Trời Đựu... Ta Thành Vương Phi Rồi! - Chương 5: Hôn Sự,
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
174


Trời Đựu... Ta Thành Vương Phi Rồi!


Chương 5: Hôn Sự,


Hình phủ.

Trong đại sảnh, mỗi người ngồi vào vị trí của mình. Trên vị trí chủ, mang y phục màu huyền, dưới hoa văn thêu bằng chỉ vàng, dáng ngồi người đó cao nhã, đó là Hình lão phu nhân, vị tổ mẫu phong thái quyền vị đầy mình, nét mặt nghiêm túc, khuôn mặt Hình lão phu nhân có nhiều nếp nhăn tuổi già nhưng vẫn không chút nào giống đã già, cái sắc bén xảo quyệt đã lấn át hết.

Hình Ngao Hiển ngồi bên tay trái, thân hình thô kệch của ông ta bao bọc bởi chói sáng, y phục xanh lá rộng rãi không gò bó phần mỡ thừa, gương mặt chút mập mạp, đôi mắt đen, mũi to. Làn da hơi vàng vàng như heo đang quay dưới lửa nhỏ, hiện tại Hình Ngao Hiển nói chuyện với nam nhân trung niên vẻ mặt hòa nhã.

Giờ thì nàng biết chính xác gu thời trang làm người lạ không dám nhìn, người quen thành người lạ là từ đâu.

Mọi người dừng lại, nâng mắt nhìn nàng,

Hình Hoa Hoa một thân y phục màu hồng thêu hoa trắng, đơn giản hai màu sắc hòa làm một. Gương mặt thơ ngây rõ ràng khi nàng ngẩng đầu, đường nét khuôn mặt hiện rõ từng góc cạnh đẹp đẽ tươi mới, làm người ấn tượng nhất đôi mắt đen sáng ngời từng điểm, khi nhìn vào là sự yên bình khi mặt trời lên. Đằng sau đầu mái tóc đen mượt tết gọn, đằng trước tóc cố định ra sau để lộ nửa cái trán trơn bóng,

Bước chân nhè nhẹ, y phục lay lay theo từng bước đi, dáng đi ngay thẳng, linh động, chuẩn một khuê nữ ra giáo.

Hình Hoa Hoa bước ra giữa lưng thẳng hơi cong xuống tạo tư thế quy củ, miệng nói: “Vấn an tổ mẫu, phụ thân.” Giọng nói dễ nghe xen lẫn dịu dàng thức tỉnh mọi người, mọi người giơ tay che miệng ho khàn vài tiếng rồi im lặng.

Hồi lâu giọng Hình lão phu nhân phát ra: “Con là Hoa Hoa?” Hình lão phu nhân nhìn thiếu nữ nhỏ bé, mảnh mai bên dưới, từ cao nhìn xuống, thay đổi sắc mặt thành hiền hòa, bà ta vẫy tay với nàng: “Lại đây với ta, để tổ mẫu nhìn kĩ Hoa Hoa nào.” Hình lão phu nhân vừa nói vừa không quên vỗ vỗ tay xuống chỗ bên cạnh mình.

Đôi mắt Hình lão phu nhân đang ngấm ngầm tính toán một điều.

Hình Hoa Hoa mỉm cười ngẩng đầu nó: “Dạ.”

Nàng lại bước từng bước đến bên Hình lão phu nhân ngồi nhẹ nhàng, ngay ngắn, Hình lão phu nhân thu hết tất cả vào mắt, lòng vô vàn nghi hoặc.

Đã rất lâu bà ta không để ý đến đứa trẻ Hình Hoa Hoa có dung mạo xấu xí này, ngày hôm nay, không ngờ gặp lại là một bộ dạng khác, một Hình Hoa Hoa tùy tiện, từ trên xuống dưới đều là xộc xệch, mỗi lời nói ra, không chọc lòng người tức giận cũng không cẩn thận, nay có thể thành tỉ mỉ, gọn gàng từ trên xuống dưới, lời nói êm tai, không ngờ hơn có thể xinh đẹp thế này. Mỗi hành động đều toát khí chất của một khuê nữ gia giáo.

Bà ta trước không có mời ma ma đến dạy lại quy củ cho Hình Hoa Hoa… Vậy học từ đâu?

Nghĩ một hồi, Hình lão phu nhân mới nhớ ra mẫu thân Hình Hoa Hoa bên người có một ma ma, ma ma này khi mẫu thân Hình Hoa Hoa mất đã đi bên người Hình Hoa Hoa.

Trước này rất kiên trì dạy quy củ cho Hình Hoa Hoa… chẳng lẽ rèn thành sắt rồi?

Hình lão phu nhân quan sát rồi lên tiếng khen ngợi: “Ôi! Hoa Hoa trưởng thành rồi! Đến lúc tìm nơi dựa cho ngươi rồi.” Giọng điệu nửa đùa mà nửa thật.

Hình Hoa Hoa biểu cảm bình thường, mắt nhìn qua Hình Ngao Hiển và nam nhân trung niên kia.

Mở đầu liền nói tìm nơi dựa cho nàng, xem ra… gặp hôm nay chính là về hôn sự của nàng đi? Tính đào hố gì dụ nàng nhảy đây?

Hình Hoa Hoa quay qua, đột nhiên nhìn thẳng vào mắt Hình lão phu nhân và nói: “Tổ mẫu nói sao?” Hình lão phu nhân cười cười, “Ý ta chính là đến lúc hôn sự kia cũng nên bàn rồi. Phải không Hiển nhi.”

Hình Ngao Hiển bên kia phụ họa: “Phải phải. Hoa Hoa, hôn sự của con với Khuyên Lãnh cũng nên bàn rồi.” Nghe hai người nói, nam nhân trung niên ngồi cạnh bỗng khựng lại, trong lòng khó hiểu.

Hình Hoa Hoa nụ cười chợt tắt, lòng cười nhạt nhẽo.

Nàng nào có hôn sự nào? Mà vị Đại tỉ của Hình Hoa Hoa, Hình Tự Ngọc có nha.

Bắt đầu từ lúc Hình Ngao Hiển chưa lên thừa tướng, lúc đó Hình Ngao Hiển và Dương Quân, cái nam nhân trung niên kia có giao tình tốt. Dương Quân trước sau chỉ là một thương nhân ở kinh thành, thương nhân ở kinh thành này đều phải có chỗ dựa, chỗ dựa là ai thì không rõ, chỉ là khá lớn nha.

Dương Quân có một đứa con trai tên Dương Khuyên Lãnh, Năm Dương Khuyên Lãnh năm tám tuổi, Hình Tự Ngọc năm tuổi, Dương Khuyên Lãnh cùng Hình Tự Ngọc thân thiết, bạn thanh mai trúc mã, Hình Ngao Hiển tính toán đưa ra cọc hôn sự, Dương Quân nghĩ hai bên giao tình tốt liền không phản đối

Đôi bên đồng ý, Dương Khuyên Lãnh, Hình Tự Ngọc còn nhỏ nên ngu ngơ chấp nhận.

Vốn là chẳng liên quan đến Hình Hoa Hoa nàng, nay nói liên quan liền liên quan?

Haha… có phải hay không… muốn đổi hôn sự đây?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN