Triệu hồi sư ở Tokyo
Chap 3 : Coi tôi là phế vật à.
Tôi cúp máy và nằm ườm ra giường không được lâu thì nghe tiếng chuông ngoài cửa, tôi nằm dậy mở cửa ra thì có người từ bưu điện đang cầm 1 thùng to .
– Xin chào bạn , đây đơn hàng của bạn xin bạn kí tên vào đây .
– Vâng
– Cảm ơn bạn đã dùng dịch vụ của chúng tôi.
Tôi ôm cái thùng to bự này vào trong , mở ra đúng như kí của tôi nói một bộ đồng phục, sách vở và thẻ Thông tin .
Thẻ thông tin dùng để xem số trận đấu và số điểm được nhận từ đánh trận , số điểm này được xem là để đo cấp bậc và Linh Vật được đăng kí .
sơ cấp lên trung cấp là số trận đấu 100 và điểm 200.000
trung cấp lên cao cấp là số trận đấu 100.000 và điểm 900.000~1.000.000
nếu bạn chiến đấu một người nào đó được đấu trường Lex xác nhận , bạn chiến đấu với người kia chiến thắng thì phải chờ một tuần lại mới đấu được . Mỗi lần lên cấp bậc bạn tới tòa nhà Thập Tọa để nhận quà phần thưởng khích lệ .
Tôi coi cái Thông tin thật ai số trận đấu của tầm 300 trận và số điểm tầm 800.000 Linh Vật :???. Từ ngày tôi làm Tọa nhất tôi chưa coi lại thẻ Thông Tin đúng là …..
tôi lấy 1 giọt máu của mình bỏ vào thẻ giả nó sáng lên bây giờ nó đã xác nhận .Nhìn vào cái giả coi thử tất cả đều về bằng 0 Linh Vật : Tên :Beishi ( Tộc: Chim),
Không nói gì nhiều tôi đi ngủ đã .
————————————————-
Sáng hôm sau tại lớp 1-1
Giới thiệu với các em , có một bạn chuyển vào lớp chúng ta …. Vào đi em.
-Vâng.
Cả lớp đều nhìn tôi trong ánh mắt tò mò . Đừng hi vọng vào tôi ngoại hình tôi tất cả đều bình thường thôi mà . ( Tg :Bình thường cái con khỉ )
– Mình là Keitai Natsume rất vui được gặp.
– Hey .. hey mình có một câu hỏi ?
Một thanh niên tóc vàng nhôi nhao giống như hắn là một kẻ hài vậy.
– Gì vậy bạn ?
– Số trận mà số điểm của bạn là bao nhiêu vậy ?
Cái thẻ thật cậu bỏ trong cặp nếu đem ra thì phiền phức lắm nên cậu đem cái giả cho mọi người thấy.
– Tất cả đều bằng 0 .
Bỗng một trận cười thật to .
– Bạn là thằng con nít à , lớn to đầu rồi mà không có số điểm nào haha….. Một thằng yếu vào lớp mạnh nhất học viện có nhầm không vậy ……. Cái này phải báo lại hiệu trưởng cho rồi.
Một trận cười to lớn sáng sớm mệt rồi đây.
– Các em yên lặng , em ngồi cuối lớp đấy .
Tôi đi xuống , các ánh mắt khinh thường kèm theo điệu cười nhạo nếu . Trong lòng người bắt đầu có cảm giác ức chế trong người rồi .
Sau khi hết tiết 1 thì mấy thằng chạy lại lần gần rồi khoe khoang các thứ linh kiện nè, linh vật nè . Rồi có một đứa hỏi tôi solo không rồi nói lại mi yếu quá sợ linh vật của tôi bị thương . Cứ xem tôi như đống rác vậy . ( Đem Thánh thú ra cho tụi nó bớt khoe lại. )
– Mời em Keitai Natsume đến phòng hiệu trưởng .
Cậu đứng lên và để tới phòng hiệu trưởng . Cả đám ngồi phía sau này lại nói tiếp .
cậu tớ phòng hiệu trưởng thì thấy Yui-neechan đang đứng nói chuyện với hiệu trưởng .
Hiệu trưởng 1 người trẻ , tóc vàng óng ngoại hình thì cân đối trong rất mê ly nhìn vào là muốn đớm ngay . Nhưng cậu không thích lái máy bay nên bỏ qua .
– Đây là người cậu giới thiệu hả Yui- Chan trông nó rất yếu ớt đấy ?
– …. ( Yui-nee chan không nói một tiếng)
– Nè cậu lạnh lùng quá đấy trả lời đi tại sao cậu mời thằng này vào trường của tôi vậy ?
– …. ( cô lại không trả lời vì mặt cô đang tới nhợt đi vì trước kia cô hứa không được gọi cậu Tọa nhất khi đang có người xung quanh )
– Thưa cô hiệu trưởng gọi em có chuyện gì vậy ạ.
– Khi cô chủ nhiệm lớp nói tôi cậu không có điểm gì về thiên tài nên tôi muốn cậu ra khỏi trường .
– Adeline-san đừng dại dột.
– Chuyện gì mà mặt cậu hốt hoảng vậy, tớ tưởng cậu mời 1 người thiên tài nào đấy ai ngờ cậu lại mời một thằng phế vật như thế này đây. * Cô ấy đang chỉ về phía cậu*
– Nè hiệu trưởng có thể dừng nói xấu tôi được không ?
Cậu nhìn thấy khuôn mặt giận dữ của cô hiệu trưởng .
– Cậu chỉ là một thằng bình dân mà đòi lên mặt với tôi, đáng lẽ không nên chấp nhận cậu vào trường này , cậu là người được Yui giới thiệu nên tôi cho cậu vào trường .Đúng là một sai lầm của tôi mà .
Những lời nói của Hiệu trưởng đã làm cho cậu sôi máu lên và……
(to be continued)
_———————–
Hiện tại mình viết rất tệ nên các bác thông cảm
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!