Trông Cậu Cũng Có Chút Đẹp Trai - Chương 12: Có bắt cô leo cũng phải leo cho xong
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Trông Cậu Cũng Có Chút Đẹp Trai


Chương 12: Có bắt cô leo cũng phải leo cho xong


Tần Thiên Thiên bị nhìn đến run cầm cập, sau đó vội vàng nói với giáo viên chủ nhiệm: “Cô Lưu, cô hiểu lầm chị ấy rồi, không phải chị ấy hại em không mang theo thẻ học sinh đâu, mà là bản thân em quên thôi ạ, đều là lỗi của em.”

“Em Tần à, em đừng sợ, chị của em là người mà cô hiểu rất rõ. Nếu như không phải em ấy, em có thể nhiều lần suýt chút nữa đi học muộn hay sao? Hôm nay em quên mang theo thẻ học sinh, nhất định cũng không thể không liên quan đến em ấy! ” Bà Lưu một miệng chắc chắn, La Vay Vy nghe xong liền cười “ha ha” hai tiếng.

Đối diện với tầm mắt của bà Lưu, La Vy Vy gật đầu, cười híp mắt lại.

“Dạ thưa cô, là em lại lại lại lại đi muộn, hại em ấy vì thúc giục em nên mới quên mang theo thẻ học sinh ạ. Như vậy cũng được thôi, em tự mình đi đến sân thể dục chạy mười vòng, là do em sai rồi. Cô đại nhân đại lượng, tha thứ cho em một lần này đi, được không? “

Giọng điệu của La Vy Vy mang vẻ vô cùng là thành khẩn. Khuôn mặt Tần Thiên Thiên chứng kiến La Vy Vy như vậy thì vô cùng ngạc nhiên.

Tần Thiên Thiên không thể tin được La Vy Vy lại có một dáng vẻ như vậy. Vì với tính cách của La Vy Vy, cô ấy phải cùng với bà Lưu tranh cãi, sau đó làm to sự việc này ra mới đúng.

Hôm nay tại sao cô ấy…lại khôn ngoan như vậy?

Bà Lưu “hừ” một tiếng. Sự tức giận trên khuôn mặt cũng vơi đi chút ít, dù sao cũng không nên đánh người đang mỉm cười*. La Vy Vy đã biết nhận lỗi rồi thì bà cũng không nói thêm gì nữa.

*Ý câu này gần giống như câu “Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại” vậy đó.

“Chạy xong 10 vòng thì quay trở lại lớp.”

“Vâng ạ! ” La Vy Vy sảng khoái đáp lại. Có thể cách xa Phàm Nhất Hàng, đừng nói là 10 vòng, cho dù là 100 vòng…muốn cô leo cô cũng sẽ leo cho xong!

Bà Lưu khua khua tay, biểu thị cô có thể cùng với Tần Thiên Thiên đi được rồi.

Trong suốt cuộc trò chuyện, Phàm Nhất Hàng không hề lên tiếng, nhưng ánh mắt cậu vẫn rơi xuống người La Vy Vy.

Cậu không hiểu.

Vì sao La Vy Vy lại không thanh minh cho bản thân?

Suy cho cùng đây cũng không phải là việc của cậu, cậu cũng không có quyền lên tiếng. Dù sao đương sự cũng đều đã tự mình nhận hình phạt rồi.

“Em Phàm.” Bà Lưu vẻ mặt ôn hòa hỏi: “Hai tuần học rồi em đã quen chưa? Ngồi cùng bàn với La Vy Vy thật sự là vất vả cho em rồi. Đợi sau khi có kết quả của kỳ thi, cô sẽ giúp em chuyển chỗ. Cô đã đọc trước bảng điểm của em rồi, em không muốn chuyển trường thì liền buông lơi rồi đấy nhé!”

Phàm Nhất Hàng “vâng” một tiếng, cingx không nói nhiều.

Bà Lưu lại nói thêm mấy câu, tiếng chuông vào lớp vang lên, bà khua tay: “Em mau quay về để bắt đầu tiết học đi.”

Phàm Nhất Hàng quay trở về lớp học, tiết đầu tiên là vật lí, cậu nhìn thẳng lên bảng nghe giảng.

Giáo viên vật lí hỏi tới La Vy Vy. Cậu đang định nói thì Tần Thiên Thiên đã giành trước: “Cô Lưu đã phạt chị ấy đi chạy bộ rồi ạ.”

Giáo viên vật lí “hừ” một tiếng: “Từ sáng đến tối, biết ngay là lại phạm lỗi mà! “

Tần Thiên Thiên không nói tiếp nữa.

Giáo viên vật lí bắt đầu giảng bài lại lần nữa. Ánh mắt Phàm Nhất Hàng không kiên nhẫn chăm chú nhìn vào vị trí trống không ở bên cạnh.

Trên mặt bàn La Vy Vy trống không, thứ gì cũng không có.

Cậu vẫn là không hiểu nổi, tại sao La Vy Vy lại không thanh minh con chứ?

Suốt hai tiết học, La Vy Vy đều không quay về. Mãi cho đến khi kết thúc giờ giải lao, khi Phàm Nhất Hàng đi mua nước mới chạm mặt La Vy Vy.

Cô ấy ngồi xổm trên bậc tam cấp cuat một cửa hàng nhỏ. Xung quanh cô là một đống nam xinh quây lại, họ đều là loại người nhìn là biết học hành không ra gì cả.

Phàm Nhất Hàng vô thức nhíu mày lại.

Vừa mới đưa thư tình cho cậu xong mà quay đầu một cái liền cùng nam sinh khác ngồi một chỗ nói nói cười cười. Đây thật sự mới là phong cách của La Vy Vy.

Thiếu chút nữa…cậu đã nghĩ La Vy Vy một mình chạy trên sân thể dục liệu có chóng mặt hay không, rồi chạy trong giờ giải lao có nhiều người liếc nhìn cô ấy trên đường chạy hay không?

Từ đầu mui Phàm Nhất Hàng phát ra một tiếng “hừ”, có chút tự giễu rơid tầm mắt đi. Mắt không nhìn tới bên cạnh cửa hàng kia nữa rồi bỏ đi.

La Vy Vy đang cùng vài nam sinh nói về kế hoạch chiến đấu cho cuộc thu tuần sau. Cô ngẩng đầu lên thấy Phàm Nhất Hàng từ bên cạnh cửa hàng gần mình bỏ đi.

Trên người thiếu niên vẫn còn mang theo mùi vị trái cây. Cô vô thức cảm thấy rùng mình.

Trong lòng lại nhớ tới tối hôm qua.

Không được! La Vy Vy ha quyết tâm, cô nhất định phải làm rõ mọi chuyện. Con người Phàm Nhất Hàng này đến cùng là đã làm ra chuyện gì.

“Tôi đi vào trước đây, chuyện này bàn bạc sau! “

Hết chương 12

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN