Trẫm Xuyên Việt Rồi - Chương 14: Vở kịch lớn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
98


Trẫm Xuyên Việt Rồi


Chương 14: Vở kịch lớn



“Giản Ngôn Tây update weibo rồi!”

“Con mẹ nó. Tiêu đề là «Tôi từ địa ngục trở về, nợ nần sẽ từ từ tính.Mục Sinh»”

“Đây chính là khiêu chiến với Mục Sinh cmnr. Đám fan kia của Mục Sinh lợi hại như vậy, lá gan cậu ta quả là lớn.”

“Đây là lấy lòng mọi người à? Tính sổ với Mục Mục. Mục Mục có chỗ nào đắc tội với cậu ta?”

“Nhất định hôm qua Mục Sinh tiếp nhận phỏng vấn đả động đến cậu ta. Oa oa oa. Tôi cược một quả trứng trà, chuyện theo dõi kia tuyệt đối có mờ ám.”

“Mờ ám cái gì, video rõ ràng như vậy, chẳng lẽ lại có người cầm dao uy hiếp à?”

“Tiện nhân thường hay diễn nhiều, có phải là bán mình mua thủy quân, cho nên thừa dịp này muốn tẩy trắng?”

“Haha. Tôi chỉ suy đoán. Mỗi người đều có IQ của riêng mình.”

“Xem nội dung weibo trước đi.”

Nước Z, thời gian 1:52, hàng vạn cư dân mạng cùng lúc mở Weibo của Giản Ngôn Tây, trên mặt giấy là hình thiên sứ uốn lượn, chữ màu đen vô cùng nổi bật, đẹp đẽ: Haha, Mục Sinh. Nhìn thấy tôi update weibo chắc hẳn rất ngạc nhiên. Tôi không chết như anh kỳ vọng, chắc hẳn anh rất thất vọng.

Tôi cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Bởi vì hành động của anh, tuy rằng tôi đã chết qua một lần, nhưng bây giờ, mười đầu ngón tay tôi máu me đầm đìa, từ trong địa ngục lại bò lên, đem nợ nần của chúng ta tính thanh rõ ràng.

Đầu tiên, là sự việc theo dõi xảy ra vào ngày 3/10. Ngày 3/10, một tài khoản tên «Phạm Vi Ở Ngoai» đăng trên tường một cái video dài 3 phút, video quay vào lúc 8 giờ tối, ở trên đường cái, anh đeo kính đen, đội mũ, vội vàng đi cùng người ở phía trước, mà mười mét sau anh, tôi mặc đồ đen vẫn luôn cúi đầu nhìn anh. Tknhf cảnh này làm cho đông đảo cư dân mạng nói “Giản Ngôn Tây theo dõi Mục Sinh”, “Giản Ngôn Tây thần sắc lén lút”, “Giản Ngôn Tây quấy rầy Mục Sinh khoảng có kết quả, đêm khuya theo dõi, ý đồ bất chính”,… Đông đảo ngôn luận xôn xào, công chúng quan tâm anh, nhưng tôi lại luôn bị nhục mạ.

Anh biết tâm tình của tôi khi đó không?

Tôi gọi điện cho anh, hy vọng anh có thể đem chuyện này giải thích rõ ràng, mà điện thoại di động anh lại luôn tắt máy, gọi điện thoại cho người đại diện, anh ta cũng nói là không biết.

Các người hỏi tôi, vì sao tôi lại có số điện thoại người đại diện của Mục Sinh ư? Đó là vì 3h chiều ngày 3/10, dãy số này đột nhiên gọi cho tôi đầu dây bên kia là Mục Sinh. Mục Sinh, lúc đó anh nói anh sắp đi Hàn Quốc quay phim, hu vọng có thể thấy mặt tôi trước khi rời đi, hẹn tôi 8 giờ tối, địa điểm là quán cà phê. Lúc sắp cúp điện thoại, anh dùng thanh âm trầm thấp nói với tôi, anh chờ tôi ở quảng trường, bởi vì chúng ta mới giải tán, nếu như bị phóng viên chụp ảnh sẽ không hay, nên tôi và anh không nên đi cùng nhau, tôi chỉ cần theo phía sau anh, anh dẫn tôi đến quán cà phê.

Chuyện này đã trôi qua một tháng, thời gian dài quá nên anh quên mất cú điện thoại kia rồi sao, cho nên hôm qua anh mới ở trước mặt MC nói ra những lời kia.

Không liên qua. Chúng ta không phải anh em tốt sao? Quên thì nói cho tôi một câu, tôi giúp anh nhớ lại.

Hình 1, là 3 giờ chiều ngày 3/10, người đại diện của anh là Triệu Đại Đồng gọi điện cho tôi (Ảnh minh họa)

Hình 2, là 20:27 ngày 3/10, trước cửa quán cà phê anh ôm tôi (Ảnh minh họa)

Mục Sinh, anh làm chuyện xấu cũng phải sử dụng não một chút. Anh không biết trong quán cà phê còn để lại ảnh chúng ta nói chuyện vui vẻ sao? Cho nên 8:30 hôm đó, anh làm như mình có chuyện gấp, không thể ngồi lâu, sau đó quay ngươi rời đi, lại không nghĩ tới nơi này là nơi đắt đỏ, người có tiền ai cũng tới đây, cho nên đồ vật ở đây cũng không giống bình thường.

Lần này thì hiểu chưa?

Nói đi cũng phải nói lại, một tháng trước, tôi không liên lạc được với anh, công ty cũng cấm update weibo giải thích sự việc, hơn nữa chờ anh từ Hàn trở về, nhất định anh sẽ giúp tôi giải thích. Tôi tin tưởng như vậy, dù sao chúng ta cũng là anh em, anh làm âu lại hại tôi?

Anh sao có thể hãm hại tôi?

Sau năm ngày, tôi nhìn thấy anh ở sân bay được fan hâm mộ tiết lộ tin tức, lòng tràn đầy hy vọng anh sẽ giải thích, giải thích hôm đó khoảng phải tôi theo dõi anh, mà là anh hẹn tôi ra, giữa chúng ta thân như anh em.

Có thể là điện thoại di động của tôi hỏng rồi à? Sao tôi lại không nhìn thấy anh giúp tôi giải thích.

Anh không biết chuyện này à? Tại sao anh không cho tôi gọi điện thoại?

Vì sao anh im lặng?

Tôi không tìm được đáp án.

Anh biết, anh hiểu rõ tôi vô cùng, hiểu tôi đối với thế giới này thất vọng bao nhiêu, tôi hờn dỗi, có phải là làm anh tổn thương, anh mới đối xử với tôi như vậy?

Không phải là không có đạo lý.

Tôi không nghĩ ra cũng không muốn nghĩ.

Thế nhưng tại sao anh phải bức tôi đến đường này? Tôi ở trong địa ngục. Cảm thấy xung quanh đều là yêu ma quỷ quái, bè lũ xua nịnh, loại nào cũng muốn ăn tôi. Suốt một tháng qua, không đứng bên cạnh anh, tôi cảm thấy vô cùng thoải mái.

Thế nhưng tại sao anh cứ bắt ép tôi? Tôi bị đẩy xuống địa ngục anh còn chưa hài lòng sao? Nếu như không hài lòng, anh nói cho tôi, vì anh muốn tôi chết, tôi liền theo ý anh biến mất khỏi thế giới này, anh muốn tôi làm cái gì, nói ra đo, tôi đều có thể làm cho anh. Mà sao anh lại bức tôi đến bước đường này.

Anh hy vọng nhìn thấy một người chết đi rồi lại đem thi thể của người ta ra chà đạp, chuyện này làm anh thấy vui vẻ sao?

Tôi nghĩ không ra nên mới đến đây hỏi anh.

Anh có thể trả lời vấn đề này không?

Năm tháng trước, sau khi giải tán, anh lại ở chương trình nào đó úp úp mở mở nói tôi không chú tâm ca hát nên mới giải tán, mỗi ngày về muộn cũng không biết đang làm gì cho nên không muốn hợp tác cùng tôi, ám chỉ tôi thông qua quy tắc ngầm cướp đoạt tài nguyên của anh, ức hiếp anh, cho nên tôi với anh không có cách nào ở chung, đúng không?

Anh nói thế nào đây? Trên video kia không phải là anh sao, tôi không có đổ lỗi cho anh, đúng không?

Thời gian qua lâu như vậy, tôi thấy anh nói những câu này, cảm thấy vô cùng nực cười. Mục Sinh, anh tự hỏi bản thân đi, cùng anh hợp tác hơn 2 năm qua, ngoại trừ cần thiết thì tôi chưa bao giờ ra ngoài xã giao. Về phần cướp đoạt tài nguyên, anh nói thật sao? Anh có muốn tôi và anh đếm một chút, 3 năm nay, tôi chiêm được tài nguyên nào hay không?

Khi anh đi quay show hot nhất nước, là ai ở trong «Yêu Em Đi Tổng Tài»

đảm nhiệm em trai của nữ chính? Khi anh quay «Phong Thần Truyện», là ai nhường vai cho anh? Khi anh bạo hồng rồi, ai chỉ là một minh tinh ở tuyến dưới?

Đó không phải là tôi đang nghiêm túc phân tích cho anh nghe sao?

Mục Sinh, chúng ta quen nhau 4 nam, hợp tác gần 3 năm, lẽ nào tôi còn không hiểu anh sao? Chắc cũng chỉ mình tôi cho rằng chúng ta là anh em tốt, cả đời không giải tán, cũng không làm cho đối phương thất vọng. Lúc tôi gọi điện cho anh, nghe tin anh không muốn hợp tác nữa, trong lòng tôi cũng chỉ nghĩ đến chuyện anh xuất ngoại nên muốn gặp tôi, hóa ra anh lại đào cho tôi cái hố to như vậy, trơ mắt nhìn tôi nhảy vào.

Đáy hố vừa tối vừa lạnh, Mục Sinh, trên tay tôi đều là máu, anh cảm tháy tôi không đáng thương sao?

Cuối cùng, giải trí Tinh Hải, các người cứ ở đó đắc thắng, ngày mai chúng ta sẽ tính sổ với nhau.

———To be continued———

Hứa Mộng xem cái weibo dài như vậy cảm thấy vô cùng hoảng hốt, cảm thấy cuộc đời đâu đâu cũng là giả dối. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Chuyện theo dõi là giả sao?

Một nhân viên nam 18 tuổi khác ở siêu thị cũng chăm chú xem tin tức này, lúc này vừa vặn xem xong, bẹp miệng nói:”Mục Sinh cũng quá xấu xa. Sao lại hại người ta như vậy. Tốt xấu gì cũng đã từng hợp tác.”

“Hắn là tên đại bại hoại” Hứa Mộng là người qua đường yêu thích Giản Ngôn Tây, giờ đây còn cảm rhaays đau thay Giản Ngôn Tây. “Xem xong lời giải thích, tôi còn muốn đập cho Mục Sinh một trận, sao lại đối xử với cậu ấy như vậy? Uổng công trước đây tôi xem hắn là người tốt.”

Nhâm viên nam cũng chỉ là xem trò vui nhưng mà lần này Giản Ngôn Tây thanh minh còn kèm theo chứng cớ, khiến người ta không phục cũng không được. “Nhưng mà Mục Sinh cũng quá ngu xuẩn. Thủ đoạn hãm hại người cũng quá low.”

“Hắn mới không sợ low, hữu dụng như vậy còn gì. Hại người ta suýt chút nữa rời khỏi giới giải trí.”

“Ai. Nhưng mà câu nói cuối cùng Giản Ngôn Tây định nhằm vào ai?”

“Nhằm vào giải trí Tinh Hải sao?”

“Đúng vậy. Giải trí Tinh Hải là công ty đại diện của cậu ấy. Lớn gan lớn mật còn nói cả công ty nữa.”

Hứa Mộng cảm thấy đau lòng chết đi được. “Lo lắng quá. Làm sao bây giờ….”

Cùng lúc đó, từ khi phát bản weibo này, tâm tình giống như Hứa Mộng đã nảy sinh lên theo cấp số nhân, từ một lũ người chỉ trích Giản Ngôn Tây biến thành bênh vực cậu ấy. Ha. Một vở kịch thật lớn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN