Trấn Quỷ Việt Nhân Ký
Lần đầu tụ tập
Quang Minh nghe Hùng Đô nói xong , ra sức thuyết phục nhưng Hùng Đô không đồng ý, Quang Minh bèn lôi đạo nghĩa ra giảng giải:
” Hùng Đô, được , cứ cho là cậu sợ tôi có chuyện gì sẽ liên lụy tới cậu và trường này đi , nhưng cậu nghĩ xem, nếu ổ ma quỷ kia đào thoát hết ra ngoài, không chỉ tôi , các cậu mà toàn bộ trường Đại Học Nông Lâm này tất cả sẽ chìm trong chết chóc, bây giờ còn sớm , có thể ngăn chặn được tai họa , mà tôi có nói tôi đi một mình đâu , thật ra tôi còn có trợ thủ nữa, nếu tôi đoán không nhầm , em ấy cũng giống tôi cũng đang muốn điều tra vụ này “
Huy tiên sinh nhanh trí hiểu ra :
” Ý cậu là cô em Huyền Vân đó hả “
” Đúng vậy , thật ra tôi định giấu hai người vì những chuyện như thế này tôi không muốn cho hai người biết quá nhiều . Nếu các cậu thích , tôi sẽ cho hai cậu đi theo làm trợ thủ hỗ trợ tôi chém chết ma quỷ ” – Quang Minh cười gian , Huy tiên sinh thích thú :
” À giống kiểu chém hoa quả chứ gì, hay , tôi thích , tôi thích . Ơi nhưng mà nhìn thấy ma là sợ vãi ra quần còn đâu mà chém với giết “
Hùng Đô đắn đo một lúc rồi nói :
” Haiz , thôi được rồi, tôi cũng không phải là người ích kỷ, tôi đồng ý dẫn cậu đi gặp bác tôi nhưng với một điều kiện , trưa mai cậu phải dẫn tôi theo đến chỗ gặp Huyền Vân gì đó của cậu . “
Huy tiên sinh tròn mắt nhanh nhảu xen ngang :
” Ôi mẹ kiếp , bọn này mới từ qua đến giờ nhập ma hết rồi à , Hùng Đô, cậu từ khi nào có ý nghĩ chén crush của bạn thân thế ? “
Hùng Đô lườm Huy tiên sinh:
” Cái đầu cậu , tôi muốn kiểm chứng xem cô ấy có đúng như lời Quang Minh nói không thôi “
Quang Minh cười tươi:
” Được thôi bạn hiền , mai cho cả hai cậu theo luôn , haha “
” Những việc liên quan đến chết chóc này cậu có vẻ thích thú nhỉ ” – Huy tiên sinh nói Quang Minh , Quang Minh trả lời :
” Thân là pháp sư như bọn tôi , chém giết ma quỷ trên trần gian là trách nhiệm và bổn phận, cho dù có bỏ mạng trên tay tà ma thì cũng phải xem là một vinh hạnh , hừm, mà nói các cậu cũng không hiểu được đâu “
Huy tiên sinh và Hùng Đô ngơ ngác nhìn nhau , trong đầu mỗi người bỗng nảy ra suy nghĩ riêng .
11h trưa ngày hôm sau tại quán Café gần trường Đại Học Nông Lâm …
” Đấy , cô em mặt xinh xinh mà mặc cái áo sơ mi xanh kia , đúng rồi, chuẩn rồi , hừm , chúng ta đi đến thôi ” – Quang Minh thúc giục Huy tiên sinh và Hùng Đô
Đến nơi , Huyền Vân đều hơi chút bất ngờ vì Quang Minh dẫn theo hai người nữa đến , Quang Minh thì vẫn cứ như người mất hồn nhìn Huyền Vân,Huy tiên sinh bỗng phá tan không khí im lặng:
” Ơ kìa , uống gì còn gọi, nhìn cái gì thế “
Hùng Đô vờ ho ” e hèm ” . Quang Minh giật mình trở về thực tại , người phục vụ của quán cafe ra nói :
” Dạ các anh dùng gì ạ “
Huy tiên sinh nói trước tiên :
” Cho em một ly cafe đen “
” Cho em một ly cafe sữa đá ” – Hùng Đô tiếp sau
” Ờ .. thì … cho em một chai bò húc .. ” – Quang Minh cười tươi nhìn người phục vụ . Cả bàn ai cũng mắt chữ o mồm chữ a nhìn Quang Minh, không hiểu tên này từ sao Hỏa rơi xuống hay sao mà gọi đồ cục súc thế , người phục vụ cười nhẹ rồi rời đi .
” Khỉ thật , tôi hứa đây là lần cuối đi uống cafe với thằng nhà quê này ” – Huy tiên sinh thì thầm vào tai Hùng Đô, Hùng Đô chỉ cười nhẹ không nói gì, phía bên kia đối diện Huyền Vân cũng bật cười vì cách gọi đồ có một không hai của Quang Minh , Quang Minh như ý thức được, hơi cúi đầu xấu hổ.
Huyền Vân cũng rất giữ ý tứ, nói với Quang Minh:
” Ơ tôi tưởng hôm nay cậu ra đây một mình .”
Hùng Đô lần này lên tiếng:
” Xin lỗi , lần này Quang Minh cùng chúng tôi có một việc quan trọng cần xác thực nên chúng tôi đi cùng nhau “
Huyền Vân cũng ậm ờ cho qua , lại hỏi :
” Nói thật tôi chưa biết tên các cậu “
” Tôi là Quang Minh ” – Quang Minh lên tiếng trước
” Huy tiên sinh là tên của tôi ” – Huy tiên sinh tiếp luôn .
” Còn tôi là Hùng … ”
” Cậu ấy là Hùng Đô , chúng tôi cùng học lớp Kinh Tế ” Huy tiên sinh vẫn nhanh nhảu giới thiệu, Hùng Đô lườm Huy tiên sinh một cái.
Huyền Vân gật gật lại quay sang hỏi Quang Minh:
” Tôi hỏi thật , hai cậu bạn này của cậu có sợ ma không ”
Huy tiên sinh định lên tiếng, Quang Minh ngăn lại như đã hiểu được ý của Huyền Vân, bảo :
” Cậu cứ nói đi không sao , đây là hai trợ thủ đắc lực của tôi , sẽ giúp tôi hành pháp “
” Hừm… giỏi lắm thì các cậu cũng mới quen biết nhau , làm gì có chuyện hai ông này là trợ thủ của cậu ” – Huyền Vân nghi ngờ , Huy tiên sinh lại lanh chanh :
” Đúng đấy , tôi và Hùng Đô mà phải làm trợ thủ cho cậu ta áaaa .. ! ” . Quang Minh vội lấy chân đạp vào chân của Huy tiên sinh ra hiệu .
” Bây giờ , cậu có muốn tôi cùng hành pháp hay không thì nói ra , tôi cũng không cần cậu phải tin tưởng tôi , chúng ta không có quen biết, chí hướng khác nhau, tạm biệt ” – Quang Minh giả vờ đứng lên khỏi bàn kéo theo Hùng Đô và Huy tiên sinh . Quang Minh biết Huyền Vân lo rằng Hùng Đô và Huy tiên sinh là hai người thường nên sẽ không tiện nói ra .
” Các cậu ngồi xuống đi , tôi nói, hứ… ! ” – Huyền Vân có chút bực mình.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!