Trời Đựu... Ta Thành Vương Phi Rồi!
Chương 30: Mua Tin Oải Phi 1
Gia Minh nhìn Hình Hoa Hoa, bỗng hỏi: “Nghe nói muội sắp gả cho Uyên vương gia?” Lời mang chút ngập ngừng.
Hình Hoa Hoa cười như không cười đáp: “Đúng vậy.” Gần hai tuần nữa thôi, dù có chuyện gì thì nàng vẫn gả cho hắn! Tin vào bản thân sẽ lảm hắn động lòng. Hình Hoa Hoa nghĩ tới đây, mắt đen to hiện ra tự tin, một tia sáng hi vọng xuất hiện trong mắt, làm nàng xinh đẹp hơn.
“Muội… là quyết định của muội?” Ánh mắt Gia Minh ngờ vực. Hoa Hoa thật sự… vậy cũng tốt.
Uyên Vương gia đã đồng ý rồi chắc sẽ đối Hoa Hoa tốt, Với cả Uyên vương gia tính cách ôn hòa, khiêm nhường. Nhẫn nại sẽ chịu được tình cách Hoa Hoa.
Nhưng Uyên vương gia có thể một lòng một dạ với Hoa Hoa?
Ai cũng biết Uyên vương gia nâng niu một tín vật, cái đáng nói là tín vật này do Nhược Oải Phi, nữ nhi duy nhất của Binh Bộ Thượng Thư, đồng thời là thanh mai trúc mã với Uyên vương gia. Mối tình giữa Nhược Oải Phi và Uyên vương gia. Lo Hoa Hoa vì chuyện này sẽ khổ.
“… Ừ.” Giọng Hình Hoa Hoa lạnh nhạt. Nhìn Gia Minh như này, nét mặt, giọng điệu… lo cho nàng?
Phải rồi, bao năm Hoa Hoa theo đuổi bên hắn ta, ít nhiều không tình nam nữ cũng tình huynh muội, bằng hữu. Không lo mới hơi lạ.
Hình Hoa Hoa suy nghĩ chốc lát, lên tiếng: “Ta đi trước. Cáo từ.” Rồi bước chân nhanh hơn. Yến Yến ở sau từ biệt bà lão, lon ton chạy theo sau nàng.
Gia Minh nhìn bóng nàng, lắc lắc đầu.
…
Tại một tửu lâu nhỏ. Hình Hoa Hoa giả dạng thành nam nhi, tóc đuôi ngựa, y phục nam màu đỏ đất. Một thân phong lưu phóng khoáng nhảy qua bậc cửa tửu lầu, đi về phía bên trái. Mắt nhìn nữ nhân trung niên có đôi mắt như chú chuột, trên người mang y phục đơn sơ đang đứng. Hình Hoa Hoa mỉm cười, cà lơ cà phớt bước tới gần, cất giọng: “Bà chủ trẻ đẹp, lại gặp.”
Nữ nhân trung niên được gọi là bà chủ thấy Hình Hoa Hoa thì tươi cười, “Ai ôi, Linh công tử, mới tới đã dẻo miệng vậy rồi.”
“Hôm nay muốn mua hay bán đây?” Bà chủ thăm dò. Vị này hai ngày trước tìm tới đây, tìm sát thủ, trả cho bà ta một trăm lượng bạc… lần này tới là làm gì nữa?
Hình Hoa Hoa liếc nhìn, cười nhe răng trắng. Đây là nơi hầu như có tất cả tin tức, nó cũng có thể quảng bá cho bạn, nếu bạn có nhu cầu. Ví dụ bạn vừa thành lập nhóm sát thủ đi, chỉ cần đưa tiền, sẽ được họ quáng bá. Ở đây bán tin tức cũng mua tin tức. Nàng đã tìm hiểu nhưng vẫn không ra, đành tới đây, đỡ tốn thời gian.
“Ta mua nhé!” Hình Hoa Hoa vừa nói vừa giơ tờ giấy ghi hai chữ Oải Phi lên.
Bà chủ nhìn rồi nói: “Linh công tử, mời vào đây.” Bà chủ di chuyển, bảo Hình Hoa Hoa theo.
…
Bà chủ ngồi xuống ghế, hỏi: “Không biết người biết họ của người người muốn tìm?”
“Ta chỉ biết hai chữ Oải Phi, bà chủ có thể giúp không?” Hình Hoa Hoa nhìn bà chủ.
Bà chủ cười khẽ, “Ba trăm lượng bạc, nhưng không chắc có phải người kia, Linh công tử dám mua không?”
Hình Hoa Hoa: “Sao nhiều thế?” Sao không đi cướp đi!
Bà chủ chậm rãi giải thích: “Tin tức này đã bị chặn bằng rất nhiều tiền, được người bảo vệ không cho tiết lộ, ba trăm lượng bạc là rẻ. Nhớ là tiền trao cháo múc.”
Hình Hoa Hoa thấp giọng, “Được rồi! Ta mua! Đây.” Thật cmn! Nàng phải đi kiếm tiền thôi.
Hình Hoa Hoa lấy ra từ tay áo rộng của mình một rương vừa và một rương nhỏ trong người, làm bà chủ trố mắt nhìn.
Sau khi đếm đủ ba trăm lượng bạc. Bà chủ có chút không tiếp thu được… Ba trăm lượng bạc giấu trong người? Ngân phiếu thì không nói! Đây là thỏi bạc đấy!
[Đề Cử + Cmt +Theo dõi truyện để ta có thêm động lực, nhớ để lại dấu vết bằng cmt để ta biết nhé! Nhớ soi lỗi chính tả cho ta nhé!]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!