Trâu Già Ăn Cỏ Non Như Thế Nào?
Chương 27: Tình tay ba
Nó bùng nổ từ một bài viết ở trên mạng.
Không biết là ai cung cấp cho tài khoản Bậc Thầy Giải Trí V về việc này.
Bậc Thầy Giải Trí V: Đùa mà thành thật? Đoàn phim《 Thanh Xuân Có Anh 》gây sốc về tình tay ba.
Kèm theo một vài bức hình chụp lén mờ nhạt, nhưng có thể nhìn rõ được là Hàn Phán Nhi cùng Ngô Nhất Hằng. Hình ảnh được chụp ở dưới tòa nhà trường học, Hàn Phán Nhi từ phía sau lưng ôm lấy Ngô Nhất Hằng, sau đó lại bị Ngô Nhất Hằng kéo ra, nhưng cô ấy lại không từ bỏ ý định mà ôm thêm một lần nữa, hình như còn muốn hôn cậu ấy.
Trong ảnh còn có một bài viết rất dài.
Dùng từ rất là hà khắc.
Nói cái gì mà Hàn Phán Nhi đoạt bạn trai của bạn thân, nói tình bạn của Hàn Phán Nhi cùng Nhiễm Tích đều là giả, còn nói Hàn Phán Nhi cùng bạn cùng phòng bất hòa. Nói cô ấy không ở trong trường được mấy ngày, công khai làm trái với quy định của trường học mà đi ra ngoài quay phim.
Rõ ràng mục đích của bọn họ là muốn bôi đen Hàn Phán Nhi.
Phản ứng của cư dân mạng rất kịch liệt.
Fan của Hàn Phán Nhi.
“Cái gì vậy, cái gì mà đoạt bạn trai của bạn thân? Nhiễm Tích cùng Ngô Nhất Hằng có quan hệ gì sao? Không phải đều là do các người tự biên tự diễn ra à?”
“Đây là muốn bôi đen trắng trợn sao? Phán Nhi của chúng ta đang quay phim mà, ai mà biết được đây có phải là một cảnh quay hay không?”
“Đây rõ ràng là có người muốn bôi đen Phán Nhi, hy vọng fan mỗi nhà đều lý trí một chút.”
Fan couple của Nhiễm Tích cùng Ngô Nhất Nằng.
“Ôi trời ơi, tiểu tam thì đi chết cả đi!”
“Vậy mà lại là loại người đoạt bạn trai của bạn thân!”
Fan của Nhiễm Tích cùng Ngô Nhất Nằng.
“Mọi người đều là bạn bè cả thôi, các bác đừng nói những lời khó nghe như thế chứ.”
“Đừng có lôi Tích Bảo của chúng tôi vào, cảm ơn.”
“Không sao cả, Ngô Nhất Nằng thích ai tôi cũng không chấp nhận.”
Bạn tốt trên mạng.
“Làm sao mà có tình tay ba trong trường học được chứ? Vừa nhìn là thấy có người cố tình rồi.”
“Ngô Nhất Nằng cùng Hàn Phán Nhi đang yêu nhau thì yêu nhau thôi, vừa vặn Nhiễm Tích cùng An Hựu Dư quen nhau là đẹp!”
Mọi người bảy miệng tám lời, bình luận đều rất náo nhiệt.
Nhiễm Tích có một ít kinh ngạc, nhưng lại cảm thấy điều đó khó có thể xảy ra.
Hàn Phán Nhi thích Ngô Nhất Hằng? Nếu đây là một cảnh quay thì cô còn cảm thấy đáng tin hơn.
Đợi đã, Nhiễm Tích đột nhiên nhớ tới trước đây không lâu Hàn Phán Nhi có hỏi cô vài thứ.
Hàn Phán Nhi: “Cậu thích Ngô Nhất Hằng sao?”
Nhiễm Tích: “Thích chứ, tại sao lại không thích anh ấy?”
Hàn Phán Nhi: “Ý của tớ là, cái loại thích kia á.”
Nhiễm Tích: “Hả? Không có, cậu cũng biết mà, là do công ty định như thế thôi.”
Sau khi cô nói xong câu đó, hình như Hàn Phán Nhi thở phào nhẹ nhõm thì phải, hình như là thật sự thở phào nhẹ nhõm vậy.
OH MY GOD! Lượng tin tức như thế này thật lớn quá đi, cô còn không phát hiện ra…
Buổi sáng lúc đi đến trường quay, quả nhiên mọi người đều nhìn cô bằng một ánh mắt khác thường.
Tô Y Y cùng Phùng Mộng Kiểu đều tiến lên chào hỏi, an ủi cô.
Nhìn cô rất cần an ủi sao?
Phùng Mộng Kiểu tức giận nói: “Thật không nhìn ra Hàn Phán Nhi lại là người như thế này.”
Nhiễm Tích kéo cô ta một cái, “Cậu đừng có nói lung tung.”
Phùng Mộng Kiểu còn không ngừng miệng, “Tớ nói gì sai sao? Cậu ta đoạt Ngô Nhất Hằng của cậu đó!”
Nhiễm Tích: “Không có chuyện đó, cậu đừng có nói lung tung!”
An Hựu Dư cũng lại đây, vỗ vỗ bả vai Nhiễm Tích, hỏi một câu, “Em không sao chứ?”
Nhiễm Tích có chút ít bất đắc dĩ, “Sao mọi người đều cảm thấy em có sao vậy?”
An Hựu Dư đứng thẳng dậy hạ bả vai, “Em cùng Ngô Nhất Hằng không phải là…”
Nhiễm Tích đưa tay đánh An Hựu Dư một cái, “Nói hươu nói vượn!”
“Nhiễm Tích, lại đây một chút!”
Người trong cuộc số 1, Ngô Nhất Hằng gọi Nhiễm Tích.
Nhiễm Tích trừng bọn họ mỗi người một cái, bảo bọn họ không nên nói lung tung, sau đó cùng Ngô Nhất Hằng đi ra ngoài.
Hai người vừa đi ra, mọi người lại nghị luận ầm lên.
Nhiễm Tích đi cùng Ngô Nhất Hằng vào một phòng học ở cuối hành lang.
“Cái kia, chuyện trên mạng…” Hai người trầm mặc một hồi, Ngô Nhất Hằng mở miệng.
Vậy mà Ngô Nhất Hằng lại ngượng ngùng ở trước mặt cô, Nhiễm Tích đưa tay đánh cậu một cái, “Yên tâm đi, em đâu có liên quan gì đâu!”
“Em không để ý sao?” Ngô Nhất Hằng nhìn cô.
“Em để ý cái gì chứ! Nếu hai người không có chuyện gì hết, thì hãy quên nó đi. Còn nếu hai người yêu nhau, thì em cũng rất vui cho hai người mà!”
“Rất vui sao?” Ngô Nhất Hằng nhái lại cô, sau đó cười cười, ôm bả vai Nhiễm Tích, “Vậy thì được, anh đây chỉ sợ em không vui thôi!”
Hai người trở lại trường quay, đạo diễn gọi Ngô Nhất Hằng lại nói chuyện, hôm nay Hàn Phán Nhi đã cả ngày không đến đây.
Phòng làm việc của ba người cũng làm sáng tỏ mọi chuyện, đều phủ nhận hết tất cả.
Bảo rằng ba người bọn họ vốn chỉ là bạn bè, mong một vài người đừng đồn những tin không đúng như thế, không cần ly gián quan hệ của ba người. Hai người chỉ là đang quay phim, mọi người phải khen bọn họ chuyên nghiệp mới đúng.
Hàn Phán Nhi cũng up Weibo.
Hàn Phán Nhi V: Thật sự xin lỗi, tôi vẫn ổn lắm, mọi người không cần phải bôi đen tôi như thế. Còn nữa, Liễu Hề chính là thích Tạ Tuấn Cừ đấy thì sao nào?
Cô ấy dùng tên nhân vật của hai người trong bộ phim, điều này sẽ làm cho bạn bè trên mạng cảm thấy hai người chỉ là đang quay phim thôi. Không ít cư dân mạng đều khen cô ấy, họ thực sự thích cách phản bác mạnh mẽ như thế này!
Phòng làm việc nói như thế, lại làm cho cư dân mạng nhìn theo một hướng khác, chuyện này là do ai tung tin ra?
Học sinh trong trường? Trường T vốn là một trường cao trung rất nghiêm khắc, các bạn học đều không được mang theo điện thoại khi đi học, xem như là do học sinh trong trường chụp đi, nhưng làm sao lại biết rõ tung tích của Hàn Phán Nhi được chứ? Theo như tin tức từ nhà trường, paparazi không thể trà trộn vào đây được! Vừa nhìn là thấy đây chính là tác phẩm của người trong đoàn phim, chỉ có trong đoàn phim mới biết rõ tung tích của Hàn Phán Nhi trong trường, vậy là ai đây? Suy nghĩ tỉ mỉ đến sợ hãi!
Nhiễm Tích cũng thấy suy đoán của mọi người trên mạng, ngón tay cầm điện thoại cứng đờ, các diễn viên chính trong đoàn phim đều quay ở trong trường là chủ yếu, ngoại trừ những người trong cuộc ra, An Hựu Dư cũng không cần thiết phải làm như thế, bởi vì anh ấy cũng không cần phải cạnh tranh cái gì cả, Hàn Phán Nhi sẽ không nghi ngờ anh ấy. Vậy thì chỉ còn lại Phùng Mộng Kiểu cùng Tô Y Y.
Không biết vì sao, Nhiễm Tích bỗng cảm thấy chính là do Phùng Mộng Kiểu làm.
Lúc đi đến trường quay, Nhiễm Tích thấy mọi người đều nhìn Tô Y Y bằng ánh mắt khác lạ, hơn nữa lúc nói chuyện đều tràn đầy ý tứ trêu chọc.
Bỗng nhiên Nhiễm Tích hiểu rõ vì sao lúc mới vào đoàn phim Phùng Mộng Kiểu lại nịnh nọt các nhân viên như thế, kế hoạch của cô ta cũng thật chu đáo, làm xong còn có thể quăng nước bẩn vào người Tô Y Y.
Tô Y Y lại là người hướng nội, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt như thế nhìn cô ấy, cô ấy cũng chỉ có thể cúi đầu không nói lời nào.
Nhiễm Tích tiến lên kéo Tô Y Y ngồi xuống, Tô Y Y có chút ít ủy khuất: “Không phải là tớ mà.”
Nhiễm Tích an ủi: “Tớ biết không phải là cậu.”
Cũng không biết Hàn Phán Nhi có hiểu lầm hay không.
Phùng Mộng Kiểu cũng lại đây, giọng nói của cô ta không lớn cũng không nhỏ, nhưng làm mọi người trong trường quay đều nghe được, “Y Y, chuyện trên mạng không phải là do cậu làm chứ!”
Nhiễm Tích nắm chặt tay Tô Y Y, bảo Phùng Mộng Kiểu ngừng lại, “Cậu câm miệng!”
Phùng Mộng Kiểu bị Nhiễm Tích hét như thế nên sững người, sau đó ngồi xuống bên cạnh bọn họ, “Sao tớ lại không thể nói chuyện chứ? Tớ cũng không làm gì sai cả.”
Nhiễm Tích không để ý đến cô ta nữa, chân tướng của sự việc chưa có, cô cũng không thể định tội cho Phùng Mộng Kiểu được.
Hàn Phán Nhi cũng lại đây, làm như không có việc gì mà cười cười nói nói với Nhiễm Tích.
Nhân viên đều tỏ vẻ mình có chút không hiểu về cái mối quan hệ phức tạp này.
Về sau, Nhiễm Tích thấy Hàn Phán Nhi ngăn Phùng Mộng Kiểu lại trong nhà vệ sinh, tát cô ta vài cái, Phùng Mộng Kiểu muốn phản kháng nhưng lại bị Hàn Phán Nhi áp chế gắt gao, Hàn Phán Nhi cầm lấy tóc cô ta nói: “Tôi cho ba cậu mặt mũi nên việc này tôi sẽ không nói ra, nhưng không có nghĩa là cậu có thể ở trước mặt tôi làm càn! Về sau cậu đàng hoàng lại cho tôi, ở trường học cũng đừng cho tôi nhìn thấy mặt cậu! Còn nữa, nếu cậu lại làm chuyện xấu trước mặt tôi, ba của cậu cũng không thể cứu cậu được đâu, tôi nhất định sẽ từ từ mà giết cậu chết, cậu hiểu không?” Nói xong, còn uy hiếp vỗ vỗ mặt cô ta vài cái.
Nhiễm Tích đứng trong bóng tối ngoảnh mặt làm ngơ, một chút cũng không có ý định tiến lên giúp đỡ, sau việc này xem như cho cô ta một bài học, bản thân không cố gắng tiến lên phía trước, mà chỉ mãi nghĩ đến việc giẫm đạp lên người ta.
Phùng Mộng Kiểu ngồi ở đó nhỏ giọng khóc sụt sùi, Hàn Phán Nhi rửa tay xong từ trong toilet đi ra, thấy Nhiễm Tích nhìn mình bằng một ánh mắt đầy ý tứ.
Hai người sóng vai đi ra ngoài.
“Không nhìn ra cậu đánh người cũng thật giỏi.”
“Tớ đã nói sẽ không bỏ qua cho cậu ta, lần này chỉ là hù dọa vậy thôi.”
Sau đó, Phùng Mộng Kiểu ở đoàn phim quả nhiên thu liễm không ít, mọi người trong đoàn thấy Hàn Phán Nhi xử với Tô Y Y cùng Phùng Mộng Kiểu khác nhau như thế, cũng nhìn ra được chút gì đó, đối xử với Phùng Mộng Kiểu cũng không còn thân thiện như trước nữa.
Có thể nói Phùng Mộng Kiểu ở trong đoàn phim này không có người nào thân thiết cả… Phần diễn của cô ta cũng không nhiều, quay phim xong liền một thân đáng thương quay về trường học, giống như là cô ta cố ý tránh đi Nhiễm Tích các cô. Lúc Nhiễm Tích cùng vài người quay phim xong trở về, lại nghe nói Phùng Mộng Kiểu nhận một bộ phim truyền hình mạng, đã ra ngoài quay phim.
Đương nhiên, đây đều là chuyện sau này.
Thời gian bên trong đoàn làm phim trôi qua rất nhanh, tháng mười một, Hứa An Nam đến thăm hỏi tình hình.
– ———————
Tác giả có lời muốn nói:
Hứa An Nam đến, vậy Hứa Diệc Châu sẽ xuất hiện sao?
Hứa Diệc Châu: Nghe nói gần đây không có phần diễn của tôi…
Tác giả: Khóc huhu…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!