Trọng Sinh Đại Đạo Tặc - Chương 138: Người bị ngộ sát
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
76


Trọng Sinh Đại Đạo Tặc


Chương 138: Người bị ngộ sát


Nếu không phải tố chất tâm lý cường đại, Lục Ly thật không biết chính mình có dũng khí hoàn thành nhiệm vụ này hay không

Bất quá, Lục Ly cũng không có theo khuôn phép cũ, dựa theo đề nghị của tờ văn chương kia mà làm, mà hắn sẽ đem một NPC mấy tháng sau mới chết đi, liệt vào đối tượng kích giết đầu tiên.

Một lần nữa hắn đứng trước mặt Gagiúp Crathorne, thần sắc Lục Ly bình tĩnh cầm ra một quân bài, không nhìn ra hắn trải qua một màn giết chóc vừa rồi kinh hãi hoặc là hưng phấn.

“Ồ, Tinh Linh, thực lực của ngươi vượt qua sự suy đoán của ta” Gagiúp Crathorne tiếp nhận vật phẩm nhiệm vụ Lục Ly hoàn thành, vuốt ve với thần sắc phức tạp, trên mặt không nhìn thấy sự vui vẻ khi thấy địch nhân chết.

“Mạo muội hỏi một câu, qua đoạn thời gian đánh… Đổi mới đi ra, trên biển tên vẫn viết tên người kia sao?” Lục Ly trầm thấp hỏi một câu, hắn cũng không biết bản thân có tìm từ có vấn đề hay không, đối với một NPC nói đổi mới.

Cũng không biết hệ thống xử lý như thế nào, Gagiúp Crathorne có nghe hiểu ý của Lục Ly muốn nói, không cần nghĩ ngợi trả lời: “Đương nhiên không phải người này, hắn đã chết, chết rồi cũng không có cách hồi sinh.”

“Lại mạo muội hỏi một câu, trên biển tên những người này, ngài nhận biết được sao?” Lục Ly không có ác ý cười cười, “Ta có ấn tượng tương đối sâu với một biển tên, trên đó viết: Ta không muốn chết, ta muốn sờ sờ mặt của ngươi, Lisa.”

“Cái gì?” Sắc mặt Gagiúp Crathorne đại biến.

Tay hắn run run, mười quân bài phân tán đến trên mặt đất, hắn run tay lật xem bọn chúng, cuối cùng, rốt cuộc lật đến một quân bài hắn quen thuộc kia.

Ivan Orphalese

Quân hàm: Thiếu úy quân đoàn thứ chín.

Quê quán: Phía Tây hoang dã

Cuối cùng một hàng chữ nhỏ: Ta không muốn chết. Ta muốn sờ sờ mặt của ngươi, Lisa.

“Ivan…” Chỉ là trong nháy mắt cả người Gagiúp Crathorne như bị mất hết sức lực, giống như gần đất xa trời, lúc này nhìn hắn giống như ông lão vài chục tuổi, nếu không phải ngực còn phập phồng, thật sự đối với người chết cũng không khác mấy.

Hắn không kìm nén được tưởng nhớ đến Ivan Orphalese, một người bạn lớn lên cùng hắn.

Bọn họ từng cùng nhau mò cá trên sông, cùng nhau đuổi theo những con thỏ nhỏ trên vùng hoang vu, cũng từng rong ruổi trên đồng lúa mạch dưới ánh trăng, ý đồ dùng cạm bẫy giết chết những con lợn rừng giẫm lên hoa màu, cuối cùng lại bị lợn rừng tức giận đuổi theo.

Hắn thích cô gái tên gọi Lisa, ngày nhập ngũ, hắn đem tên Lisa khắc trên quân bài của chính mình.

Ivan Orphalese, người anh em thân thích của hắn, lại vì hắn mà chết đi.

Kiếp trước Lục Ly nhìn thấy tờ văn chương kia tỉ mỉ giải thích nhiệm vụ này.

Trong lòng Gagiúp Crathorne tràn ngập thù hận, hắn hướng người chơi tuyên bố nhiệm vụ, yêu cầu bọn họ kích sát binh lính lính gác lĩnh.

Bởi vì phần thưởng nhiệm vụ là kỹ năng giảm thương chiến sỹ, cho nên làm nhiệm vụ rất nhiều, nhiệm vụ này đối với người chơi trong đó cũng rất có danh tiếng.

Chân chính để nhiệm vụ này nổi tiếng là kết cục.

Giống như mọi người thích cố sự tượng tự: Chính nghĩa cùng tà ác, báo thù cùng lựa chọn.

Từng cái cố sự đều có kết cục, bên trong Rạng Đông không nhiệm vụ thông thường nào có ý nghĩa chân chính, bất cứ nhiệm vụ nào chỉ cần đưa ra phương hướng đúng, đều sẽ có một kết cục mong muốn.

Khi hắn nhìn thấy người huynh đệ tốt của chính mình Ivan Orphalese trên quân bài, nhiệm vụ kia của Gagiúp Crathorne liền thành thất truyền.

Lúc này hắn mới bắt đầu nhìn thẳng vào hành động của chính mình, niềm tin vẫn kiên trì ầm ầm sụp đổ.

Gagiúp Crathorne có lý do báo thù, có điều hắn mù quáng mở rộng phạm vi cười – hận của chính mình, chính nghĩa cùng tà ác trong lòng hắn khá mơ hồ.

Hoặc là nói, chỉ có không ngừng báo thù, hắn mới có thể tìm đến lý do sống sót của chính mình.

“Cố nén bi thương” Lục Ly khom người, trong lòng có điểm đồng tình, cũng có chút khoái ý.

Loại khoái ý này khiến hắn nghĩ đến ánh mắt mê mang kia lại càng thêm cường liệt. Thế cục phía Tây hoang dã thế cục đã mất đi khống chế, lính gác lĩnh càng ngày càng không có ý nghĩa tồn tại, nhưng cũng không phải tất cả những binh lính bọn họ đều đáng chết.

“Tinh Linh, ngươi giúp ta một việc!” Gagiúp Crathorne ngẩng đầu, ánh mắt trở nên có chút hung ác.

“Chiến sĩ tôn kính, xin đừng dùng từ giúp khiến ta hổ thẹn” Lục Ly vô cùng bình tĩnh, làm một người trùng sinh, hắn càng biết nên giao tiếp cùng một NPC như thế nào.

Quả nhiên, con ngươi Gagiúp Crathorne vừa dấy lên lại ảm đạm xuống, hắn chậm rãi vỗ ngực làm một quân lễ, run giọng nói:

“Thực xin lỗi, thật sự rất xin lỗi, ta bị cừu hận che mắt, hết thảy đều nên kết thúc.”

“Ngài là một chiễn sĩ khiến cho người ta tôn kính” Lục Ly nói.

Nếu có thể lựa chọn, Lục Ly cũng hi vọng một loại kết cục khác.

Thế nhưng hắn không thể tưởng được biện pháp khác dẫn đến bi kịch cuối cùng này, phải biết, nhiệm vụ Gagiúp Crathorne giao rất được hoan nghênh, lính gác lĩnh dứt khoát thành vùng đất huyết tinh, trên ngàn binh lính bị người chơi ám sát.

“Đây là phần thưởng nhiệm vụ của ngươi, là đồ vật ta ở trong quân đội lấy được, tuy rằng có khả năng ngươi không dùng đến, nhưng không chừng có thể đưa cho bằng hữu của ngươi, ngươi nhất định có bằng hữu, giống như ta cùng Ivan như vậy…” Gagiúp Crathorne đưa một quyển sách qua cho hắn, hệ thống nhắc nhở Lục Ly hoàn thành nhiệm vụ.

Lục Ly không muốn ở trong này lâu, liền nói một câu cảm ơn liền muốn rời đi.

Ngoài ý muốn, Gagiúp Crathorne lại gọi hắn lại: “Tinh Linh, ta dự định đi tiền tuyến, có lẽ sẽ chết ở chỗ đó.”

“Ồ, đó là nơi chiến sĩ quy tụ,” Lục Ly không rõ hắn gọi mình lại, nhiệm vụ không phải đã kết thúc rồi sao?

“Ta cũng không sợ chết, nếu được thế ngược lại có thể giải thoát cho ta, có điều ta có chút chuyện không cam lòng” Gagiúp Crathorne khẩn cầu nhìn Lục Ly, “Xem mặt mũi của đại pháp sư Medivh, ngươi có thể giúp ta hoàn thành một tâm nguyện không?”

Medivh là nhân loại, thế nhưng hắn từng dẫn theo liên quân đánh bại Archimonde, bảo hộ (cây cổ thụ) Thế Giới chi Thụ Nordrassil của Ám Dạ Tinh Linh tộc, dù Tinh Linh cao ngạo thế nào cũng đều đối với hắn nổi lòng tôn kính.

Nhiệm vụ?

Lục Ly dừng một lát, xoay người lại nói: “Đương nhiên, ta rất muốn giúp ngài cống hiến sức lực.”

Nhiệm vụ cũng có nghĩa là có phần thưởng, đây là chân lý bất cứ một trò chơi cũng có không thể bàn cãi, căn bản Lục Ly không tìm thấy lý do cự tuyệt.

“Ta sinh ra tại một gia đình thợ rèn, tổ phụ ta từ Ironforge học mang trở về một thân tài nghệ tinh xảo, mặc dù những đại sự Ironforge kia đều cho rằng tổ phụ ta là một thợ rèn xuất sắc…” Gagiúp Crathorne giống như có tiềm chất lảm nhảm, luôn yêu thích vì chuyện xưa của hắn tăng thêm một ít râu ria không đáng kể.

“Thật đáng tiếc không thể lãnh hội phong thái lão nhân gia..” Lục Ly giả mù sa mưa thở dài. Người trước mắt cả nhà đều bị loạn binh giết chết, gia gia hắn đương nhiên cũng không có khả năng may mắn thoát khỏi, thật sự không biết vì cái gì muốn cùng mình mấy thứ này.

“Phụ thân ta cũng là một thợ rèn ưu tú, toàn bộ phía Tây hoang dã không người nào không biết đến thanh danh của hắn, ngay cả quý tộc Bạo Phong thành cũng thường xuyên phái người mời hắn tạo ra binh khí” Gagiúp Crathorne tưởng nhớ nói: “Nguyên bản bọn họ cũng hi vọng ta trở thành một thợ rèn, yên ổn sống qua ngày.”

Lục Ly hờ hững, thật sự không muốn tiếp chuyện.

“Ta không muốn làm thợ rèn, bởi vì ta thích chiến đấu” Ánh mắt Gagiúp Crathorne sáng rực lên một chút, rất nhanh một lần nữa phủ đầy đau thương, “Nhà Crathorne tài nghệ không thể thất truyền, Tinh Linh, ngươi nguyện ý giúp ta đem nó lưu truyền ra ngoài không?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN