Triệu hồi sư ở Tokyo
Chap 6 : Công chúa Alicia ư , để tôi nhớ .
Chuyện này mệt rồi đây , khi buổi tập luyện thì Adeline đang ở trước phòng thay đồ .
– Có chuyện gì mà đứng đó chờ ta thế ?
– Ngài toạ nhất , xin ngài …
Chưa kịp nói hết câu tôi lấy tay che miệng lại.
– Cô hứa với tôi điều gì mà bây giờ cô làm ngược lại vậy .
– Thế tôi gọi ngài là gì .?
– Gọi bằng họ ta đi .
– Vâng , Natsume- sama*.
– Bỏ -sama đi cho ta .
– Thế gọi tên ngài là Natsume-kun phải không ạ.
– Ờ thế đi , mà kiếm tôi có chuyện gì .
– Ngài có thể cho tôi biết làm thế nào mà đệ nhất công chúa Lucia ở vương quốc Anh lại đi qua đây không .
Khi Adeline nói tên kia tôi giật mình , thật sự đệ nhất công chúa ở vương quốc Anh là đệ tử của tôi . Năm trước tôi đi tới vương quốc Anh để gặp người cai trị vương quốc bàn một số việc , lúc đó tôi đeo một chiếc mặt nạ Vĩ Hồ nên mọi người đều không thấy mặt tôi . Lúc bàn việc xong thì ra ngoài khu vườn của vương quốc hóng mát thì gặp đệ nhất công chúa đang ngồi thờ ơ nhìn lên bầu trời đang suy ngẫm .
Tôi thấy công chúa đang thờ ơ thôi mà mà khuôn mặt xinh đẹp trắng trẻo mái tóc vàng dài mượt . Tôi lại nói chuyện cô công chúa này cứ nói chuyện không hiểu tại sao trời đã tối . Sáng hôm sau cứ như vậy nói chuyện và cô công chúa chuyển chủ đề và muốn trở thành triệu hồi sư giúp nước cho cô . Công chúa nói xong tôi nghĩ dùng mắt Bạch Hổ kiểm tra nói dối có thể lừa tôi không , khi kiểm tra xong thì cô ấy rất thành thật tôi chấp nhận và dạy cô ấy ở mức trung thôi không thể dạy ở mức cao siêu được vì nếu dạy mức đó cô công chúa sẽ phản bội và giết tôi thôi .
Có thể nói tôi ở vương được 2 tháng , 2 thầy trò dạy rồi nói chuyện cứ mỗi ngày như vậy , có một buổi trúng ngay vào lúc tôi chuẩn bị đi về Nhật Bản công chúa học mệt hay sao mà ngủ tôi nghĩ chắc mệt . Nên lấy thờ cơ này đi về nước không gửi một lời tạm biệt .
Quay lại câu hỏi của Adeline tôi nghĩ chắc công chúa qua đây để chơi rồi sau đó về nước .
– Ta không biết , tôi nghĩ công chúa qua đây chơi thôi .
– Vậy ạ , cảm ơn ngài .
– Thôi cô tránh để tôi thay đồ , con gái gì mà đứng trước thay đồ nam không biết ngại à.
– Á tôi quên , chào Natsume-kun tôi đi .
– Ờ cô đi đi .
Trong khi đó cô rút ra từ trong bức thư có con dấu của hoàng gia Anh đúng chính xác là lá thư xin học vào học việc . ( Các bác có thể đoán ra rồi )
———
Tà chiều mặt trời bắt đầu lặn đi , tôi về hướng đường phòng trọ 020 của tôi thì gặp một nhóm người của lớp 1-4 . Chúng đang nhìn tôi với ánh mắt thù hận .
– Chính mày đã lăn nhục idol của ta hôm nay tụi ta muốn mày phải sống chết với bọn ta… Đúng một kẻ dám đánh idol của chúng ta không còn mặt mũi đi học nữa .
– Tụi bây nói nhảm cái gì thế .?
Chúng lại một lần nữa ánh mắt lửa hận của nó lại một lần nữa lên cơn .
Tôi nghĩ bọn chúng chán sống rồi . Khế ước Thánh bắt đầu hiện dần lên chỉ vào bọn chúng……
————–
Khu sân bay Tokyo .
Tại một cô gái mái tóc vàng đang cầm vali .
– Toạ nhất , em đến vì anh đây .
Cô con gái đang nhìn vào cái ảnh mà cô chụp cùng người con trai mà cô yêu và ánh mắt của cô đang hào hứng muốn gặp lại người muốn chặt vào người .
—————
Chap đã hoàn thành như đã hứa nhé Park Bo Gum .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!