Triệu hồi sư ở Tokyo
Chap 4 : Coi tôi là phế vật à (2 )
Tôi nhìn mặt con đà bà hỗn láo này trong mặt rất hớt hoãn thở không ra hơi , để chứng tỏ thêm một chút tôi hỏi thư kí.
– Yui-nee , tại sao một người khinh thường dân bình thường coi trọng quý tộc lại làm chỗ hiệu trưởng trường này vậy ? . Cậu đang nhìn chằm chằm vào người Yui đợi lời giải thích .
– Dạ , vì Adeline là một người có nhiều danh dự trong trận chiến của giải trên các quốc tế và kèm theo đó cô ấy Triệu hồi sư cao cấp ở mức tuổi rất trẻ , một điều nữa Adeline là cháu ngoại của Tứ Toạ .
Tôi hơi bị bất ngờ đấy khi nghe con đàn bà này là cháu của Tứ Toạ , nói về Tứ Toạ thì ông ấy rất khinh thường người dân cứ nói thì ông cứ khoe tài của . Một kẻ như vậy không đáng ngồi cái ghế Tứ Tọa .
– Hửm cháu của lão già thích khoe tài hả , ( Trong lúc đó tôi bật dấu ấn Khế Ước của mình ) có lẽ nên dạy ông ta một bài học mới được.
Không khí xung quanh bắt đầu ngừng lại đem lại một cảm giác không đứng không yên ngồi không nổi .
– Cấp bậc Thánh ….. Tôi… xin lỗi ngài…
Khi Adeline nhìn vào tôi thì sau lưng xuất hiện 4 ảnh hồn cấp độ Thánh đang nhìn về hướng của Adeline nên làm cho phát sợ .
– Tôi không thể dừng lại khi một kẻ dám khinh thường tôi đến như vậy.
– Xin lỗi ngài thực sự xin lỗi ngài .
Thân hình vẻ đẹp đang rung rẩy vẫn xin tha lỗi , cái tội khinh thường có ngày lên gặp ông bà .
– Được rồi tạm thời bỏ qua , hiện tại tôi đang rất bực mấy kẻ trong lớp 1-1 đấy . Có thể hiệu trưởng đây ra nói giúp vài câu không ?
Vừa nói vừa lườm thật sự tôi chưa bỏ qua mới thô tục câu kia đâu .
– Dạ, vâng thưa ngài Toạ nhất .
– Á đúng rồi hiện tại hiệu trưởng đây có thể giữ bí mật về thân thế của tôi không , nếu không được thì tôi đây sẵn lòng giúp một tay diệt trừ gia tộc để giúp dân nữa chớ.
– Như ý ngài tôi sẽ bí mật về danh tính của ngài .
Lại là khuôn mặt rung sợ này nhìn mà thấy nản . Tôi bắt đầu về lớp trong khi đó.
– Nè Yui-chan tại sao cậu không nói về tớ chuyện này.
– Tớ không thể nói được vì tớ giữ lời hứa với Tọa Nhất.
– Vậy sao , cảm giác khi gặp người mạnh nhất lại đem cảm giác sợ hãi này.
– Ukm.. Âm thanh trong phòng yên tĩnh lại khi thấy những gì mình chứng kiến.
——————————-
Tôi bắt đầu vào lớp thì cũng tiếp tục ồn ào như cái chợ.
– Cái thằng phế vật mới chuyển chắc bị hiệu trưởng ….. Tội cho một kẻ phế vật ….. Sợ thì thế thôi haha…
– Alo Alo.
Đó là âm thanh từ phía trên loa tường ngay bảng viết .
– Về sự việc về em Natsume là một trường hợp đặc biệt nên cậu ấy có thể học ở lớp không thể đổi lớp được .
– Cái gì thật sao ….
Đó là tiếng cùng thanh lên trong lớp vì hiệu trưởng đã cho cậu học ngay lớp thiên tài được mọi người biết đến. Nói về lớp thiên tài thì còn các đàn anh chị năm 2 và năm 3 vô cùng mạnh được biết đến bảng Thông Số Hạng Cấp do trường thiết lập . Nói đến trường thì ở đây tên trường này có tên Shogakkin ( Sứ học đô ) còn 4 trường khác nữa ngay trên nước nhật bản này .
Phía trước cánh cửa phòng học một người phụ nữ đang cầm trên tay những cuốn sách đó chính là giáo viên .
– Cả lớp đứng .
Đó tiếng hô vang lên chính là lớp trưởng của lớp .
– Mời các em ngồi xuống , bây giờ chúng ta học về lịch sử .
– Các em đều biết các linh vật đều đến từ một không gian khác được gọi là ” Cổng ” , chúng xuất hiện 100 năm trước khi đó có 1 Linh vật tất công con người mọi người thường gọi là Linh Dị . Chúng tấn công con người rồi , từ trong ” Cổng ” xuất hiện 1 người thiếu niên trên tay khế ước cấp bậc Thánh đó là Hiền Nhân Triệu Hồi Sư . Con thú giao ước với cậu đó là một con rồng màu trắng xoá tuyệt đẹp 2 vật này giao tranh cực độ bây giờ chúng ta mới được cuộc sống này đây và nhận được Linh Vật làm thú khế ước cho chúng ta nữa,
Một bài diễn thuyết thiệt dài của bà cô giáo thiệt dài làm cho tôi muốn buồn ngủ quá .
(Reng….)
Tiếng chuông trường bắt đầu rung lên tiết tiếp theo chính là luyện tập , các học sinh bắt đầu ra sân thay đồ thể dục để không bị bẩn đồng phục.
Khi ra sân tập thì lớp chúng tôi học cùng lớp với 1-4 . Thấy lớp 1-1 thì cả lớp 1-4 đều sợ không nói một tiếng nào cả .
– Nào nào …tiết học hôm nay chúng ta là giao lưu học hỏi kinh nghiệm triệu hồi sư bây giờ ai lên trước nào.
Các học sinh lớp tôi đều nhìn về phía tôi , chính xác bọn này đã chọn tôi làm trò cười gì đó rồi đây.
– Thầy bọn em có học sinh mới chuyển tới muốn học hỏi kinh nghiệm chiến đấu kìa thầy. * Cái thằng tóc vàng hồi sáng lại mở miệng trước.*
– Đâu , vậy mời em lên đây .
Tôi nghĩ mấy cái chuyện này cũng bình thường thôi , nếu có ngày mà thằng tóc vàng láo cá kia chọc phá tôi thêm lần nữa thì đừng trách ta đây độc ác.
– Vâng .
– Lớp 1-4 có ai không ?
– Em lên cho thầy.
Một cô gái trong có vẻ khá u ám kèm theo y thế cao thượng nhưng thực lực nói chung đứng đầu lớp đấy nghe giọng nói như thế này đủ biết rồi.
– Vậy trận đấu tập đầu tiên bắt đầu .
– Tôi sẽ không bao giờ thua những kẻ kiêu ngạo như mày.*Tôi nhìn cô gái nét mặt trong rất tự tin này sẽ như thế nào tôi làm…..*
– Cố lên đừng mất mặt lớp chúng ta như thế đấy , thằng phế vật .
– Hả ? * Nét mặt tự tin bây giờ lại khuôn mặt bất ngờ *
– Ê này , mặt cô bây giờ hơi thay đổi nhiều đấy có muốn đánh không hả.
– Thật nhục nhã khi làm trận đầu tiên với phế vật , nhưng ta sẽ đánh bại mày xuất hiện đi …..
—————————————-
(to be continued )
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!