Tráo Dâu - Phần 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
291


Tráo Dâu


Phần 3


Từ nhỏ tôi đã rất sợ sấm chớp,ngày mẹ tôi đi chỉ vì sợ sấm chớp mà tôi k thể tiễn mẹ ra đến đầu ngõ…

Phương sợ run bần bật ,lúc này Phong nhận thấy rõ cô đang run rẩy thật sự…

-Này cô…cô ổn không,tạnh mưa rồi đến đây nắng rồi…

-Tôi ổn…

Phương bỏ chăn ra mồ hôi nhễ nhại,ánh mắt cô lờ đờ trở về chỗ ngồi…Cô với tay lấy chai nước thì cốc trượt đổ vì tay vẫn run…Phong đứng dậy đưa cho cô chai nước…

-Dùng của tôi đi…

Phương ngẩng lên nhìn

-Tôi sẽ gọi tiếp viên mang chai khác vào…cám ơn anh!

Phong mỉm cười trở về chỗ ngồi ,tiếp viên mang đồ vào sau đó hỏi Phong

-Anh ơi anh có thể cho em xin chữ kí và xin chụp cùng một kiểu ảnh được không?

-Được chứ em

Phương chăm chú nhìn theo cô tiếp viên có vẻ rất vui vì được chụp ảnh cùng Phong ,Phương lúc này chợt nhìn lại Phong nhận ra anh ta là ca sỹ Phong GL nổi tiếng .Cô thấy ngại nên cứ quay mặt vào trong…

“ Chết dở mình cứ nghĩ anh ta là kẻ có ý đồ xấu,quên mất rằng đây là khoang thương gia mà”…

Nói dứt câu Phương nhìn sang Phong,cô cười nụ cười đầy vẻ ngần ngại…

-Xin lỗi anh khi nãy tôi có những phản ứng hơi thái quá,do tôi cứ nghĩ anh là kẻ xấu.

-Nhìn tôi giống người xấu à

-À k phải anh cứ nghĩ tôi bị đầu óc có vấn đề đi cho dễ nghĩ nhé…

Phong bật cười nhẹ và suy nghĩ “ Lần đầu thấy có người thích bị ngta nghĩ có vấn đề “…

Bài hát về mẹ vang lên trong căn phòng,Phương đổi sắc mặt và Phong cũng vậy,cô nói khẽ

-Ai có mẹ đều sẽ rất hạnh phúc nhỉ…tôi k có mẹ …

Phong ánh mắt trầm xuống…

-Tôi cũng k có mẹ ,chúng ta đều là những người k có mẹ …kể ra nếu là không còn mẹ nghe sẽ đỡ xót xa hơn là những đứa trẻ không có mẹ nhỉ…

Phương quay sang nhìn Phong,anh ta cũng nhìn cô,hai người xa lạ đột nhiên bộc lộ cảm xúc cùng lúc…thế rồi cứ vậy lặng yên cho tới khi xuống máy bay…

Phương cứ đi sau Phong,anh ta vừa ra khỏi máy bay đã đeo kính bịt khẩu trang kín mít…lên chiếc xe chở khách vip về sảnh,Phương lúc này ngồi ở cuối xe,Phong ngồi ở đầu xe,ngồi đối diện nhau,Phong nhìn Phương qua vài người đang đứng giữa…

Tôi thấy anh ta cứ nhìn chằm chằm mình,hay anh ta nghĩ tôi là một đứa bị điên thật nhỉ…

Nói tới đây Phương ôm đầu vẻ né né…ra tới sảnh sân bay bố Phương đã cầm bó hoa to cùng vợ đứng chờ cô sẵn ở sảnh sân bay…

-Con ơi,Phương ơi

Người vợ cả cũng đon đả gọi lớn tên Phương,Phương cảm thấy hạnh phúc vì cô đã tìm được nguồn cội ,thế nhưng cô k hề biết rằng tất cả chỉ là mưu đồ của người cha…

Về tới nhà thấy con trai và con gái của bà cả đang đứng chờ sẵn,ai cũng đon đả hỏi han cô xem có mệt không?

Tôi thật sự đã tìm thấy gia đình của mình,họ coi tôi như người nhà,ai cũng nở nụ cười thân thiện,nhất là bà cả…

-Con có mệt không,mẹ chuẩn bị sẵn phòng tắm cho con rồi đi tắm mát rồi xuống dùng bữa

-Dạ không,bay có 2 tiếng cháu k mệt đâu ạ

-Gọi mẹ chứ

Bà vuốt tóc Phương

-Mẹ…?

-Phải rồi,mẹ con k ở đây thì mẹ sẽ thay cô ấy chăm sóc con,k phân biệt con vợ lớn vợ bé gì đâu con ạ…con đang ở nhà của mình rồi…đây là phòng của con…đi tắm đi…

Tôi thấy lời của bà cả nói vậy thầm cảm động,bà nhẹ nhàng lại có vẻ rất quan tâm tới tôi nữa,nhìn lại căn phòng như công chúa vậy,tôi nghĩ cuộc đời tôi thật sự như đang sang trang mới rồi…

Cánh cửa phòng của Phương đóng lại,bà cả thay đổi thái độ nhìn Thư đang đứng trước mặt…

-Mẹ,liệu có tráo được không?

-Vợ của chủ tịch nước bà ấy đích thân tới đây để gặp cháu dâu trước,giờ con phải đi chuẩn bị thật kĩ cho mẹ,còn nó chỉ là phương án dự bị của bố con thôi…

-Khi nào bà ấy tới vậy mẹ

-Tới rồi 6h tối nay sẽ gặp mặt con đấy…

Thư tỏ ra lo lắng sợ sệt…

Đàm Tuyết cũng tới Sài Gòn để tham dự chương trình mà Phong sẽ biểu diễn…cô bước tới phòng chờ mà Phong biểu diễn…

-Biểu diễn xong em muốn đến chỗ này

-Là chỗ nào?

-Bí mật…

Tuyết hôn lên trán Phong rồi quay ra khán đài…Phong thì nhận được cuộc gọi của bà…

-Cháu yêu sắp diễn chưa

-Cháu 10p nữa sẽ diễn

-Vậy à bà bảo này bà cũng đang ở sài gòn này…

-Bà tới đây đi có việc ạ

-Bà đi xem mặt cháu dâu,cháu có muốn đi cùng bà không?

-Cháu không ,tối nay cháu diễn muộn …

-Rồi rồi để bà già này tự xử vậy…cháu này những cô gái quanh cháu ai bà cũng k quan tâm vì cháu đang ở đỉnh cao của sự nghiệp nên sẽ có nhiều cô gái bên cạnh tất nhiên bà cũng k phủ nhận có những cô gái tốt…nhưng cô gái mà bà cưới về làm vợ cháu cũng sẽ là sự lựa chọn nghiêm ngặt nhất của bà,tốt nhất mà bà chọn cho cháu nên hãy vui lên cháu nhé,bố cháu yếu lắm rồi…

Nghe tới câu “ bố cháu yếu lắm rồi” thì Phong liền ôm đầu vẻ mệt mỏi…

-Vậy diễn xong cháu sẽ qua xem mặt

-Tốt lắm phải vậy,đúng là đứa cháu ngoan đứa con hiếu thảo của bố cháu…

Bà cúp máy,phong tỏ rõ vẻ mệt mỏi và bất lực khi đành phải nghe theo gia đình…

Tôi đang ngồi cùng bà cả nghe bà kể về nỗi vất vả khi nuôi hai anh chị…

-Mẹ vất vả lắm,mẹ k trách bố con vì bố mẹ lấy nhau k có tình yêu,phụ nữ sinh ra đã là phải chịu đựng.

-Vậy là mẹ đã giúp bố vượt qua giai đoạn khó khăn nhất trong công việc khi bố phá sản tay trắng…vậy là quá tuyệt vời rồi ạ…

-Tìm được con ông ấy vui lắm,vui cả mấy ngày qua…thương con thiệt thòi lưu lạc bên ngoài,cũng may con ngoan trưởng thành lại giỏi nữa,bố mẹ cũng tự hào thay…

Phương mỉm cười rót nước đưa cho bà cả vẻ mặt đầy hạnh phúc…

Tại nhà hàng nhật bản cao cấp,trong phòng riêng phu nhân chủ tịch nước đang ngồi nhấp ly trà,bà mỉm cười khi thấy bố Phương…

-Con chào phu nhân

-Khách sáo quá rồi con trai ơi,con ngồi đi…cháu dâu đâu con

-Dạ cháu ở bên ngoài để con gọi vào,vào đi con

Thử mở cửa bước vào,phu nhân nhìn ấn tượng là lớp phấn dầy đang che đi đôi mắt rất thâm,mặc chiếc váy trắng có tay bồng nhưng vẫn lộ rõ tay gầy gò xanh xao nổi gân ở tay,kèm theo có vết xăm ở cổ chân,bà ngay lập tức nhíu mày…

-Cháu chào bà ạ…

-Cháu ngồi đi…

Bố Phương thấy bà đang nhìn Thư chăm chú liền nói …

-cháu mới bị ốm dậy,sốt xuất huyết nên đợt này cháu gầy,cũng sợ bà chê nên cháu nó hnay phải chăm chút mãi mới dám tự tin gặp bà…

-Vậy à,hơi gầy quá cháu gái ạ…

Điện thoại của bà hiện lên tin,bà nhận dc thông tin về Thư,cô ta ăn chơi chác táng thậm chí yêu đương linh tinh từ ngày cấp ba…ảnh Thư hút bóng cười khiến cho bà khá sốc…ngay lập tức bà bảo Thư

-Cháu ra ngoài để bà nói chuyện riêng vs bố cháu nhé

-Dạ vâng

Thư vội vàng ra khỏi đó,còn phu nhân bà đưa cho bố Thư đoạn tin về Thư…đọc xong ông ta mặt tái nhợt

-Chuyện này…phu nhân…

-Khốn nạn thật,cậu nghĩ cậu đang làm thông gia với nhà ai hả,con gái cậu như vậy liệu có xứng đang hay không,uổng công tôi vào tận đây để nhận lại điều gì thế này…

-Phu nhân xin hãy bình tĩnh ạ ,con thật sự k biết làm thế nào khi dc đề nghị kết thông gia,bác bên đó đã giúp con rất nhiều trong đợt kinh tế đang khó khăn này,con k dám phụ hai bác nên…

-K dám phụ mà chỉ dám lừa gia đình tôi thôi đúng không?

-Con…con xin hãy cho con một cơ hội

Bố Thư đứng lên bám chân phu nhân,Thư bên ngoài gọi cho mẹ cô ta…bà cả ngay lập tức đưa Phương đến…

Phu nhân gay gắt

-Cậu chỉ có 1 đứa con gái,cậu còn cơ hội?

-Phu nhân con có hai đứa con gái,một đứa của vợ bé,vì nó là con vợ bé nên con k dám nói vs phu nhân…

-Cậu định gài người giả dạng sao?

-K đâu phu nhân con của con thật phu nhân có thể tìm hiểu,nhìn con bé y xì con luôn ạ …

-Bao nhiêu tuổi…

-Dạ cháu 22 tuổi đang là sinh viên năm cuối trường kiến trúc ạ…

-Tôi k thể tin cậu được…

Đúng lúc Phương mở cửa do Thư xui,thấy bố cô đang quỳ dưới chân một bà lão…

-Đây cháu nó đây ạ…

Phương cúi chào phu nhân,con bé mặc chiếc váy trắng giống như Thư nhưng toát lên vẻ tươi tắn đầy năng động,ánh mắt sáng dáng cao ráo…

-Được rồi cậu đứng lên đi

Phương cúi đầu

-Cháu chào bà ạ…

-Hai bố con ngồi đi…như đã nói hai gia đình đã hứa gả con cho nhau nhưng cậu biết lý do vì sao k được rồi đấy,giờ tôi sẽ tìm hiểu lần nữa,nếu lần này có sai xót dối lừa gì nữa thì cậu sẽ hối hận đấy

-Dạ vâng xin cứ kiểm tra đi ạ…

Bà đi ra ngoài chỉ còn Phương và bố ngồi lại,ông bố bật khóc

-Bố mất hết rồi con ạ

-Bố ơi bố sao vậy?

-Bố và nhà bà bên đó có giao ước gả con cháu cho nhau,nhưng chị con nó chơi ma tuý bh bên đó họ k chấp nhận,bố chỉ có con đường chết thôi con ơi…k có họ giúp nhà ta sẽ phá sản…

-Vậy có cách nào khác k ạ…con cũng rối quá kb làm gì lúc này?

-Con thay chị con lấy chồng được không,bên đó là cháu đích tôn của Chủ tịch nước đấy con ạ,gia thế k phải bình thường…

-lấy chồng,bố nói gì vậy con đâu có biết anh ta…

-Con xin hãy giúp bố,bố xin con…

Ông cứ dập đầu trước Phương khiến cô phải cúi thấp hơn bố ,cô khóc vì sợ

-Bố ơi bố…

Bà ra bên ngoài 30p thì thư kí của bà nói

-Cô gái này học giỏi,rất ngoan và hay đi từ thiện cùng các hội nhóm,tạm thời chưa thấy có gì xấu thưa phu nhân…

-Thật k ngờ hắn lại may mắn có được cô con gái thứ hai này,điều kỳ lạ là lại mới nhận con gần đây ta tự hỏi liệu hắn có lẽ nào lường trước được là đứa con gái lớn sẽ không được không?

-Cũng có thể lắm thưa phu nhân…

-Con bé đó ánh mắt chân thật,gương mặt hiền lành phúc hậu,k cần cả đống phấn trên mặt vì nó xinh sẵn rồi…ta ưng…

Đúng lúc Phong tới…

-Bà cháu tới rồi…

-Ôi cháu tới rồi à,nào vào đây…

Bà nắm tay Phong đi vào bên trong,lúc này thấy bố Phương đi ra…

-Cậu ra đây để hai đứa nó nói chuyện lần đầu nào

-À vâng

-Cháu vào đi…con bé tên Phương nhé

Phong thở dài đi vào ,bố Phương ngạc nhiên vì độ lịch lãm đẹp trai cao ráo của Phong còn Thư bắt đầu thích Phong ngay từ lúc này,cô ta hâm mộ ca sỹ Phong GL từ lâu,giờ hoá ra lại chính là cháu đích tôn của chủ tịch nước…

Cánh cửa mở ra,Phương đang ngồi run bần bật và vẫn chưa thể suy nghĩ được về mọi chuyện tới quá nhanh…cô ngẩng lên nhìn…

Phong và cô nhìn nhau,cả hai đều nhận ra đối phương…

-Đừng nói vs tôi cô chính là Phương nhé

-Anh cũng đừng nói là anh là cháu của bà lão đó nhé…

Phong ôm đầu cố trấn tĩnh…Phương đứng dậy

-Anh hãy nói k thích tôi nhé…giờ tôi ra trước

Phong kéo tay Phương giật lại…ánh mắt anh ta lừ lừ nhìn rất nghiêm túc

-Thay vì lấy người k biết,tôi chấp nhận lấy kẻ điên như cô về làm vợ…

-Anh nói cái gì vậy…anh hâm à…tôi k muốn lấy chồng chỉ cần anh…

Phong ôm eo Phương sát lại gần anh ta…

-Bà ơi…bà…( nói lớn) cháu đồng ý lấy Phương làm vợ càng sớm càng tốt…

Bà đang uống trà bên ngoài cửa liền phụt cả nước vì giật mình khi thấy cháu trai đồng ý luôn như vậy…

-Ta có nghe nhầm không…

Bà vội dòm qua khe cửa thấy Phong đang ôm eo Phương liền ôm miệng quay ra” Ôi dồi đúng là hết nước chấm mà”…

Phương tát vào mặt Phong

-Thằng khốn anh cố tình làm vậy để làm gì?

Phong sau cú tát anh ta cười nhếch môi rồi bóp cổ Phương nhấc lên…cô dẫy dụa…

-Để làm những việc mà vợ chồng nên làm…

Phong lộ rõ là kẻ gia chưởng khi bóp chặt cổ Phương…

-Buô…ng…

Phương chảy nước mắt thì anh ta buông ra,cô ôm cổ thở hổn hển…

-Tôi k bh lấy kẻ như anh

-Chỉ có cái chết mới khiến chúng ta xa nhau thôi em yêu ạ…

Anh ta hôn lên trán Phương rồi rời đi,ra bên ngoài Phong lấy khăn lau sạch môi rồi lầm lỳ rời đi…

Phương như kẻ mất hồn,cô quá sốc với những chuyện xảy ra tối nay…

Yêu thích: 3.8 / 5 từ (5 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN