Trăng Sáng Và Em
Chương 47-1
Edit: Thanh Vy
Lúc Lâm Nguyệt bị Chu Lẫm làm tỉnh, trời đã sáng, đồ đạc trong phòng an tĩnh chìm trong ánh sáng nhẹnhàng, Lâm Nguyệt không nhìn thấy mặt Chu Lẫm, chỉ biết là anh đang hôn sau gáy cô, động tác rất nhẹ, giống như sợ cô biết, nhưng những sợi râu cứng của anh lại làm cô ngứa ngáy, vì vậy mới tỉnh lại.
Nhiệt tình tối hôm qua dần dần tỉnh lại, bạn trai như một ngọn lửa, đã bốc cháy thì sẽ không dừng lại. Lâm Nguyệt không nhúc nhích, giống như đang ngủ say, thân thể lại theo bản năng hưng phấn, còn có sự yêu thích chưa từng được trải qua, có chút giống như vận động nhẹ nhàng vui vẻ, sự thoải mái lười biếng lan ra ngoài từ từng tế bào.
Bàn tay to lại xấu xa dò xét tới, Lâm Nguyệt cắn môi, rốt cuộc hiểu ra, anh chính là cố ý, mới không sợ cô tỉnh hay không.
anh mạnh mẽ như vậy, toàn thân cô đều bị anh vây lấy, rút dây động rừng, khi ngủ cũng như thế, nhưng hô hấp của cô ngày càng gấp, khiến Chu Lẫm biết bạn gái đã tỉnh.
đã tỉnh thì không cần khách khí.
Ôm bả vai cô, Chu Lẫm xoay người bạn gái lại, Lâm Nguyệt vừa mới nằm yên liền bị anh đè ép lên, môi quấn lấy nhau, hai tay cầm lấy vạt áo của cô kéo lên trên. Tối hôm qua anh cũng làm như vậy nhưng khi đó trong phòng đen một mảnh, bây giờ trời đã sáng, có thể thấy rất rõ, Lâm Nguyệt cự tuyệt theo bản năng, động tác của anh càng nhanh, bàn tay nhỏ của cô bị anh giữ qua đầu, anh dùng sức kéo, vạt áo liền bay xuống đất.
trên người hơi lạnh, mặt lại cực kỳ nóng, anh lại không nhúc nhích nữa, rõ ràng đang không kiêng nể gì mà nhìn cô.
Như một nàng tiên cá bị ném lên trên bờ, chợt bại lộ trước mặt một người đàn ông cường tráng tràn ngập dã tâm, Lâm Nguyệt muốn ngăn trở nhưng hai tay lại bị trói trên đầu, càng tránh càng xấu hổ, càng cự càng mê người.
“Chu Lẫm…” Toàn thân cô giáo nhỏ đã phiếm một tầng màu hồng phấn, tóc dài hỗn độn ở dưới thân anh cầu xin, anh tùy tiện làm cái gì cũng đỡ hơn anh nhìn cô như vậy.
“thật thèm.” Chu Lẫm cúi người nói, tới gần, anh phát hiện trên người cô nổi lên lớp da gà, Chu Lẫm tuy luyến tiếc vẫn kéo chăn lại che kín hai người, sau đó chậm rãi nhấm nháp bữa sáng ngon miệng. Tối hôm qua không nhìn thấy, ngại cô xấu hổ, vừa rồi mới thấy, so với khuôn mặt càng trơn mịn hơn.
Ôm lấy người phụ nữ nhỏ xinh của mình, Chu Lẫm kiên nhẫn mười phần mà chuyển động, mười phút, nửa giờ hay là càng lâu hơn? Lâm Nguyệt không rõ ràng lắm, cô bắt lấy bả vai anh, nỗ lực chịu đựng không lên tiếng, rốt cuộc ở thời khắc quyết định, hai chân cô căng thẳng, ngón chân cuộn cả lên.
Chu Lẫm là người mói, nhưng anh có sự nhạy bén của cảnh sát hình sự ưu tú, cảm nhận được hô hấp và biến hóa của thân thể cô, Chu Lẫm ngạc nhiên chui ra khỏi ổ chăn. Lâm Nguyệt trước tiên quay đầu lại, lộ ra khuôn mặt ửng đỏ mướt mồ hôi, hơn 6 giờ sáng, phòng rất sáng, Chu Lẫm tinh tường thấy rõmột giọt mồ hôi của cô lăn từ trán xuống.
“Cao triều sao?” anh ôm lấy mặt cô, đôi mắt sáng ngời chờ mong.
anh nói ba chữ, ở giữa Lâm Nguyệt không nghe rõ, nhưng liên hệ với sự thật cũng đoán được ra.
Mặt cô càng hồng, không muốn thừa nhận, ngắn ngủi ngượng ngùng, đã bị Chu Lẫm nhìn thấu.
Chu Lẫm khiếp sợ nhìn cô, lại vui vẻ, thân thể cô mẫn cảm, chỉ một lúc đã có hiệu quả, mà chính mình cũng có bản lĩnh, động động miệng liền hầu hạ bạn gái thoải mái.
“Muốn anh không?” Kinh hỉ qua đi, Chu Lẫm hung hăng hôn cô một cái, cô ăn no, còn anh vẫn đói.
Lâm Nguyệt thà rằng chết trên tay anh cũng không muốn nghe anh nói lời thô tục, cúi đầu đẩy bả vai anh ra: “Nên làm bữa sáng rồi.” cô còn phải tắm rửa một cái.
Chu Lẫm không muốn dậy: “Lát nữa ra ngoài ăn.” Bên ngoài tiểu khu có vài cửa hàng bán đồ ăn sáng, so với cô nấu cơm thì có thể tiết kiệm hai mươi phút.
anh còn lộn xộn, Lâm Nguyệt mở to mắt, hơi bực nhìn anh: “anh mau về đi, lát nữa Nam Nam dậy rồi.”
Chu Lẫm buồn cười: “Sợ nó biết à?”
Lâm Nguyệt cắn môi, Phó Nam vẫn là học sinh tiểu học, Lâm Nguyệt không biết một đứa bé sáu tuổi sẽnghĩ chuyện chú chưa lập gia đình ở chung một phòng ngủ với bạn gái như thế nào, nhưng thân là giáo viên, Lâm Nguyệt cảm thấy vẫn là tránh thì tốt hơn, rốt cuộc đứa bé vẫn còn quá đơn thuần.
“Được rồi, nghe em, ai bảo em là người phụ nữ của anh.”
Xoa xoa đôi lông mày nhăn lại của cô, Chu Lẫm nói được thì làm được, quay người lưu loát nhảy xuống mặt đất, đồng thời kéo chăn đi. Lâm Nguyệt còn chưa mặc áo, thẹn quá hóa giận cướp chăn lại, nằm đưa lưng về phía anh. Chu Lẫm nhìn cô giáo nhỏ nằm trên giường, nhìn lại vị huynh đệ bị quần tứ giác trói buộc nóng lòng muốn thử, lắc đầu, nhận mệnh mà đi phòng vệ sinh tắm rửa.
~
Ngồi ở văn phòng, Lâm Nguyệt nhịn không được thất thần, thân mật tối hôm qua xoay quanh trong đầu, không vứt đi được.
Cố tình phía bên kia còn trêu cô, khó có được trong lúc đi làm lại có tin nhắn wechat: “đi dạy chưa?”
Lâm Nguyệt sờ mặt, đáp: “Chiều nay chưa có lớp.”
Chu Lẫm: “đang ngây ngốc ở văn phòng à?”
Lâm Nguyệt: “Còn phải chữa bài tập, chuẩn bị đề thi cuối kỳ, còn có hơn một tháng, cả tổ đều bận rộn, hôm nay anh không bận à?”
Chu Lẫm: “đang bận rộn, đột nhiên nhớ tới bà xã.”
Lâm Nguyệt lại dùng mu bàn tay xoa mặt, hôm qua còn gọi là bạn gái, qua một đêm liền kêu bà xã, được một tấc lại muốn tiến một thước.
Lâm Nguyệt không đáp.
Qua vài giây, Chu Lẫm: “Đỏ mặt rồi phải không?”
Xuyên qua màn hình, Lâm Nguyệt phảng phất nhìn thấy đôi mắt chế nhạo của anh, cười vui vẻ, nóikhông lại anh, Lâm Nguyệt nói dối: “Em bận.”
Chu Lẫm: “Ừ, buổi tối gặp.”
Lâm Nguyệt bật cười.
Phía sau đột nhiên truyền đến Hà Tiểu Nhã tấm tắc trêu ghẹo: “Nhìn Lâm Nguyệt này, nhìn di động đỏ mặt đã nửa ngày, cười ngọt ngào như vậy, là Chu Lẫm phải không?”
Lâm Nguyệt cúi đầu chấm bài, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Hà Tiểu Nhã chống cằm, vẻ mặt hâm mộ, Vương Tả cười khuyên cô sớm một chút tìm một người, Hà Tiểu Nhã oán giận không còn đàn ông nào tốt cả. Trò chuyện một lúc, Vương Tả, Hà Tiểu Nhã, Trình Cẩn Ngôn đều phải lên lớp, ba người trước sau rời đi, văn phòng chỉ còn lại Lâm Nguyệt và Tưởng Tư Di.
Lâm Nguyệt nghiêm túc sửa bài, Tưởng Tư Di ngẩng đầu, nhìn chằm chằm bóng dáng Lâm Nguyệt, ánh mắt phức tạp.
Trước kia La Chí Hằng cũng thường xuyên nhắn wechat cho cô ta, tuy rằng cô ta chưa đủ vừa lòng đối với phương diện nào đó của La Chí Hằng, nhưng được một người đàn ông cuồng nhiệt theo đuổi, vẫn làm cô ta thỏa mãn được hư vinh. Nhưng từ tháng trước cô ta không ngăn cản được thế tấn công lãng mạn của anh ta, sau khi làm cùng La Chí Hằng, tin nhắn wechat ngày càng thưa.
Cầm lấy di động, Tưởng Tư Di xoa xoa, cách lần trước anh ta nhắn là gần 24 giờ.
Là đàn ông đều như vậy sao, ăn đến trong miệng liền phai nhạt, hay là chỉ có La Chí Hằng?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!