Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi - Chương 32: Chuyện ma chỉ lừa gạt người ta
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
49


Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi


Chương 32: Chuyện ma chỉ lừa gạt người ta


“Anh Hoàng, ngoài quả [trứng phục sinh] của người sáng lập quá cố đã lưu lại, trong trò chơi này còn có tin đồn ly kỳ nào khác không? Em khoái mấy vụ thú vị như vậy lắm.”

“Nếu chú em thực sự hiếu kỳ thì có thể lên diễn đàn của game để tìm hiểu, thế nào cũng ra cả mớ. Chỉ có điều, hầu hết cũng chỉ là tin vịt mà thôi.” Hoàng Doanh tỏ vẻ coi thường: “Trước đây, tôi còn từng đọc một bài post phân tích như thật, nói là trong game có tồn tại cách thức để gặp ma nữa. Gã đó còn liệt kê ra mấy điểm như: vào lúc 0 giờ thì đến Khu vui chơi ban đêm – mở cửa căn phòng nằm giữa mê cung là có thể thông đến cánh cửa của một thế giới khác; hoặc vào rạng sáng, một mình đi đến Khu nhà tang lễ, có khả năng sẽ gặp được hình nhân giấy biết nói; còn nữa, vào 4 giờ rạng sáng, có thể gặp ma trong Chat room số 444. Tôi chơi game hàng tối, ngày nào cũng làm tàu ngầm ở Chat room số 444 mà có thấy ma quỷ bao giờ đâu!”

“Quả thật có rất nhiều chuyện ma là lừa gạt người ta thôi.” Hàn Phi cố ra vẻ thật thà chất phác.

“Mấy lời đồn này vừa nhìn đã biết là giả rồi. Trước đây, còn có một vài lời đồn đãi y như thật ấy, khiến cho rất nhiều người chơi thử nghiệm bị trúng quả lừa… Ví như cái gì mà trong game còn tồn tại một nơi gọi là [thế giới tầng sâu], rồi [Cuộc Sống Hoàn Hảo] có thêm version bóng tối, v.v…”

“[Thế giới tầng sâu] là gì anh?”

“Chú em còn nhớ vụ nhân viên tester đã tàn sát nguyên một khu cư xá mà anh vừa nói không? Sau khi bị điên, gã ta còn không ngừng lảm nhảm việc bản thân đã gặp ma ở trong game, từng chạy đến một nơi có toàn lệ quỷ. Gã ấy còn nói là phải giết chết tất cả các NPC trong game mới yên chuyện nữa.” Lúc này, Hoàng Doanh cũng lộ ra ánh mắt khó hiểu: “Tuy lúc mới đầu thử nghiệm cũng có tình trạng người chơi giết chết NPC, song chưa bao giờ có trường hợp phát điên như gã đó. Rất nhiều người chơi bản closed-beta đã tin tưởng lời của gã, thế cho nên bắt đầu tìm kiếm thế giới tầng sâu kia.”

“Nói cách khác, thế giới tầng sâu này là một nơi chứa đầy lệ quỷ ư?”

“Những nơi kiểu như thế liệu có khả năng tồn tại được trong game hay không cơ chứ? Chú em đừng quên rằng [Cuộc Sống Hoàn Hảo] vốn là một trò chơi có tính nhân văn, chuyên dùng để trị liệu! Trừ khi cả bên Game designer và Game master đều không biết đến thế giới tầng sâu này, chứ nếu không bọn họ chắc chắn không thể nào bỏ mặc những yếu tố nguy hiểm đến vậy tồn tại trong game của mình đâu.” Hoàng Doanh khẽ khoát tay: “Cùng với việc trò chơi liên tục được tiến hành internal closed-beta, giờ đây càng ngày càng ít người tin tưởng việc trong game [Cuộc Sống Hoàn Hảo] có tồn tại một thế giới tầng sâu như vậy.”

“Cũng có lý. Nói như vậy thì rõ ràng vấn đề nằm ở chỗ người chơi bản test nội bộ kia rồi.”

“Nguyên nhân cụ thể là gì thì đến nay vẫn không ai biết cả. Có lẽ là do gã ấy bỗng nhiên phải chịu kích thích nào đó. Tuy rằng gã ta không giết người trong thế giới hiện thực, song bởi vì hành vi khác thường của mình mà gã đã bị hệ thống công dân phán là thành phần nguy hiểm bậc trung, hiện đã bị nhốt trong Khu vực bệnh lý nặng thuộc bệnh viện tâm thần Tân Hỗ, phải tiếp nhận điều trị tâm lý.”

“Khu vực bệnh lý nặng của bệnh viện tâm thần Tân Hỗ…” Sau khi ghi nhớ lại địa điểm này, Hàn Phi không trò chuyện về vấn đề này tiếp nữa: “Anh Hoàng, cảm ơn anh đã dẫn tôi đi tham quan cả ngày nay. Giờ tôi có chút chuyện phải đi trước rồi.”

“Thật ra khi gặp chú em, tôi cứ có cảm giác như chỉ tiếc đã gặp nhau quá muộn vậy. Đã từ rất lâu rồi tôi không được trò chuyện một cách thoải mái đến vậy.”

Hoàng Doanh là một người nói nhiều, nhưng người bên cạnh anh ta hầu như không sẵn lòng lắng nghe anh ta nói, mãi cho đến khi Hàn Phi xuất hiện. Để có thể thu thập được thông tin, Hàn Phi mới chăm chú lắng nghe từng câu từng chữ của Hoàng Doanh, sau đó đáp lại lời của anh ta. Hắn quả là một thính giả xuất sắc nhất.

“Có thể là vì hai chúng ta cùng có chung một sở thích thôi. Hẹn ngày [Cuộc Sống Hoàn Hảo] mở phiên bản open beta, chúng ta gặp lại trong game nhé!” Hàn Phi chủ động lấy điện thoại add tài khoản mạng xã hội của Hoàng Doanh.

Do đã quen chịu áp lực của game [Cuộc Sống Hoàn Hảo], khả năng giao tiếp của Hàn Phi lại có bước đột phá mới.

“Được thôi. Đến lúc đó tôi sẽ dẫn cậu đi làm những nhiệm vụ hiếm gặp mà thù lao lại cực hời, cho cậu chứng kiến thực lực của người từng chơi bản closed-beta.” Hoàng Doanh tiến lại gần Hàn Phi, nhìn xung quanh thấy không có người mới nhỏ giọng nói: “Khi chơi thử nghiệm, tôi còn phát hiện ra một nhiệm vụ ẩn với xác suất kích hoạt chỉ có 1%. Chờ ra bản open beta, chúng ta có thể cùng làm nhiệm vụ với nhau.”

“Chẳng lẽ mấy [nhiệm vụ ẩn] ấy… hiếm lắm hả anh?” Hàn Phi tỏ vẻ như mình là một newbie đúng nghĩa của game này.

“Đương nhiên rồi! [Nhiệm vụ ẩn] thường chỉ được nghe truyền miệng mà thôi, có thể gặp được một lần đã được coi là có vận may nghịch thiên rồi. Đến lúc đó, cậu đừng có ngốc nghếch loan truyền tin tôi gặp nhiệm vụ ẩn cho người khác nghe nhé!”

“Được thôi, cảm ơn anh Hoàng.”

Hàn Phi rời khỏi gian hàng trò chơi, dự định đi thẳng đến bệnh viện tâm thần Tân Hỗ. Nhìn từ góc độ của hắn, rất có khả năng người tester kia đã thật sự rơi vào một thế giới đầy lệ quỷ.

Hàn Phi gần như đi không ngừng nghỉ đến bệnh viện tâm thần. Kế đó, dù cho hắn dùng đủ cách cũng không thể nào nghe ngóng được tin tức gì về người nhân viên tester kia.

Đến cuối cùng, Hàn Phi còn bị y tá ở đó đuổi ra ngoài nữa. Nghe giọng điệu của người y tá kia, hình như trước đây từng có rất nhiều người đến đây giống như hắn. Người ta đã gặp nhiều đến mức chẳng còn thấy kỳ lạ nữa rồi.

Những người đến nghe ngóng tin tức kia hầu hết đều là nhóm game thủ của [Cuộc Sống Hoàn Hảo]. Bọn họ đều nghĩ giống Hàn Phi, dự định tìm ra [thế giới tầng sâu] từ nhân viên tester kia. Chỉ đáng tiếc, tất cả bọn họ đều không thu hoạch được gì.

Dây dưa đến tận khi trời tối, Hàn Phi cũng hết cách, đành tạm thời từ bỏ.

Một mình hắn tới tiệm cơm ăn một bữa no say. Chờ cho cơ thể được mỹ thực trị liệu xong xuôi, Hàn Phi mới trở về nhà, bắt đầu chuẩn bị cho đợt trị liệu về “tâm hồn” ngày hôm nay.

Tuy chỉ mới vỏn vẹn có mấy ngày nhưng giờ đây hắn đã không còn cảm giác thấp thỏm lo âu như ban đầu nữa. Ngay đến bản thân hắn cũng phải kinh ngạc về sự thay đổi tư tưởng này.

Hắn hết đọc sách, học tập, rồi phân tích tình tiết vụ án, ghi nhớ thông tin của tất cả người bị hại, rồi lại rèn luyện thân thể.

Mãi cho đến 0 giờ đêm, sau khi kết nối xong đủ loại dây mạng, Hàn Phi bèn đội chiếc mũ game lên và nằm xuống giường.

“Chào mừng bạn đến với [Cuộc Sống Hoàn Hảo]! Bây giờ, bạn đã có thể lựa chọn cuộc sống hoàn hảo cho bản thân!”

Sắc đỏ như máu dần biến mất, Hàn Phi mở to hai mắt, xung quanh vẫn chỉ là một màu tối đen, mà bản thân hắn thì đang ngồi trong góc của căn hộ ma ám.

“Đồng hồ trên tường chỉ đúng 0 giờ, thời gian ở đây hoàn toàn đồng nhất với ngoài hiện thực.”

Hàn Phi hít sâu một hơi, vừa định đứng lên thì bỗng trong đầu truyền đến âm thanh lạnh lùng của hệ thống.

“Người chơi số 0000 – Hãy chú ý! Thời gian bảo vệ tân thủ đã hết! Nhiệm vụ tân thủ [Tắm rửa], nhiệm vụ tân thủ [Ngủ] (chưa hoàn thành) sắp bị thay thế! Mời Người chơi vui lòng cẩn trọng khi đưa ra quyết định có muốn từ bỏ nhiệm vụ tân thủ vĩnh viễn hay không?”

“Thời gian bảo vệ tân thủ đã hết à?” Hàn Phi nghe được thanh âm trong đầu thì cả người hoàn toàn đơ luôn: “Tao đã mấy lần tí nữa không giữ nổi mạng rồi, thế mà mày còn nói với tao đây mới chỉ là giai đoạn bảo vệ tân thủ thôi á? Vậy khi hết thời hạn bảo vệ tân thủ thì ngoài kia sẽ còn nguy hiểm đến cỡ nào nữa?”

Hàn Phi còn chưa kịp hoàn hồn thì bên tai đã vang lên một tiếng động cực lớn. Hắn vội vàng đứng dậy, ghé mắt nhìn qua khe hở của cửa sổ. Hình như vừa rồi có một cỗ thi thể bị người ta ném từ trên lầu xuống.

“Wow wow? Cứ thế vứt thi thể xuống ư?”

Hàn Phi còn chưa biết trên lầu đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn có thể khẳng định rằng đó tuyệt đối chẳng phải chuyện tốt lành gì cả.

“Người chơi số 0000 – Hãy chú ý! Nhiệm vụ tân thủ sắp bị thay thế! Bạn có muốn lựa chọn vĩnh viễn từ bỏ nhiệm vụ tân thủ hay không?”

Âm thanh của hệ thống không ngừng hối thúc Hàn Phi đưa ra lựa chọn. Song trên thực tế, hắn căn bản không được lựa chọn. Chí ít thì nhiệm vụ tân thủ chỉ diễn ra trong căn hộ này, nhưng nhiệm vụ sau khi bị thay thế thì chưa chắc như vậy, hoặc là độ khó sẽ được tăng cấp hẳn lên.

Mắt thấy nhiệm vụ tân thủ đang dần biến thành màu xám, Hàn Phi cắn răng chọn “nhận” đồng thời cả 2 nhiệm vụ tân thủ.

Người chơi số 0000 đã tiếp nhận nhiệm vụ tân thủ cấp G — [Ngủ]!“”Chú ý: Sau khi nhiệm vụ tân thủ thất bại, nhiệm vụ vẫn không bị biến mất, nhưng sau mỗi lần thất bại thì độ khó của nhiệm vụ sẽ được tăng lên một chút!”

“Yêu cầu nhiệm vụ: Hãy tắt hết toàn bộ đèn trong căn hộ, trong vòng 5 phút hãy nằm lên giường trong phòng ngủ. Dù bất cứ chuyện gì xảy ra – không được rời giường trong vòng 3 tiếng đồng hồ.”

Người chơi số 0000 đã tiếp nhận nhiệm vụ tân thủ cấp G — [Tắm rửa]!

“Tắm rửa (nhiệm vụ tân thủ): Vào buổi tối, mỗi khi bạn đi tắm đều cảm thấy trong phòng còn có một người khác nữa.””Yêu cầu nhiệm vụ: Trước 4:00 sáng, sử dụng các đạo cụ của game để rửa sạch cơ thể, mặt và đầu. Tổng thời gian tắm rửa không được ít hơn 20 phút.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN