Trấn Quỷ Việt Nhân Ký - Cống ngầm Tử Thần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Trấn Quỷ Việt Nhân Ký


Cống ngầm Tử Thần


Gương Nhật Nguyệt sau khi được Quang Minh dùng nguyên khí kích hoạt lên , sáng lên , một chùm sáng phóng thẳng về phía vùng mây đen, ba con Ác Quỷ trong đó cũng tích quỷ khí đen xì lại chống đỡ , có vẻ cố sức :
” Khi nãy không giải quyết luôn tên pháp sư nửa mùa kia đi , còn bày đặt chơi đùa với hắn , giờ chúng mày thấy chưa , để một thằng con nít khống chế cả đám , phen này may ra về được Chị Đại cũng chẳng tha , mẹ nó ” – trong vùng mây đen truyền đến âm thanh của Ác Quỷ giọng khàn
” Sinh linh âm tà hại người, nhiễu loạn dương gian, âm mưu giết pháp sư , thiên bất dung nhan , Kim Quang Phục Ma Ấn , hành hình ” – Quang Minh tiếp đó lấy ra cái ấn – một trong ba pháp khí ông Trương giao cho có tên gọi Kim Quang Phục Ma Ấn , niệm xong chú ngữ, ném vào không trung , lạ thay , chiếc ấn chạm trổ hình con rồng này không rơi xuống mà lại tự xoay tròn trên không trung , đám Hùng Đô và Huy tiên sinh phía sau được một phen há hốc mồm kinh ngạc
Kim Quang Phục Ma Ấn tốc độ xoay càng nhanh , linh quang kình lực cứ thế xoáy mạnh vào vùng mây đen , …..
Roèaaa!!!
Ba con Ác Quỷ: giọng khàn , giọng nữ và giọng con nít tan biến vào không khí . Nhưng lúc mà Ác Quỷ giọng nói con nít kia chuẩn bị hồn bay phách tán , Quang Minh tung ra một tờ linh phù , thu lấy Ác Quỷ giọng con nít đó lại …
Tất cả đã xong , con ngõ 13/7 vẫn không một bóng người, vẫn sâu hun hút tạo cảm giác cực kỳ rợn người !
” Không tin được , trên đời có những thứ khủng khiếp này sao ” – Huy tiên sinh trố mắt nhìn Hùng Đô và Quang Minh
” khụ … khụ … ” tiếng họ làm họ giật mình nhìn người đàn ông pháp sư đang bị thương .
” Các cậu , giúp tớ đưa người đàn ông này ra một góc nào đó ít người lui tới đi , may thay mạng ông chú này lớn , nhanh các cậu ! ” Quang Minh giục hai người
Trong một căn nhà bỏ hoang tồi tàn ở gần trường Đại Học Nông Lâm
” Vết thương khá nặng , nguyên khí hao tổn nặng nề, hồn phách sắp ly rời cơ thể, cũng may lũ ma quỷ kia có thú vui đùa nghịch ông chú này , nếu không có cho chúng ta sớm hơn một tiếng nữa chắc ông chú này hồn phách cũng tiêu tán ” Quang Minh nhìn người đàn ông này , sau đó quay sang nhìn Hùng Đô và Huy tiên sinh, thấy họ ngơ ngác
” Cái gì nguyên khí , cái gì hồn phách ly thể ” Huy tiên sinh hỏi , Hùng Đô cũng chen ngang :
” Cậu nói những thứ này bọn tôi chả hiểu gì, nhìn cậu như kiểu đạo sỹ trừ ma bên Trung Quốc ấy nhỉ “
Quang Minh đáp :
” haiza, các cậu là người thường không hiểu được đâu , mà cũng không nên hiểu làm gì , tôi không phải là đạo sỹ , tôi nói đơn giản là một người biết trừ ma thôi ”
” Khoan đã, không phải đạo sỹ mà lại dùng bùa, tôi có đọc sách đấy nhé ” Huy tiên sinh liếc
” Haizzz, được rồi các ông tướng , tôi từ nhỏ theo thầy tu cả Đạo và cả Phật , gọi tôi là Thuật sỹ đi ” – Quang Minh chả biết nói gì
” Ơ ông chú này tỉnh rồi này ” Huy tiên sinh nói
Người đàn ông này mắt lờ đờ mở ra , Quang Minh vội cầm ấn vào mạch bàn tay người đàn ông này truyền vào một ít nguyên khí… hai phút sau , người đàn ông này tỉnh hoàn toàn.
” Tôi vẫn còn sống sao ” – người đàn ông đảo mắt nhìn quanh
” Phải , nếu không có chúng tôi, chú đã sớm đi rồi ” Huy tiên sinh lên tiếng trước tiên
” Chú có sao không ” Quang Minh hỏi thăm
” May mà tôi nhìn thấy đấy nhé ” Hùng Đô cũng tranh công
Người đàn ông yếu ớt ngồi dậy nhưng lại bị đám Quang Minh bảo cứ nằm yên đấy
” Thật sự cảm ơn các cậu, à không, các đồng môn , ơn này nhất định tôi sẽ trả ” – người đàn ông lên tiếng
” Đồng môn là cái gì cơ ” Hùng Đô xen vào
” Ơ các cậu là …” Người đàn ông hơi khó hiểu
” Bọn họ là bạn cháu , ơ chú cũng là pháp sư ạ ? ” – Quang Minh hỏi
” Tôi … lúc khác chúng ta nói chuyện này đi ” Người đàn ông có vẻ ngập ngừng nhìn Huy tiên sinh và Hùng Đô
Quang Minh nhanh trí hiểu ra ông chú này là pháp sư nhưng trước mặt hai cậu bạn ” phàm nhân ” này không tiện nói thân phận , chuyện pháp sư bắt ma tróc quỷ không phải là chuyện người thường nên biết quá nhiều
” Được rồi, chú cứ nằm đây kể cháu nghe , cháu cũng là pháp sư, không sao, họ là bạn con cả , chú kể cháu nghe sao lại có chuyện này ? ” – Quang Minh nói , người đàn ông này thở dài, rồi bắt đầu kể :
” Chú tên là Dũng , xưa nay người ta quen gọi là ” Dũng 7 ” . Khoan nhắc đến chuyện chú là pháp sư, nhìn cậu này có vẻ thực lực tốt đấy , ừm cháu có thể phá được Cống Ngầm Tử Thần , chú tin là như thế ”
Huy tiên sinh vội chen :
” Chú ơi , bọn cháu là sinh viên mới vào trường, không phải là nhân viên thông tắc cống thoát nước “
Quang Minh xua tay :
” Thôi nào Huy , để tôi hỏi rõ ràng đã , chú Dũng, chú nói đến Cống Ngầm Tử Thần , là địa danh nào ”
Chú Dũng 7 định nói , Quang Minh đưa tay ngăn lại , chạy ra ngoài cửa ngôi nhà hoang này , dán một tờ Phong Hồn Ấn ngoài cửa , tạm thời phong tỏa không gian trong nhà , pháp sư thường làm việc này để tránh cho cô hồn dã quỷ bên ngoài nghe lén .
” Được , được , làm việc rất cẩn thận, pháp sư còn trẻ tuổi như cháu cẩn trọng thế là rất tốt , haizz , chú sẽ kể các cháu nghe Cống Ngầm Tử Thần trước nhé ” – Chú Dũng 7 hít một hơi, chầm chậm kể
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN