Trảm Lư Bảo Kiếm - Chương 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Trảm Lư Bảo Kiếm


Chương 32


Trảm Lư Bảo Kiếm Tác giả: Từ Khánh Phụng

Hồi 32 – Nghi vấn trong sự nghi vấn

Nguồn: VNthuquan

Chờ tới khi Tư Mã Ngạn nghe những lời ám thị của Kiến Tính đại sư đã hiểu biết VÔ Vi Tiên Tử chưa chết. Đồng thời chàng cũng biết ngay, người gấy đàn cổ đó đích thị là âu Dương Thúy chứ không sai, cho nên chàng mới xông vào phòng riêng tìm kiếm nàng, nhưng âu Dương Thúy đã giở khinh công tuyệt thế ra nhảy qua cửa ẩn núp ở trong bóng tối chỗ bên ngoài rồi.
Tuy nàng chưa muốn để nguyên bộ mặt thực của mình gặp Tư Mã Ngạn vội, nhưng có phải là nàng không muốn gặp ngay chàng để thổ lộ tâm sự giải mối tương tư bấy lâu nay đâu. Vì vậy nàng đã vội đi đón đường Tư Mã Ngạn và giả dạng làm Trang Bá Lạc để hàn huyên giây lát cùng chàng đồng thời nàng còn phát biểu hai câu “Chưa chắc mỹ nhân đã là hoa thủy, xưa nay người hại nước vẫn là hôn quân” để bênh vực đàn bà.
Hai người chia tay xong Tư Mã Ngạn đi Hắc Sách cốc ngay, nàng vẫn ngầm ngầm theo sau bảo vệ chàng.
Khi ở cốc khẩu, nàng nghe lỏm thấy Tư Mã Ngạn với Tiểu Băng định cuộc hẹn ước mười năm, người áo trắng mà Tư Mã Ngạn với Tiểu Băng thoáng trông thấy lúc bấy giờ chính là nàng vậy.
âu Dương Thúy thấy Tư Mã Ngạn với Tiểu Băng thương yêu nhau như vậy liền thay lòng đổi dạ, lại muốn hy sinh mối tình của mình để giúp cho hai người thành vợ thành chồng. Vì lúc đó nàng đã mộ đạo, lòng tu hành nặng hơn niềm lưu luyến trần tục. Nàng lại cảm thấy mình lớn tuổi hơn Tư Mã Ngạn. Tiểu Băng với chàng ta mới xứng đôi hơn nhưng sau hai lần ở am Kiến Tính với ở cố khẩu Hắc Sát. Nàng thấy Tư Mã Ngạn vắng mình vẫn còn thốt ra những lời quá si tình với mình như thế. Vì vậy nàng nghĩ, muốn giúp cho Tiểu Băng kết duyên với chàng ta không phải là chuyện dễ .
Thế rồi Tư Mã Ngạn với Tiểu Băng đi Đông Hải, nàng vẫn ngấm ngầm theo sau để cách giúp cho hai người. Thấy Tư Mã Ngạn với Tiểu Băng càng có cử chỉ quang minh lỗi lạc bao nhiêu thì nàng lại càng cảm động khen ngợi bấy nhiêu và càng quyết chí giúp cho hai người thành vợ thành chồng.
May mắn thay trong khi đi đường, nàng lại gặp Ngải Tỷ Quân, nàng nghĩ ngay ra được một kế, bảo Tỷ Quân vào trong hang động bí mật trước xây một ngôi mộ giả hộ mình và dạy Tỷ Quân cách nói dối Tư Mã Ngạn với Tiểu Băng như thế nào.
Yù của nàng là để cho Tư Mã Ngạn với Tiểu Băng trông thấy ngôi mộ của mình rồi, thì sẽ bỏ cuộc giao ước mười năm kia đi, hai người sẽ không còn e dè gì nữa mà kết duyên với nhau ngay. Chờ tới khi cuộc nhân duyên của hai người đã thành tựu rồi, thì lúc ấy nàng mới suy tính chuyện mình nên lánh mặt người đời đi tu hay cùng Tiểu Băng lấy chung một chồng để Tư Mã Ngạn được hưởng phúc Tề.
Yù nghĩ và mưu kế của nàng tuy hay, dụng tâm của nàng tuy đau khổ thực, nhưng ngờ đâu chữ tình lại biến hóa Vô cùng, nàng chưa nhảy ra khỏi lưới tình, thì Ngải Tỷ Quân lại sa ngã vào trong bể tình luôn.
Tỷ Quân vui vẻ nhận lời dặn bảo của nàng, vào trong hang động bí mật xếp đặt mọi sự, còn nàng thì tiếp tục đi cải hóa Cơ Lục Ỷ như đã định.
Kết quả việc làm của nàng rất hay, rất khéo léo, nhưng kẻ ngoan cố vẫn không sao chịu cúi đầu . Dưới sự tà dục bốc cao của Lục ỷ, yêu nữ như điên như khùng giằng co lôi kéo nàng khiến suýt tí nữa thì nàng bị lộ chân tướng.
Tuy âu Dương Thúy thấy sự mong mỏi của mình không thành, bất đắc dĩ phải bỏ cuộc, nhưng nàng cũng không nhẫn tâm diệt trừ Cơ Lục Ỷ ngay, mà chỉ dùng kế ăn miếng trả miếng, bắt chước thủ đoạn của Lục Ỷ năm xưa đối phó với Tư Đồ Lộ, cướp lại cuốn VÔ Vi chân kinh của mình, rồi nàng lại còn khuyên răn yêu nữ một phen xong mới bỏ đi .
Bây giờ hãy nói Tư Đồ Lộ bỗng thấy Ngải Tỷ Quân thay đổi tính nết mà kinh hãi Vô cùng, đồng thời lại thấy Dư tổng đốc bang công lực quá cao siêu, nên nàng vội đi tìm Đại Trí Thiền Sư với âu Dương Thúy hai người tài ba trí tuệ đều hơn mình bàn cách đối phó.
Đại Trí Thiền Sư vân du bốn bể, không có chỗ ở nào nhất định, chỉ có thể ngẫu nhiên gặp được ông ta thôi. Chứ còn muốn tìm kiếm thì rất khó, Nhưng còn chỗ ở của âu Dương Thúy thì Tư Đồ Lộ biết rõ lắm.
âu Dương Thúy đã cho Tư Đồ Lộ hay, chỉ đến mùng một tháng tư sang năm là nàng sẽ đi ác Quỷ Cốc dự cuộc tiểu trừ nhóm VÕ Lâm Bát Bá Thiên ra,còn thì nàng cứ ở trong am Kiến Tính núi Ô Mông. Nàng ở đó một mặt nghiên cứu VÔ Vi Chân Kinh để tăng cường công lực của bản thân, và một mặt truyền thụ võ công cho Kiến Tính đại sư để chống đối với những hổ lang và còn dạy cho Kiến Tính nội gia diệu khuyết để trong người được khỏe mạnh.
Như vậy tất nhiên Tư Đồ Lộ phải đi kiếm âu Dương Thúy trước chứ nàng dại gì lại đi kiếm Đại Trí Thiền Sư, người không có hành tung nhất định. Nàng rời khỏi Trường Minh cốc đi thẳng am Kiến Tính ở núi Ô Mông thăm Kiến Tính đại sư thái, để gặp âu Dương Thúy đang ở đó tham khảo Phật lý.
Tư Đồ Lộ là người rất thông minh, chỉ mấy năm trước nàng mê man trong Trường Tình mới bị mắc lỡm của Cơ Lục Ỷ thôi, chứ còn nàng du hiệp giang hồ bấy lâu nay, chưa hề bị thất lợi một vụ nào hết . Nhưng ngay bây giờ nàng đến am Kiến Tính, nàng là người túc trí đa mưu, tột đỉnh như vậy nàng cũng phải kinh ngạc không hiểu tại sao cả.
Thì ra am Kiến Tính đã bị thiêu rụi, chỉ còn lại mấy cái vách chưa đổ hẳn thôi. Nang đến gần nhìn kỹ, mới hay cánh cửa đã thiêu đen, trên đó có mấy chữ như sau :
“Một ngọn lửa tiêu ác hận. Thân rồng tái hiện giang hồ, thiêu chết Bá Lạc trong am, Thúy mi có phải là người thường đâu. / Đọc xong những chữ đó, nàng thấy rõ ràng là hai cậu cháu Ngọc Thành với Lục Ỷ đã phóng hỏa đốt ngôi am này, và cả Trang Bá Lạc, hóa thân của âu Dương Thúy cũng bị thiêu chết nốt.
Nàng không tin với tài ba của âu Dương Thúy cao siêu như vậy, khi nào lại bị Lục Ỷ đốt chết ở trong am này được, nhưng cứ theo thường thức mà suy xét, thì Cơ Ngọc Thành với Lục Ỷ không khi nào lại tự an ủi hão, viết lại mấy chứ có vẻ đắc trí như thế này? Thực cũng vậy mà hư cũng thế, nàng chỉ thấy nơi đây còn lại mấy bức vách chưa đổ thôi, chứ còn hai người là âu Dương Thúy với Kiến Tính đại sư, thì đã không còn thấy đâu nữa, như vậy nàng không kinh ngạc sao được?
Tư Đồ Lộ đang ngơ ngác, thì bỗng nghe thấy có tiếng rú kêu rất bi đát ở trong khu rừng rậm tại phía sau nàng vọng ra, rừng ấy chỉ cách nàng có ba bốn trượng thôi . Tiếng rú ấy không những kỳ quái Vô cùng và còn tỏ rõ người đã thốt ra tiếng rú ấy có nội công chân lực rất thâm hậu, nếu không phải là một nội gia cao thủ thì làm gì mà rú kêu được như thế?
Nàng kinh hãi vội quay người lại, liền thấy người Mèo vừa gầy vừa cao đang ở trong rừng thủng thẳng bước ra. người này mặt gầy gò mắt sâu hoắm, nhưng đôi ngươi lóe ánh sáng xanh tia ra trông rất rùng rợn, hai cánh tay cũng rất dài và đeo đầy những vòng vàng, chỉ để hờ hai bên khuỷu tay ra thôi.
Tư Đồ Lộ đã nhận ra người này chính là người Mèo hung ác đã cùng với Liễu Văn Tôn với Hồng Y Phiên Tăng xuất hiện ở Vân Mộng Tranh Kỳ mà hiện giờ là người trong nhóm VÕ Lâm Bát Bá Thiên.
Người Mèo hung ác ấy vừa ra tới bên ngoài, thì tiếng rú kêu đã ngừng hẳn, đôi mắt xanh của y tia ra những luồng ánh sáng chói và cứ ngắm nhìn Tư Đồ Lộ hoài, rồi y cất tiếng cười khẩy hoài chứ không nói năng gì cả.
Tư Đồ Lộ vốn dĩ biết tiếng Mèo, nhưng người Mèo có rất nhiều dân tộc khác nhau và ngôn ngữ cũng vậy. Vì thế mà nàng giả bộ không biết gì mà chỉ giả bộ dùng tiếng Hán khẽ hỏi:
– Ngài là ai? Tại sao cứ nhìn bổn cô nương vậy?
Không ngờ người Mẹo hung ác ấy rất thạo tiếng Hán, vội trả lời Tư Đồ Lộ rằng:
– Ta là Phi Hoàn Động Chủ con nhỏ ngươi có phải là Ngọc Trác Hằng Nga Nhiếp Tiểu Băng đấy không?
Từ khi ra đời tới giờ Tư Đồ Lộ chưa thấy ai dám coi mình như là một đứa con nít như thế, nên nàng vừa nghe đối phương hỏi như vậy đã định nổi giận rồi, nhưng sau lại thấy đối phương tưởng lầm mình là Ngọc Trác Hằng Nga Nhiếp Tiểu Băng, như vậy đủ thấy người Mèo hung ác này không quen biết nhân vật võ lâm Trung nguyên mấy, nên nàng muốn lợi dụng cơ hội này để hỏi rõ đối phương một vài việc. Vì vậy mà nàng không nổi giận nữa, chỉ lắc đầu vừa cười vừa đáp:
– Tôi không phải là Nhiếp Tiểu Băng, tài ba của nàng ta còn cao siêu hơn tôi nhiều .
Phi Hoàn Động chủ lại hỏi tiếp:
– Thế con nhỏ ngươi tên là chi? CÓ bao nhiêu bản lãnh tài thế?
Tư Đồ Lộ không trả lời câu hỏi ấy, mà chỉ hỏi đối phương tiếp:
– Trừ phi người phải cho ta biết nguyên nhân câu hỏi của ngươi trước, thì ta sẽ trả lời những câu hỏi của người.
Phi Hoàn Đồng Chủ đáp:
– Vì ta biết võ công của Nhiếp Tiểu Băng cao siêu lắm, mặt lại đẹp. Ta thấy mặt mũi của ngươi cũng khá xinh, trông hao hao giống con nhỏ đó, nên ta mới hỏi thử như thế.
Kêu “ồ” một tiếng, Tư Đồ Lộ mới mỉm cười đáp:
– Ra là thế đấy! Bây giờ đến lượt ta trả lời cho người biết, ta họ Lãnh tên là MỘ Băng.
Lãnh là họ của tổ tiên ta, còn cái tên MỘ Băng là ta tự đặt lấy, vì ta rất ái mộ Ngọc Trác hằng nga Nhiếp Tiểu Băng ta chỉ muốn luyện được võ công cao siêu như nàng ta là có thể bát hoang xưng hùng thiên hạ được liền.
Mấy lời nói của nàng thêu dệt rất khéo, khiến Phi Hoàn Động Chủ nghe xong liền xếch ngược đôi lông mày rậm lên trông có vẻ khoái chí lắm .
Thì ra đến mùng một tháng Tư sang năm nhóm Bát Bá Thiên sẽ cử hành buổi lễ khai bang và đã viết thiếp mời các quần hùng dự hội để bọn mình có dịp diệu võ dương oai, xưng bá thiên hạ, nhưng trước ngày hội kỳ thế nào cũng phải có nghĩ cách khuếch trương thực lực trong bang.
Vì nguyên nhân này mà Dư Bất Tà, người đứng đầu nhóm Bát Bá Thiên mới sai các Bá Thiên đi ngao du Đông, Nam, Bắc để tìm kiếm những kỳ tài và những người có bản chất học võ rất tốt, hoặc thâu làm đệ tử hoặc kết làm bạn thân, dắt về bổn bang, nhưng bất cứ có kết quả hay không, cuối tháng hai sang năm, là ai nấy đều phải trở về ác Quỷ cốc tụ họp.
Phi Hoàn Động Chủ này thừa lệnh rời khỏi núi đi về các tỉnh ở miền Tây Nam, nhưng từ khi lên đường đến giờ, y chỉ thâu phục được một tên man đi điên dại có thần lực rất mạnh thôi, bây giờ ở trong núi Ô Mông nà ngẫu nhiên gặp Tư Đồ Lộ, thấy tư chất của nàng rất tốt và lại say mê võ học như thế, rất hợp với điều kiện của y, như vậy y không mừng rỡ sao được? Nên y lớn tiếng cười một hồi, rồi hỏi tiếp:
– Lãnh cô nương, tài ba của Nhiếp Tiểu Băng thì có nghĩa lý gì đâu, cô nương chịu theo ta trở về ác Quỷ Cốc ở núi Lục Chiếu, khổ luyện ba năm thần công, lão phu dám cam đoan tài ba của cô nương sẽ giỏi hơn Nhiếp Tiểu Băng ngay.
Tư Đồ Lộ cười thầm, nhưng vẫn làm ra vẻ không tin mà lắc đầu vừa cười vừa hỏi tiếp:
– Tôi không tin Phi Hoàn Động Chủ lại tài ba đến như thế được?
– Lãnh cô nương chưa biết đấy thôi, lão phu không những là động chủ của Phi Hoàn Động ở Miêu Cương và còn là một đại Bá Thiên trong nhóm Bát Bá Thiên nữa.
Tư Đồ Lộ giả bộ không hiểu cau mày lại hỏi :
– Cái gì là VÕ Lâm Bát Bá Thiên?
– ĐÓ là tám người nam nữ kỳ nhân đều có võ học tuyệt đỉnh, mình lại thành một nhóm đặt tên là VÕ Lâm Bát Bá Thiên, lão phu là một người trong nhóm đó đây.
– Thế các người đều ở trong ác Quỷ Cốc trên núi Lục Chiếu hay sao?
– Chúng ta tổ chức một cái Bát Bá Bang ở trong ác Quỷ Cốc đến mùng một tháng tư sang năm sẽ gửi thiếp đi mời tất cả anh hùng hào kiệt đến dự khai bang thịnh hội, chúng ta sẽ biểu diễn võ công trước mặt họ, để mọi người võ lâm có mặt tại đó đều phải cúi thầm phục. Như vậy Bát Bá Thiên mới có thể làm bá chủ thiên hạ hùng thị võ lâm được – Như vậy quả thực là một hành động rất hào hùng và chắc phải náo nhiệt lắm .
– Lãnh cô nương có muốn gia nhập Bát Bá Bang để cùng mưu đồ bá nghiệp không?
– Người bảo tôi ác Quỷ Cốc khổ luyện thần công như thế, có phải người đã có ý muốn thâu tôi làm đồ đệ phải không? Và muốn khuếch trương VÕ Lâm Bát Bá Thiên thành VÕ Lâm Cửu Bá Thiên phải không?
Hiếu sắc là thường tình của con người, tất nhiên Phi hoàn Động Chủ thấy Tư Đồ tuyệt đẹp như thế tránh sao khỏi sự thèm muốn, nên y nghe thấy nàng hỏi như vậy, liền vừa cười vừa trả lời ngay:
– Lãnh cô nương có nhân phẩm khác người như thế này, khi nào mà lại chịu để cô nương phải làm đệ tử hèn hạ như thế? MỖ muốn mời cô nương gia nhập Bát Bá Thiên là muốn cô nương kết làm anh em với mỗ rồi nói với đại tỷ của mỗ, chỉ bảo những bí quyết thượng thừa và võ học cao siêu cho cô nương, như vậy cô nương mới chóng tấn tới, học một ngày bằng người ta học một năm chứ?
– Đại tỷ của động chủ là ai thế?
– Chị ấy họ Dư tên Bất Tà, biệt hiệu là Tiên Cơ MÔ mẫu .
– Tiên Cơ MÔ Mẫu Dư Bất Tà? Sao cái tên này khó nghe thế? Tên như vậy thì chị ấy làm gì có võ học kinh người được?
– Tên của chị ấy không kinh người, nhưng tài ba lại rất kinh người. MỖ dám nói võ công của Dư đại tỷ, có thể nói là ngạo thị càn khôn, Vô địch thiên hạ. Nếu Lãnh cô nương được chị ấy chỉ dẫn cho, thì không bao lâu cô nương sẽ thấy tài ba hèn mọn của Nhiếp Tiểu Băng rất tầm thường và y thị cũng không dám coi thường cô nương nữa đâu ~rl chưa biết rõ công lực nhóm Bát Bá Thiên như thế nào, nên Tư Đồ Lộ có ý muốn thử thách xem. Nàng liền mỉm cười hỏi tiếp:
– Hình như động chủ có vẻ tâng bốc Dư Bắt Tà đại tỷ ấy hơi quá đáng một chút thì phải?
– Tôi là người Mèo, chắc cô nương cũng biết, người Mèo chúng tôi không bao giờ nói dối ai hết.
– Tốt hơn hết động chủ hãy cử ra một chứng cớ gì cho tôi xem thử, nếu quả thực Dư Bất Tà tài ba như động chủ vừa nói, thì tôi không những muốn gia nhập Bát Bá Bang và còn muốn đổi cái tên Lãnh MỘ Băng thành Lãnh MỘ Tà nữa.
Phi Hoàn Động Chủ cau mày lại suy nghĩ một hồi, rồi gượng cười đáp:
– CÔ nương bắt tôi làm như thế quả thật là một vấn đề rất khó khăn. Dư Bất Tà đại tỷ lại không có mặt tại đây để chứng minh tài ba của chị ấy cao siêu như thế nào đấy cơ chứ?
– Hình như động chủ không được thông minh lắm thì phải?
Phi Hoàn Động Chủ nghe nói kinh ngạc hỏi lại:
– Chẳng lẽ Lãnh cô nương đã có cách gì rất thần diệu chăng?
– Công lực của động chủ với công lực của Dư đại tỷ hơn nhau như thế nào?
– Giữa anh em chúng tôi chưa hề so tài với nhau bao giờ, nhưng theo sự phân tách rất khách quan của tôi, thì võ công của tôi chỉ có thể bằng được bẩy thành tài ba của Dư đại tỷ thôi.
– Như vậy thì dễ lắm! Bây giờ chỉ cần động chủ biểu diễn võ công cho tôi xem, nếu được thì tôi chịu phục, tôi sẽ vui lòng nhận Dư đại tỷ của người làm sư phụ ngay.
– Lãnh cô nương thông minh thực, để tôi nghĩ xem nên biểu diễn như thế nào mới thích đáng đã.
– Động chủ khỏi cần phải nghĩ ngợi gì hết, động chủ đã là Phi Hoàn Động Chủ, hai cánh tay lại đeo nhiều vòng vàng như thế, tất nhiên thủ pháp phi hoàn của động chủ phải độc đáo hơn người rồi?
– Phải đấy, Lãnh cô nương nhắc nhở hay lắm, để tôi biểu diễn cái trò của người Mèo chúng tôi là Phi Hoàn tuyệt kỹ cho cô nương xem qua nhé .
– CỔ nhân đã nói: “Kéo cung phải kiếm cây cung thật cứng, bắn tên phải dùng những cây tên thật dài”, thì xem võ công tất nhiên cũng phải xem những môn tuyệt kỳ đã làm cho động chủ nổi danh chứ?
Phi Hoàn Động Chủ có vẻ đắc chí liền cởi một cái vòng vàng ở trên tay xuống đưa cho Tư Đồ Lộ xem và mỉm cười nói tiếp:
– Lãnh cô làm ơn vẽ hộ một cái vòng to nhỏ như vòng vàngnày ở trên mặt đá.
Tư ĐỒLỘ biết phi hoàn tuyệt kỹ của người Mèo là một tài ba rất độc đáo của họ, nên nàng liền nghe theo lời của đối phương, dùng ngón tay vẽ một cái vòng tên trên mặt đá sâu chừng năm phân.
Phi Hoàn Động Chủ thấy chỉ lực của nàng như vậy cũng phải hơi kinh hãi, vội khen ngợi luôn:
– Lãnh cô nương khiêm tốn thực, nội lực của cô nương thâm hậu lắm!
Tư Đồ Lộ trả lại cái vòng vàng cho Phi Hoàn Động Chủ vừa cười vừa đáp:
– Cái trò hèn mọn ấy của tôi đâu dám qua mặt một vị Bá Thiên như động chủ thế?
Thôi động chủ mau biểu diễn Phi Hoàn cho tôi xem đi?
Phi Hoàn Động Chủ thấy chỉ lực của Tư Đồ Lộ thâm hậu như vậy liền cười như điên như khùng một hồi rồi nói tiếp:
– Lãnh cô nương người Hán có câu: “Bán hàng thì phải bán cho người biết giá trị món hàng của mình mới hãy nên bán” ngày hôm nay tôi xin biểu diễn một môn tuyệt kỷ tôi chưa hề biểu diễn cho ai xem bao giờ để cô nương thưởng thức như vậy mới khỏi bị cô nương chê cười.
– Động chủ định biểu diễn môn tuyệt kỹ gì thế?
Phi Hoàn Động Chủ liền cởi luôn mười cái vòng vàng ra một bên mỗi tay cầm năm cái, rồi lớn tiếng cười mà nói với Tư Đồ Lộ tiếp:
– Lãnh cô nương để tôi biểu diễn thủ pháp Thập Phượng Quy Sào, Kim Hoàn Điệp Tháp cho cô nương xem nhé?
– Thập Phượng Quy Sào Kim Hoàn Điệp Tháp, chỉ cái tên này nghe cũng hay hay rồi như vậy chắc môn thủ pháp này của động chủ phải tuyệt chiêu lắm.
Phi Hoàn Động Chủ nghe thấy nàng ta khen ngợi mình như vậy càng khoái trí thêm, vội đứng nghiêm như tượng gỗ vận công lực vào hai cánh tay, rồi kiên tiếp ném luôn mười cái vòng ấy ra và dùng mười thủ pháp khác nhau để ném .
Công lực của Tư Đồ Lộ đã có thể nói là siêu phàm tuyệt thế rồi, nhưng lúc này trông thấy Phi Hoàn Tuyệt Kỹ của Phi Hoàn Động Chủ nàng cũng khen ngợi y thực sự.
Thì ra mười cái vòng ấy tuy dùng mười phương hướng khác nhau mà ném ra, nhưng cái vòng nào cũng quay tít ở trên không hoặc bay vòng, hoặc bay chéo, hoặc bay ngang bay ngửa, nhưng cái vòng nào cũng vậy, đều rớt trúng ngay vào mặt đá chỗ cái vòng mà Tư Đồ Lộ đã dùng ngón tay vẽ. Đồng thời cái sau chồng lên cái trước, mười cái chồng lên như một cái tháp, không khác gì là người ta dùng tay chồng lên vậy.
Ném xong cái thứ mười, tức ái vòng ở trên đỉnh tháp Phi Hoàn Động Chủ mặt tỏ vẻ đắc trí nhìn Tư Đồ Lộ mỉm cười và cất tiếng hỏi :
– Lãnh cô nương đã có pháp nhỡn thượng thừa như vậy, chẳng hay cô nương có nhận thấy thủ pháp Thập Phượng Quy Sào Kim Hoàn Điệp Tháp này của tôi có hơn được tài ba thường tục của những người giang hồ tý nào không?
Tư Đồ Lộ gật đầu khen ngợi:
– Nhất Phụng Quy Sào thì dễ, chứ Thập Phụng Quy Sào thì thật là khó khăn lắm lại còn Kim Hoàn Điệp Tháp không sai nhau một ly một tý nào như thế thì lại càng khó khăn thêm . Ngày hôm nay Lãnh MỘ Băng tôi mới được sáng mắt ra.
Phi Hoàn Động Chủ đắc chí cười như điên như khùng, rồi bỗng giơ hai tay lên nhằm cái tháp vòng ấy cách không chộp luôn mấy cái, mười cái vòng vàng bỗng đều bay cả lên, khi lên tới trên không mới tự chìa ra thành hai đống, mỗi bên năm chiếc và cùng bay thẳng vào hai cánh tay của chủ nhân nó luôn.
Tư Đồ Lộ mới lộ vẻ khen ngợi, nửa có ý nịnh bợ mà thất thanh thở dài nói:
– Tuyệt thế thủ pháp lại thêm tuyệt thế thần công này quả thực là thần tài, có lẽ tôi chả cần phải đổi tên làm Lãnh MỘ Tà mà cứ đổi thành Lãnh MỘ Hoàn lại còn thích đáng hơn.
Phi Hoàn Động chủ thấy nàng ta khen ngợi mình cứ như vậy càng khoái trí thêm vội hỏi lại:
– Bây giờ Lãnh cô nương đã bằng lòng đi ác Quỷ Cốc tham dự Bát Bá Bang chưa?
Tư Đồ Lộ khẽ gật đầu vừa cười vừa đáp:
– Nước chảy xuống chỗ trũng, người leo lên trên cao, tất nhiên là tôi rất muốn được theo học các vị tuyệt thế cao nhân như quý vị, nhưng tôi còn có một việc riêng phải đi làm cho xong mới được, xin hẹn trước mùng một tháng Tư sang năm, thế nào tôi cũng tới kịp núi Lục Chiếu.
Phi Hoàn Động chủ nghe thấy nàng nói như thế rất hài lòng, liền đáp ngay:
– Quý hồ Lãnh cô nương nhận lời gia nhập Bát Bá Bang là đúng rồi, hiện giờ tôi cũng có việc phải đi nơi khác, chứ tôi chưa về núi Lục Chiếu ngay đâu .
Muốn biết rõ sự thực hư của đối phương, không khi nào Tư Đồ Lộ lại chịu bỏ lỡ một dịp may nào. Nàng liền vừa cười vừa hỏi tiếp:
– Động chủ còn việc gì nữa thế?
– Lãnh cô nương chưa rõ chuyện này, trong Bát Bá Thiên chúng tôi mới bầu được Dư Bất Tà làm minh chủ mà ai ai cũng chịu phục ra, thì còn bảy người kia vẫn chưa phân được ngôi thứ. CÔ cũng là người trong võ lâm, thì cô cũng chẳng lạ gì người giang hồ chúng ta ai mà chả hiếu danh. Cho nên cuối tháng hai sang năm, khi trở về núi, thế nào tôi cũng cố tạo nên một việc gì để dành lấy ngôi thứ cao hơn.
– Trong Bát Bá Thiên của người, ngoài minh chủ không kể ra chả lẽ các anh em lại không theo tuổi tác, hay luận võ công mà phân chia ngôi thứ hay sao?
– Nếu luận tuổi tác chia ngôi thứ, thì Mã Không Quần là người ít tuổi nhất, y sẽ là người út ngay, nên thể nào y cũng không cam tâm. Còn nếu luận võ công để tranh giành ngôi thứ, thì lại sợ tổn thương hòa khí của nhau. Cho nên Dư đại tỷ mới nghĩ ra được một cách để chúng tôi phân biệt ngôi thứ.
– Dư đại tỷ đã giỏi về võ học không ngờ lại còn thông minh và đa mưu lắm kế nữa.
Chẳng hay cách của chị ấy nghĩ ra là cách gì thế?
– Chị ấy dặn chúng tôi đến cuối tháng hai sang năm, khi về núi thì phải thu hút được những người có biệt tài gia nhập bổn bang, để tăng thanh thế cho ngày đại hội khai bang. Vậy ai thu hút được nhiều người hay kết giao được với những người có võ nghệ rất cao siêu, thì căn cứ vào hai mục tiêu đó mà luận ngôi thứ của mọi người.
Khi ở trong Trường Minh Cốc Tư Đồ Lộ đã điểm huyệt làm cho Mã Không Quần mê man bất tỉnh, sau bị Dư Bất Tà giải được môn điểm huyệt đạo của mình và cứu Không Quần đi, như vậy đã đủ làm cho Tư Đồ Lộ khinh hãi thầm rồi. Không ngờ bây giờ nàng lại nghe thấy Phi Hoàn Động Chủ nói Bất Tà còn đa mưu lắm trí nữa, khiến nàng càng cảnh thích thêm . Nàng liền liếc nhìn đối phương rồi mỉm cười hỏi tiếp:
– Phương pháp ấy kể cũng cao minh đấy, nhưng không biết động chủ có thành tích như thếnào rồi?
Phi Hoàn Động Chủ có vẻ hổ thẹn gượng cười đáp:
– Ngoài Lãnh cô nương ra, tôi chỉ mới thâu được một tên man di người vẽ đầy những hoa, nhưng thần lực mạnh Vô cùng và đao kiếm chém không lọt ở núi Dã Nhân thôi.
Thế là tất cả tôi mới kiếm được có hai người thôi.
Tư Đồ Lộ cau mày lại giả bộ làm ra vẻ rất quan tâm đến Phi Hoàn Động Chủ mà vội la lớn:
– ối chà! Như vậy thì làm sao được? Động chủ phải mau cố gắng lên chứ? Chả lẽ động chủ lại chịu ngồi ghế cuối cùng của nhóm Bát Bá Thiên hay sao?
Phi Hoàn Động Chủ lắc đầu vừa cười vừa đáp:
– Chưa chắc tôi đã phải ngồi ghế cuối cùng như vậy. Nhưng cổ nhân đã nói: “Tam quân dễ kiếm, nhất tướng nan đầư . Lãnh cô nương là người có tiên cốt như vậy, lại phong hoa tuyệt vời, về mặt võ công cũng đã có thành tích tương đương. Người như cô nương thực rất hiếm có, chưa chừng nhờ sự may mắn gặp gỡ được Lãnh cô nương nơi đây, rồi tài ba cao siêu của cô nương, mà tôi sẽ được ngồi ghế thứ nhất ở trong nhóm cũng chưa chừng. Biết đâu, đây chả là một cuộc nhân duyên trời xanh đã run rủi .
Tư Đồ Lộ nghe thấy câu nhân duyên ấy rất chướng tai và thấy đối phương đã có ý với mình, nhưng nàng không nổi giận vội, vẫn tủm tỉm cười nói tiếp:
– Nếu tôi có thể giúp được động chủ một tay thì còn gì bằng nữa, nhưng chỉ sợ thân tôi bồ liễu này chưa chắc đã được Dư Bất Tà để ý tới vậy động chủ nên cố gắng thêm một chút, kiếm thêm người khác tài ba hơn tôi để giúp cho động chủ được ngồi ghế cao hơn thì chắc chắn hơn. truyện được lấy từ website tung hoanh
– vừa rồi tôi đã nói, tôi vẫn sẽ tiếp tục nỗ lực và cho đến ngày hạn cuối cùng tôi mới ve nul.
– Tên man tử về chằn chịt lên dai người có thần lực Vô cùng dao kiếm chém không lọt mà động chủ đã thâu phục được ở trong núi Dã Nhân đó, sao động chủ không gọi y ra đây để cho tôi được kiến thức một phen?
– Tôi đã giao cho y một tín vật bảo y cứ đi thẳng đến ác Quỷ Cốc trước .
– Tôi làm xong một việc này, tôi cũng sẽ đi núi Lục Chiếu ngay có lẽ tôi còn đến trước hơn động chủ, vậy động chủ cũng nên đưa cho tôi một tín vật chứ.
– Lẽ dĩ nhiên rồi, nếu không có tín vật riêng của nhóm Bát Bá Thiên thì dù là ai cũng đừng có hòng vào được trong ác Quỷ Cốc nửa bước .
Nói xong y liền cởi ba cái vòng vàng ở trên tay xuống đưa cho Tư Đồ Lộ.
Thấy vòng vàng ấy làm bằng một thứ kim khí kỳ lạ và trông rất đáng yêu, Tư Đồ Lộ có vẻ hiếu kỳ liền dùng thủ pháp Nguyệt Nha Phi Đao ném luôn một cái lên trên không. Chỉ thấy cái vòng ấy quay tít, trông như một cái cầu vòng vàng và nhanh như điện chớp quay một vòng thực lớn rồi lại bay trở về tay ngọc của nàng luôn.
Phi Hoàn Động Chủ thấy vậy tỏ vẻ kinh ngạc và thất thanh khen ngợi rồi mừng rỡ vỗ tay cười ha hả hoài.
Tư Đồ Lộ bỏ ba cái vòng vàng ấy vào túi rồi xua tay vừa cười vừa nói:
– Động chủ không nên kinh ngạc như thế vội, thủ pháp Phi Hoàn này của tôi tuy cũng giống như mấy tên ném ám khí quay tít của võ lâm Trung nguyên, nhưng tôi chỉ có thể nắm được ba bốn chiếc một lúc thôi chứ không thể nào ném luôn được mười chiếc một lúc như động chủ vừa rồi vậy đủ thấy tài nghệ của tôi còn kém động chủ xa lắm.
Phi Hoàn Động Chủ bị Tư Đồ Lộ nịnh hót khen ngợi hoài như thế cảm thấy khoái trí Vô cùng, lại cứ tưởng đối phương nói thực, liền cười giọng quái dị và đáp:
– CÔ nương đã biết xử dụng thủ pháp ném ám khí quay tít như thế là đã có căn bản rồi đấy. Chỉ cần được thêm đôi chút chân truyền là cô nương sẽ tiến bộ một cách nhanh chóng dị thường, trở về núi rồi thể nào tôi cũng truyền thụ tất cả diệu quyết của thủ pháp Kim hoàn cho cô nương, để ngày hôm khai bang đại hội, cô nương có thể dùng tài ba tuyệt kỷ ấy trấn áp quần hào. Như vậy có phải là vẻ vang biết bao không?
Tư Đồ Lộ vừa cười vừa đáp:
– Hay lắm! Hay lắm! Nếu động chủ bằng lòng truyền thụ cho tôi thủ pháp ấy tôi thế nào cũng cố hết sức luyện tập . . . Aø . . . vừa rồi động chủ đưa vòng vàng cho tôi làm tín vật, một chiếc cũng đủ rồi, việc gì mà phải đưa cho tôi tới ba chiếc như thế.
– Trước khi anh em chúng tôi chia tay, đã hẹn ước mật với nhau nếu người nào chỉ cầm một cái tín vật thôi, thì người đó thuộc vào thuộc hạnh đệ tử, người nào cầm hai cái thì cao cấp hơn một chút, người ấy, được đợi chờ gia nhập làm anh chị em trong bang.
Tư Đồ Lộ có vẻ thắc mắc lại hỏi tiếp:
– Theo động chủ vừa nói thì chỉ cần đưa cho tôi hai cái Kim Hoàn cũng đã đủ rồi, thế tại sao động chủ lại đưa cho tôi những ba cái như thế?
Phi Hoàn Động Chủ không tiện nói rõ tác dụng đặc biệt của ba chiếc vòng vàng, mà chỉ ậm ừ một hồi, rồi mới mỉm cười đáp:
– Tôi đặc biệt đưa thêm cho cô nương một cái vòng như thế là vì tôi coi cô nương trọng hơn người khác, đồng thời để cho những người canh gác ở ác Quỷ Cốc biết mà đặc biệt tiếp đãi cô nương hậu hĩ hơn những người kia.
Tư Đồ Lộ có biết đâu Phi Hoàn Động chủ cho mình ba cái vòng như thế, là đã ngấm ngầm báo cho các nhân vật khác trong Bát Bá Thiên hay là mình đã thề lấy nàng này làm vợ, người khác đừng có nhòm ngó vào. Nên nàng nghe thấy Phi Hoàn Động Chủ nói xong liền tủm tỉm cười và nói tiếp:
– Như vậy cũng được, tôi có ba chiếc vòng vàng này tôi có thể tự luyện tập trước, hoặc giả trước khi động chủ truyền thụ tài ba đặc biệt cho tôi may ra tôi lại luyện tập được một vài thủ pháp đặc biệt khác cũng chưa chừng.
Mọi việc đã trao phó xong, hai người mỉm cười chào nhau và chia tay nhưng Tư Đồ Lộ vừa quay mình thì Phi Hoàn Động chủ lại gọi với:
– Lãnh cô nương hãy quay trở lại tôi còn có một vật này tặng cho cô nương.
Tư Đồ Lộ ngạc nhiên quay đầu lại, thì thấy Phi Hoàn Động chủ tay đã cầm một cái mặt nạ màu đen dài xuống tận ngực, trên có thêu mười ba cái vòng vàng. Nàng liền mỉm cười hỏi :
– Động chủ còn biếu cho tôi cái mặt nạ này làm chi?
Vì thấy mặt của Tư Đồ Lộ quá đẹp, Phi Hoàn Động Chủ sợ Mã không Quân trông thấy sắc đẹp của nàng mà nổi lòng dâm tà, rồi phá đám bỏ minh ước mà cướp nàng đi.
Cho nên y mới biếu nàng cái mặt nạ này, nhưng không tiện nói ra mà chỉ mỉm cười trả lời:
– Lãnh cô nương đẹp như tiên nữ, ai trông thấy cũng phải chú ý rất dễ xảy ra chuyện lôi thôi rắc rối, cho nên tôi mới tặng cho cô nương vật này. CÔ nương nên đeo nó vào và mong trước khi tôi chưa về tới ác Quỷ Cốc, cô nương đừng bỏ nó ra vội .
Tư Đồ Lộ là người rất thông minh, nghe thấy Phi Hoàn Động chủ nói như thế nàng hiểu ý ngay, liền nghĩ bụng:
“Như vậy rất hay cho ta, có cái mặt nạ này ta không còn sợ bị lộ chân tướng nữa. Ta có thể trà trộn vào trong ác Quỷ Cốc để điều tra xem tại sao Ngải Tỷ Quân lại bỗng thay lòng đổi dạ theo Dư Bất Tà như thế rồi ta sẽ nghĩ cách cứu thoát hiểm. Hơn nữa ta có thể lợi dụng sự mâu thuẫn của nhóm Bát Bá Thiên mà ta làm cho chúng xung đột mà gây nên những sự rắc rối để cho chúng ly tán ngầm, để chúng tiêu giảm bớt thực lực trước.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN