Trâu Già Ăn Cỏ Non Như Thế Nào? - Chương 21: Sinh nhật
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
174


Trâu Già Ăn Cỏ Non Như Thế Nào?


Chương 21: Sinh nhật


Kịch bản được chọn là 《Gió Lốc Màu Đỏ》, bản độc thoại của Trung Thi Dương Đại luật sư.

Hứa Diệc Châu đứng ở trên sân khấu, gợi ý cho bọn họ một chút về cách biểu hiện.

“Đầu tiên, các câu thoại đều phải có hành động đi kèm. Hí kịch là loại nghệ thuật theo trường phái hành động, trong thời gian diễn xuất trên sân khấu nhất định phải nhanh chóng triển khai hành động đi kèm lời thoại, làm cho xung đột đẩy lên đỉnh điểm… Thứ hai, lời thoại nhất định phải tính cách hóa. Hình ảnh của nhân vật đều phải biểu hiện rõ ràng dựa vào câu thoại và hành động của mình… Mọi người phải đặt mình vào nhân vật mà cảm thụ cảm xúc của họ, cố gắng đoán được nội tâm của họ cũng như đặc điểm của nhân vật…”

Phía dưới mọi người bắt đầu một với một luyện tập.

“Chuyện này còn chưa rõ ràng sao? Ai là kẻ giết người thật sự? Chẳng lẽ là Hoàng Được Phát? Đương nhiên là không phải! Kẻ giết người thật sự là cha của Ngụy trưởng phòng, một người đã chết! Các anh em công nhân, người cha không yêu con trai, con trai cũng không yêu người cha, người cha bị giết, làm con mà chỉ cuối đầu nghe chứ không phản kháng sao? Nhưng người con ấy còn chưa đủ tuổi, anh ta sẽ không nói ra là, anh ta được sinh ra trong một căn nhà công nhân nghèo khó… Nhìn xem, máu của anh ta còn chưa khô, đùi phải cùng khuỷu tay phải đều có vết thương, chẳng lẽ lại muốn anh ta phải chịu trách nhiệm sao? Đây là trách nhiệm của Ngụy trưởng phòng cùng con trai của ông ta – – anh, chịu được tất cả trách nhiệm vè tổn thất của công nhân Hoàng Được Phát sao?”

Khu vực trong giảng đường rất tối, chỉ có chùm tia sáng từ đèn trên sân khấu.

Bọn họ đều là những nghệ sĩ sẽ biểu diễn trong tương lai, ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng ở giữa sân khấu, tiếp nhận ánh sáng của lễ rửa tội, tiếp nhận giảng dạy…

Giọng nói của mọi người đều phập phồng lên xuống, cảm xúc đều được bộc phát ra, nghiêm túc diễn lại vở kịch xưa này…

Giọng nói nghiêm túc của Hứa Diệc Châu hết lần này đến lần khác lớn tiếng nhắc nhở, “Lớn tiếng chút! Lại lớn tiếng hơn một chút! Dùng hết sức lực của mình!”

Không biết là do hoàn cảnh cho phép, hay là do có giáo viên nghiêm khắc đốc thúc, các bạn học đều đạt đến trạng thái, âm độ chưa từng có…

Đây nhất định là tiết học đỉnh nhất từ trước đến giờ! Tình cảm mãnh liệt đều được bộc lộ!

Sau khi diễn xong, tất cả mọi người đều nhẹ nhàng vui vẻ, đã ghiền cực kỳ.

Tiền Sổ cùng Hứa Diệc Châu ngồi ở phía dưới cũng vỗ tay, tán thưởng bọn họ đã thành công.

Sau khi tan học, các bạn học đều vây xung quanh Hứa Diệc Châu, xin ký tên, thỉnh cầu muốn chụp ảnh chung với anh.

An Hựu Dư thừa dịp camera không quay bọn họ nói với Nhiễm Tích: “Hình như anh cảm thấy thầy Hứa cứ trừng mắt với anh, chao ôi, có phải anh biểu hiện chưa đủ tốt không?”

Nhiễm Tích nhìn thấy mọi người vây quanh người đàn ông nho nhã ấy, thần tượng trừng mắt với người ta? Không thể nào đâu, anh ấy ôn nhu như thế mà!

Rũ mi xuống, Nhiễm Tích vỗ vỗ cánh tay An Hựu Dư, “Anh biểu hiện rất tốt mà, chắc là anh bị hoa mắt rồi.”

Tưởng Hàm cùng Phùng Mộng Kiểu cũng đi xin chữ ký và chụp ảnh chung, Nhiễm Tích cùng Tô Y Y đứng ở một bên chờ các cô.

Tô Y Y: “Hứa Diệc Châu thật là lợi hại quá đi, tớ cảm thấy anh ấy đều vực được tất cả các cảm xúc của chúng ta.”

Nhiễm Tích gật đầu tán thành, “Ừ, tớ cũng không biết là anh ấy còn làm được như thế, thật không uổng công gọi anh ấy một tiếng “thầy Hứa”

Sau khi ký tên chụp hình xong, mọi người tốp ba tốp năm rời khỏi hội trường.

Hứa Diệc Châu gọi Nhiễm Tích lại.

“Nhiễm Tích, em ở lại!”

Nhiễm Tích kinh ngạc quay đầu, thấy Hứa Diệc Châu nhìn cô vẫy vẫy tay.

Nhiễm Tích bảo mọi người đi trước, còn mình thì đi đến bên cạnh Hứa Diệc Châu. Thần tượng tìm cô chi vậy? Chắc không phải là nói chuyện tán gẫu đâu, ở đây còn nhiều camera như thế mà!

Camera man cũng đã rời đi phân nửa, chỉ còn lại phân nửa ở lại bên cạnh bọn họ.

“Thầy Hứa, có chuyện gì ạ?” Hứa Diệc Châu tỏ ý bảo Nhiễm Tích ngồi bên cạnh anh, Nhiễm Tích lấy một cái ghế ngồi xuống.

Kỳ thật cũng không có gì để nói cả, Hứa Diệc Châu chỉ đơn giản hỏi cô cảm nhận về tiết học này, đương nhiên Nhiễm Tích khen thần tượng của mình, khen đến mức mặt mày Hứa Diệc Châu rạng rỡ, nói miệng của cô thật ngọt.

Sau đó, Hứa Diệc Châu liền nhờ Nhiễm Tích đưa anh đến phòng học hình thể.

Mặc dù trong lòng cô có chút nghi hoặc, nhưng mà Nhiễm Tích vẫn dẫn anh đi. Trên đường đi còn tự hỏi sẽ có tình huống gì xảy ra, vì cô cảm thấy nhất định có chuyện gì đó sẽ phát sinh.

Phòng học hình thể ở lầu một, lúc này giờ học của hôm nay cũng đã kết thúc, trên hành lang trống rỗng, không có ai cả.

Đến trước cửa, Hứa Diệc Châu dùng tay chỉ chỉ về phía nắm cửa, ý bảo Nhiễm Tích hãy mở cửa đi.

Nhiễm Tích nghe lời anh đưa tay nắm vào chỗ tay cầm cửa, bỗng trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ, chẳng lẽ là…

Còn chưa kịp nghĩ, sau lưng đột nhiên vang lên một tiếng bước chân bước tới gần, sau đó cô cảm thấy mình được bao bọc trong một cơ thể ấm áp, bàn tay đang đặt trên tay nắm cửa bị một bàn tay dùng sức ép xuống.

Trong khoảnh khắc cánh cửa được mở ra, Nhiễm Tích cảm giác được người đàn ông sau lưng dựa sát vào cô, hô hấp vững vàng mà lại xoa dịu, một lần lại một lần phả hơi thở vào sau cổ cô, kèm theo một câu nói nhẹ nhàng:

“Sinh nhật vui vẻ.”

Lỗ tai bỗng chốc tê tê dại dại.

Hứa Diệc Châu đẩy Nhiễm Tích nhẹ nhàng về phía trước, trong phòng học các bạn học đều ào ào kéo ra, trong tay đều là những pháo hoa nhỏ nhắn, đều nói một câu: “Sinh nhật vui vẻ!”

Sau đó cô thấy Ngô Nhất Hằng đẩy một chiếc xe nhỏ được bầy biện bánh kem ở trên, vừa hát bài chúc mừng sinh nhật vừa đi về phía cô.

Quả nhiên!

Sáng sớm hôm nay cô đã thấy có gì đó kì lạ rồi, hôm nay là ngày sinh nhật mười tám tuổi của cô, vậy mà từ sáng đến bây giờ, ngoại trừ nhận được lời chúc của ba mẹ, nhận được tin nhắn của Trữ Phàm cùng Hàn Phán Nhi, nhận được lời chúc của người đại diện và tiểu trợ lý, còn có vài bạn bè trên Weibo nữa, còn lại thì không còn ai khác chúc cô sinh nhật vui vẻ nữa.

Theo lý thuyết, lúc sinh nhật của cô, trên Weibo đều có thông báo nhắc nhở, trừ khi mọi người không lướt Weibp, hoặc là không có chú ý đến cô, nếu không sẽ không phải là không biết nha.

Bây giờ nhìn lại, thì ra là đều ở chỗ này chờ cô!

Khó trách Tưởng Hàm nói sáng sớm hôm nay Ngô Nhất Hằng đã đáp chuyến bay trở về thành phố B, thì ra là tới đây tổ chức sinh nhật cho cô!

Thổi ngọn nến xong, mọi người cắt bánh kem ra chia cho mọi người, Nhiễm Tích đưa cho Hứa Diệc Châu, còn có các giáo viên minh tinh khác đều được một phần.

Lưu Vân cười hơ hớ nói: “Chúng ta giống như là đang tổ chức cuộc hội ngộ nhỏ của phim《Meo Meo Tinh Nhân》vậy!”

Hình như là đúng vậy thật, tất cả các diễn viên chính dường như đều tụ tập ở đây.

Sau khi ăn bánh ngọt xong, các bạn học đều lại chỗ Nhiễm Tích tặng quà cho cô, tối hôm đó trôi qua hết sức vui vẻ. Mọi người đề chụp hình lưu niệm, up lên Weibo.

Chuyện này rất nhanh đưa được lên hot search.

# Đi Học Đi vì Nhiễm Tích chúc mừng sinh nhật #

# Nhiễm Tích mười tám tuổi #

# trung ảnh Nhiễm Tích #

# Hứa Diệc Châu Nhiễm Tích #

# Ngô Nhất Hằng Nhiễm Tích #

Bỗng chốc lại có rất nhiều chủ đề như thế.

Phản ứng của cư dân mạng đều rất kích động.

“Trời ạ, Hứa Diệc Châu cũng tham gia Đi Học Đi sao? Vậy tôi nhất định phải đi xem một chút mới được.”

“Chúc Tích Bảo mười tám tuổi của chúng ta sinh nhật vui vẻ!)

” Không phải Ngô Nhất Hằng đang quay phim ở thành phố G sao? Vì cái này mà quay về thành phố B à? Thật đáng yêu quá đi!

” Chỉ là tôi thấy diễn viên trong《Meo Meo Tinh Nhân》có đến bốn người, đại đoàn viên nha!)

Cũng có một chút cư dân mạng chú ý tới An Hựu Dư.

“Tiểu ca ca bên trái Nhiễm Tích là ai thế? Lớn lên thật đẹp trai quá đi!”

“Chao ôi, đây là dự thính sinh còn trong chương trình hay là sinh viên thế? Mặc kệ, tôi liếm màn hình trước đã.”

Nhiễm Tích cũng đã chuẩn bị một tấm hình, up lên Weibo.

Nhiễm Tích V: Mười tám tuổi, xin chào.

Bạn tốt trong giới giải trí đều ào ào bịnh luận chúc mừng, có thể nói là rất náo nhiệt!

Hứa Diệc Châu cũng chúc mừng Nhiễm Tích trên Weibo, sau đó khu ra bình luận.

Có không ít fan nhắc tới anh.

Nói là có cảm giác dường như anh Diệc Châu đang trở về khoảng thời gian xanh mơn mởn, đứng chung với các sinh viên tuyệt đối không có cảm giác không thích hợp.

Hứa Diệc Châu gật đầu, nói rất đúng, thật ra anh vẫn còn được xem là tiểu thịt tươi mà…

Đợi chút, cái gì đây?

” Ha ha ha, đây là chú Hứa đến mừng sinh nhật của Nhiễm Tích sao?”

Cái gì mà chú Hứa? Rõ ràng anh là anh Hứa mà!

Công ty cùng bên phía đầu tư đều rất vui vẻ, chương trình còn chưa được phát sóng, mà đề tài đã nóng hổi đến như vậy, những người mới được dự định ra mắt công chúng cũng được mọi người chú ý rất nhiều…

Bên phía phim điện ảnh cũng rất vui vẻ, phim còn chưa được công chiếu, đã thu hút rất nhiều sự chú ý…

Ngô Nhất Hằng còn phải chạy về thành phố G quay phim, không có ở lại đây lâu.

Hứa Diệc Châu cũng có lịch trình khác, trước khi đi anh có bảo Nhiễm Tích ra ngoài, không đưa camera đi theo.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN