Triệu Âm - Chương 7: Đào mộ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Triệu Âm


Chương 7: Đào mộ


Dòng chữ màu đỏ tươi trên tường rõ ràng không dành cho tôi.

  Con ma nữ để lại dòng chữ này, cộng với sự biến mất đột ngột và không còn đuổi theo tôi nữa, rõ ràng là vì sự xuất hiện của ông già này.

  Giữa đêm lặng như tờ, trong khi tôi chạy và la hét khắp nẻo đường, không có phản ứng nào từ người dân và động vật trong làng. Chỉ tình cờ, tôi gặp ông già này, và rồi con ma biến mất! Kết hợp với tình hình hiện tại, chỉ có một điều có thể giải thích, hồn ma nữ sợ ông già này.

  Trái tim tôi phấn khích không thể giải thích được, như thể chết đuối vớ được phao cứu sinh, quay lại nhìn ông già đi theo tôi vào nhà.

  Khi ông lão vào phòng, ông đến bàn, nhìn vào ánh nến đã trở lại màu bình thường trên bàn, ông không có biểu hiện gì, rồi ngồi xổm xuống đất, nhặt sợi dây màu đỏ và chin đồng xu rải rác bởi con ma nữ làm đứt khi nãy.

  ”Giết ma, đuổi quỷ những đồng xu này sao? …” Ông già khẽ cau mày và lẩm bẩm, rồi nói một cách khinh bỉ: “Việc này quá dễ để ma thoát được! Muốn dùng thứ này để bắt ma ư, không dễ để cậu thực hiện đâu!”

  Rồi ông nhìn nó. Sợi dây đỏ đứt trong tay tôi, nhìn vào dòng máu khô trên đó, đứa lên mũi ngửi, rồi liếc nhìn tôi: “Chàng trai, đừng nói với tôi rằng cậucó máu trên sợi dây đỏ này!”

  Tôi giật mình, thận trọng hỏi: “Có vấn đề gì không?”

  ”Không có gì!” Ông lão lắc đầu và thản nhiên nói: “Sợi dây màu đỏ dính máu, thật sự hiệu quả để dụ một con ma, nhưng nếu cậu không bắt được nó, cậu sẽ được hồn ma nhớ suốt đời. Dám làm điều này, quả là ý tưởng mạo hiểm! “

  Ý tưởng cái quái gì! Nếu tôi biết điều này, tôi chắc chắn sẽ không theo lệnh của bà phù thủy.

  Thấy ông già nói thật, hy vọng trong tôi càng thôi thúc hơn. Lúc này, tôi không có chỗ dựa nào cả, dù ông lão không có kỹ năng thực sự, tôi cũng chỉ có thể dựa vào ông.

  ”Đó, ông lão, nhìn này!” Giọng tôi trở nên kính trọng, chỉ vào dòng máu trên tường.

  Bẩn ông già nhìn theo hướng chỉ của tay tôi, sau khi nhìn thấy rằng dòng chữ bằng máu, nhíu mày, nhìn có vẻ nghiêm trọng: “Dòng chữ này …… không tốt!”

  Tôi đang hy vọng thì ông dường phớt lờ dòng chữ máu trên tường nhìn tôi và nói: “Đừng đánh trống lảng. Tôi không quan tâm đến những thứ này. Nhanh lấy tiền đi. Hai mươi tám tệ, không được thiếu 1 xu nào! “

  Ông già chỉ đơn giản là quan tâm đến tiền. Nếu trước đây, tôi chắc chắn sẽ đưa tiền cho ông ta mà không nói gì, nhưng bây giờ tôi chỉ có thể tin tưởng vào ông ta mới có thể giúp tôi thoát khỏi tai ương này.

  ”Ông lão ơi, ông có cách đối phó với hồn ma nữ phải không?” Tôi lo lắng nói: “Cha mẹ tôi đi rồi, chắc là bị ma nữ bắt, ông …”

  ”Hai mươi tám nhân dân tệ! “Ông già ngắt lời tôi một cách phũ phàng:” Đưa tiền trước đã! “

  Nhìn vào thái độ của ôngta, tôi cũng biết rằng ông ta không thể nghe thấy nếu tôi tiếp tục không đưa tiền. Tôi nghiến răng chạy thẳng vào phòng ngủ của bố mẹ. Tại đây, tôi lấy ra ba mươi nhân dân tệ từ ngăn kéo của chiếc bàn cạnh giường và đưa nó cho ông già.

  Ông già liếc nhìn và sốt ruột nói: “Không hơn 1 đồng, tôi chỉ lấy 28 tệ!”

  ”Không cần trả lại!” Làm sao tôi còn quan tâm đến 2 tệ vào lúc này được.

 Ông ta cau mày, cầm ba mươi tệ mà không nhìn tôi, rồi quay đi.

  Tôi sững người một lúc, rồi vội vàng kéo áo ông ta, làm sao lần này có thể để ông ta đi chứ!

  ”Này, bỏ ra! Cậu đang làm gì với tôi vậy?” Ông già thoát khỏi tay tôi với khuôn mặt bực tức.

  ”Ông lão, xin hãy giúp tôi lần này …” tôi quỳ xuống. “Nếu ông thực sự quay đi, thì tôi sẽ không có cách nào để cứu bố mẹ tôi cả.

  ”Thật vô ích!. Tôi không thể kiểm soát thứ này. Làm sao tôi có thể có kỹ năng đó được?!” Ông già bước ra khỏi nhà nhưng tôi chặn ông ta lại một bước.

  Tôi năn nỉ, nhưng ông già không lay chuyển. Ông ta cứ nói rằng ông ta không có khả năng đó, lời nói có vẻ rất chân thành.

  Cuối cùng, tôi quỳ trực tiếp trước mặt ông ta và chặn cửa lại.

  ”Miễn là ông có thể giải cứu bố mẹ tôi, tôi sẽ làm mọi thứ ông muốn …”

Đầu gối đàn ông có vàng và chỉ quỳ trước bố mẹ. Tôi cũng là một người có lòng tự trọng mạnh mẽ, nhưng lúc này tôi dường như không quan tâm gì nữa, chỉ muốn ông già này giải cứu bố mẹ tôi càng sớm càng tốt.

  Tôi không biết người đàn ông này có khả năng như thế nào, nhưng bản năng của tôi nói với tôi rằng ông ta phải giỏi hơn bà phù thủy chết tiệt kia. Điều này có thể được nhìn thấy từ sự biến mất không thể giải thích được của hồn ma nữ và dòng chữ máu để lại.

  Ông già hơi khó chịu vì sự vướng víu của tôi và nói với khuôn mặt sầm lại: “Anh bạn không hiểu tiếng người sao? Tôi nói tôi không thể giúp cậu, tránh ra, đừng chặn đường …”

  Dù ông ta nói gì, tôi vẫn quỳ trước cửa phòng và chặn đường ông ta đi.

  Ông già nhìn tôi không nói gì. Tôi cũng nhìn ông ta và không nói gì. Hai chúng tôi nhìn nhau trân trân.

  Vài phút sau, ông lão rên rỉ và nói như mắng: “gia gia ơi, ông già tôi vô tội. Tôi chạy đến đây vào giữa đêm để mua bữa nhậu thôi mà. Làm sao tôi lại gặp một thằng khốn như cậu … Hãy đứng dậy và nói chuyện với tôi đi, Cái quái gì đang xảy ra vậy?! “

  Tôi đứng dậy với đôi mắt sáng lên và vội vàng nói với ông ta mọi thứ một cách chi tiết.

  Sau khi nghe những điều tôi nói, ông lão chớp mắt vài cái. Sau khi suy nghĩ một lúc, nhìn vào cổ tay tôi, ông lão nói: “Cái này có phải do ma nữ không?” Cổ tay tôi bị bầm tím và rõ ràng. Tôi nhìn thấy một vài dấu vân tay, đã bị con ma nắm chặt trong khi tôi uống rượu với nó.

  ”Đúng vậy!” Tôi vội vàng gật đầu.

  Ông già lắc đầu, thở dài và lẩm bẩm: “Bà phù thủy già không biết học lén ở đâu. Theo cách này, có chết cũng xứng đáng!”

  Sau đó, ông lão hít một hơi thật sâu, ” Nhìn tôi và nói, “Có cái xẻng nào trong nhà không?”

  Tôi sững người một lúc và gật đầu nhanh chóng.

  Người dân nông thôn, những người không thể thiếu dụng cụ như cuốc và xẻng, mặc dù tôi không biết ông già muốn làm gì, nhưng tôi không thể hỏi nhiều hơn vào lúc này, vội vã đến sân để nhặt một cái xẻng đang dựa vào tường.

  ”Đi!” Ông già nói và đi thẳng ra sân. Tôi vội vã đi theo với cái xẻng trong tay.

  Sau khi rời khỏi làng, bước chân của ông già rất nhanh. Tôi theo sau ông ta, và không lâu sau đó chúng tôi đến ngọn đồi phía sau núi Miao.

  ”Ngôi mộ đất mà cậu gặp ở đâu?” ông già dừng lại và hỏi tôi.

  Tôi chỉ về phía trước và đưa ông ta qua.

  Ngôi mộ đất không thay đổi nhiều, nó vẫn như vậy. Sau khi đến đây, tôi đã lo lắng, sau tất cả, đây là ngôi mộ của ma nữ! Trước đây tôi không biết về sự tồn tại của hồn ma nữ và tôi đã nghĩ rằng chẳng có bất cứ điều gì xảy ra cả. Nhưng Sau khi trải qua mọi chuyện tối nay, thật tôi không muốn mình dính dáng đến ngôi mộ này tí nào cả.

  Ông lão nhìn vào ngôi mộ đất, trán cau lại, sau khi đi quanh ngôi mộ đất, ông chỉ vào một vị trí của ngôi mộ đất và nói với tôi: “Từ đây!”

  ”À?” Đôi mắt tôi mở to và nhìn ông già, nhưng tôi bất động một lúc.

  ”Chết tiệt!” Ông già giận dữ nhìn tôi, sốt ruột nói: “Đào đi, nhanh lên, đừng đào lung tung!”

  Tôi rùng mình trước tiếng gầm của ông già, nhìn ông già nghiêm túc lần nữa, nuốt nước bọt và nói một cách cay đắng: “Ông đã đào mộ vào giữa đêm bao giờ chưa? “

Ông già lại lườm tôi và nói” Nếu cậu không dám đào, tôi sẽ đi ngay bây giờ. Tôi không quan tâm đến những thứ cậu nói nữa … “

  Ông nói xong. Tôi mang cái xẻng và chạy nhanh đến vị trí mà ông ta chỉ chỗ mộ đất.

  Tôi không có thời gian để nghĩ đến những điều cấm kỵ nữa. Mắt đỏ điên lên, nếu ông già dám chơi tôi, tôi chắc chắn sẽ dùng xẻng phang vào đầu không do dự.

  Mặc dù trẻ và khỏe, nhưng việc đào mộ điên rồ này thực sự rất mệt mỏi. Sau khi đào được một nửa, tôi đã nín thở. Không mất nhiều thời gian để một tấm thảm rơm xuất hiện trong tầm mắt của tôi, tôi ngừng thở và nhìn lại ông già.

  Tấm thảm rơm này được quấn quanh con ma nữ khi chôn cất, dù gia đình cô ấy có điều kiện mà. Cô ấy còn không có nổi 1 tấm bia mộ, thậm chí còn không được chuẩn bị quan tài mà bọc lại trong một tấm thảm rơm.

  Sau khi nhìn thấy cảnh này, ông lão đi đến, cúi xuống và đưa tay ra để kéo tấm thảm rơm cuộn lại.

  Tấm thảm rơm phủ đầy bùn đã được ông lão kéo ra giữa ngôi mộ đất. Ông mở tấm thảm rơm ra và mùi hôi thối khó chịu lan ra. Tôi đang thở dốc từ cái miệng mệt mỏi của mình, nó làm tôi choáng váng.

  Tấm thảm rơm mở ra và bên trong không có xác nữ ma, chỉ có một số quần áo của phụ nữ. Ngoài ra, có một số chất lỏng bẩn thỉu trong thảm rơm, và chính những chất lỏng này phát ra mùi hôi và khó chịu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN