Trong Phim Ngoài Đời
Chương 14: Tự mình ăn (H)
Edit: Suzu Adelia
*****
Quý Hoài Thịnh nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh nụ hoa, mang theo nhu tình,con ngươi đen nhánh đều phản chiếu hình ảnh cô, Lâm Chi bị ma xui quỷ khiến mà nghe lời làm theo.
Cô ngoan ngoãn nâng mông về phía trước, giơ hai chân lên bám vào eo Quý Hoài Thịnh.
Trong khoảnh khắc nâng mông lên, thân mình đột nhiên cứng đờ.
Cô có thể cảm nhận khoảnh khắc trong nháy mắt kia, có ngậm lấy một góc quy đầu, hai mảnh hoa môi mở ra rồi khép lại theo động tác nâng mông lên của cô, lối đi chặt chẽ bên trong bị căng cứng, quy đầu trượt trượt nơi hoa huyệt.
Dương vật cực nóng tuy chỉ cắm vào một nửa nhưng Lâm Chi vẫn cảm thấy hoa huyệt căng ra vô cùng, cảm giác dị vật xâm lấn quá rõ ràng, cô thậm chí còn cảm nhận được hình dạng của cây gậy thịt kia.
Phần đầu hình nấm đè ép thịt mềm trong hoa huyệt, đâm đâm trong hoa huyệt, độ nóng của cây gậy thịt xuyên thấu qua huyệt mềm, truyền lên người Lâm Chi.
Lâm Chi cảm thấy má mình đỏ hết lên rồi.
Cô vừa xấu hổ vừa sợ hãi nhìn Quý Hoài Thịnh: “Anh… Cắm vào sao? (1)”
Quý Hoài Thịnh làm bộ không liên quan đến mình: “Tôi không có, là em tự mình ăn.”
Lâm Chi có hơi ảo não.
Hình như ban nãy đúng là cô chủ động ăn thật, Quý Hoài Thịnh chỉ để cây gậy thịt kia ở cửa huyệt thôi, là do cô nâng mông lên, hướng về phía trước, giảm khoảng cách giữa hai người nên dương vật mới đi vào được.
“Vậy anh rút nó ra đi.” Lâm Chi nói.
Rút ra? Quý Hoài Thịnh cảm thấy Lâm Chi đơn thuần quá mức. Cô căn bản không hiểu biết gì về suy nghĩ của đàn ông cả. Giờ anh chỉ muốn cắm nguyên cây vào động, sau đó hung hăng thao cô.
Nhưng Quý Hoài Thịnh khắc chế xao động trong thân thể bình tĩnh nói: “Tự em ăn vào thì tự rút ra!”
Lâm Chi cảm thấy cây gậy thịt của Quý Hoài Thịnh nóng đến dọa người. Vừa nãy nó còn làm cô hoảng sợ, không dám dùng tay sờ vào nhục côn.
Vì thế cô lại co rút hạ thân, hoa huyệt mấp máy muốn rút bỏ nhục côn đi.
Quý Hoài Thịnh bị động tác co rút của cô hút đến da đầu tê dại, hô hấp nặng thêm vài phân, anh khó chịu nói: “Em đừng hút nữa.”
Lâm Chi vẻ mặt khờ khạo nhìn anh: “Tôi muốn bỏ nó ra.”
Dứt lời, cô lại tiếp tục co rút bụng, hoa huyệt cũng lúc đóng lúc mở, co rút theo động tác của cô, liên túc hút cắn nhục cô thô to. Cô vốn định rút nó ra mà lại hút nó càng sâu hơn.
Hạ thân thô to bị hoa huyệt của cô siết chặt rất nhanh, thịt mềm hút lấy hạ thân.
Sau một hồi vừa hút vừa co rút, thịt mềm mấp máy lại hút nửa cây vào động.
“A… Nó lại đi vào.” Lâm Chi khẽ kêu một tiếng, thần sắc hoảng loạn, sợ tới mức lấy tay ôm vai Quý Hoành Thịnh, hai chân gắt gao bám lấy eo anh, giống như bạch tuộc dính người, trong lúc vô tình liền lôi cơ thể anh áp về phía mình.
Mông của cô cùng vì vậy mà nâng lên, chân tâm lại càng dán chặt lấy phần hông của anh. Bởi vì động tác này mà dương vật lại thuận tiện cắm vào thêm một đoạn, cả cây cắm vào động.
Hoa huyệt căng chặt của Lâm Chi bị dương vật thô dài của anh nhét đến tràn đầy, hô hấp đình trệ, có chút phát ngốc nhìn anh.
Quý Hoài Thịnh đè lên cô thở hổn hển, mồ hôi theo thái dương lăn xuống, rơi trên xương quai xanh gợi cảm của Lâm Chi.
Quý Hoài Thịnh ghé sát tai cô, thanh âm pha lẫn tình dục, khàn khàn nói: “Lần này là do em tự ăn, không trách tôi được.”
Không đợi cô phản ứng lại, Quý Hoài Thịnh bắt đầu động trong hoa huyệt đang thắt chặt của cô.
Anh rút dương vật ra đến cửa huyệt, lại dùng sức cắm dương vật về phía trước, dũng mãnh tạo đường đi trong hoa huyệt, một đường nghiền áp các nếp uốn mềm mại trên vách, tiến quân thần tốc, cắm thẳng, chọc đến hoa tâm kiều nộn của cô.
“A…” Lâm Chi khẽ kêu một tiếng, thân mình sau khi bị anh đâm thì xê dịch một chút.
Quý Hoài Thịnh duỗi tay kéo cô lại, siết lấy eo nhỏ, dán sát cô vào hạ thân rồi lại bắt đầu chọc vào rút ra.
Dưới máy quay, Lâm Chi lại càng khẩn trương.
Cô căng cứng thân mình, hoa huyệt dưới thân cũng thắt chặt đến gắt gao, tầng tầng các nếp uốn mềm mại, trơn trơn cũng chặt chẽ bao lấy dương vật thô dài, làm dương vật thọc vào rút ra không mấy trôi chảy.
Quý Hoài Thịnh bị kẹp đến kêu một tiếng, tê dại đến tận xương, anh thoải mái thở một cái. Thật chặt, thật muốn thao cô đến mức bị bẽ mặt.
Không ngừng kẹp côn thịt của anh như vậy, thật là thiếu thao (2)!
Nhưng mà cô kẹp thật chặt, cũng khó mà ra vào.
Vì thế mà Quý Hoài Thịnh vỗ nhẹ vào mông cô một cái, giọng điệu dịu dàng, dụ dỗ nói: “Thả lỏng, đừng kẹp chặt quá, tôi rút ra nhanh hơn.”
Lâm Chi cũng muốn bắt anh rút ra nhanh nhanh nên nghe lời anh, thả lòng thân mình.
Sau khi thân thể cô thả lỏng, Quý Hoài Thịnh đâm vào rút ra càng dễ hơn.
Anh bắt đầu dùng sức ra ra vào vào hoa huyệt Lâm Chi, dùng sức thao hoa huyệt cô đến đỏ bừng, từng cái một va chạm với hoa tâm kiều nộn của cô.
“A… Ân… A… Nhẹ chút…”
Lâm Chi bị anh thao đến rên rỉ đứt quãng, thân mình không ngừng đong đưa theo động tác của Quý Hoài Thịnh, bộ ngực bên trong nịt ngực giống như sắp nhảy ra ngoài.
Vô cùng xấu hổ nhưng cô lại cảm giác được dưới thân mình chảy ra một cỗ chất lỏng, khiến hạ thân hai người đều ướt.
Lâm Chi ngượng ngùng nghiêng đầu một chút thì bắt gặp anh mắt của Chu Hách.
Cô phát hiện vẻ mặt Chu Hách âm trầm mà nhìn chằm chằm cô và Quý Hoài Thịnh. Ánh mắt kia lạnh như mũi khoan băng, giống như sắp chọc xuyên qua cả hai.
*****
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!