Trong Phim Ngoài Đời - Chương 12: Để Chu Hách nhìn thấy Lâm Chi thở gấp dưới thân anh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1904


Trong Phim Ngoài Đời


Chương 12: Để Chu Hách nhìn thấy Lâm Chi thở gấp dưới thân anh


Edit: Suzu Adelia

*****

Ngày hôm sau, Quý Hoài Thịnh vừa mở di động đã thấy một tiêu đề một tin tức làm anh ngột ngạt: Nữ minh tinh tuyến mười tám Lâm Chi cùng tiểu thịt tươi mới nổi Chu Hách nhiệt tình ôm hôn, nghi ngờ đang yêu nhau.

Quý Hoài Thịnh ấn vào xem bài viết thì thấy hình ảnh hai người ôm nhau trước cửa công ty quản lý, ảnh chụp hai người mặt dán mặt, thân mật vô cùng.
Lướt xuống còn thấy mấy tấm hay người trước kia cùng nhau ăn cơm, đi cùng nhau.

Anh nhìn vài lần rồi đặt điện thoại xuống, lái xe tới phim trường.

Khi tới phim trường, Quý Hoài Thịnh vừa đúng lúc gặp Lâm Chi từ trên xe xuống dưới cùng với Chu Hách thò đầu ra khỏi cửa xe.

Chu Hách đang cùng Lâm Chi nói chuyện: “Chị Chi Chi, hôm nay em rảnh, em đi vào thăm ban được không? Đợi chị quay xong thì em trở chị về.”

“Cái này không cần đâu… Chị…” Lâm Chi hơi ngượng ngùng.

Phim cô quay chính là phim khiêu dâm, làm sao lại không biết xấu hổ mà để cậu vào thăm ban.

Nhưng cô còn chưa kịp từ chối xong, Chu Hách đã xuống xe. Lâm Chi không từ chối được, đành phải để cậu vào cùng.

Quý Hoài Thịnh nhìn bóng dáng hai người kia đi cùng nhau, đột nhiên nhếch môi cười lạnh. Đi thăm ban đúng không?

Anh không ngại để Chu Hách nhìn thấy Lâm Chi thở gấp dưới thân anh, suy cho cùng thì hôm nay anh cũng có cảnh giường chiếu lớn với Lâm Chi nha.

Quý Hoài Thịnh rút chìa khóa xe xong liền đi vào phim trường.

Hôm nay quay một cảnh giường chiếu trong nhà, nam chính đè nữ chính lên giường mà thao.

Trên người hai người sẽ được phủ một cái chăn mỏng, Quý Hoài Thịnh cần đè lên người Lâm Chi, thẳng lưng thúc mông, băt chước động tác giao hợp, Lâm Chi thì có thể rên rỉ, phối hợp với động tác của anh.

Lúc nhìn thấy Lâm Chi ra khỏi phòng nghỉ, trên người choàng một cái khăn tắm lớn che đậy thân thể chỉ mặc mỗi nội y, mặt Chu Hách tức khắc đen đi.

“Chị Chi Chi, hôm nay chị định quay cảnh giường chiếu sao?” Giọng điệu Chu Hách hơi không vui.

“Ừ.” Lâm Chi ngượng ngùng ừ một tiếng, cô cúi đầu không dám nhìn vào mắt Chu Hách.

Rõ ràng cậu cũng không cần vào thăm ban những Chu Hách vẫn cứ đi theo, như thế làm cho cô rất xấu hổ.

“Đi thôi, vào phòng quay.” Chu Hách tuy không vui nhưng vẫn nhịn xuống.
Cậu cảm thấy nếu mình ở đây theo dõi, nam diễn viên kia không dám ăn đậu hủ của Lâm Chi.

Lâm Chi đi cùng Chu Hách vào phòng quay thì thấy Quý Hoài thịnh khoác khăn tắm lớn màu trắng ngồi ở mép giường. Anh nhìn lướt qua Lâm Chi vừa đi vào rồi nhìn sang Chu Hách phía sau cô sau đó rời tầm mắt đi.

Đạo diễn thấy Lâm Chi tới liền bảo cô lên giường nằm, nói chuẩn bị quay phim.

Lâm Chi nói “được” một tiếng rồi đi đến cái giường trước mặt, nhanh chóng bò lên giường, kéo quay chăn che lại thân thể mình sau đó rút khăn tắm ra, ném lên mặt đấy.

Sau khi đạo diễn hô “action” một tiếng, Quý Hoài Thịnh cũng kéo khăn tắm trên người mình sang một bên, chui vào trong chăn, nằm lên người Lâm Chi.

Chi Hách nhìn thấy Quý Hoài chỉ mặc mỗi một cái quần lót mà nằm lên người Lâm Chi liền nhíu mày lại. Diễn loại phim này thật sự có hại cho chị Chi Chi, gần như khỏa thân mà va chạm với diễn viên nam. Tuy không phải thật nhưng Chu Hách cảm thấy cực kỳ đáng ghét.

Nhưng cậu vẫn nhịn xuống, nếu không đạo diễn sẽ giận chó đánh mèo Lâm Chi, đến lúc đó Lâm Chi vừa bị mắng lại vừa không được lòng người khác. Cậu thì không muốn Lâm Chi bị mắng.

Cậu quyết định là sau khi diễn xong bộ phim này, cậu nhất định sẽ không để Lâm Chi quay tiếp loại kịch bản kiểu này nữa, nhưng hiện tại Chu Hách chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Quý Hoài Thịnh cúi đầu hôn lên môi đỏ của Lâm Chi, mút chặt môi cô, vừa ôn nhu vừa thâm tình gặm cắn cánh môi kiều nộn của cô.

Tuy rằng Quý Hoài Thịnh là thể loại ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo nhưng Lâm Chi không thể không thừa nhận rằng kỹ thuật hôn môi của anh rất được làm cô không nhịn được mà phối hợp với động tác trầm luân kia, phát ra tiếng “ưm” trầm thấp.

Cô nghĩ hẳn là mình chính là nhan cẩu (1) nông cạn. Nếu là một người đàn ông tướng mạo bình thường cường bạo cô, cô nhất định sẽ nhịn không nổi mà đẩy hắn ra khi hắn hôn cô lần hai, kể cả quay phim cũng không nổi.

Nhưng không ngờ hiện tại cô lại không chán ghét việc Quý Hoài Thịnh hôn cô, chuyện này quá trái với lẽ thường.

Lâm Chi híp mắt lại, nhìn khuôn mặt tuấn tú, góc cạnh rõ ràng của Lâm Chi xuyên qua lớp lông mi dày dài. Cô thầm cảm khái, quả nhiên là khuôn mặt được mua bảo hiểm vài ngàn vạn, cô thế mà lại không nhìn ra khuyết điểm.

Trán no đủ, mũi cao thẳng, môi mỏng gợi cảm, hàm dưới tinh xảo, đường nét góc cạnh rõ ràng, tổ hợp ngũ quan như được khắc chạm tỉ mỉ ở cạnh nhau, cực kỳ đẹp trai.

Anh chỉ không tốt một chỗ, đó chính là tâm tư quá đen, thật sự là tên vô lại trong ngoài không đồng nhất.

Thấy Lâm Chi thất thần, Quý Hoài Thịnh hơi bất mãn mà luồn tay vào nịt ngực của cô, xoa nắn nhũ thịt mềm mại một cái, khép hai ngón tay lại rồi dùng sức, tàn nhẫn nhéo đậu đỏ trước ngực cô một chút.

“A…” Lâm Chi khẽ kêu một tiếng, sau khi khôi phục tinh thần lại trừng anh.

Quý Hoài Thịnh cúi đầu, ghé sát tai cô, nói nhỏ: “Chuyên nghiệp chút, phối hợp kêu vai fti
*****

(1) Nhan cẩu: từ ngữ mạng, chỉ những người không đứng vững trước những người có giá trị nhan sắc cao.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN