Trọng Sinh Theo Đuổi Hạnh Phúc
Chương 33
Tác giả: Trang Mun
——————————————–
Hàn Phong dừng xe trước cổng trường. Anh mang đồ giúp cô lên phòng kí túc xá.
Diệp Vy vào phòng, lúc này trong phòng không có ai. Cô đặt đồ của mình lên chiếc giường còn trống trong phòng.
Hàn Phong đứng ngoài cửa đợi cô. Bỗng điện thoại anh để trong túi quần reo lên.
“Alo” Hàn Phong nghe máy.
“Tổng giám đốc, 2h chiều nay sẽ có cuộc họp với đối tác bên Pháp” Thư ký của anh, Vũ Yến Linh báo cáo công việc.
“Tôi biết rồi” Hàn Phong thấy Diệp Vy bước ra, anh cúp máy.
“Đói chưa?” Hàn Phong vuốt tóc cô, ôn nhu hỏi
Diệp Vy gật đầu.
Hàn Phong cười khẽ. Anh hôn nhẹ lên môi cô: “Vậy đi thôi” Hàn Phong nắm tay cô bước đi trong trường. Hàn Phong cảm thấy không có lúc nào khiến anh cảm thấy bình yên như lúc này. Anh ước có thể cầm tay cô như vậy cả đời.
Diệp Vy nghĩ anh sẽ đưa cô đến một nhà hàng nào đó nhưng không ngờ Hàn Phong lại lái xe đến siêu thị.
Nhìn người đàn ông đang nghiêm túc lựa rau, Diệp Vy bỗng cảm thấy mình không có ưu điểm gì hết, sao anh lại thích cô được nhỉ?
Hàn Phong bỏ mớ rau xanh tươi vào xe đẩy. Anh một tay đẩy xe một tay vẫn nắm chặt lấy tay cô.
Hàn Phong quay đầu lại nhìn cô: “Muốn ăn gì?”
Diệp Vy nhìn đủ các loại thịt trước mắt, trong đầu cô hiện lên rất nhiều món ăn: “Sườn xào chua ngọt, gà tẩm mật ong, nấm xào thịt…” Diệp Vy bỗng ngậm miệng. Anh có cho là cô tham ăn không.
Nhìn vẻ mặt đáng yêu của cô, anh không kìm lòng được mà hôn lên đôi môi đỏ mọng kia.
Diệp Vy trừng mắt. Cô đỏ mặt nhìn xung quanh, thấy không có ai nhìn về phía này thì mới thở phào nhẹ nhõm.
“Anh đàng hoàng chút cho em” Diệp Vy quát khẽ.
Hàn Phong mỉm cười đầy sủng ái. Anh chọn những miếng thịt về nấu về nấu những món mà cô gái của anh vừa nói.
Có một đôi vợ chồng trẻ cũng đang chọn thịt. Cô gái thấy vẻ thành thạo của Hàn Phong mà cảm thấy ngưỡng mộ: “Cô thật may mắn, có chồng vừa đẹp trai lại vừa biết nấu ăn” Rồi cô gái quay sang chồng mình “Ai như anh, chẳng biết giúp vợ được việc gì”
Anh chồng không biết nói gì, im lặng mà ngậm miệng.
Diệp Vy khuôn mặt lại đỏ lên. Cô lảng tránh ánh mắt như cười như không của anh.
…
Mua đồ xong Hàn Phong dẫn Diệp Vy về căn hộ của mình. Anh thường ở đây hơn là ở nhà chính.
Diệp Vy bước vào, căn hộ này nằm trong khu đất đắt nhất thành phố, nên bên trong vô cùng sang trọng.
Hàn Phong đặt đồ ăn vào phòng bếp. Anh lấy gói đồ ăn vặt trong túi mang ra phòng khách.
Hàn Phong đặt lên bàn, nói với Diệp Vy đang đánh giá xung quanh: “Em ngồi đây đợi anh một lát, cơm sẽ xong ngay”
Diệp Vy vội buông món đồ trên tay xuống: “Để em giúp anh” Nói rồi cô chạy vào phòng bếp.
Hàn Phong thấy vậy cũng không ngăn cản.
Diệp Vy nhìn những thức ăn trên bàn mà cảm thấy hoang mang. Cô nên làm gì?
Diệp Vy đưa mắt nhìn Hàn Phong như muốn nói: Mau giao việc cho em đi.
Hàn Phong bật cười. Anh vừa lấy những thức ăn trong túi ra vừa nói: “Em giửa rau giúp anh.”
Diệp Vy nghe vậy vội lấy rau ra rửa.
Khung cảnh ấm áp như một gia đình này khiến Hàn Phong có chút si mê. Anh nhìn Diệp Vy đang chăm chú công việc của mình mà cảm thấy vui vẻ. Đời này ai cũng đừng mong cướp cô khỏi tay anh.
Một lúc sau Diệp Vy ngửi mùi thơm ngào ngạt mà cảm thấy bụng cồn cào. Nhìn những món ăn đầy đủ sắc hương trước mắt, cô càng cảm thấy mình không xứng với anh.
“Không đói à? Mau ngồi xuống ăn đi” Hàn Phong xếp bát lên bàn, thấy Diệp Vy vẫn đứng nhìn chằm chằm vào bàn thức ăn thì lên tiếng nhắc nhở.
Diệp Vy nghe vậy ngồi xuống. Cô múc cơm vào bát rồi đưa cho Hàn Phong.
Hàn Phong mỉm cười nhận lấy. Anh làm như vô tình mà lướt qua tay cô.
Diệp Vy cảm thấy bất lực. Cô nhận thấy Hàn Phong rất thích thân cận với cô, thỉnh thoảng anh làm ra những hành động khiến cô đỏ mặt.
Diệp Vy gắp một miếng sườn xào chua ngọt bỏ vào miệng, ngon đến nỗi khiến cô muốn nuốt luôn cả lưỡi.
Cô nhìn anh, ánh mắt đầy sùng bái: “Không ngờ anh nấu ăn ngon đến vậy!” Diệp Vy cảm thán.
Hàn Phong gắp cho cô một miếng thịt gà: “Ngon thì ăn nhiều vào” Hàn Phong nhìn thân hình gầy yếu của cô mà cảm thấy đau lòng.
“Anh cũng ăn đi” Diệp Vy cũng gắp lại cho anh.
Hàn Phong mỉm cười, anh ăn hết thức ăn mà cô gắp cho mình.
Sau khi ăn xong Diệp Vy ngồi ôm cái bụng tròn vo của mình. Cô nhìn vào phòng bếp, Hàn Phong đang rửa bát, cô cảm thấy mình không biết đã làm điều gì mà có thể gặp được người đàn ông tốt như anh.
Hàn Phong khẽ cúi đầu. Anh cảm nhận được ánh mắt cô đang nhìn mình. Anh đã cố gắng làm mọi thứ để khiến cô không thể rời xa mình. Có lẽ mọi thứ lúc này đều theo ý anh.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!