Trò Chơi Luân Hồi
Chương 4: Phản Khách Vi Chủ
Mang theo 4 tên hộ vệ, Tiêu Lệ đi thẳng vào gian phòng ở phía Nam. Trong phòng có 1 nam, 1 nữ đang chờ sẵn, nam nhân khuôn mặt lạnh lẽo, trên trán có 1 vết sẹo dài nhìn cứ như cả thiên hạ đều nợ tiền hắn.
Nữ nhân thì lại khá quyến rũ, vòng 1 căng tròn, eo thon thả, bờ mông săn chắc, khuôn mặt xinh đẹp treo 1 nụ cười lẳng lơ khiến 4 tên hộ vệ phía sau Tiêu Lệ nuốt nước bọt ừng ực. Nữ nhân vừa nhìn thấy mấy người bước vào thì đứng dậy mỉm cười chào hỏi:
_ Xin chào Tiêu thiếu gia, lần đầu gặp mặt, xin tự giới thiệu ta gọi là Hồng Điệp, đây là gia huynh Lam Phong. Mời thiếu gia ngồi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.
Trên bàn đã dọn sẵn những món ngon nhất của Minh Hồng Lâu, Tiêu Lệ ung dung ngồi vào bàn đồng thời đưa mắt đánh giá 2 người trước mặt. Lam Phong và Hồng Điệp là 2 người khá nổi tiếng trong giới dong binh ở Ô Thản Thành, thực lực cả 2 đều là Tam tinh Đấu Sư, liên thủ thậm chí có thể đánh bại Ngũ tinh Đấu Sư, không nghĩ đến loại nhiệm vụ nhỏ như bắt Lục Hồ mà họ lại thấy hứng thú.
_ Mang lên đây!
Hồng Điệp vỗ tay 1 cái, lập tức có 1 nữ nhân khác mang 1 cái lồng bên trong chứa 2 con Lục Hồ khá xinh xắn đến. Nữ nhân này thực lực cũng là lục tinh đấu giả, mặc dù không xinh đẹp như Hồng Điệp nhưng cũng có thể xem là mỹ nhân. Nghe nói Lam Phong và Hồng Điệp không thích tham gia dong binh đoàn mà chỉ tập hợp 1 nhóm người khá có thực lực làm thành một cái tiểu đoàn đội.
_ Tiêu thiếu gia, nghe nói thiếu gia đang tìm Lục Hồ, đây là chút quà gặp mặt, mong thiếu gia không chê!
Hồng Điệp nở 1 nụ cười quyến rũ đồng thời đá lông nheo Tiêu Lệ khiến cả người hắn đều nóng lên, 1 vài bộ phận nào đó thậm chí còn có chút dị động.
_ Hồng Điệp tiểu thư quá lời rồi! 2 vị dù sao cũng là Đấu Sư cường giả, mấy chuyện nhỏ nhặt này đâu đáng để 2 vị phải động tay, Tiêu Lệ tự nhận mình còn chưa có mặt mũi để mời 2 vị làm việc a!
Cố nén hỏa khí bên dưới đang rục rịch, Tiêu Lệ điềm tĩnh đáp lời Hồng Điệp.
_ Không có gì, đây chỉ là quà gặp mặt thôi. Tiêu thiếu gia hình như còn công bố 1 nhiệm vụ là bắt sống 1 đầu Địa Yêu Thử phải không? Huynh muội chúng ta cũng có thể hỗ trợ thiếu gia 1 chút.
Hồng Điệp giữ nguyên nụ cười quyến rũ trên môi khiến Tiêu Lệ như muốn bất chấp tất cả đẩy ngã yêu tinh này.
_ Đa tạ thịnh tình của Hồng Điệp tiểu thư nhưng xưa nay vô công bất thụ lộc. Không biết là 2 vị tặng quà hậu hĩnh như vậy cho Tiêu Lệ là có chuyện gì cần Tiêu Lệ ra sức?
Tận lực giữ cho mình bình tĩnh, Tiêu Lệ hơi chuyển mắt nhìn về phía Lam Phong mượn khuôn mặt lạnh lẽo hãm tài của hắn để làm giảm hỏa khí trong cơ thể.
_ Huynh muội chúng ta lang bạt giang hồ đã lâu, nay nghĩ muốn tìm 1 thế lực nương tựa. Mà Tiêu gia là 1 trong 3 gia tộc lớn nhất Ô Thản Thành, Tiêu Lệ thiếu gia lại là con trai của tộc trưởng…
Ting, khởi động nhiệm vụ ẩn: Phản Khách Vi Chủ. Miêu tả nhiệm vụ: Lam Phong nhìn trúng thân pháp Lôi Ảnh Bộ của Tiêu Lệ, hơn nữa điều tra được đây cũng không phải là vũ kỹ của Tiêu gia nên lập mưu muốn cướp đoạt. Yêu cầu nhiệm vụ: Thu phục Lam Phong và Hồng Điệp. Ban thưởng: Huyền giai cao cấp đấu kỹ, Huyền giai thượng phẩm trang bị, 10 vạn exp. Thất bại: giảm 3 cấp! Thời gian nhiệm vụ – 3 tháng.
Trong lúc Tiêu Lệ còn đang cân nhắc xem ý định thực sự của Hồng Điệp là gì thì bất chợt tiếng hệ thống vang lên trong đầu hắn. Hóa ra 2 người này nghĩ mình là 1 con dê béo nên định hung hăng “làm thịt” 1 phen. Có điều… bây giờ ai làm thịt ai còn chưa biết!
Nghĩ đến cặp hung khí đồ sộ của Hồng Điệp, Tiêu Lệ lại cảm thấy nóng hết cả người. Nếu có thể thu phục cô nàng này thì không những có được 1 thủ hạ Đấu Sư mà buổi tối còn có thể làm vài chuyện thú vị nào đó.
Nhưng mà 2 người này thực lực không tầm thường, cần phải tính toán thật cẩn thận. Thời gian nhiệm vụ tới tận 3 tháng nên chả việc gì phải gấp. Nếu không được cùng lắm là mời Tiêu Chiến ra tay.
_ Với thực lực của 2 vị, dù đi đến đâu cũng sẽ được xem là thượng khách. Ta nghĩ phụ thân cũng sẽ không phản đối. Có điều dù phụ thân là tộc trưởng nhưng cũng không thể đại biểu toàn bộ Tiêu gia. Như vậy đi, ta sẽ về nói cho phụ thân để người bàn bạc lại với mấy vị trưởng lão rồi sẽ cho 2 vị câu trả lời hài lòng.
Nghĩ nghĩ cẩn thận, Tiêu Lệ tìm cách nói khéo. Trước mắt chỉ có thể dùng kế hoãn binh, đợi về nhà bàn bạc lại với Linh Nhi. Dù sao đã rõ ý định của 2 người này, hắn cũng không sợ 2 người đợi lâu sẽ bỏ đi
_ Được rồi, vậy thì Hồng Điệp đa tạ thiếu gia trước! Nào nào, mời Tiêu thiếu gia nâng ly, hôm nay Hồng Điệp sẽ bồi tiếp thiếu gia. Chúng ta không say không về!
Mấy loại rượu ở đây kém xa so với rượu ở Địa Cầu, cũng không có rượu Sherry mà hắn ưa thích, ngoại trừ 1 loại rượu bồ đào còn có 1 chút hương vị giống rượu Sherry xem như miễn cưỡng hợp khẩu vị hắn, mấy loại rượu khác Tiêu Lệ đều là không thèm đụng tới. Sau 1 hồi cố gắng moi móc thông tin từ Hồng Điệp, Tiêu Lệ mượn cớ sớm trở về Tiêu Gia. Tất nhiên là mang theo 2 con Lục Hồ.
Về đến Tiêu gia, Tiêu Lệ lao thẳng về phòng mình đánh 1 giấc dài. Nói thật, Hồng Điệp tửu lượng mạnh kinh khủng, 1 ly lại tiếp 1 ly, may là loại rượu bồ đào hắn uống độ cồn không quá cao, cũng không gây chóng mặt nếu không có khi hắn đã gục luôn tại bàn.
Bất quá chuyến đi này thu hoạch cũng không nhỏ, ngoài 2 con Lục Hồ, từ miệng Hồng Đào, hắn còn ngoài ý muốn biết được 1 tiểu gia tộc ở phụ cận Ô Thản Thành chuyên trồng Hồng Diệp Thảo, hơn nữa còn kích hoạt được 1 cái nhiệm vụ ẩn…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!