Công việc của Lục Kiêu càng ngày càng bận rộn hơn, anh không có cách nào khác đành nhờ mẹ mình nhắc nhở Lăng Sầm ngậm thuốc, buổi tối thì anh trở về sẽ tự nhìn.
“Mẹ, mẹ biết loại thuốc này không có tác dụng gì mà.” Lăng Sầm cầm thuốc ngậm trong tay, hương vị có thể tạm chấp nhận, nhưng cảm giác ngậm trong miệng thật sự rất… khó nói.
Lục lão phu nhân đã từng kể với Lăng Sầm quá trình nàng mang thai Lục Kiêu, không có Lục lão tướng quân bên cạnh, nàng còn nôn nghén đến tận khi sinh, loại phương pháp này chắc chắn nàng đã từng thử qua.
“Đúng, hoàn toàn vô dụng.” Lục lão phu nhân cười đáp.
“Vậy…” Lăng Sầm vui vẻ trong lòng, muốn xin được miễn ngậm thuốc, còn muốn nhờ mẹ giúp cậu lừa Lục Kiêu.
“Con ăn đi thôi, tính tình Lục Kiêu con cũng biết, chúng ta không thể lừa nó được đâu.” Lục lão phu nhân chậm rãi nói. Nàng cũng rất đồng tình Lăng Sầm. Chỉ là… bổ sung thêm vi chất khi mang thai cũng tốt, còn lại mỗi lần nhìn mặt con dâu đầy vi diệu khi ngậm thuốc là thấy buồn cười, nhưng chỉ dám cười trong lòng chứ trên mặt vẫn phải cố giữ sự bình thản, tao nhã này đây.
Hai người họ đều là Omega, theo lẽ thường thì Omega mới là người cẩn trọng, chú ý tiểu tiết trong cuộc sống, nhưng nhà bọn họ thì hai cha con Lục Kiêu mới là người cẩn trọng từng ly từng tý, mỗi việc đều được xem như khi phân tích chiến cuộc mà chú ý từng chút biến hóa. Có lẽ là bệnh nghề nghiệp đi. Người điều khiển chiến cuộc cần có cái nhìn vĩ mô nhưng cũng phải chú ý tiểu tiết vì có khi đó chính là điểm thay đổi cả chiến cuộc, ai là người nắm bắt được sẽ có phản ứng sớm hơn, khả năng giành được chiến thắng cao hơn.
Lăng Sầm không còn cách nào khác, đau khổ ngậm thuốc. Trong lòng có một bé Lăng Sầm nho nhỏ đang đè cự lang nhà mình ra vừa đánh vừa đạp không biết bao nhiêu lần.
Hoa Hồng Nhỏ đột nhiên chạy đến, khoe với ba ba tạo hình mới của mình.
“Khụ khụ khụ, ai biến con thành thế này đây?” Lăng Sầm bất ngờ nuốt nửa viên ngậm chưa tan xuống cổ họng, bị sặc ho đến thảm thương.
Lục lão phu nhân vội vàng đưa cho cậu một ly nước, đợi cậu uống xong không còn ho nữa mới yên tâm giải thích: “Dì Anna có ghé thăm, có choàng một cái khăn trùm đầu gần giống thế này. Có lẽ bảo bối thấy như thế là đẹp, sau khi nàng đi khỏi liền bắt chước. Thế là bé con liền kéo màn cửa kéo xuống, nhờ người giúp việc làm cho mình một cái khăn trùm đầu.”
Lục lão phu nhân nhẹ nhàng bâng quơ giải thích nhưng chuyện không có đơn giản như vậy. Bé con tuy nhỏ nhưng sức lực lại lớn, kéo màn kéo rơi luôn cả giá treo màn, giá treo cách mặt đất 3m bị kéo rơi thẳng xuống chỗ bé con đứng, may mà bé con phản xạ nhanh, vẫy cánh lao ra, né kịp. Giá treo nện xuống đất sát ngay sau đuôi bé con, chỉ một chút xíu nữa thôi là đã đè bé con rồi. Toàn bộ sự việc diễn ra ngay trước mắt nàng, ngay lúc nàng tiễn Anna đi quay lại vào nhà, khi đó sợ đến nhũn chân, tim muốn nhảy ra khỏi lồng ng.ực. May mà bé con không sao chứ nếu Lục Nhạc có chuyện gì, chắc nàng hối hận cả đời.
Chuyện đầu tiên khi nàng bình tĩnh lại là yêu cầu người giúp việc trong nhà gia cố lại toàn bộ giá treo màn, cũng yêu cầu người giúp việc trong nhà đảm bảo ngày thường khi không cần thiết phải kéo tất cả màn cửa lên.
Lục lão phu nhân không dám nói chuyện này cho Lăng Sầm, sợ cậu lo lắng.
Lăng Sầm nhìn chung quanh một vòng, nhìn bức màn ở phòng khách vẫn còn hoàn chỉnh, lại nhìn quanh một vòng trong nhà tìm xem bức màn nào bị tàn hại. Cậu cứ nghĩ Hoa Hồng Nhỏ chỉ phá hư một góc màn nào đó, Lục lão phu nhân đã tìm một miếng vải cùng chất liệu làm khăn choàng cho bé.
“Bảo bối… Cởi ra được không con?” Lăng Sầm có ý đồ dụ dỗ bé con.
Đỉnh đầu mang ấn ký ba đốm lửa, đôi mắt xanh lam thanh triệt, lông trắng đen, thêm một khăn choàng màu đỏ rượu, cái loại thẩm mỹ này chính là… bà ngoại sói.
“Ngao ô!” Hoa Hồng Nhỏ tru lên một tiếng, nháy mắt cất cánh bay lên lan can lầu hai. Rõ ràng bổn vương choàng cái này siêu đẹp, vì sao ba ba lại không cho. Bổn đại vương siêu soái.
Lăng Sầm đoán được ý bé con, hai tay khép lại bên môi, gọi vọng theo: “Bảo bối, ba ba cảm thấy con rất đẹp, ba ba muốn làm thêm nhiều quần áo đẹp cho con, được không?” Nói rồi nhờ người giúp việc lên lầu, bế Hoa Hồng Nhỏ xuống.
Anna phu phân choàng khăn thấy đẹp vì nàng trẻ trung xinh đẹp, chứ sói mà choàng khăn thật… kỳ dị quá thể.
Lăng Sầm bất đắc dĩ, vất vả dỗ dành Hoa Hồng Nhỏ đang giận dỗi, vừa ôm vào lòng vừa tỉ tê, mãi một lúc sau mới khiến bé con vui vẻ đồng ý tháo khăn trùm đầu. Bé sói giang rộng hai cánh, dùng hai cánh ôm lấy Lăng Sầm.
Đại ma vương không ở đây, ba ba là của một mình bé, bé sói vui sướng tru lên.
Lăng Sầm bật cười, chơi đùa với bé con.
Lục lão phu nhân lo lắng cho sức khỏe Lăng Sầm nên ở một bên trông cả hai người một lớn một nhỏ, đến khi thấy Hoa Hồng Nhỏ có vẻ hơi buồn ngủ liền nhờ bảo mẫu đưa bé về phòng nghỉ ngơi.
“Lục Nhạc thật bám con, thích chơi cùng con, cũng chỉ nghe lời con.” Lục lão phu nhân cảm thán.
Cháu nàng hoạt bát hơn con trai nàng không biết bao nhiêu lần. Khi Lục Kiêu còn nhỏ, tuy cũng thích duy trì thú hình chạy quanh, nhưng cũng chỉ khi có Holland tới thì mới tận hứng chơi đùa, còn không vẫn cứ là một bé sói nghiêm túc.
Lăng Sầm sửng sốt, thấp giọng đáp: “Dạ, có thể là do con ít có thời gian chơi cùng bé.”
Chỉ khi cậu không có công việc ở nhà mới cùng bé con chơi đùa chốc lát. Không như Lục Kiêu, luôn tỏ thái độ không muốn chơi với bé con nhưng hành động thì hoàn toàn ngược lại. Mỗi ngày dù có làm việc vất vả đến đâu chỉ cần anh không tăng ca đến khuya mới về thì anh sẽ dành ít thời gian hóa thành thú hình, chơi với Hoa Hồng Nhỏ. Sau đó lại không oán không than, tiếp tục chăm sóc cho cậu, cùng cậu nói chuyện phiếm, quan tâm việc cậu ngậm thuốc. Hiện tại, đợi cậu ngủ, anh còn lặng lẽ xoa bụng cậu, thầm thì nói chuyện với Điềm Điềm.
Lục Kiêu, xét về mặt tình cảm hay trách nhiệm thì dù với vai trò làm chồng hay làm cha, anh là người tốt nhất. Lăng Sầm cảm thấy mình đã bị Lục Kiêu nuôi phế, không có anh sẽ không thể tự lo cho bản thân được.
…Nghĩ gì lại tủm tỉm cười rồi? Lục lão phu nhân thật không biết nên nói gì, cũng có chút buồn cười, ở chung với Lăng Sầm lâu ngày, nàng đã nhìn thấu tính cách cậu. Cái kiểu cười ngọt ngào, nhộn nhạo ý xuân này trăm phần trăm là lại đang nghĩ về con trai nàng.
Lục lão phu nhân bưng tách trà che dấu khóe môi đang nhếch lên. Trước đây, khi Lục Kiêu chưa bị thương, nàng đã phải lo lắng với tính cách đầu gỗ của con nàng, chắc khó mà tìm được Omega nào thật tình yêu thương nó, không nghĩ tới sau khi bị thương lại có được một Lăng Sầm. Lăng Sầm con dâu nàng ngày ngày treo lên mặt bộ dáng “tui cưới được một người tốt, xem như chiếm được một món hời lớn, nhưng tui không nói cho mấy người biết đâu”, đầy đắc ý. Chắc cũng chỉ có người như Lăng Sầm mới chịu nổi một đứa như con trai nàng.
Nhưng nghĩ tới đây đột nhiên nàng lại nhớ đến lời người em dâu hờ ở nhà mẹ đẻ. Khi nàng nói cho mẹ mình, Lục gia lại sắp có thêm một bé con, cô em dâu hờ này thế mà đã lập tức chen mồm cạnh khóe, lời trong lời ngoài đều ẩn ý nói thời gian ngắn vậy mà Lăng Sầm có thể mang thai, bé con chắc chắn không thể nào là của Lục Kiêu. Nếu không phải nể mặt mũi em trai mình, nàng thật muốn tạt nguyên tách trà vô cái mặt thấy ghét của nó. Thật không hiểu sao mẹ nàng lại cho một người như vậy vào cửa, đúng là một sai lầm.
Lục lão phu nhân đặt tách trà xuống bàn, ôn hòa nói: “Con cũng lên lầu nghỉ ngơi một lát đi, gần đây con ăn uống không tốt, buổi tối mẹ sẽ nói phòng bếp mang cho con thêm mấy món thanh đạm, được không?”
“Dạ vâng.” Lăng Sầm ngoan ngoan đồng ý, dù dạo này cậu đúng là chả muốn ăn gì cho lắm.
—————————–
“Ngày mai em muốn live stream hả?” Lục Kiêu tắm xong, dịch người lên giường hỏi.
“Dạ.” Lăng Sầm quỳ một bên, giúp anh dùng khăn mềm lau tóc. Gần đây cậu trở nên mẫn cảm đến mức tiếng ù ù của máy sấy cũng không chịu nổi, cảm thấy ù tai, hoa mắt. Nên Lục Kiêu liền không sử dụng máy sấy. Thế nên đổi thành cậu dùng khăn lông giúp anh lau tóc, dù gì tóc anh cũng ngắn, rất nhanh khô.
Lau tương đối, Lục Kiêu rút khăn lông khỏi tay Lăng Sầm, chuẩn xác ném lên thành ghế ở cuối giường, kéo Lăng Sầm ôm vào ngực hỏi:
“Là người đại diện của em nhận thêm việc cho em à?”
Lăng Sầm thoải mái dựa vào ngực anh, từ tốn giải thích: “Không phải, là bên phía nhà đầu tư của đoàn phim [Khởi nguyên] yêu cầu.” Sau đó tiện thể càu nhàu hai câu, không biết sao dạo này các minh tinh lại có cái trend quảng bá này.
Lục Kiêu không quá hiểu nhưng nghe ra được Lăng Sầm không muốn làm việc này, hơi nhíu mày hỏi: “Nếu em không muốn thì để ta nói chuyện cho, phía nhà đầu tư là của công ty nào?”
Lăng Sầm sửng sốt, lập tức hiểu Lục Kiêu muốn “nói chuyện” là nói gì, vội ngăn cản: “Ý em hỏi anh không phải muốn anh xử lý giúp em, chỉ là live stream tầm nửa giờ, em làm chút là xong, em nói với anh là muốn hỏi, anh có thể xuất hiện trên live stream của em không. Với lại nhà mình, chỗ nào em có thể dùng để live stream?”
Lục Kiêu tính cách là ôn hòa, cũng chỉ cường ngạnh khi bị chạm đến điểm mấu chốt, trong công việc mấu chốt của anh là an toàn của nhân dân Liên Bang, mà trong cuộc sống cá nhân, điểm mấu chốt của anh chính là Lăng Sầm.
Lăng Sầm miệng nói không cần nhưng trong lòng vui đến nở hoa, mắt sáng lấp lánh, có chồng chiều thật thích, ai dám làm trái ý cậu về méc chồng là xong, chỉ là hiện tại chưa có gì cần méc.
Lục Kiêu nghe Lăng Sầm giải thích, lại cẩn thận quan sát biểu tình của vợ yêu đang nằm trong ngực mình, xác định cậu không miễn cưỡng, còn đang có vẻ rất vui, thì trầm ngâm suy nghĩ rồi đáp: “Trong nhà chúng ta không có chỗ nào e ngại không thể chiếu, trong thư phòng cũng có thể chỉ cần tránh những tài liệu quân sự trên bàn và trên giá sách là được.”
“Dạ vâng.” Lăng Sầm gật gật đầu, kéo tay to của anh ra mân mê chơi đùa, hỏi tiếp: “Còn anh thì sao?”
“Ta… đương nhiên có thể. Ngày mai ta cùng em.” Hiện tại anh đã khôi phục, không quá để ý đến đánh giá của người ngoài.
“Yêu anh quá đi!!” Lăng Sầm xoay người, đè Lục Kiêu nằm ra giường, trên mặt anh rơi xuống một chuỗi hôn đầy quyến luyến, Lục Kiêu phối hợp tùy ý cậu áp đảo, chỉ một tay đỡ hờ sau lưng, một tay lại nhẹ nhàng vu.ốt ve má cậu, triền miên lưu luyến.
Chuẩn bị khác cho việc live stream, Lăng Sầm báo một tiếng đã có Hailey và bên STAR lo liệu, chỉ cần trước khi kết thúc cậu tuyên truyền cho phim một chút coi như xong.
Ngày hôm sau, sau khi ăn xong cơm trưa, bên STAR đã giúp Lăng Sầm mở một phòng live stream, có sẵn poster [Khởi nguyên] ở góc màn hình phía sau. Lăng Sầm chỉ mở đầu cuối, đăng nhập vào liền có thể bắt đầu live stream.
“Chào mọi người, tôi là Lăng Sầm, chúc mọi người buổi chiều vui vẻ.” Lăng Sầm tươi cười chào hỏi.
Đầu cuối hơi đơ một chút.
…Lăng Sầm ngồi bên bàn ăn, mặt vẫn mỉm cười chờ bên STAR hỗ trợ kỹ thuật. Một thoáng sau hình ảnh thông suốt trở lại, Lăng Sầm cũng nhìn thấy bình luận. Cậu cười đọc lên:
“Nam thần…” Lăng Sầm chưa kịp đọc xong một câu, bình luận này đã bị bình luận sau đẩy đi.
“…Được rồi, không cần kêu tôi là nam thần, nghe có chút kỳ quái.” Lăng Sầm buồn cười, cậu đã kết hôn sinh con, còn nam thần gì nữa chứ. Hơn nữa, hôm nay vì có live stream nên cậu đã cố ý mặc… một bộ quần áo thoải mái ở nhà.
Lăng Sầm cười, bắt đầu PR: “Cám ơn mọi người đã dành ưu ái cho bộ phim [Khởi nguyên] của chúng tôi, nếu ai chưa xem thì phim vẫn còn đang chiếu ở rạp, hoan nghênh các bạn đến xem, nếu ai xem rồi có thời gian cũng có thể xem lại nha. Còn bây giờ, về bộ phim và cả về sinh hoạt cá nhân của tôi, mọi người có vấn đề gì muốn biết có thể đặt câu hỏi.”
Lăng Sầm không biết là khi cậu vừa mở live stream, số người xem ngay lập tức vượt mốc 700 vạn, khiến mạng chính đơ trong mấy giây, nhân viên kỹ thuật phải lập tức nâng cấp, hiện tại cậu nói hai câu, số người xem đã vượt 1000 vạn. Chỉ vài phút live stream đã thành phòng đứng đầu trên nền tảng STAR.
Lăng Sầm chỉ quay nửa người trên, bắt đầu chọn bình luận đển đọc.
[Nam thần, cậu đang ở nhà phải không? Tôi ngất mất thôi, cậu không trang điểm sao làn da lại đẹp như vậy?]
Lăng Sầm mỉm cười trả lời: “Đúng rồi, tôi đang ở nhà, mọi người thấy đó, tôi ăn mặc đồ nhà nên cũng không có trang điểm.”
“Làn da đẹp? Đẹp thật à? Có khi nào là do chức năng làm đẹp của camera không? Để tôi xem thử?” Lăng Sầm sửng sốt, loay hoay tìm xem nền tảng có đang mở hiệu ứng hay không.
Số người xem vẫn tiếp tục tăng, đã hơn 1100 vạn. Không chỉ riêng bình luận ở phòng phát sóng nhiều, bình luận ở các diễn đàn trên Tinh Võng cũng tăng theo.
[Lăng Sầm nam thần live stream, mọi người mau đến xem]
[ha ha ha ha ha, fan hỏi Lăng Sầm sao da đẹp, cậu ấy còn nói là chắc do hiệu ứng, còn đang tìm cách tắt hiệu ứng làm đẹp kìa.]
[Hóa ra nam thần khi ở nhà cũng mặc đồ nhà nha, mặt mộc còn đẹp như vậy, bị khen đẹp còn bối rối, manh chết mất thôi]
Tiểu kịch trường:
Lục Kiêu: Tôi cũng có giới hạn của riêng mình
Lăng Sầm: Giới hạn của anh có phải kêu “Lăng Sầm” hay không? Ai khi dễ “Lăng Sầm” anh sẽ bày ra bộ dáng tổng tài bá đạo xử lý hết đúng không???? Mấy người coi “trừng” đó, bắt nạt tôi, tôi về méc chồng.