Trở Về
Hồng Nhan
Tiếng chuông điện thoại vang lên trong chiếc túi quần jean của Phúc khi gã đang đi bộ trên đường để về nhà . Nghe thấy tiếng điện thoại trong túi , Phúc không vội nghe máy mà cố gắng bước thật nhanh đến ngã tư trước mặt , nơi họp chợ của người dân .
Phúc vội vàng rút chiếc điện thoại trong túi ra như sợ người gọi sẽ tắt máy , bấm nút và đưa lên tai cố gắng nói thật to như muốn át đi những âm thanh chợ búa xung quanh
“Alo , tao đang về đây”. Vừa đi , Phúc vừa nói chuyện điện thoại với người bên kia đầu dây . Sau một hồi nói chuyện gã hãnh diện cất điện thoại vào túi, đảo mắt nhìn xung quanh . Gã cau mày vì không vừa ý chuyện gì đó , trong lòng gã thầm nhủ ” Con mẹ nó chứ , sao không đứa nào thèm để ý thế nhỉ?” . Phúc cố gắng như vậy vì muốn người xung quanh phải chú ý đến gã , phải hâm mộ phải ghen tỵ với gã . Dù mới hơn 20 tuổi đầu , nhưng Phúc là một tên ăn chơi có tiếng. Ngoài khoản chi bạo tay cho những cuộc ăn chơi thâu đêm suốt sáng , Phúc còn nổi tiếng về khoản tình trường , những chỗ ăn chơi sa hoa không chỗ nào là chưa có dấu chân của gã, những tụ điểm karaoke , quán bar sang trọng khi gặp Phúc đều đáp ứng mọi nhu cầu cho gã , tôn gã lên đầu vì khoản lợi nhuận từ gã mang lại khi khiến gã vừa lòng . Điển hình trong giới ăn chơi truyền nhau câu chuyện về Phúc , khi đó Phúc vào một quán karaoke và gọi vài em tay vịn để phục vụ , chủ quán không ngại ngùng điều cô con gái 16 tuổi còn trinh trắng cho Phúc giải trí. Những dân chơi mới hay có thâm niên đều coi trọng gã.
Điện thoại di động giữa thập niên 90 còn rất mới mẻ và ít người biết đến , khi đó điện thoại bàn cũng khá ít ỏi trong những hộ gia đình bình dân, chỉ những gia đình giàu có mới lắp một chiếc hoặc bưu điện , tiệm tạp hóa có dịch vụ nghe gọi mới có , còn những nhà nghèo thì chỉ là niềm mơ ước. 3 ngày trước Phúc được bố cho một chiếc điện thoại di động , gia đình Phúc được xem là thượng lưu vì rất giàu có , bố gã làm chủ rất nhiều xưởng gỗ lớn , nhờ vụ làm ăn đồ gỗ với một khách nước ngoài , bố Phúc được đối tác tặng cho 4 chiếc điện thoại di động làm quà gặp mặt , cho Phúc 1 cái để tiện hỏi han tình hình học tập của Phúc. Tính tình của gã rất bạo ngược , cậy thế gia đình lắm tiền nhiều của , sẵn sàng giàn xếp mọi hậu quả gã gây ra dù lớn cỡ nào . Năm 16 tuổi Phúc có xích mích với bạn học cùng lớp , trong lúc xô xát Phúc đã lỡ đánh chết bạn cùng lớp . Nhờ gia đình giàu có đút tiền cho quan chức địa phương nên Phúc bình an vô sự , mọi tội lỗi được phán trắng án trong sự cay đắng của gia đình bị hại . Nhờ vậy Phúc càng trở lên bạo ngược , không coi ai ra gì . Hễ ai đụng chạm tới gã dù già cả Phúc cũng sẵn sàng lao vào đánh đấm. Ngoài ra Phúc cũng rất thích thú được người khác ghen tỵ , hâm mộ mình . Mỗi lần có đồ gì mới , đắt tiền là Phúc đều khoe khoang để bạn bè gã phải ghen tỵ hâm mộ. Đêm hôm qua cũng vậy , Phúc ngồi với bạn chìa ra chiếc điện thoại di động , biết giá trị của nó rất lớn , nhưng quan trọng là có tiền chưa chắc cũng mua được , phải có số má nên lũ bạn bu vào ca tụng tâng bốc khiến Phúc nở mũi , nhờ vậy Phúc mới cao hứng mạnh tay chi bạo bao tất cả các chi phí ăn chơi gái gú trong đêm đó.
Phúc đưa mắt nhìn xung quanh thấy mọi người vẫn tất bật với công việc của mình , người bán kẻ mua tấp nập , không ai chú ý khiến gã rất khó chịu .” Mẹ nó chứ ” Phúc gằn giọng chửi thề 1 câu rồi cố gắng đi thật nhanh cố gắng đi khỏi cái khu chợ tấp nập này . Vừa đi Phúc vừa nhớ lại đêm hôm qua khi được nghe những lời tâng bốc của lũ bạn , ánh nhìn hâm mộ của những em tay vịn nhìn mình cầm chiếc điện thoại di động trong tay. Nghĩ vậy Phúc cảm thấy cuộc đời tốt hơn một chút , rảo bước nhanh một chút , không chú ý đường xá nên Phúc ngã lộn cổ , mặt Phúc cắm thẳng xuống đất khá mạnh ,cố gắng đứng dậy phủi bụi trên mặt và quần áo rồi tức giận nhìn lại xem cái gì khiến mình mất mặt như thế .
– “Là cái đòn gánh” Phúc nghĩ trong đầu rồi quét mắt nhìn xung quanh các gánh rau bán bên cạnh , nhìn thấy một hàng bán rau nhưng không thấy hàng này có cái đòn gánh nào , Phúc cầm cái đòn gánh lên đi lại gần và đập liên tiếp vào những thúng hàng, những cái thúng không chịu được nên bẹp giúm, rau cỏ bên trong bị đập nát hết cả vung vãi ra đường .Chủ gánh rau vừa từ hàng tạp hóa cạnh đó mua một chút đồ cho con ở nhà đi ra thấy như vậy , vội vàng chạy nhanh tới năn nỉ xin Phúc . Đó là một phụ nữ tầm 30 tuổi ,người nhỏ nhắn đội một cái nón lá , một cái khăn mỏng được cô che mặt buộc ra sau gáy nên không ai nhìn thấy khuân mặt của cô , chỉ thấy 2 con mắt đang lộ ra vẻ hoảng hốt . Chạy tới gần cô vội vàng đỡ lấy cái đòn gánh kéo lại , miệng năn nỉ xin
– ” Cậu ơi con có làm gì sai cậu tha cho con”.
Cùng lúc đó , một người đàn ông khoảng 35 tuổi dáng người cao to , làn da đen nhẻm , tay chân lấm bùn đất chạy lại gần . Anh ta nhanh tay giật cái đòn gánh trên tay Phúc , cùng lúc anh ta nói giọng cầu xin:
-“Cậu Phúc , cô Tâm có làm gì sai cậu bỏ qua cho cô ấy , tôi xin cậu”
Quắc mắt nhìn người đàn ông Phúc quát ” Mày là thằng nào , chồng nó à”
Người đàn ông biết Phúc nên nhanh chóng kéo tay Tâm khiến nàng lùi về phía sau lưng của mình rồi trả lời Phúc:
-” Dạ không thưa cậu ,tôi là Khải , là….”
Cắt ngang lời của Khải , Phúc trừng mắt quát
” Không phải chồng nó thì cút , để tao xử con chó này, hay mày thích ăn đòn”.
Khải biết Phúc là người ngang ngược không cần biết đúng sai , với Phúc thì gã làm gì cũng là đúng nên Khải im lặng , lặng lẽ kéo Tâm dần xa khỏi tầm tay của Phúc sợ gã sẽ nổi điên mà đánh Tâm.
Thấy Khải không nói gì , Phúc chỉ tay vào cái đòn gánh Khải đang cầm cau mày nhìn Tâm hỏi bực dọc ” Cái đòn gánh kia của mày đúng không? , Tâm gật đầu liên tục dạ dạ với Phúc . Thấy vậy Phúc chỉ tay vào mặt Khải quát to”
” con chó này vứt cái đòn gánh ra để bố mày vấp phải , bẩn hết quần áo của bố mày” .
Nói đến đây Phúc nhớ ra cái gì vội vàng thò tay vào túi quần rút ra cái điện thoại lật trên lật dưới xem xét , thấy cái điện thoại không bị xước xát gì nên cau mày nhìn Khải rồi quát :
” Phúc tổ cho chúng mày điện thoại của tao không sao , không bán cả họ chúng mày đi cũng không đủ đền”
Không để Khải phản ứng gì Phúc đã nổi giận , nhặt cái đòn gánh của hàng bên cạnh lên vung lên đập mạnh vào đầu Khải , quá bất ngờ Khải không kịp phản ứng nên lãnh trọn cái đòn gánh vào đầu , máu chảy xối xả từ vết thương tràn xuống ướt đẫm khuân mặt đen nhẻm của Khải , máu chảy xuống khiến chiếc áo lao động Khải mặc cũng dính đầy máu ở cổ áo và vai. Người xung quanh xôn xao chỉ chỏ bàn tán , Tâm kêu lên một tiếng ” Anh Khải” rồi khóc nức nở ôm Khải ngồi xuống . Phúc thấy hành động của mình hơi quá đà , gã nghĩ Khải sẽ đỡ được cú đánh của mình nên gã vung hết lực đập xuống , Phúc hơi hoảng hốt nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh trở lại , nhìn đám người xung quanh đang chỉ chỏ bàn tán . Phúc vứt cái đòn gánh trên tay xuống đất và hậm hực rời đi . Sau khi phúc rời đi thì người xung quanh cũng bu lại phía Tâm và Khải , Tâm và một người nữa đỡ Khải dìu vào ngồi dựa vào gốc cây cô ngồi bán rau , tháo chiếc khăn che mặt để lộ ra một khuân mặt trái xoan , khá đẹp , dù trên mặt mang dấu vết của khổ sở , làm nụng khiến nước da chai sạn đi vì nắng gió nhưng cũng không dấu được nét đẹp trên khuân mặt cô . Cô vò chiếc khăn lại và dí chặt lên vết thương trên đầu Khải , một người già bên cạnh thấy vậy quát Tâm
” Mày làm cái gì đấy , muốn nó nhiễm trùng đến chết à?” nói rồi bà lại gần sai Tâm vào tiệm tạp hóa mua 1 bịch thuốc lào mang ra , Tâm chưa kịp đi thì một người đã kêu lên ” thuốc lào đây” rồi nhanh chóng cầm lại đưa cho bà cụ. Bà cụ nhận lấy bịch thuốc lào từ tay người đàn ông, đi lại gần phía Khải , bà vén tóc bết máu rẽ sang 2 bên . Nhìn vết thương bị đòn gánh đánh vào khiến da thịt dập nát , từng dòng máu vẫn rỉ ra một chút khiến Tâm đau lòng . Dù gì đây không phải việc của Khải , vì giúp cô nên Khải mới bị thương nặn như vậy nên Tâm cảm thấy áy náy . Bà già mở túi thuốc lào , bốc ra một nắm rồi dí vào vết thương của Khải , vết thương không rỉ máu nữa bà mới bảo Tâm giữ tay lấy rồi bà rút trong túi ra một mảnh vải , xé ra và buộc vết thương trên đầu Khải. Làm xong mọi việc , bà già dặn Tâm
” được rồi đấy , mày đưa nó đi viện xem đầu óc nó có bị làm sao không” … nói xong bà đi về phía gánh hàng của mình , mọi người xung quanh có người lên tiếng đồng ý với bà già , thấy mọi chuyện vãn đi , người dân tiếp tục với công việc của mình để lại Tâm đang ngồi cạnh nhìn Khải vẻ mặt lo lắng.
Tâm lay lay người Khải gọi ” Anh Khải ơi , anh có làm sao không?” . Sức khỏe của Khải khá tốt nên một lát sau Khải tỉnh lại , đưa tay lên sờ đầu của mình , Khải nhìn Tâm hỏi ngược lại khiến Tâm áy náy ” Anh không sao , em có bị gì không?” .
Tâm ấp úng ” Nó đánh anh xong nó cũng bỏ đi “
Nghe Tâm trả lời Khải thấy yên tâm , chống tay xuống đất muốn đứng dậy thì Tâm ngăn lại lên tiếng quan tâm ” Anh đừng cử động , để em đi mua cho anh chai nước”. Nói xong Tâm đứng dậy chạy nhanh đến tiệm tạp hóa . Thấy Tâm quan tâm đến mình , lòng Khải cảm thấy ấm áp , anh theo đuổi Tâm khá lâu nhưng Tâm không động lòng , Khải biết Tâm từng có chồng , có con nhỏ nhưng Khải vẫn quyết theo đuổi. Chồng Tâm là thợ mỏ , trong một lần khai thác mỏ vài năm trước đã bị sập hầm và chết bỏ lại người vợ trẻ và một đứa con 5 tuổi bơ vơ ,để Tâm một mình gồng gánh nuôi con đến tận bây giờ, còn Khải cũng như Tâm, vợ anh sau khi sinh cho anh 1 cậu con trai cũng kiệt sức mà bỏ Khải và đứa con mới lọt lòng ra đi. Thông cảm cho hoàn cảnh của Tâm , vì chính Khải cũng như Tâm , 2 người 1 hoàn cảnh nên Khải thường xuyên ghé nhà và giúp đỡ cô trong cuộc sống . Từ xưa , những câu nói của các cụ luôn luôn đúng , lửa gần rơm lâu ngày cũng bén . Tình cảm của Khải từ cảm thông đã chuyển sang yêu thương lúc nào đến chính Khải cũng không biết. Khải không biết Tâm có biết tình cảm của mình hay không , Khải vẫn âm thầm trao tình cảm cho Tâm vô điều kiện và quan tâm giúp đỡ cô , anh sợ khi mình bày tỏ mà Tâm từ chối thì anh sẽ mất đi cơ hội quan tâm chăm sóc cho Tâm. Nhìn ánh mắt quan tâm , hành động khẩn trương với mình , Khải sờ lên đầu cảm thấy vẫn còn đau nhói . Nhưng với Khải thì mọi chuyện này cũng đáng , nhân chuyện này mà Khải biết Tâm không hề lạnh lùng với anh như anh nghĩ. Khải mỉm cười hạnh phúc ngồi chờ Tâm quay trở lại.
Tâm quay lại ngồi bên Khải trao cho anh chai nước lọc , Tâm tỏ ra áy náy nhìn Khải khẽ hỏi ” anh có làm sao không? , em đưa anh đi viện khám xem sao”
Khải cố dấu cảm xúc vui vẻ , sờ sờ lên đầu rồi chống tay đứng dậy nói với Tâm ” Em thấy anh có yếu ớt gì không?”
Thấy Khải không sao , Tâm cảm giác nhẹ nhõm hơn hẳn , cô sợ lỡ Khải vì cô mà xảy ra chuyện gì thì cô rất áy náy . Thời gian một mình chăm con Tâm cũng được khải giúp đỡ rất nhiều , Tâm cũng cảm thấy khá mến Khải nhưng sợ con mình chịu thiệt thòi vì cảnh khác máu tanh lòng nên Tâm vì con nên không tỏ ra thân thiết quá với Khải sợ anh hiểu lầm. Dù biết Khải là người rất tốt , đối xử với con cô cũng chu đáo như con đẻ nhưng cô vẫn lo ngại nên dấu diếm tâm tình của mình với Khải. Gom lại gánh rau bị Phúc đập nát bét , Khải định gánh giúp cô nhưng Tâm từ chối ” Anh đang bị thương , chuyện này em làm được”. Dù rất cảm kích Khải đã giúp đỡ mình , không chỉ chuyện vừa rồi mà còn nhiều lần khác nhưng cô vẫn dấu diếm mà tỏ ra lạnh lùng với Khải. khom người lại luồn quang gánh vào vai , cô đứng thẳng người dậy rồi cùng Khải đi về nhà , vừa đi 2 người vừa nói chuyện.
2 người nói chuyện với nhau nên không hề để ý từ đầu đến giờ , có một cặp mắt trắng dã không có con ngươi lộ ra từ tán lá đang nhìn chằm chằm vào 2 người. Sau khi 2 người rời đi , cặp mắt đó bỗng trợn trừng lên , dần chuyển sang màu đỏ như máu và từ từ biến mất . Ngay lúc này , Phúc đang trên đường đi lên đỉnh núi để về nhà , bỗng nhiên Phúc cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình , gã quay người lại nhìn nhưng không thấy ai. Nghĩ rằng mình tưởng tượng nên Phúc không để ý nữa mà đi thẳng lên đỉnh núi , trước mặt Phúc là một căn biệt thự kiểu pháp , đường được rải nhựa từ chân núi lên đến cổng , 2 bên cổng vào được đặt 2 con sư tử đá khá lớn , cánh cổng sắt khổng lồ cao 4 5 mét rộng hàng chục mét với những hoa văn cân đối và bắt mắt . Phúc tiến đến , bên trong có một người đàn ông đang quét dọn lá khô vương vãi , thấy Phúc lại gần anh ta dừng lại chào Phúc ” Cậu chủ mới về”.
Không thèm để ý đến người đàn ông , Phúc bước nhanh hơn đi vào trong cánh cổng . Bên trong là một khuân viên với cây cối , hoa cỏ được bài trí trông rất lãng mạn , chính giữa là một căn biệt thự kiểu pháp to đẹp trải xung quanh biệt thự là thảm cỏ xanh càng làm nổi bật những đóa hoa được trồng 2 bên đường .Lại gần mới thấy căn biệt thự này xa hoa tới mức nào . Trước cửa biệt thự là một đài phun nước, trong hồ có những con cá chép bơi lội . Trên đường đi nhiều người thấy Phúc cũng lễ phép cúi đầu chào hỏi nhưng Phúc không thèm để ý đến.
Tiến vào trong nhà , sàn nhà được lát bằng đá , thường xuyên được người làm lau dọn nên mặt sàn sáng bóng khi cúi xuống có thể thấy rõ hình ảnh phản chiếu của mình trên mặt sàn , tiến đến bộ sopha rất đẹp trước mặt , Phúc ngồi xuống , thoải mái vươn người một cái rồi không thèm cởi giày mà đặt chân lên chiếc bàn làm bằng kính trong suốt trước mặt. Phúc đảo mắt nhìn lại gian phòng khách nhà mình , chính giữa được treo một bức hình chân dung rất lớn , đó là bố Phúc . phía dưới được kê một chiếc tủ gỗ rất lớn có nhiều ô kính , mỗi 1 ô kính bên trong đều có một chiếc hộp lớn nhỏ khác nhau làm bằng gỗ lim đỏ . Bên trong có chứa gì Phúc cũng không biết , bố cậu không muốn bất cứ ai đụng vào những chiếc hộp của ông. Dù ngang ngược như nào nhưng Phúc cũng không dám làm bố mình tức giận nên dù tò mò gã cũng không dám làm trái lời bố.
Vừa ngồi xuống , một cô gái mặc một chiếc áo sơ mi trắng , quần tây đeo một cái tạp dề có túi, cô gái có khuân mặt khá đẹp lại gần cậu trên tay bưng cái khay đựng cốc nước cam vắt lại gần , đặt cốc cam vắt xuống bàn cô cúi đầu xuống chào và nói với Phúc ” Cậu chủ uống nước ạ”. Phúc hài lòng gật đầu một cái , cô gái mới cầm cái khay đi ra ngoài.
Cầm cốc nước cam lên uống 1 hụm lớn vì gã cũng khát nước. Chưa kịp nuốt thì Phúc giật mình phun nước cam ra khắp nhà, cố gắng nhổ nước bọt muốn bỏ hết cái vị khiến phúc khó chịu ra khỏi mồm gã rồi quát lớn:
– “Cái thứ nước gì thế này?”
Khi Phúc uống một hụm lớn , vị nước cam không ngọt mà Phúc cảm thấy vừa đắng chát vừa chua lòm khiến Phúc bực tức .
Cô gái vừa mang nước cho Phúc nghe gã quát liền vội vàng chạy vào đứng trước mặt Phúc cúi đầu.
Phúc nhìn cô gái rồi hất cốc nước cam vào người quát ” Mày uống thử xem , mày cho tao uống cái thứ gì “
Cô gái sợ hãi không dám nói, chỉ đứng tại chỗ để Phúc tạt nước và mắng chửi , cô nghĩ chắc ra ngoài Phúc gặp chuyện gì không vui nên trút giận lên người làm . Đây cũng phải việc chưa xảy ra mà ngoài cô , Phúc đã từng mắng chửi rất nhiều người làm trong nhà vì những lý do nhỏ nhặt.
Sau khi hất cốc nước cam vào người cô gái , Phúc ném cái cốc xuống sàn nhà. ” Choang” , tiếng thủy tinh vỡ vang lên , cô gái sợ tái mặt vội xin lỗi và đi lấy cốc nước khác cho Phúc. Phúc cũng không dám đánh đập người làm trong nhà vì sợ bố mình biết , những người này đều được bố gã chọn lựa và được quản gia trong nhà đào tạo để phục vụ cho gia đình cậu , nên nếu để bố gã biết được gã ra tay đánh người thì khá phiền phức với gã.
Một người khác cầm chổi , khăn lau và một cái hót rác vào nhà , hót hết những mảnh thủy tinh vỡ , lau sạch sẽ nước cam vung vãi trên sàn nhà và mặt kính rồi cúi đầu chào Phúc sau đó đi nhanh ra ngoài cửa.
5 Phút sau , cô gái kia mang vào cho Phúc cốc nước cam khác , để tránh nhầm lẫn trước khi mang vào cô có lén uống 1 hớp nhỏ , thấy ngon ngọt cô mới dám mang vào cho Phúc.
Sau khi ra khỏi cửa , cô tiến vào gian bếp ngồi đó . Cô mới vào làm ở gia đình Phúc chưa được 1 tháng , cũng nghe người khác nói về cậu chủ của mình nhưng cô chưa tin , dẫu sao Phúc cũng có vẻ bề ngoài khá điển trai , cao ráo . Cô vẫn bán tín bán nghi về những lời nói xấu của người làm nhưng hiện giờ cô thật sự tin tưởng . Cô ngồi đây nhớ nhà , nhớ bố mẹ , không phải vì hoàn cảnh gia đình cô nghèo khó cô cũng không bỏ lỡ việc học mà đi làm , lại là công việc người hầu này. Nhớ lại chuyện vừa rồi , cô thầm nghĩ sẽ phải cẩn thận hơn chứ chọc tức cậu chủ này thì cô khó mà sống yên ổn.
Nhưng cô đang nghĩ vu vơ thì trên nhà lại có tiếng quát lớn ” Chúng mày cố tình chơi tao à , cho tao uống cái đéo gì thế này” .. tiếng quát của Phúc càng lớn và tức giận hơn trước khiến cô giật nảy mình , sợ hãi nhưng không dám trốn tránh mà chạy lên nhà đứng trước mặt Phúc. Lần này cô khẳng định cốc nước cam mình làm không có vị gì lạ nên lên tiếng giải thích với Phúc.
– Thưa cậu , có chuyện gì thế ạ?
Phúc thấy cô gái lên tiếng hỏi thì càng bức xúc , đặt cốc nước xuống bàn , Phúc chỉ tay vào cốc nước tức giật nói
– Mày uống xem đây là gì?
Cô gái nghe lời cầm cốc nước cam lên uống 1 hớp nhỏ , thành thật trả lời
– Thưa cậu nước cam ngọt và ngon ạ
Phúc trợn tròn mắt nhìn cô , cầm cốc nước lên nhìn ngắm thật kỹ , thấy đúng là nước cam mà thường ngày mình thích uống thì đưa lên miệng uống vào 1 hớp nhỏ , nhưng kỳ lạ vẫn là cái vị đắng ngắt và chua chát khi nãy . Phúc nhổ nước cam xuống sàn và bực dọc gọi
– Ngoài kia có đứa nào không vào đây tao bảo
Bên ngoài có người nghe tiếng , vội chạy vào trong đứng cạnh cô gái quay sang phía Phúc
– Thưa cậu cho gọi
Chỉ tay vào cốc nước cam , Phúc bảo:
– ” uống thử cốc nước cam này xem”
Lúc này vẻ tức giận của Phúc đã biến mất quá nửa , lần đầu tiên Phúc tỏ thái độ như vậy với người làm , nước cam chính là thứ thức uống hàng ngày của Phúc , từng quả cam được người làm lựa chọn cẩn thận , bản thân Phúc biết rõ điều đó nên cũng không nghi ngờ cô gái trẻ kia dám trêu chọc gã , nhưng gã vẫn gọi 1 người khác vào uống xem phản ứng . Đưa ánh mắt mong chờ vào người mới , sau khi thấy cô ta uống một hụm , ánh mắt của Phúc càng chăm chú hơn , hắn đang đợi kết luận của cô ta về cốc nước . Phúc sững người khi nghe cô ta bảo cốc nước rất ngon. Phúc gắng hỏi lại
– ” Mày có thấy vị gì khác lạ không? “
Cô gái lắc đầu không nói gì. Phúc trầm tư một lúc rồi đuổi cả 2 người ra ngoài , thầm nghĩ đến khả năng tối qua ăn chơi chắc ăn uống phải cái gì nên vị giác bị lệch lạc . Càng nghĩ càng chắc chắn suy nghĩ của mình đúng đắn , Phúc không nghĩ tới nữa mà rót một cốc nước lọc trên bàn và uống cạn. Không thấy nước lọc có vị gì lạ nên Phúc càng chắc chắn mình đã ăn cái gì đó ảnh hưởng tới vị giác nên mới khiến cốc nước cam mới có vị kỳ lạ như vậy.
Uống hết cốc nước lọc , Phúc đứng dậy đi lên tầng 2 vào phòng của mình , Phúc cởi quần áo vào phòng tắm. Phúc vừa tắm vừa ngân nga ca khúc hôm qua ở quán karaoke Phúc mới được một em tay vịnchọn cho Phúc hát , giai điệu của nó làm Phúc thích thú . Vừa tắm vừa ngân nga hát , Phúc vui vẻ hát hò mà không để ý đến trên tấm gương phòng tắm , có một khuân mặt trắng như sáp , làn da nứt nẻ, miệng bị khâu vá chằng chịt đang dùng 2 cặp mắt đỏ ngầu như máu trợn trừng nhìn chằm chằm vào hắn .
Tắm xong , cảm thấy thoải mái Phúc nhảy lên giường ngủ mà không mặc gì , chẳng bao lâu , gã khá mệt mỏi vì cuộc chơi đêm qua nên gã nhanh chóng ngủ say , không hề biết ngay cạnh hắn, chỉ cách hắn vài bước chân , có một người toàn thân bao trùm một làn khói đen quỷ quái , chỉ để lộ cái đầu đội một cái mũ đen che kín mặt , chỉ để lộ ra cái miệng bị khâu vá chằng chịt đứng đó.
Khi Phúc tỉnh dậy đã là 9h tối, mở mắt ra Phúc giật mình khi thấy một cô người làm đang đứng bên cạnh giường của gã , đang định mở miệng mắng chửi theo thói quen thì Phúc khựng lại , ánh mắt gã toát lên sự thèm muốn thể xác khi nhìn vào cô gái , đó là một cô gái khoảng 17 , 18 tuổi , thân hình nở nang rất hợp với sở thích của Phúc , vòng ngực nở nang , cặp mông căng tròn khiến gã dấy lên cảm giác muốn làm tình . Cố áp chế đi cảm xúc cá nhân vì gã sợ khi làm chuyện đó , bố gã biết thì sẽ phiền phức , Phúc lấy lại vẻ bình tĩnh khẽ hỏi ” có chuyện gì?”
Cô gái thấy Phúc nhẹ nhàng như vậy cũng khá ngạc nhiên , vốn nghe người làm khác nói với nhau , cậu chủ này này ngang ngược thế nào thì nàng nghe đã mòn tai rồi , thấy Phúc hỏi như vậy nên cô khá ngạc nhiên, nàng trả lời : ” Dạ thưa anh , em được bác Tùng dặn dò đợi anh dậy và chăm sóc ạ” … Không để Phúc lên tiếng , nàng lấy trong chậu nước đã chuẩn bị sẵn cầm lên một chiếc khăn mặt , vắt khô vừa phải và đặt lên mặt Phúc , lau mặt cho gã . Phúc không ngăn cản mà nằm đó để cô người làm xinh đẹp kia lau mặt cho mình , lau mặt cho Phúc xong , cô người làm tiếp tục vò khăn và lau người cho gã , cảm giác đê mê khiến Phúc thoải mái , dù đã từng được rất nhiều gái phục vụ , những em dịch vụ cao cấp với kỹ năng chăn gối thành thạo cũng không làm phúc thấy hứng thú như giây phút này .Cảm thấy sung sướng , đê mê kích thích cậu nhỏ của gã trong chăn đã dựng đứng lên, bản năng của một thằng đàn ông khiêu khích gã , giờ phút này chỉ cần cô gái kia ưng thuận dù gã có mất trắng gã cũng cam lòng . Nhưng hưởng thụ cảm giác ấy chưa bao lâu , sau khi lau người cho gã cô gái đã dừng lại , đặt cái khăn vào trong chậu , cô bê cái chậu đi ra ngoài . Trước khi đi cô hỏi Phúc muốn ăn gì để cô chuẩn bị. Đang phê pha thì bị cắt đứt cảm giác nhưng Phúc vẫn hứng thú , Phúc nhìn cô gái có thân hình bốc lửa không tự chủ được , cậu nhỏ vẫn đang căng cứng hết mức , bản năng của thằng đàn ông vẫn đang kich thích Phúc . Buột miệng Phúc nói
” Anh muốn ăn em , chuẩn bị cho anh được không?”
Lỡ miệng , Phúc muốn sửa lại lời nói, đang ngại ngùng đầu óc Phúc không biết suy nghĩ ra sao , chưa biết nói gì thì cô gái đã nhoẻn miệng cười , trả lời Phúc:
– Muốn ăn em phải giết thịt em , giết em thì em sẽ chết , em chết rồi thì ai phục vụ cậu chủ nữa.
Nói xong cô gái bưng chậu nước ra khỏi cửa , nhìn nụ cười đẹp như thiên thần của cô gái , Phúc lặng người tại chỗ , nhìn cô gái đi ra khỏi cửa , Phúc vội vàng ôm chăn che trước người chạy theo nhìn cô . Liếm mép tỏ vẻ thèm thuồm , trong đầu Phúc ý nghĩ ham muốn với cô người làm mới gặp này tăng lên rất nhiều , cả người gã hừng hực cảm giác muốn làm tình với cô ta. Vội vàng chạy vào nhà tắm , đánh răng rửa mặt rồi vội tắm qua 1 cái , Phúc tiếp tục nhảy lên giường nằm đợi cô gái bưng đồ ăn cho mình , trong đầu gã bản năng sinh sản đã chiến thắng nỗi sợ ông bố khó khăn của mình , giờ đây bất chấp mọi thứ Phúc chỉ muốn làm tình với cô gái kia.
Ngồi trên giường che nửa thân dưới bằng tấm chăn nhung , Phúc hồi hộp chờ đợi cô người làm mang đồ ăn cho mình , ý đồ của gã đã quyết . Nửa tiếng sau , cô người làm bưng lên một khay lớn , bên trên để một nửa con gà quay thơm phức đã được chặt ra từng miếng ngon lành , một cốc nước cam , một bát cơm . Đối diện với những món khoái khẩu của mình , nhưng với Phúc hiện tại dù đói bụng cũng không có tâm trạng ăn uống , cô gái vừa gõ cửa vừa lên tiếng gọi ” Cậu chủ ơi em mang đồ ăn cho anh” . Phúc lao ra mở cửa phòng , kéo cô gái vào trong khiến cái khay rơi xuống sàn làm cơm nước rơi vãi lung tung. Phúc vội vàng ôm hôn cô gái một cách thèm khát như một con dã thú vồ mồi. Phúc dùng sức ép cô gái sợ cô chống cự , nhưng trái với ý nghĩ của Phúc , cô gái mặc kệ Phúc đang liếm cái cổ trắng ngần của mình khẽ hỏi: “Anh muốn ăn em thật à?… đây đâu phải là ăn đâu” , giọng điệu ngọt ngào như mời gọi Phúc làm nhục dục trong người dâng lên đến đỉnh điểm , vừa ôm ấp hôn hít liếm láp cái cổ trắng ngần của cô gái , Phúc thều thào như kẻ sắp hết hơi” Ý của anh là ăn như này này” , rồi Phúc mạnh dạn dứt mạnh cái áo sơ mi ra khiến khuy áo đứt rời , rơi xuống sàn. Ánh mắt như hổ đói thấy mồi ngon khi Phúc nhìn thấy cặp ngực hồng hào căng tròn như bong bóng đc bơm căng nước làm Phúc sung sướng , 95 … à không phải hơn trăm… Đó là những gì Phúc nghĩ về số đo vòng 1 của cô gái . Dường như biết Phúc nghĩ gì , cô gái khẽ cười khiêu khích nói với gã” “Vòng ngực của em là 98″. Phúc ngửa đầu lên nhìn cô gái , ánh mắt của nàng trìu mến nhìn gã như muốn bảo gã tiếp tục, Phúc xé rách cái áo cô gái mặc để lộ ra một thân thể tuyệt vời trước mặt gã , Phúc đê mê chạm tay vào cặp ngực to tròn liên tục xoa bóp, hứng thú dâng lên cực điểm , tiếng cười khúc khích của cô nàng làm Phúc càng khẳng định sẽ có được nàng. Phúc bế bổng nàng lên , đặt nhẹ nhàng lên giường , bờ môi gã chạm vào môi nàng hôn nhẹ nhàng từng cái khiến cậu nhỏ của gã lên đến đỉnh điểm , lộ ra từng sợi gân cứng rắn. Miệng hôn tay sờ soạng khắp người cô gái , 1 tay Phúc muốn thò xuống cởi cúc quần cô gái thì cô đã nhẹ nhàng đẩy Phúc ra , Phúc không ngờ một cô gái chân yếu tay mềm lại có lực đẩy mạnh mẽ như vậy , chỉ đẩy nhẹ 1 cái Phúc đã ngã ra giường , cậu nhỏ căng cứng đập vào mắt cô gái khiến cô bẽn lẽn che mặt . Phúc tưởng cô đổi ý , hắn luống cuống bò lại gần ôm lấy cô , hứa hẹn sẽ cưới cô làm vợ. Nhưng ngoài dự đoán của gã , cô gái bẽn lẽn nhìn hắn cười trìu mến rồi nói” Anh để em đi tắm đã”. Nghe thấy vậy Phúc cảm thấy nhẹ nhõm , tưởng cô gái đổi ý. Phúc nói giọng hồ hởi : Em .. em tắm đi ,, anh đợi được mà”.
Cô gái đi vào phòng tắm , để Phúc trần truồng trên giường , Phúc vuốt ve cậu nhỏ đang căng cứng của mình hãnh diện sắp được một người đẹp tuyệt vời phục vụ . Cô gái đi vào phòng tắm , cởi quần ra và tắm rửa. Liếc mắt nhìn vào cái gương , bên trong gương là khuân mặt xinh đẹp của cô , nhưng mắt của cô đã chuyển sang màu đỏ đục ngầu như máu , khuân mặt trong gương nhếch mép lên cười 1 cái quỷ dị.
Tắm rửa xong , cô gái quấn khăn tắm quanh mình , mở cửa bước ra lại gần phía Phúc. Phúc không nhịn được nữa , lao tới kéo cô gái lên giường , thân thể lõa lồ của 2 người quấn lấy nhau trên giường , Phúc cắm đầu vào ngực cô gái hôn hít bầu ngực căng tròn , khi cảm giác phê p ha lên cực điểm , muốn đưa cậu nhỏ vào cô bé của nàng . Nhưng nàng khẽ khép chân lại cắt đứt hành động của Phúc . Nàng hỏi giọng nũng nịu” Anh cưới em chứ?”…. Tình dục đang chiếm lĩnh đầu óc gã nên không cần nghĩ ngợi Phúc trả lời ngay ” anh cưới mà , anh cưới , anh cưới” Phúc nói liên tục để nhấn mạnh với nàng , nàng khẽ cười âu yếm , Phúc đưa thò tay xuống khẽ tách 2 cặp đùi trắng nõn chắc nịch của nàng sang 2 bên , nhẹ nhàng nằm đè lên người nàng. Trong phòng của Phúc vang lên từng tiếng rên rỉ của cặp trai gái đang giao hoan .
Sau cuộc mây mưa khiến Phúc sung sướng cực điểm , cô gái kéo chăn lên che đi thân hình nõn nà , nũng nịu ôm lấy Phúc dụi đầu vào ngực gã thì thầm ” Anh phải cưới em đó nhé”.
Với cá tính của Phúc , cậu ấm gia đình giàu có thì chuyện gắn kết với cô gái nào trong độ tuổi này hắn thường dụ dỗ , dùng lời lẽ ngon ngọt để đạt được thân xác họ rồi bỏ rơi , nhưng với cô người làm khiến hắn ham muốn này thì hắn thật sự muốn gắn bó với nàng . Phúc sợ lỡ bỏ rơi cô ta , Phúc sẽ không gặp được người nào như này được nữa , với Phúc thì cô người làm mới này là tuyệt tác của tạo hóa dành tặng cho gã , gã im lặng suy nghĩ làm sao để giữ nàng lại bên mình .
Không thấy Phúc trả lời , nàng xị mặt xuống làm khuân mặt xinh đẹp của nàng trở nên rất đáng yêu , nàng cấu vào ngực Phúc 1 cái khiến Phúc đau điếng cắt đứt dòng suy nghĩ , như bừng tỉnh khi gặp ác mộng , Phúc ngơ ngác nhìn nàng không hiểu nàng giận dỗi gì mình .Nhận ra mình sơ xuất điểm nào , Phúc vuốt ve mái tóc đen dài suôn mượt của nàng rồi hỏi
– Xin lỗi em vì bây giờ anh mới hỏi , em tên là gì?
Nàng xị bộ mặt để Phúc nhìn thấy làm Phúc ái ngại , Phúc ngại vì sợ chỉ vì chuyện này nàng sẽ bỏ rơi Phúc , Phúc liền ôm ấp nàng vào lòng , âu yếm giải thích
-Thôi nào em đừng nghĩ bậy , ban nãy anh không có cơ hội nói chuyện với em , tha lỗi cho anh nhé
Rồi ôm chặt lấy nàng như sợ nàng sẽ biến mất.
– Rồi rồi em tha cho anh , em tên là Mỹ Lan , em mới vào làm thay cho dì e đi lấy chồng
– Dì em là ai? …. Phúc thắc mắc hỏi Mỹ Lan
– Dì em là Nga , mới xin phép bác Tùng về quê tuần trước để chuẩn bị làm đám cưới , em sắp xếp ở nhà mấy ngày mới đến thay dì em được … Anh không trách em chứ
-Không , anh không trách em đâu mà …. Phúc nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trần của Mỹ Lan âu yếm nói.
– Mà anh chưa trả lời câu hỏi của em , anh cưới em chứ?
Phúc chần chừ 1 lát , vấn đề này Phúc cũng đang nghĩ đến , nhưng cái khó khăn là làm sao thuyết phục bố gã . Nhớ đến bố mình , Phúc nhớ lại lời lão quản gia dặn khi Phúc chuẩn bị đi tụ tập với đám bạn ” Sang tuần ông chủ sẽ về “. Bố sắp về , phải nghĩ cách . Phúc tự nhủ rồi quay sang nói với Mỹ Lan
– Bố anh tuần sau sẽ về , nhưng anh sợ 2 đứa mình vẫn còn trẻ bố sẽ không chấp nhận chuyện cưới xin của chúng mình , anh nghĩ như này không biết ý em sao
Mỹ Lan cười khúc khích nói với Phúc
– Anh nói xem?
– Anh tạm thời dấu diếm bố , nhưng mình vẫn ra ủy ban đăng ký kết hôn , vài năm nữa anh sẽ xin phép bố cưới em làm vợ , như thế có được không?
Mỹ lan im lặng suy nghĩ một lát , rồi nhẹ giọng nói với Phúc
– Nếu bố anh không chấp nhận thì sao?
Nghe Mỹ Lan thắc mắc như vậy , Phúc thở phào như trút được gánh nặng cười tươi nói với Mỹ Lan
– Ui dời , chuyện đó em đừng lo , anh là con một của bố … Em là cô gái tốt lại xinh xắn như này bố anh sẽ đồng ý thôi.
Nói xong Phúc nổi hứng đè lên người Mỹ Lan , ôm hôn cô và tiếp tục hoan lạc . Lúc này đã là 6h sáng , vài người làm đang quét dọn bên ngoài nghe tiếng Phúc đang rên rỉ trong phòng khiến họ ngạc nhiên.
Một phụ nữ trung niên tò mò hỏi cô hầu gái trẻ đang cầm chổi quét nhà
– Hôm nay sao trong phòng cậu Phúc lạ thế nhỉ?
– Lạ gì hả cô , cô hầu gái hỏi
– Hôm qua khi cậu Phúc về , cô thấy cậu về một mình chứ có dẫn theo ai đâu mà trong phòng lại có tiếng ….
– Tiếng gì hả cô? cô hầu gái thắc mắc hỏi tiếp
– Thì tiếng 2 vợ chồng mới cưới hay làm trong phòng ấy.
Nghe vậy cô hầu gái khẽ đỏ mặt hướng nhìn về phía phòng của Phúc và lắng tai nghe , đúng là trong phòng của phúc có tiếng Phúc đang rên rỉ sung sướng như đang làm tình với ai đó.
– Đúng rồi cô , con cũng nghe thấy , mà hôm qua cậu chủ lên phòng cửa phòng khóa chặt làm gì có ai vào phòng cậu chủ. Hay là ….
Nhận thấy bản thân mình hơi quá phận , người phụ nữ mới gạt đi nghi ngờ của cô hầu gái trẻ và nói
– Thôi chuyện của người ta mình để ý làm gì , thôi quét dọn nốt rồi xuống nhà đi cháu.
Cô hầu gái trẻ dạ vâng rồi tiếp tục quét dọn, khi đi ngang qua phòng của Phúc , cảm thấy một cảm giác rợn người khiến cô sởn da gà . Cô giật thót mình nhìn về phía cửa phòng của Phúc , chỉ nghe tiếng rên rỉ của cặp nam nữ đang giao hoan , nhưng chỉ nghe tiếng của Phúc đang khen ai đó tuyệt vời , còn không hề nghe thấy giọng nữ nào. Lúc này cảm giác rờn rợn lan khắp người cô như muốn đuổi cô đi . Bất giác cô cảm thấy như có ai đó đang đứng sát sau lưng mình , hơi thở phả vào gáy khiến cô giật mình quay lại nhìn phía sau nhưng không có ai cả. Cảm giác lạnh lẽo khiến cô cảm thấy run rẩy toàn thân , cô vội bước nhanh đi qua khỏi phòng của Phúc thì lại không thấy cảm giác ớn lạnh đó nữa , cô sợ hãi rảo bước thật nhanh đi xuống cầu thang , cô ngoái đầu lại nhìn về phía căn phòng của Phúc , cô cảm giác mình nhìn thấy một luồng khói màu đen mờ ảo đang lập lờ ở cửa phòng , cô rùng mình một cái rồi bước thật nhanh xuống lầu một, đem chuyện này kể với người phụ nữ trung niên đang dọn dẹp phía dưới , người phụ nữ trung niên đi lên cầu thang nhìn về phía cửa phòng của Phúc , quay lại nhìn cô hầu trẻ nói:
– Làm gì có gì đâu , cháu bị hoa mắt à?
Cảm giác dù rất chân thật nhưng cô vẫn nghi ngờ , đêm qua cô ngủ muộn nên sáng nay cô hơi uể oải liền trả lời :
– Chắc vậy cô ạ , đêm qua cháu ngủ muộn
Đúng rồi đấy , lần sau nhớ ngủ sớm dành sức còn làm việc , ông chủ khó tính lắm … Người phụ nữ trung niên quả quyết khiến cô hầu gái trẻ an tâm hơn , cô nhìn lại vào cửa phòng của Phúc thì không thấy gì bất thường cả , cô thở phào nhẹ nhõm nghĩ mình tưởng tượng rồi tiếp tục dọn dẹp lầu một . Trên tầng lầu 2 bao phủ bằng bóng đêm mờ ảo , không một ánh đèn , một cặp mắt đỏ đục dần xuất hiện trước cửa phòng của Phúc nhìn về hướng cầu thang rồi dần dần biến mất.
Trong phòng , Phúc đang hưởng thụ cảm giác đê mê khi vừa hướng dẫn Mỹ Lan tư thế mới , gã thư thái nhắm mắt lại hưởng thụ mà không biết lúc đó , 2 con mắt Mỹ Lan dần chuyển sang màu đỏ lòm như máu , nhếch mép cười bí hiểm nhìn Phúc.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!