Trịnh Nguyễn Tranh Hùng
Trấn áp tuyệt đối
Trấn áp tuyệt đối
Trấn Kinh Bắc. Bố Chính Sứ ty. Trong thư phòng Bố Chính Sứ Ngô Mạnh Đạt và Đốc đạo Kinh Bắc Trương Tuân, đang ngồi bàn luận. Trương Tuân nhìn Ngô Mạnh Đạt thẳng thắn nói:
– Ngô đại nhân, điện hạ thúc đẩy luật đất đai sửa đổi, cùng với pháp luật cư trú, thuế thương, quân quan và dân chúng từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đều thảo luận. chính sách này của điện hạ Khiến công thần, huân quý, quốc thích, hoàng thân, sĩ tộc, thế gia cùng dân đen tất cả đều phải đóng thuế, từ xưa chưa bao giờ có tiền lệ này, làm trái với quy tắc tô tông. Đại nhân ngài xem…
Ngô Mạnh Đạt im lặng không nói, tuy rằng thời gian qua hắn ngăn cản tân chính ở Kinh Bắc, nhưng tất cả cũng chỉ là kế hoãn binh để xem tình thế biến chuyển mà thôi, vừa hôm trước hắn nhận được tin, điện hạ đã nổi giận quyết định khai đạo. lại nhìn đến gương của Trân thủ An Quảng, hắn thực sự đã hơi sợ hãi
Thấy Ngô Mạnh Đạt không trả lời, Trương Tuân lại nói
– Trương gia ta phò tá họ Trịnh từ khi còn tranh chấp với Mạc Đăng Dung, có thể nói là công thần khai quốc, mặc dù con cháu chúng ta thua kém tổ tiên. Đến nay chỉ còn giữ được tước bá, nhưng không thể nhắm mắt làm ngơ nhìn Đại Việt lầm đường lạc lối, Ngô đại nhân, Trấn Thủ Kinh Bắc Nguyễn Khắc Tuân đã chạy theo Trịnh Tông lên Cao bình, ngài hiện giờ chính là thái sơn bắc đẩu ở kinh bắc, không phải ngài dẫn dắt chúng ta và hào môn Kinh bắc thì là ai?
Ngô Mạnh Đạt gõ tay xuống mặt bàn làm bằng gỗ lê quý hiến lạnh lùng nói:
– Trương tướng quân định tạo phản sao?
– đương nhiên không phải
Trương Tuân nghe vậy, có vẻ sợ hãi vội vã giải thích
– ngài là gia tộc lớn nhất nhì Kinh Bắc lại làm quan hai triều vua chúa, bản tướng cho là chúng ta nên khuyên giải điện hạ…
Trương Tuân còn chưa nói hết, Ngô Mạnh Đạt đã đập bàn quát lớn
– Trương tướng quân, lão phu hôm nay không ngại nói cho ngươi rõ. Chính sách mới của triều đình, chính là chiều hướng phát triển sau này của đại việt Nếu ai dám chống đối quá trình đo đạc ruộng đất, thu thuế thương nghiệp kê khai hộ khẩu, chính là kẻ thù của Kinh Bắc, của Đại Việt này, điện hạ đã lệnh cho Đinh Tĩnh Nhưỡng lĩnh hổ phù điều binh, quyền như tổng đốc rồi, Trương Tuân, ngươi tự mình thu xếp cho ổn thỏa.
– Ngô đại nhân, ngài….
Ngô Mạnh Đạt dịu giọng lại hạ lệnh:
– Trương tướng quân nể giao tình giữa hai chúng ta, bản quan khuyên ngươi đừng nên tham gia vào đám phản loạn kia, nếu ngươi vẫn chấp mê bất ngộ, bản quan e là sau này không có Trương gia nữa.
Trương Tuân kinh ngạc, đang định nói gì thì Ngô Mạnh Đạt đã phất tay
– Người đâu, tiễn khách
Trương Tuân là con nhà tướng quanh năm chỉ biết đánh đánh giết giết, sao có thể tinh tế như Ngô mạnh Đạt, hôm qua tay chân của lão ở Thăng Long đã báo về hắn đã nói với Ngô Mạnh Đạt rằng,
– Điện hạ đã quyết tâm thi hành chính sách mới rồi, lại cho Đinh Tích Nhưỡng đại quyền tổng đốc mười lăm trấn. ai dám chống đối quá trình đo đạc, nhất định là kẻ thù của họ Trịnh,
Đọc xong tin báo, mồ hôi của Ngô Mạnh Đạt đã tuôn ra như suối, điện hạ tuy ít tuổi, nhưng về đạ quyết đoán so với các vị tiên vương chỉ có hơn chứ không không kém,
Trước kia, họ Trịnh dựa vào thế gia, sĩ tộc, cùng với lính tam phủ mà có được thiên hạ, ngày nay Trịnh Cán dựa vào đâu mà lại dám trở mặt nhổ cỏ nhổ tận gốc!
Trịnh Cán dựa vào đâu, thì Ngô mạnh đạt không biết, người của hắn cũng không biết, Nhưng hắn biết chắc một điều, Nội Các mới hoàn toàn ủng hộ Trịnh Cán, trong triều Trịnh Cán lại bày ra thủ đoạn chính trị hết sức cao siêu, chỉ chớp mặt đã giết sạch hơn năm mươi nhà Hoàng thân huân quý, ngũ quân phủ cho phép Trịnh Cán nắm toàn bộ binh quyền, lại có Hoàng Đình Bảo, Nguyễn Hữu Chỉnh trấn thủ. địa vị và vương quyền của Trịnh Cán đã vững như núi thái sơn
Sau một đêm suy nghĩ Ngô Mạnh Đạt nhận thấy rằng cho dù gom góp hết huân quý, thế gia Kinh Bắc lại cùng lắm chỉ làm cho Trịnh Cán bị một vết thương nhỏ, mà chẳng thể thay đổi được gì, . Một khi lọt vào cuộc tàn sát đẫm máu của Trịnh Cán.thì chỉ có một hậu quả là diệt tộc. Đinh Tích Nhưỡng không phải loại hữu danh vô thực,mà thực sự là loại người sát phạt quyết đoán. Thủy Quân Bắc Hà dưới tay lão có thể nói là bách chiến bách thắng.
Nhưng bảo Ngô Mạnh Đạt cứ thế mà thuận theo thì lại không thể được, đứngtrên lập trường là người đứng đầu họ ngô hắn phải suy nghĩ cho gia tộc,
Trịnh Cán muốn làm suy yếu thế lực thế, tầm ảnh hưởng của các đại gia tộc, thế phiết. Sau đó cũng cố vương quyền! nếu các dòng họ lớn không chống lại, mà để Trịnh Cán biến pháp thành công, sau này về mặt chính trị,bọn hộ hoàn toàn thất thế, cục diện bất lợi này đương nhiên Ngô Mạnh Đạt không muốn nhìn thấy, nếu họ ngô suy yếu trong tay lão, lão còn mặt mũi nào đi gặp liệt tổ liệt tông.
………………….,
Năm ngày sau
Trên địa phần Phủ Từ Sơn có một cánh đồng vô cùng rộng lớn ở huyện Quế Dương (1) đó chính là sản nghiệp của gia tộc họ Nguyễn Thanh, Nguyễn gia không những là danh gia vọng tộc đã nhiều đời mà gia chủ hiện tại Nguyễn Thanh Mại chính là mệnh quan ở Án Sát Sứ phủ. Dựa vào thế lực của gia tộc, lại thêm quyền thế của quan trường. Nguyễn Gia tại Quế Dương, và võ giàng chính là cự phú tích góp được không ít điền sản, tài vật
Tuy nhiên ngày hôm nay, Nguyễn gia lại gặp phải phiền toái lớn, Tổng Đốc Tứ Trấn kiêm đốc xuất tân chính, Long Hổ Tướng Quân, Vũ Quốc Công Đinh Tích Nhưỡng đang đứng ở trước đại môn, theo sau là một lượng lớn binh sĩ được trang bị tận răng giáp trụ sáng ngời.
Mấy hôm trước, huyện lệnh Quế Dương dẫn người tới đo đạc giao đất, thống kê nhân khẩu. khi đo đạc đến đất ruộng đất của thì không vấn đề gì, nhưng khi vị huyện lệnh này đòi hắn phải đưa sổ đinh của gia tộc ra để kiểm tra thì lập tức bị gia nô của nguyễn phủ đánh cho vị Huyện lệnh nãy gãy bảy tám cái răng, rồi ném ra ngoài cửa.vị huyện lệnh này, lập tức bẩm báo lên Đinh Tích Nhưỡng, cho nên hôm nay lão đến đây chính là thực hiện chính sách của Trịnh Cán, cần bắt thì bắt, cần giết thì giết, quyết không được để tân chính bị cản trở. Trước cửa nguyễn phủ, hơn năm trăm tên gia nô tay cầm cung tên thô sơ và đao ngắn, đang căng thẳng nhìn xuống Đinh Tích Nhưỡng, hai trăm thân binh của Trương Tuân không ngừng đốc thúc đám gia nô giữ vững trận cước
Đinh Tích Nhưỡng lạnh lùng chỉ lên quát
– Nguyễn Thanh Mại, mau hạ lệnh cho người của ngươi buông binh khí xuống. điện hạ nói rồi, ai biết phải quay đầu vẫn được tha thứ, bằng không, bản Tướng Quân không ngại chém đầu ngươi xuống đất
Nghe Đinh Tích Nhưỡng nói vậy, Nhưng Nguyễn Thanh Mại không sợ, hôm trước Trương Tuân đã họp bọn họ lại đề ra kế sách, cần biết rằng danh gia vọng tộc quyết không thể so sánh cùng dân đen. Trịnh Cán muốn biến pháp chẳng lẽ giết sạch tất cả các gia tộc hay sao
Hơn nữa, một khi đo đạc ruông đất bắt đầu, sản nghiệp của đám hào môn này chí ít cũng giảm đi sáu bảy phần. vì vậy nói thế nào bọn chúng cũng quyết không đồng ý.
Núp trong đám gia nô, Nguyễn Thanh Mại nói lớn:
– Quốc Công Gia, từ xưa đến nay, công huân, thế tộc đều không phải nộp thuế , điện hạ bị đám gian thần che mắt, bản quan không phục, dựa vào đâu mà lại đánh đồng chúng ta với lũ dân đen
– Ngu xuẩn
trên mặt Đinh Tích Nhưỡng hiện lên một tia sát khí, lão không nhanh không chậm trả lời:
– Dựa vào cái gì ư, dựa vào thanh kiếm của ta là đủ.
Lão giơ thanh kiếm chỉ lên trời rồi hung hăng chém xuống:
– Giết!
Gần một ngàn quân Trịnh giống như bầy lang sói đánh về phía hơn bốn trăm người Nguyễn Phủ. Chưa quá thời gian ăn hết một bữa cơm. Trước đại môn vang lên những tiếng kêu thảm thiết, hơn một nửa đám gia nô và thân binh của nguyễn thanh mại đã đầu một nơi mình một nẻo.
Trong khoảng thời gian ngăn sau đó trước đại môn của Nguyễn Phủ đã treo mấy trăm cái đầu người, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất. mùi máu tanh bay lên nồng nặc
Tin tức Nguyễn gia bị diệt môn, khiến cho bách tính hân hoan vui vẻ còn đám sĩ tộc, danh môn thì sợ hãi đến ăn ngủ không yên
Đinh Tích Nhưỡng lập tức được đám này gọi là Hung Thần Ác Sát, đầu trâu mặt ngựa giết người không chớp mắt, gần năm trăm mạng,lão nói giết là giết, hơn nữa lại còn chặt đầu tất cả thị chúng, quả thật là bàn tay sắt
Án Sát Sứ Ngô Mạnh Đạt nhận được hung tin thì sợ hãi đến mặt trắng bệch. Nhưng rất nhanh lão đã lấy lại vẻ vững chắc của một vị gia chủ thường ngày, lão lập tức gọi một tên gia đinh vào rồi quát lớn:
– Mau,. Mời trương tuân đến đây, bản quan có việc gấp
………..
(1)Quế Dương là một huyện cũ của Việt Nam, nay là một phần huyện Quế Võ, tỉnh Bắc Ninh, Quế Võ là hợp từ hai huyện Quế Dương và Võ Giàng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!