Trở lại tuổi 17: Trở về quá khứ thay đổi hiện tại - Chương 2: Thực tại thay đổi 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Trở lại tuổi 17: Trở về quá khứ thay đổi hiện tại


Chương 2: Thực tại thay đổi 1


Tôi buộc miệng kêu lên, bọn thằng Minh cùng 2 nhỏ kia quay lại nhìn tôi chằm chằm, cô H bực mình:
“Có chuyện gì mà cứ làm ồn thế hả?”
“À, em không có gì…”
*Trong lớp phát ra tiếng cười lí nhí*
Tôi vả mình mấy cái xem thử là thật hay mơ.
Ui da! Là thật! Đau vãi!
“Mày lẩm nhẩm cái gì thế?” Một giọng nẫu nẫu phát ra phía sau tôi
Tôi biết cái giọng này, tôi quay lại nhìn, ôi định mệnh! Còn ai vào đây nữa chứ, đó là thằng Khôi, cái thằng đã bắt nạt tôi suốt hồi cấp 2 và là “đại ca” của tụi lớp 8 và lớp 9, đúng là oan gia ngõ hẹp…
“Này, mày im thế đm mày?”
Ở quá khứ tôi có trả lời nó một cách đàng hoàng và vui vẻ nhưng lần này thì say đéo. Tôi bơ nó 100%, và tự nhiên nó chồm lên vỗ đầu tôi, sau cú vỗ đó mọi thứ lại biến đổi…
***
Tôi tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trên giường ở nhà.
“Phù, cuối cùng cũng trở lại như cũ.” Tôi thầm nghĩ.
Có lẽ là do thức khuya nhiều hoặc tôi mắc phải một hội chứng nào đó khiến tôi bị ảo giác. Khỉ thật, tôi có chơi cỏ hay Mai Thúy quái đâu chứ ?
Lúc này điện thoại tôi reo lên…
“Alo?” Tôi bắt máy nói.
“Tao Đ đây.”
“Tao tưởng mày không gọi lại nữa chứ, ha ha!” Thằng này tôi biết thừa là nó hay giận lẫy kiểu con gái ấy.
“Mày nói cái gì thế?” Giọng nó bắt đầu trở nên lỳ lạ.
“Ờ thì qua nhà mày chơi ấy, chừng nào hết dịch tao qua.”
“Nhà nào? Tao chuyển đi lâu rồi, mày bị sao đấy?”
“Hả?” Tôi bắt đầu cảm thấy bực mình, ai mà chả biết chỗ nó ở bao lâu nay. Tôi nghĩ nó đang troll tôi
“Tao gọi cho mày biết là, thằng Khôi nó đang tìm mày đấy!”
“Thằng Khôi nó tìm tao làm cái gì?”
“Mày ngủ với vợ của nó, con Nhàn đấy!”
“Con Nhàn nào? Mày đang nói cái quái gì thế ?”
“Tao không đùa, nó vừa tới khách sạn, đang lên phòng mày đấy!”
“Tao chả hiểu gì cả, alô alô…”
Tút Tút…Điện thoại tắt máy, tôi lúc này đang có vô vàn chấm hỏi nhảy trong đầu. Nó bị khùng sao? Rõ ràng tôi đang ở nhà, nhưng tạo sao lại có tấm bảng “Hotel” ngoài cửa sổ ?
Xung quanh khá tối, tôi vớ lấy cái cái núm công tắc đèn bỗng nhiên bên cạnh phát ra “Umm…” 1 tiếng. Ôi khỉ thật…Cái này không phải là công tắc đèn! Một cơ thể nào đó đang nằm bên cạnh giường tôi!
Tôi đứng dậy bật đèn, quần áo nam lẫn nữ vương vãi khắp nơi, còn tôi thì trần như nhộng. Chết tiệt! Đúng như những gì thằng Đ nói, tôi đang ở trong 1 phòng khách sạn nào đó.
“Umm…gì vậy anh?” Cô gái kia tỉnh dậy, không ai khác, đó chính là NHÀN!
ĐÂY LÀ ĐÂU? TÔI LÀ AI?
“Tắt đèn ngủ tiếp đi anh!” Nhàn nói trong khi vẫn đang dụi mắt.
“Không…không…không thể như thế được” Tôi lắp bắp. Đứng như trời trồng, não tôi lúc này đang loading… Cũng phải thôi khi tự nhiên thực tại lại thay đổi đến mức này
“Anh sợ à?” Cô nàng cười khẩy tiến lại gần trong khi vẫn đang khỏa thân.
Tôi lúc này che mắt lại, có thể cơ thể đã hành sự rồi nhưng về tinh thần đây vẫn là lần đầu tiên tôi thấy phụ nữ khỏa thân trong đời. Lúc này dường như đã lấy lại bình tĩnh, tôi nhanh chóng mặc quần áo lại và định ra khỏi phòng. Nhưng trước khi tôi kịp làm thì thì cánh cửa bung ra, hất tung cả tôi lẫn Nhàn, cố ấy nằm trên giường còn tôi thì ngã sóng xoài dưới sàn, lực đạp của cánh cửa mạnh tới mức tôi nghĩ mình vừa gãy vài cái xương sườn…
Một nhóm thanh niên xăm trổ đi vào trong, tên nào tên ấy tay dao tay kiếm, một bóng đen cao lớn bước vào…
LÀ KHÔI!
“Sao mày dám ngủ với vợ tao hả thằng chó!”
Thôi xong tôi rồi! Định mệnh…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN