Trông Cậu Cũng Có Chút Đẹp Trai
Chương 17: Kiểm tra đột xuất
Vốn dĩ Phàm Nhất Hàng nói ít đến nỗi nếu có thể dùng một từ để biểu đạt thì cậu sẽ tuyệt đối không nói ra câu thứ hai. Bây giờ lại xảy ra chuyện này trong tiết Ngữ Văn, cậu ngay cả nửa chữ cũng không nói.
Hiện tại La Vy Vy có thái độ như thế này, cậu càng cảm thấy khó hiểu hơn nhưng vẫn phần nhiều là cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Cậu tự cảm thấy rằng cậu vẫn thích một người yên tĩnh hơn.
Hiện tại La Vy Vy không còn yêu thích, đếm xỉa đến cậu nữa, thậm chí còn có thái độ ghét bỏ thì cũng rất tốt.
Chỉ có điều, cậu suy nghĩ của cậu thỉnh thoảng sẽ xuất hiện hình ảnh tay La Vy Vy đè lên cánh tay cậu, nét mặt tươi cười ngọt ngào hỏi: “Tiểu Ca ca, có thể cho tôi được không?”
Cái cảnh kia giống như trong Thiện Nữ U Hồn*. Ma nữ xinh đẹp hỏi thư sinh phải chăng có thể cho cô ấy ngủ lại một đêm hay không vậy…
*Thiện Nữ U Hồn: tên một loại game của Trung Quốc.
Nhưng bỏ đi những điều này, cậu vẫn không tài nào hiểu nổi. Rõ ràng câuh đã đưa cho cô lọ sữa chua rồi, vì sao cô ấy vẫn tức giận?
Kết thúc tiêtd Ngữ Văn, La Vy Vy lại kéo bàn ra khỏi vị trí, cách bàn cậu một đoạn dài. Phàm Nhất Hàng thấy cô hanh động như vậy cũng không nói gì, vẫn là nên làm cái gì thắc làm cái đó mà thôi.
Thấy Phàm Nhất Hàng có thái độ như không sao cả như vậy, La Vy Vy càng tức giận hơn. Nhưng cô vẫn không dám phát tiết lên người Phàm Nhất Hàng. Đành phải gọi tiểu đệ Tống Ninh Viễn ra ngoài hành lang.
“Tôi giao cho cậu đi điều tra Phàm Nhất Hàng, các cậu đã tra ra được gì rồi? “
Tống Ninh Viễn giơ tay: “Lão đại, tôi đã điều tra rồi. Lâm Kỳ Hân với Phàm Nhất Hàng là thanh mai trúc mã, hai người họ là hàng xóm của nhau. “
Nghe Tống Ninh Viễn nói như vậy, bỗng nhiên La Vy Vy nghĩ tới việc đi vào nhà Phàm Nhất Hàng tối qua. Quả thực là có đi qua nhà Lâm Kỳ Hân thật.
Chỉ là khi đó trời không có trăng, gió lại to, cô lại không có thời gian nên không nghĩ được nhiều như thế.
Thì ra là thanh mai trúc mã, khó trách Phàm Nhất Hàng lại bảo vệ Lâm Kỳ Hân như thế. Căn bản không thể đưa cho cô lọ sữa chua kia đều là vì để cầm đến để giúp Lâm Kỳ Hân nhận lỗi.
Cô khua khua tay: “Ngoài điều này ra còn gì khác nữa không? “
Tống Ninh Viễn cúi đầu.
“Tạm thời…vẫn chưa có tra được gì khác.”
“Đi điều tra ngay cho tôi! ” La Vy Vy giậm chân, nhấn mạnh: “Nhất là phương diện tín ngưỡng tôn giáo.”
“Tín ngưỡng tôn giáo? ” Tống Ninh Viễn đầu đầy nghi vấn.
La Vy Vy không muốn nhắc lại điều này nhiều, cô khua khua tay quay trở lại lớp học.
Vừa quay lại chưa được bao lâu, học sinh thuộc bộ phận kiểm tra kỷ luật đã đi đến.
“Kiểm tra đột xuất, mọi người phối hợp một chút. ” Người đứng đầu nói một câu như vậy. Khi đó, trong phòng học lập tức náo động.
La Vy Vy sững sờ. Cô đột nhiên cái thấp đầu, nhìn vào thứ ở trong ngăn bàn.
Phàm Nhất Hàng chỉ nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của cô. Hai tay để trong ngăn bàn không biết là đang tìm cái gì.
Cậu tiếp tục nhìn, chỉ thấy La Vy Vy từ trong ngăn bàn lấy ra một bao thuốc vẫn còn chưa bóc. Dáng vẻ như vừa mới định làm gì đó thì người của bộ phận kiểm tra kỷ luật đã đi tới.
La Vy Vy mặc quần dài, lại không có túi, cô hoàn toàn không có chỗ để có thể cất giấu. Mà mấy người của bộ phận kỷ luật phụ trách kiểm tra lớp bọn họ cô lại không biết ai cả.
Cô lo lắng đến nỗi trên cái trán trơn nhẵn đều chảy mồ hôi.
Vậy mà một giây sau, bao thuốc trong tay cô bỗng bị một bàn tay khác rút ra.
Khi cô quay đầu lại đúng lúc nhìn thấy Phàm Nhất Hàng cầm bao thuốc trong tay cô ném ra ngoài cửa sổ.
“Kiểm tra, làm phiền đứng sang bên này.” Người của bộ phận kiểm tra kỷ luật đi đến trước mặt hai người, ngữ khí cứng nhắc nói.
Mọi người đều biết con người La Vy Vy này không dễ đối phó. Nên việc kiểm tra chỗ ngồi của cô tạo cho tâm lý người của bộ phận kiểm tra kỷ luật áp lực rất lớn.
Vậy mà La Vy Vy lại rất phối hợp đi ra, cùng Phàm Nhất Hàng, hai người đi lên phía trước.
Tầm mắt của Phàm Nhất Hàng trước sau như một, vẫn lạnh nhạt như vậy, cũng không nhìn cô mà lại nhìn chằm chằm vào bảng đen, cũng không biết trên bảng có cái gì hấp dận cậu ta nữa.
La Vy Vy nhìn các bạn học của bộ phận kỷ luật đang kiểm tra vị trí của cô, sau đó ngẩng đầu nhìn vào mắt người bên cạnh, buồn rầu cắn môi dưới.
Vậy là cô lại phải nói với tên Phàm Nhất Hàng đáng ghét quái quỷ này lời cảm ơn. Cô thật là nói không ra lời mà!
Nhưng nếu như không phải là cậu ta, cô có thể phải gọi phụ huynh đến rồi. Bởi vì là một người con gái, trong ngăn bàn lại bị phát hiện ra có thuốc lá. Loại sự việc này vẫn là rất nghiêm trọng.
Phải làm thế nào ư?
La Vy Vy cảm thấy đầu của cô đau dữ dội.
Hết chương 17
Hôm nay Phàm Phọt biết lấy công chuộc tội rồi=)))
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!