“Buổi chiều em muốn ra ngoài một chuyến.” Lăng Sầm đẩy cửa bước vào, đem trái cây đã cắt gọt gọn gàng đặt lên bàn cho Lục Kiêu.
Gần đây Lục Kiêu đọc toàn sách phân tích về tập tính sống quần thể trùng tộc, sách được mua rất nhiều, mượn ở quân bộ về nhà cũng rất nhiều. Anh buông sách xuống hỏi cậu: “Em muốn đi đâu?” Lăng Sầm từ khi kết hôn với anh chưa từng bước chân ra khỏi Lục trạch, bây giờ nghe nói cậu đi ra ngoài, anh có chút không thích ứng.
“Hiện tại còn chưa thể nói cho anh biết nha, chờ người ta đi về lại nói cho anh nghe, được không? Em chỉ có thể nói em ra ngoài với mẫu thân, vài giờ sẽ trở về.” Lăng Sầm vừa nói vừa đắc ý cười rộ lên, thực khiến người ta say mê.
Lục Kiêu gật gật đầu, nếu đi cùng mẫu thân thì có lẽ cũng chỉ đi xung quanh đây. “Ta biết rồi, em đi đi.”
Lăng Sầm đổi cho anh một ly trà mới, cúi đầu thân mật hôn hôn Lục Kiêu một chút rồi mới mỉm cười rời đi.
Lục Kiêu vẫn có chút thảng thốt. Lăng Sầm không biết quyết định của anh, nên vẫn rất vui vẻ khi càng ngày càng gần gũi anh hơn.
Nơi Lăng Sầm và Lục lão phu nhân đến là bệnh viện Hạo Hồ, một bệnh viện tư nhân ở Đế Tinh, nơi này Lục gia nắm toàn bộ cổ phần nên có quyền khống chế tuyệt đối . Hôm nay dẫn Lăng Sầm đến đây, Lục lão phu nhân đã yêu cầu tầng lầu 70 của khu cao cấp bệnh viện không tiếp nhận bệnh nhân.
“Không cần khẩn trương, chỉ là kiểm tra sức khỏe thôi.” Lục lão phu nhân ân cần dặn dò.
“Dạ, con hiểu.” Lăng Sầm ngoan ngoãn đáp lời.
Việc hai người kết hôn thông qua ghép đôi gen, Lục Kiêu đã yêu cầu không tiết lộ ra bên ngoài, nên cuộc kiểm tra sức khỏe này cũng được bảo mật, các bác sĩ tham gia đều được yêu cầu ký cam kết, bảo hộ toàn bộ thông tin riêng tư. Tình huống cụ thể, Lục lão phu nhân đã an bài cho giám đốc bệnh viện lo liệu chu đáo.
Lăng Sầm đi theo Lục lão phu nhân vào khu phân tích, dựa theo yêu cầu của bác sĩ mà nằm xuống giường. Bác sĩ dùng dụng cụ rà quét để quan sát túi tử cung.
“Thoạt nhìn mọi thứ đều bình thường, vách túi bờ đều, độ co dãn tốt, không u không nang, thân thể cậu ấy thật khỏe mạnh.” Bác sĩ sau khi kiểm tra đã nói với Lục lão phu nhân.
Sau khi tiến hành các xét nghiệm khác, kết quả xét nghiệm tổng hợp phân tích cũng được bác sĩ báo cáo với Lục lão phu nhân.
“Thân thể cậu ấy rất tốt, rất khỏe mạnh, các trị số kích thích tố đều nằm trong ngưỡng tối ưu, ngài có thể xem.” Bác sĩ nói rồi bật thực tế ảo, chỉ rõ và nói ý nghĩa từng chỉ số.
“Căn cứ trên các chỉ số phân tích báo cáo, việc mang thai không có gì phải lo lắng, chỉ là vấn đề thời gian, sẽ từ từ có.”
Lăng Sầm và Lục lão phu nhân đều xem xét kỹ lưỡng các báo cáo, Lăng Sầm lại lặng lẽ thu giữ hình chụp túi tử cung của chính mình. Khi nàng nhìn qua, cậu xấu hổ cười cười với nàng.
Lục lão phu nhân cảm thấy thật vui, cậu con dâu Omega này so với mình còn sốt ruột hơn nữa.
“Ta đều đã xem qua, ý ngươi là con dâu ta thân thể rất khỏe mạnh đúng không?”
Chủ nhiệm khoa xác định lại một lần nữa: “Đúng vậy, tố chất thân thể cậu ấy là một Omega hoàn hảo, ta tin rất nhanh sẽ có tin tức tốt.”
Lục lão phu nhân vui vẻ “Ta đã biết, cám ơn ngài đã giúp đỡ.” Nói rồi nàng đứng lên bắt tay kết thúc cuộc trò chuyện.
Lăng Sầm bước theo sau lưng Lục lão phu nhân ra khỏi phòng, nàng quay đầu nói với cậu: “Chúng ta đều có thể yên tâm rồi, chỉ cần thân thể không có vấn đề, chúng ta có thể từ từ, các con vẫn còn rất trẻ.”
Lăng Sầm gật đầu tán đồng. Phải làm các kiểm tra này cậu cũng rất xấu hổ. Nếu một omega khác vừa cưới về mà bị nhà chồng bắt đi kiểm tra phân tích kỹ lưỡng từng chỉ số cơ thể thế này chắc họ không thể nào chấp nhận mà phẫn nộ. Đời trước quan hệ của cậu là Lục Kiêu không hòa hợp, nên Lục lão phu nhân cũng không có yêu cầu này.
Nhưng cậu lúc đó vì hận Lục Kiêu là một người chồng xấu xí, vô năng, cũng hận hành vi ép người của Lục gia, nên đã bán thảm để dư luận chỉ trích Lục gia. Lục gia khi đó vậy mà cũng không có phản bác cậu dù thế lực của Lục gia đủ khả năng để mọi việc không có chút tiếng gió nào.
Sau khi trọng sinh, cậu chậm rãi nhận thức được, Lục gia không phản bác là vì cậu, không phải vì chột dạ, cũng không phải vì không có lời nào để phản bác, mà là để bảo vệ tôn nghiêm cho cậu.
Vì một khi Lục gia phản bác, chỉ cần Lục gia làm cho dân chúng nhớ lại những hy sinh của Lục gia, những hy sinh của Lục Kiêu là vì chống trùng tộc, máu thịt huyết nhục của họ nơi tiền tuyến đã xây nên một phòng tuyến bảo vệ nên cuộc sống hòa bình của nhân dân, các thế gia quân sự khác chỉ cần góp thêm chút gió, chắc chắn dư luận sẽ nghiêng về phía họ. Lúc đó, dư luận chắc chắn sẽ không thể nào tha thứ cho một kẻ đã dùng ác ngũ bôi nhọ gia tộc của anh hùng Liên Bang. Đến lúc đó, áp lực dư luận sẽ đổ lên đầu cậu. Nếu có người tra ra người kích động dư luận ban đầu là người của cậu, chắc chắn họ sẽ không cho cậu đường sống, chắc chắn sẽ áp cậu đến suy sụp.
Cho nên Lục gia vì bảo vệ cậu đành phải bảo trì trầm mặc.
Suy nghĩ cẩn thận những điều này, Lăng Sầm cũng cảm thấy hổ thẹn với Lục gia, nên dù Lục gia có yêu cầu một chút kiểm tra này cậu cũng không thấy tức giận.
Hơn nữa, cậu cũng thật muốn biết các kết quả này, muốn hiểu rõ tình huống cơ thể mình. So với mẫu thân, cậu còn vội vàng hơn nhiều. Cậu muốn cho Lục Kiêu biết mình rất hoàn hảo, rất phù hợp với anh. Để trong mắt anh chỉ có mình cậu, muốn anh cao hứng vì cậu.
Khi biết sức khỏe chính mình mọi thứ đều bình thường, chỉ cần đợi cùng Lục Kiêu kết hợp nữa thôi, cậu thật hy vọng lúc đó cậu sẽ nhanh chóng có một hài tử.
Cậu không kìm lòng được mà sờ sờ bụng nhỏ của mình, tưởng tượng khi mình có một đứa bé ở đây, Lục Kiêu sẽ vui sướng thế nào, vậy mà cậu không nhịn được lộ ra một nụ cười ôn nhu.
Lục lão phu nhân nhìn biểu tình kỳ quái của Lăng Sầm, nghĩ nghĩ cũng biết con dâu mình lại bổ não cái gì rồi, đành cười nói: “Tốt rồi, vậy chúng ta trở về đi thôi.”
Lăng Sầm ra cửa vài bước vẫn không nhịn được mà quay lại hỏi chủ nhiệm: “Ngài nói thân thể ta thật khỏe mạnh, vậy ngài có thể nhìn ra nhanh nhất là khoảng bao lâu ta mới có thể có một đứa con hay không?”
Chủ nhiệm ngây người không biết phải trả lời sao. Các gia tộc mong muốn nhanh chóng có đời sau, tâm tình Lục lão phu nhân ông có thể hiểu nhưng chưa từng khi nào thấy con dâu lại còn gấp hơn cả mẹ chồng như vậy.
Cậu là một omega trẻ tuổi như vậy, nếu không lầm thì vừa mới tân hôn không lâu, không phải tâm lý bình thường của người trẻ phải là chưa muốn sớm có con sao? Như thế nào lại gấp gáp đến vậy?
Dù nội tâm ông đầy thắc mắc nhưng tu dưỡng chuyên nghiệp vẫn từ tốn khuyên bảo: “Ngài không cần phải áp lực bản thân mình như vậy, thuận theo tự nhiên là tốt rồi. Ngài và bạn lữ của ngài tố chất thân thể đều ở thời kỳ đỉnh cao, thời gian thích hợp cho omega sinh sản lại rất dài, nên ngài không cần quá lo lắng. Tâm tình chỉ cần thả lỏng là được.”
Lăng Sầm nhíu nhíu mày, trả lời sao huề vốn vậy, đáp án cậu muốn biết đâu? Dong dài vậy làm cái gì?
“Được rồi, được rồi, chúng ta đi thôi, con không cần khó xử ông ấy.” Lục lão phu nhân đành kéo cậu lại giải vây cho chủ nhiệm. Lăng Sầm nhìn nhìn rồi cũng đành cùng nàng rời đi.
Lên xe huyền phù để trở về Lục trạch, Lục lão phu nhân mới khuyên nhủ cậu: “Mới rồi chủ nhiệm nói rất đúng, con nên thả lỏng tâm tình, không cần phải nóng vội như vậy, dục tốc bất đạt, đừng áp lực bản thân quá.”
Lăng Sầm tất nhiên là hiểu rõ đạo lý này, ai có thể nói chuẩn được khi nào một omega sẽ mang thai. Chẳng qua là trong quá trình tư vấn, chủ nhiệm làm cho cậu cảm giác ông thực sự quá chuyên nghiệp, mọi vấn đề đều am hiểu rõ ràng, nên cậu mới nhịn không được mà nhờ ông đưa ra một phỏng đoán thôi.
“Con hiểu, chuyện này không thể sốt ruột quá, con chỉ là…muốn mau một chút thôi.” Lăng Sầm thấp giọng mà đáp.
Lục lão phu nhân nghe vậy bật cười: “Con mới có bao nhiêu tuổi đâu, không cần gấp gáp như vậy, con cùng với Lục Kiêu cứ chậm rãi ở chung, các con đều còn rất trẻ, chờ một thời gian ở chung tốt đẹp mọi chuyện tất nhiên sẽ nước chảy thành sông.” Nàng vừa vỗ nhẹ tay cậu vừa chân thành khuyên bảo.
“Con biết, là con quá nóng nảy.” Lăng Sầm nhỏ giọng thừa nhận, rồi trầm mặc.
Buổi chiều sau khi trở lại Lục trạch, Lăng Sầm cảm nhận thuốc ức chế của cậu đang dần mất đi tác dụng.
Thật vất vả chờ đến tối, một đêm nguyệt hắc phong cao, dưới tác dụng của tin tức tố kỳ động dục, thuốc ức chế hoàn toàn triệt tiêu. Lăng Sầm lúc này tầm nhìn mơ hồ, trước mắt đã mờ mịt sương trắng.
Tiểu kịch trường:
Lăng Sầm: Vạn sự sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông!!!!! (๑•̀ㅂ•́)و
Lạc Yên: Chúc mọi người năm mới vui vẻ!!!