Trò Chơi Công Lược Toàn Năng
Chương 14
Chương 14:
Mấy ngày sau, đoàn phim Trường Hà Lạc Nguyệt thực hiện nghi thức khởi động máy, nam nữ chính cùng các nhân vật quan trọng đều tới.
Nam chính Cận Vũ hai năm trước dựa vào bộ phim điện ảnh Sơn Trà Viên mà lấy được cúp ảnh đế, fan trên weibo hơn 80 triệu người, có thể nói là người có lưu lượng bậc nhất, cũng là nghệ nhân hot nhất của tập đoàn Giang thị, mà nữ chính Phùng Nhã Đình tuy không nổi tiếng bằng Cận Vũ nhưng cũng là tiểu hoa đán lưu lượng rất khá, có nhân khí của hai người đã bảo đảm được rating người xem.
Quá nổi tiếng thì không khỏi có người vây quanh, bên cạnh hai người thỉnh thoảng có người giả mạo làm người quen, đặc biệt là tiểu minh tinh hạng thấp.
Ứng phó xong người thứ n tới bắt quàng làm họ, Phùng Nhã Đình lấy quạt nhỏ ra lập tức trở mặt, nụ cười trên khóe môi xụ xuống, nghiêng người nhìn Cận Vũ nói: “Anh Vũ, anh nói những người này thấy mệt không? Chào hỏi một lần là được rồi, còn có người tới tới lui lui hỏi này hỏi nọ, khiến miệng em cười muốn cứng luôn rồi.”
Phùng Nhã Đình năm nay mới hai mươi tuổi, vẻ ngoài nhí nhảnh đáng yêu, vừa có thể diễn xuất vừa có khả năng nhảy, fan không ngừng tăng lên, người gặp người thích, bảng xếp hạng nhân khí của tiểu hoa đán cũng xếp hạng nhất.
Cận Vũ lớn hơn mười một tuổi, hai người cùng chung một công ty, quan hệ coi như không tệ, lúc Phùng Nhã Đình mới vừa vào công ty, công ty vì muốn hâm nóng độ nổi tiếng cho cô còn định để cho hai người tung tin CP.
Nghe cô oán giận, Cận Vũ cười ôn hòa: “Ngày đầu tiên nên khó tránh khỏi, qua mấy ngày là được rồi.”
Mặc dù đang nói chuyện với Phùng Nhã Đình nhưng ánh mắt của anh lại đặt ở trên người ở đằng xa.
Cận Vũ xuất đạo sớm, mười tám tuổi đã ký hợp đồng, đã hợp tác với Chu Tấn mấy lần nên biết yêu cầu của ông khi làm người sản xuất cao như thế nào, khi biết anh em họ Liễu dùng người mới để diễn, nói không kinh sợ là không thể.
Người tên là Khương Ly rốt cuộc có điểm nào hơn người?
Phùng Nhã Đình chú ý tới ánh mắt của anh nên nhìn theo thấy Khương Ly đang ngồi cùng một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi tán gẫu. Thiếu niên là cháu trai nhà sản xuất cô đã gặp qua rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy Khương Ly.
Cô tò mò giống như nhiều người khác nên nhìn thêm mấy lần: “Người kia chính là Khương Ly diễn vai anh Bạch Trúc sao?”
Trong cốt truyện, nữ chính là con gái của sư phụ nam chính và Liễu Bạch Trúc, ba người thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên nên nữ chính có không ít cảnh diễn với Liễu Bạch Trúc.
Phùng Nhã Đình từ tin tức trên weibo mới biết được nhân vật này là ai diễn, tuy không quen biết Khương Ly nhưng thân là một đứa nhan khống thì chuyện này không ảnh hưởng tới việc cô thưởng thức vẻ đẹp của Khương Ly.
Anh đẹp trai thế này chính là báu vật trời cho đó.
Đoàn phim vẫn chưa tới hết, nghi thức còn chưa bắt đầu, Phùng Nhã Đình suy nghĩ một chút rồi đứng lên, hỏi Cận Vũ: “Em tới đó chào hỏi một chút, anh Vũ có đi cùng không?”
Chào hỏi gì đó nhất định là giả, tới xem mặt mới là thật đi.
Có thể từ tay Chu Tấn lấy được vai diễn chắc chắn có chỗ hơn người, Cận Vũ đang nhàn rỗi nên nói: “Được thôi, để đi… Từ từ, cậu ấy đang tới đây.”
Lúc trước, Phùng Đông có nhắc nhở Khương Ly tới chào hỏi bọn Cận Vũ. Khương Ly là một người mới, tuy không biết kim chủ là ai nhưng vẫn phải giữ lễ phép với tiền bối, đặc biệt là anh chị chung công ty.
Kỳ thực không cần anh ấy nhắc, Khương Ly cũng có tính toán này. Cậu đóng vai Liễu Bạch Trúc nên có nhiều cảnh diễn cùng với Cận Vũ với Phùng Nhã Đình, vì cùng làm việc nên cậu phải đi chào hỏi. Chỉ là ban nãy bên cạnh hai người có quá nhiều vây quanh, cậu không muốn tham gia náo nhiệt nên chưa đi qua.
Thấy bên cạnh hai người không còn ai nữa nên cậu đứng dậy đi về phía hai người.
Thấy cậu đi tới, Phùng Nhã Đình thu hồi dáng vẻ lười biếng mà ngồi nghiêm chỉnh lại, trên miệng mang theo nụ cười chuẩn tiểu tiên nữ, nhỏ giọng hỏi trợ lý bên cạnh: “Mau nhìn giúp chị xem lớp make up có bị trôi không? Son môi có tróc ra không? Tóc có bị loạn không?”
Trợ lý đã quen từ lâu nên trả lời nhanh chóng: “Trang điểm rất đẹp, là mỹ nhân đẹp nhất thế giới. Chị Đình cứ yên tâm.”
“Yêu em!” Tay Phùng Nhã Đình giấu ở dưới áo bào rộng vỗ tay trợ lý một cái.
Cận Vũ ở bên cạnh bật cười lắc đầu, tầm mắt rơi xuống trên người Khương Ly càng lúc càng tới gần.
Sau nghi thức khởi động máy là cảnh quay đầu tiên giữa nam chính Mộ Dung và Liễu Bạch Trúc ở giữa núi rừng đấu kiếm nên hiện giờ tạo hình của Khương Ly là Liễu Bạch Trúc.
Cậu thân mặc y phục trắng, mái tóc dài màu đen được cột lên cao, bên hông treo chiếc ngọc bội màu xanh biếc, theo động tác của cậu mà nhẹ lay động, tướng mạo xuất chúng, khí chất xuất trần.
Thấy cậu đi tới gần, càng nhìn rõ được ngũ quan, Phùng Nhã Đình không nhịn được mà thốt lên: “Má ơi, đẹp trai quá đê!”
Cận Vũ: “…”
Trợ lý: “…”
Khương Ly đi tới trước mặt hai người, Phùng Đông cũng ở cạnh cậu, anh coi như là người đại diện lâu năm vẫn luôn làm việc cho tập đoàn Giang thị, mặc dù bây giờ thanh danh cùng tài nguyên không thể so sánh với trước kia nhưng tư lịch vẫn đặt ở đó, Cận Vũ khi mới vào còn được anh mấy lần chăm sóc nên mở miệng trước gọi anh: “Anh Phùng.”
Phùng Nhã Đình cũng gọi một tiếng.
Tài nguyên mấy năm qua của Phùng Đông có chút thiếu thốn, ưu thế duy nhất chính là kinh nghiệm nhiều năm, trước mắt đều là cây hái ra tiền của công ty lại chủ động chào hỏi khiến anh có chút thụ sủng nhược kinh, nói câu “Gọi tôi là lão Phùng đi” rồi giới thiệu song phương.
Kiếp trước Khương Ly ở giới giải trí địa vị so với Cận Vũ hiện giờ chỉ có hơn chứ không kém, nhưng đó đã là quá khứ rồi, giờ cậu là một người mới, cậu lễ phép hỏi thăm hai người.
“Anh Vũ, chị Đình, em là Khương Ly, đóng vai Liễu Bạch Trúc và Liễu Truyền Đăng. Mong hai anh chị chỉ dạy nhiều hơn.”
Thái độ của cậu khiêm tốn lễ độ, không tỏ vẻ thân thiết nịnh nọt, khiến cho người ta có cảm giác khéo léo, sinh ra hảo cảm.
Cận Vũ âm thầm đánh giá Khương Ly.
Khi nhìn thấy poster, ngoại trừ thấy bất ngờ vì vai diễn thuộc về người mới, anh còn cảm thấy ngạc nhiên là vì người này quá đẹp, khuôn mặt này, đôi mắt này, sống mũi này, mỗi bộ phận đều rất hòa hợp, thiếu một cũng không được.
Ở trong giới giải trí anh đã thấy nhiều poster được photoshop rồi, cứ tưởng Khương Ly ít nhiều là dựa vào bảy phần vẻ bề ngoài, ba phần chỉnh sửa, không ngờ tới hôm nay thấy người mới biết được cái gọi là “360 độ không góc chết” là gì.
Ảnh chụp đã đẹp rồi, tại sao lại có người toát ra được thần thái như tiên nhân thế? Vừa nãy nhìn cậu ung dung đi tới lại thật sự có cảm giác Liễu Bạch Trúc ôn nhuận xuất trần đang xuất hiện ở trước mắt.
Cận Vũ mỉm cười, đưa tay với Khương Ly.
“Xin chào, tôi là Cận Vũ. Mong được chỉ giáo.”
Khi bọn họ đang nói chuyện, Chu Tấn có việc tới trễ cũng tới rồi, mọi người dồn dập tiến lên chào hỏi.
Khương Ly cũng ở trong đó, không biết có phải ảo giác hay không mà cậu cảm thấy được một nam nhân trung niên đứng bên cạnh Chu Tấn luôn nhìn cậu với ánh mắt kỳ quái, mang theo ý tứ không nói rõ được khiến người không thoải mái, giống như bị thứ gì đó theo dõi, tầm mắt đối phương vẫn luôn dừng ở trên người mình, mỗi khi quay sang nhìn thì đối phương dời mắt đi.
Khương Ly chắc chắn là mình không quen người này, ở trong ký ức của nguyên thân cũng không có ấn tượng, trong lúc cậu đang nghi hoặc thì đột nhiên nghe thấy người bên kia gọi một tiếng: “Phó đạo diễn Giang.”
“…”
Khương Ly mới phản ứng lại, mặt xám ngoét nhìn nam nhân đầu hói láng bóng, một thân đầy thịt mỡ bỗng nhiên hiểu được tại sao lúc trước khi Giang Trạm biết người mình muốn giao dịch là phó đạo diễn thì biểu tình lại khó nói như vậy, phỏng chừng ở trong lòng đang hoài nghi mắt mình có bị mù không!
Thấy đối phương mập mạp như thế, tướng mạo có chút hèn mọn, trong lòng Khương Ly cảm thấy sợ hãi, may mắn lúc trước mình ngủ với Giang Trạm, nếu thật sự phải ngủ với phó đạo diễn, chắc sẽ thành ám ảnh cả đời mất!
Nghĩ tới, Khương Ly đột nhiên muốn ôm Giang tổng hôn mấy cái biểu thị sự cảm động.
Kỳ thực không chỉ có cậu bị kinh sợ mà phó đạo diễn Giang cũng không bình tĩnh nổi.
Sau khi nhìn thấy Khương Ly trên poster, gã không dám tin vào mắt mình. Lúc Trương Tử Dương đưa hình Khương Ly cho gã xem, chỉ liếc mắt qua một cái gã đã đồng ý với yêu cầu của Trương Tử Dương, dùng một vai diễn đổi lấy một đêm xuân.
Bởi vì bề ngoài của Khương Ly thực sự khiến người ta yêu thích, từ trên xuống dưới đều thuộc sở thích của gã khiến gã không những muốn chơi một đêm mà còn nổi lên tâm tư bao dưỡng, tính sau khi kết thúc giao dịch thì đề xuất. Gã cũng đã tính tới chuyện yêu cầu của Khương Ly sẽ cao hơn, hoặc cũng có thể cậu không đồng ý.
Gã nghĩ rất chu toàn nhưng không ngờ rằng Khương Ly căn bản không có đến!
Vốn tưởng là Trương Tử Dương trêu chọc mình, gọi điện thoại chất vấn thì phát hiện đối phương cũng không hề biết chuyện, đồng thời còn bảo đảm nhất định tự mình đem Khương Ly tới.
Nếu là thường ngày thì gã sẽ không quan tâm nữa nhưng Khương Ly không chỉ có dung mạo xinh đẹp mà khí chất sạch sẽ thuần túy kia cũng rất hiếm người trong giới có được, chỉ nhìn ảnh thôi đã khiến gã ngứa ngáy, loại thịt đưa tới miệng này làm gã không nỡ buông tha nên đồng ý cho Trương Tử Dương một cơ hội nữa.
Ai biết Trương Tử lại thất hứa lần nữa, dưới cơn thịnh nộ gã ám chỉ không cho phép người này dùng bất cứ con đường nào tiến vào đoàn phim, rồi dựa vào quan hệ của mình mà khiến Trương Tử Dương ở trong giới nếm khổ sở, giáo huấn lại gã một phen!
Tức giận là thế nhưng gã vẫn muốn có được Khương Ly, ngay khi gã đang tìm cách khác thì đột nhiên thấy đoàn phim đăng tấm poster, cho dù đã trang điểm, mặc cổ trang nhưng gã liếc mắt một cái đã nhận ra!
Một đồ chơi mà trước kia người khác dùng để giao dịch với mình đột nhiên biến thành diễn viên đoàn phim? Còn là từ Chu Tấn tự mình thông qua?
Chuyển biến như vậy khiến gã từ kinh ngạc tới kỳ quái, ngày thử vai gã không có mặt nên tìm người dò hỏi mới biết được Khương Ly là được Kỷ Thư tự mình mang tới thử vai.
Kỷ Thư là ai? Là thư ký của boss Giang Trạm, cấp trên của cấp trên của gã chính là Giang Trạm.
Tập đoàn Giang thị ở trong giới rất có quyền lực, nói là làm lung lay một nửa số tài nguyên cũng không quá! Khương Ly có thể được Kỷ Thư tự mình đưa tới thử vai, người ở sau lưng cậu ta có quyền tới cỡ nào gã cũng đoán được.
Phó đạo diễn Giang không rõ Khương Ly đáp xuống Giang thị là từ Giang Trạm hay cấp trên khác, mà bất kể là ai thì Khương Ly cũng sẽ là người mà gã không thể tiếp tục mơ tưởng.
Đặc biệt nếu người sau lưng Khương Ly biết mình suýt nữa giao dịch ở trong tối với cậu không biết có giận lây tới mình không.
Nghĩ tới chuyện này, phó đạo diễn Giang lại càng hận Trương Tử Dương.
…
Tác giả có lời muốn nói:
Boss Giang: Vẻ bề ngoài đều thuộc sở thích của ông? Con mẹ nó ông chê mình sống lâu quá sao?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!