Triệu Hồi - Phần 1 Series - Sức Mạnh Hắc Ám - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Triệu Hồi - Phần 1 Series - Sức Mạnh Hắc Ám


Chương 12



Sau bữa trưa là giờ toán. Đó là giờ mà giáo viên dạykèm cần biết chính xác tôi đang học tới đâu và vì giáo viên Toán chưa gửi kếtquả học tập của tôi qua nên cho đến giờ tôi vẫn được phép bỏ qua môn đó. Trướcđấy, vào giờ này, Derek luôn ngồi ở ngoài và anh ta lại tiếp tục làm thế, mangbài tập vào phòng ăn khi cô Vương dạy một bài ngắn. Tôi đoán là anh ta đanghoàn thành bài tập dành cho học sinh yếu kém và cần yên tĩnh. Anh ta có việc củaanh ta, tôi có việc của tôi: vào phòng nghe nhìn và gửi e-mail cho Kari.

Việc lựa chọn câu từ mất thời gian thật. Cuối cùng,bức thư được viết lần thứ ba lời lẽ mơ hồ nhưng không giống như tôi đang nétránh quá lộ liễu. Tôi sắp sửa bấm nút Gửi thì khựng lại.

Tôi đang dùng một tài khoản chung. Tiêu đề gì sẽ hiệnra trong mục người gửi đây? Nhà mở Lyle cho Thanh Thiếu Niên gặp Rắc Rối về TâmThần ư? Tôi không chắc sẽ là tiêu đề đó, nhưng chỉ cần “Nhà mở Lyle” thôi cũngđủ để Kari lần theo, có lẽ

là đủ cho cô ấy tìm kiếm thông tin.

Tôi chuyển qua sử dụng trình duyệt và tra cứu từ“Nhà mở Lyle”. Hơn cả ngàn lượt kết quả. Tôi thêm”Buffalo” vào và kết quả giảmđi một nửa, nhưng xem sơ qua trang đầu tiên là biết toàn bộ những kết quả nàychỉ là ngẫu nhiên thôi – một ngôi nhà mở Lyle tại Buffalo, một danh sách cácbài hát của Lyle Lovett bao gồm các từ “nhà” và “buffalo”, một nghị sĩ Hạ việntên Lyle trò chuyện về Hồ Buffalo.

Tôi rê chuột vào nút Gửi lần nữa và lại khựng lại.

Nếu chỉ vì Nhà mở Lyle không có một trang web vui mắttrang trí đường viền hoa cúc đâu có nghĩa Kari không tìm được nó trong danh bạđiện thoại.

Tôi lưu e-mail như văn bản bằng một cái tên tốinghĩa, sau đó xóa thư đi. Ít nhất nếu là một cú điện thoại, tôi còn chặn đượccuộc gọi hiển thị. Trong tiền sảnh không có điện thoại nên tôi sẽ phải hỏi dùngtạm của các y tá. Tôi sẽ làm việc đó sau, chừng nào Kari đi học về đã.

Tôi đóng Outlook và sắp tắt cả trình duyệt thì một kếtquả tìm kiếm đập vào mắt tôi – một người đàn ông ở Buffalo tên Lyle thiệt mạngvì cháy nhà.

Tôi nhớ tối qua Rae có nhắc đến việc tìm thông tin vềngười bảo vệ bị bỏng. Đây là cơ hội để tôi giải quyết hai luồng tư tưởng đốinghịch trong đầu minh: một là, bạn bị ảo giác – tiếp nhận điều trị rồi im mồmđi và hai là, chuyện đó chưa chắc chắn lắm.

Tôi nhấp chuột vào ô tìm kiếm, xóa cụm từ và ngồiđó, tay để hờ trên bàn phím, từng thớ cơ căng hết lên, như thể gồng mình chốngchọi một trận sốc điện.

Tôi sợ gì mới được chứ?

Khám phá ra rằng tôi thực sự mắc bệnh tâm thần phânliệt ư?

Hay ngược lại?

Tôi để tay xuống bàn phím, gõ gõ. Một bảo vệ thiệt mạngtại trường nghệ thuật A.R. Gurney ở Buffalo.

Cà ngàn kết quả hiện ra, phần lớn ngẫu nhiên trùngkhớp với A.R.Gumey, nhà viết kịch người Buffalo. Sau đó, tôi nhìn thấy cụm từtai nạn thảm khốc và biết mình tìm được rồi.

Tôi nhích chuột lên phía trên màn hình, nhấp vào đọcbài báo.

Vào năm 1991, Rod Stinson, 41 tuổi, người quản lý bảovệ tại trường Nghệ thuật A.R.Gurney ở Buffalo đã thiệt mạng trong một vụ nổ hóahọc. Một tai nạn kỳ quái, nguyên nhân là do một bảo vệ bán thời gian đã đổ nhầmdung dịch vào ống nghiệm.

Ông ta chết trước khi tôi chào đời, nên làm sao tôibiết đến vụ tai nạn cho được.

Tuy nhiên, việc tôi chả nhớ mình đã từng nghe nhắc đếntai nạn đó không có nghĩa là tôi chưa nghe thoáng qua. Có thể ai đó trong lớpđã bàn tán và thông tin đó được lưu giữ sâu trong tiềm thức của tôi, để rồi chứngtâm thần phân liệt đánh động và khôi phục ký ức đó lại thành ảo giác.

Tôi đọc lướt qua bài báo. Chẳng có tấm hình nào. Tôiquay lại trang tìm kiếm, chuyển qua kết quả tiếp theo. Nội dung cơ bản tương tựnhau, nhưng trang này có ảnh. Và thế là chẳng còn thắc mắc gì về người đàn ôngmà tôi từng nhìn thấy nữa.

Tôi từng trông thấy bức ảnh kia ở đâu rồi chăng?

Nhất định phải có câu trả lời cho mọi chuyện chứ,đúng không nào? Một “giải thích hợp lý ”. Được rồi, mày có nghĩ là mày từngthấy bức ảnh này trong một bộ phim nào đó không?

Tôi nhìn lên màn hình và vỗ vào cô gái ngốc nghếchđang đối mặt với sự thật và quá ngốc để nhìn nhận nó. Không, không phải ngốc.Mà là quá bướng bỉnh.

Mày muốn một giải thích hợp lý ư? Xâu chuỗi các sựkiện lại đi nào. Các cảnh ấy.

Cảnh một: cô gái nghe thấy những giọng nói kỳ quáivà tận mắt chứng kiến một cậu trai biến mất.

Cảnh hai: cô nhìn thấy một người đàn ông đã chết vớicác vết thương đại khái như bị bỏng.

Cảnh ba: cô khám phá ra rằng người bào vệ chết cháycó thật và đã thiệt mạng trong trường mình, y như những gì cô đã thấy.

Cô gái, người lẽ ra là nữ anh hùng thông minh lanh lợicủa chúng ta, vẫn chưa tin mình nhìn thấy ma ư? Lắc người thật mạnh cái nào.

Thế nhưng tôi cứ cố chối bỏ sự thật ấy. Thích phim ảnhbao nhiêu, tôi cũng hiểu rõ sự khác biệt giữa đời thực và chuyện kể bấy nhiêu.Trong phim, ma quỷ, người ngoài hành tinh và ma cà rồng có tồn tại. Đến cả ngườikhông tin vào mấy chuyện ngoài không gian còn có thể vào rạp xem các vai chínhđánh vật với mớ bằng chứng thừa nhận người ngoài hành tinh xâm lược và muốn hétlên rằng “Ôi dào, chuyện xưa như Trái đất!”cơ mà.

Nhưng trong đời thực, nếu bạn bảo mọi người rằngmình bị một bảo vệ trường học cháy nhão nhoét đuổi theo, họ sẽ không nói “Chaoôi, chắc là cậu thấy ma rồi.” Thay vào đó, họ tống bạn vào một nơi như thế này.

Tôi nhìn bức ảnh chăm chăm. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa…

“Cô đã thấy người đó à?”

Tôi quay phắt lại. Derek lù lù xuất hiện ngay sátbên vai tôi. Dù to con vậy nhưng anh ta vẫn có thể di chuyển mà không gây ra tiếngđộng, khiến tôi thiếu chút nữa đã tưởng anh ta là ma. Ðúng cái kiểu lặng lẽ…và không mời mà đến.

Anh ta chỉ vào tiêu đề trên bài báo. “A.R.Gumey. Trườngcô học. Cô đã nhìn thấy người đó à?”

“Tôi không biết anh đang nói gi.”

Anh ta nhìn tôi không chớp mắt.

Tôi nhấp chuột tắt trình duyệt. “Tôi đang làm bài tậpở trường. Cho lúc tôi đi trở lại. Một đồ án.”

“Về gì vậy? Nguời chết trong trường tôi” à? Cô biếtđấy, tôi thường nghe nói là các trường nghệ thuật lập dị lắm…”

Tôi nổi giận. “Lập dị á?”

“Cô muốn có thứ để tra cứu chứ gì?” Derek chồm tới vớilấy chuột, và tôi thoáng ngửi thẩy mùi cơ thể anh ta. Không phải mùi hoa héo,chỉ là đầu hiệu bạn đầu cho thấy hương khử mùi của anh ta sắp bay hết. Tôi cốkín đáo tránh xa ra, nhưng anh ta liền nhận thấy và quắc mắt lên như thể bị xúcphạm, rồi tránh người sang một

bện, khép khuỷu tay lại.

Derek mở trình duyệt mới, gõ vào một từ và nhấp Tìmkiếm. Sau đó anh ta đứng thẳng người lại. “Xem thử đi. Có lẽ cô sẽ biết được gìđó.”

Tôi chong mắt nhìn từ Derek vừa gõ ít nhất là nămphút. Một từ một. Người gọi hồn.

Ðấy là tiếng Anh à? Tôi rê con trỏ lên trước từ đó,gõ thêm “định nghĩa”. Tôi vừa bấm lệnh tìm kiếm, màn hình liền đầy nhóc.

Nguời gọi hồn: người làm phép tiện tri bằng cách gọihồn người chết.

Tiên tri? Giống như báo trước tương lai à? Bằng cáchnói chuyện với những người chết… trước kia sao? Thật vô lý quá thể.

Tôi lướt đến định nghĩa tiếp theo của Wikipedia.

Gọi hồn là phép tiên tri được thực hiện bằng cáchtriệu gọi linh hồn từ cõi âm. Từ này có gốc Hy Lap là từ nekrós, nghĩa là”‘chết” và manteía, nghĩa là “chiêm đoán ”. Nó có một nghĩa phụ tương ứngtrong hình thức thay thế và dạng cổ là nigromancy[1] từ nguyên học dân gian thìdùng tiếng La Tinh niger -“‘đen tối ”), mà theo đó, sức mạnh ma thuật củacác “thế lực hắc ám ” có được là nhờ vào xác chết hoặc bằng cách nhập vàochúng. Người dùng thuật này được gọi là người gọi hồn.span>

[1] Tiếng Tây Ban Nha của từ “necromancy”, nghĩa làphép chiêu hồn.

Tôi đọc đi đọc lại đoạn trên những ba lần và từ từgiải đoán mớ thuật ngữ rối rắm, sau đó nhận ra rằng định nghĩa này cũng chẳngrõ ràng hơn định nghĩa đầu là bao. Định nghĩa kế tiếp cũng từ Wikipedia.

Trong thế giới hư cấu của Diablo 2[2], các tu sĩ thờphụng Rathma. ..

[2] Một tựa game nhập vai.

Hiển nhiên không phải là thông tin tôi đang tìm,nhưng tôi vẫn tra cứu sơ qua và được biết người gọi hồn là một dạng nhân vậttrong game nhập vai, người có khả năng đánh thức và điều khiển người chết.Derek biết từ kia nhờ game à? Không. Tuy Derek có làm tôi sởn gai ốc đấy, nhưngnếu không phân biệt được đâu là đời thực và đâu là thế giới ảo trong game, chắcchắn anh ta sẽ bị tống vào nhà thương điên cho mà xem.

Tôi trở lại Wikipedia, lướt mắt qua các định nghĩacòn lại và chỉ tìm thấy các biến thể dựa theo định nghĩa đầu tiên. Một người gọihồn dự báo trước tương lai bằng cách trò chuyện với người chết.

Lúc này đây, vì tò mò quá, tôi xóa từ định nghĩa đivà thay từ người gọi hồn vào. Vài trang web đầu là các trang tôn giáo. Theo đấy,gọi hồn là thuật kết nối với thế giới các linh hồn, được cho là hành động tội lỗi,một chiêu trò của ma thuật hắc ám và thờ phụng Satan.

Derek cho là tôi dính líu đến ma thuật hắc ám à? Anhta đang cố cứu rỗi linh hồn tôi sao? Hay cảnh báo là anh ta đang quan sát tôi đấy?Tôi rùng mình.

Phòng chăm sóc sức khỏe phụ nữ của dì Lauren từng vôtình trở thành mục tiêu của quân đội. Tôi thừa hiểu mọi người kinh sợ thế nàokhi họ tưởng bạn đã làm gì đó chống đối lại đức tin của họ.

Tôi lướt trở lại danh sách kết quả tìm kiếm và chọnmột cái nghe có vẻ học thuật hơn. Theo đó, thuật gọi hồn được định nghĩa khônggiống thế – mà xưa cổ hơn – được đặt theo tên của các ông đồng bà cốt, nhà duylinh và những người có khả năng nói chuyện với ma. Định nghĩa này xuất phát từmột đức tin cổ cho rằng, bạn nói chuyện được với người đã khuất, họ có thể dựbáo trước tương lai, vì họ biết tất tần tật mọi thứ – họ sẽ biết kẻ địch của bạnđang làm gì hay bạn sẽ tìm được kho báu bị chôn giấu ở đâu.

Tôi nhấp vào trang tiếp theo, và một bức tranh khủngkhiếp che lấp hết màn hình – một đám cương thi mình mẩy đứt đoạn cùng thối rữado một người đàn ông có đôi mắt sáng rực ngoác mồm cười độc ác dẫn đầu.Tiêu đềbức tranh là: Đội quân của Tử Thần.

Tôi kéo trang đó xuống. Toàn các bức tranh tương tự,những người sống bị thây ma bao vây.

Tôi vội chuyển sang một trang khác. Trang đó mô tả“gọi hồn” là làm người chết sống lại. Run rẩy hết cả người, tôi chuyển nhanhsang trang kế tiếp. Đó là một trang tôn giáo trích dẫn câu nói huênh hoang rỗngtuếch từ cuốn sách cổ nào đó về “những người gọi hồn xấu xa” đã thi hành nhữngtội ác chống lại tạo hóa, kết nối với các linh hồn và cải tử hoàn sinh người chết.

Còn nhiều trang nữa. Những bản in khắc và các bức họatừ thời xa xưa. Các hình vẽ trong hang động của người nguyên thủy. Những xác chếttái sinh. Các linh hồn đã thức tỉnh. Những tay sai của Quỷ dữ trỗi dậy.

Tay run run, tôi tắt phụt trình duyệt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN