi vào..Thúy Hoa ánh mắt sắc bén lại chăm chăm nhìn vào Diệp Tâm..

Diệp Tâm đi theo Trình Khang bước vào cô vốn như con nít thấy nơi nào lạ lẫm là đưa mắt nhìn dáo dác..Nhưng trong mắt Thúy Hoa thì nghĩ khác nhìn sơ cử chỉ ngây ngô bà chắc chắn đây là một đứa con gái nghèo kiết xác..Bước vào nơi sang trọng chẳng biết giữ ý tứ, như một đứa quê mùa nhìn ngóng khắp nơi..Hừ..Không sai vào đâu được đây là một đứa đào mỏ thật sự rồi..Có một chút nhan sắc muốn dụ dỗ con trai của  bà rồi dễ dàng bước vào nhà bà sao, đúng là mơ mộng giữa ban ngày..Thúy Hoa không còn nghi ngờ gì nữa đưa mắt khinh thường nhìn Diệp Tâm.

-” Ba..Mẹ “

Trình Khang nhàn nhạt chào hỏi, nhìn qua cử chỉ của mẹ mình anh không mấy quan tâm..Kéo tay Diệp Tâm lên phía trước..Diệp Tâm hiểu ý mỉm cười nhìn Trình Quân và Thúy Hoa ngọt ngào nói..

-” Chào ba mẹ…”

Giọng non nớt vô cùng đáng yêu khiến Trình Quân có chút sững người, mày ông hơi nhíu lại với cách xưng hô rồi đưa mắt nhìn Trình Khang..Anh bình tỉnh tiếp nhận ánh mắt ông…

Cách chào hỏi này là do ở nhà Trình Khang dạy cho Diệp Tâm chào..Diệp Tâm vốn làm theo mà thôi..

Biết là vậy nhưng Thúy Hoa làm sao hiểu được, từ lúc bước vào bà đã không vừa mắt Diệp Tâm..Bây giờ lại nghe cô chào kiểu thấy dang bắt quàng làm họ..Sự khinh thường càng trỗi dậy trong lòng..Tức giận lớn tiếng…

-” Cô gọi kiểu gì thế..Ai là ba mẹ của cô..”

-” Thúy Hoa..”

Trình Quân tuy có chút bất ngờ nhưng ông cảm thấy không có gì là đáng nổi giận..Lại thấy vợ mình phản ứng thái quá, dù không thích cũng phải lựa lời mà nói…

Diệp Tâm bị Thúy Hoa quát , sợ hãi liền ôm lấy tay Trình Khang, hai mắt mở to nhìn chằm chằm khuôn mặt đang tức giận của Thúy Hoa..Trình Khang chân mày nhíu lại giơ tay ôm lấy Diệp Tâm..

Bỏ qua khuôn mặt khó coi của mẹ mình, anh lạnh nhạt nhìn Trình Quân..

-” Ba.Đây là Diệp Tâm..Chúng con đã kết hôn.Nên cô ấy gọi ba mẹ không có gì là không đúng..”

Trương Thúy Hoa cảm thấy tai bà ù đi..Đầu óc choáng váng..Không thể tin được đứng bật dậy  chỉ tay vào Diệp Tâm..

-” Con…con nói..Con đã kết hôn với đứa con gái này…”

Trình Quân cũng vô cùng bất ngờ có chút hoang mang với sự thông báo này..Nhưng dù sao ông vẫn giữ được bình tĩnh, đưa mắt quan sát Diệp Tâm.Cô gái này có chút ngây ngô, nhan sắc so với Trần Kiều Hân thì vượt trội nhưng không phải kiểu sắc sảo mà lại sự kiều diễm thanh thoát còn có chút ngây thơ..Ông rất hiểu Trình Khang, con ông là người điềm tĩnh sâu sắc ra sao..Cô gái này từ đầu bước vào đã thấy sự bảo vệ cưng chìu toát ra từ Trình Khang..Không cần bàn bạc với gia đình đã tiến tới hôn nhân nhất định cô gái trước mặt phải rất đặc biệt…

Trình Khang mím môi nhìn Thúy Hoa đang lửa giận ngun ngút không có ý trả lời, xoa lấy vai Diệp Tâm cúi đầu bên tai cô trấn an..

-” Đừng sợ..”

Diệp Tâm ngẩng mặt mếu môi..

-” Khang về…về  nhà chúng ta đi..Tâm không thích ở đây đâu….hicc…..”

Lời nói của Diệp Tâm như giọt nước làm tràn ly..Thúy Hoa không còn giữ nổi bình tĩnh, chưa tính đến chuyện hai người đã kết hôn

Còn dám trước mặt bà mà chia cắt tình cảm mẹ con gia đình của bà…

-” Cô nói gì..nói lại tôi  xem..Cô là cái thá gì mà dám lên tiếng hả..Người cút khỏi đây phải là cô mới đúng…Đi..đi ra khỏi nhà tôi..”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN