Trọng Sinh Đô Thị Thiên Vương - Chương 72: Tàn sát
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
101


Trọng Sinh Đô Thị Thiên Vương


Chương 72: Tàn sát


Đến ngoại ô phía bắc thành phố có một cái kho bỏ hoang, nhìn đám người canh gác trên tay còn theo súng, nhìn màu sơn trên tường đã tróc ra, cái kho này cũng phải bỏ hoang đến vài năm. Dương Phàm quan sát xung quanh hắn để ý đến những chỗ có sơ hở để tiến vào, nhưng nhóm người này đều canh phòng rất tốt đến một sơ hở cũng không có, chỗ nào cũng có vài tên canh gác.

” Xem ra phải tìm một đường khác mới được” Dương Phàm nghĩ thầm. Nhưng chợt hắn nhìn thấy có một tên đang tiến lại gần chỗ hắn đang quan sát, nhìn tên vội vàng như vậy Dương Phàm nghĩ thầm.” Không lẽ bị lộ. Nhưng cái tên tiến lại chỗ hắn thì không như Dương Phàm đang nghĩ, tên này tiến lại một gốc cây gần đó rồi giải quyết vấn đề sinh lý.

Dương Phàm khống chế, một tay bóp lấy cổ tên này.” Ư… Ư…” Chỉ nghe được âm thanh phát ra từ cổ họng của hắn.” Tell how me many people are inside: Nói cho ta biết có bao nhiêu người ở trong. Nếu ngươi kêu nên sẽ rất thảm đó.

Dương Phàm từ từ buông lỏng cổ tên này ra, nhưng thấy tên này định kêu lên thì hắn nhanh tay chặn lại.” Ư… Ứ…”

– Nói ngươi rất thảm mà không chịu nghe.

” Lạc Lạc” Dương Phàm cầm những ngón tay của không ngừng xoay quanh rồi nắn bóp cứ như vậy không ngừng, những tiếng khớp xương vang lên nghe chỉ cảm thấy da đầu tê dại. Mặc dù cổ tay bị bẻ, nhưng cảm giác đau đớn làm nam nhân nhịn không được há mồm tru lên, cổ bị bóp, thanh âm tới trong cổ họng chỉ nghe thấy ” O O” giống như tiếng kêu của gà vậy. Chết đối với hắn mà nói cũng không đáng sợ lắm, thứ đáng sợ nhất chính là phải chịu tra tấn dã man kiểu này, kiên trì được một lúc gã rốt cục khuất phục liều mạng gật đầu tựa hồ sẽ khai hết những gì Dương phàm hỏi.

– Bên trong có tất cả 27 người, ở lầu 1 có 10 người, bên ngoài có 10 người, còn 7 tên kia thì đi theo đại ca vừa về.

Dương Phàm lại có hứng thú với 7 tên này, hắn khuôn mặt vui hẳn lên hỏi tiếp.

– Vậy chúng mày ở đây để làm cái gì?

Tên này lúc đầu thì gật đầu, xong lại mặt mày ủ rũ không nói lên lời. Dương Phàm bóp lấy cổ hắn thì nam nhân chợt gật đầu lia lịa.

– Thật ra đại ca đến đây là định buôn một số hàng lớn, bên trong kho có khoảng 72 khẩu AK47, 3 khẩu rocket launcher 20 khẩu MP5, 15 khẩu Beretta và Desert Eagle, còn có một khẩu súng máy M249.

Dương Phàm thầm khiếp hãi, M249 thứ này đâu phải loại bình thường, 200 viên/Phút, cho dù là một đại đội cảnh sát có đến đây thì chắc chắn sẽ bị hủy diệt mà thôi, còn chưa nói đến 3 khẩu Rocket Launcher. Những tên này định chiếm lấy cả thành phố này sao?” Không biết bọn chúng có mua bảo hiểm cho chuyện này không nữa.” Nếu không tiêu diệt những phần tử này thì ta không xứng với cái danh Long Vương.

TT: Long Vương là tên gọi của hắn khi còn ở trong long tổ, hắn là người mạnh nhất nên mọi người đều gọi hắn như vậy. Ý nghĩa của nó là con Rồng mạnh nhất.

– Vậy ngươi có để đến thuyền chờ người được rồi.

Gã nam nhân còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Dương Phàm bóp cổ, đầu hắn lệch sang một bên.

” 27 người “. Dương Phàm sách lấy khẩu Ak47 của tên này kiểm tra đạn dược xong xuôi hắn lấy thêm một băng đạn nữa với một khẩu Beretta rồi lấy đồ của gã mặc vào. Cũng may tên này còn đội mũ, cho dù bước vào trong bị phát hiện cũng tốt đỡ phải tốt sức nhiều.

Dương Phàm tiến vào trong, một tên đột nhiên nói.” Wey mày đi đâu đó.

Dương Phàm không nghĩ nhiều mà rút khẩu Beretta ra rồi bắn, tốc độ nhanh đến không tưởng. Bên trong nghe thấy tiếng súng cũng mặc kệ, dù sao cũng chỉ là mấy thằng ngứa tay bắn lung tung. Bên trong kho chứa,” Adam mày ra ngoài kiểm tra rồi nói cho mấy cái thằng thiếu não ngoài đó cẩn thận một chút.

Tên được gọi là Adam còn chưa đi được mấy bước chân thì lại nghe thấy tiếng AK47 khạc đạn cộng với nhiều tiếng súng bắn trả. Nhưng tên ở trong cảm thấy không ổn đầu lấy súng đi ra, ngay cả những điều mà mấy tên này nhìn thấy đều kinh ngạc.

– Mạnh giỏi ha Mã đại ca.

Dương Phàm bước ra từ một góc khuất, trên tay còn vác khẩu AK47 trên vai nhìn giống như một tên sát thủ đánh thuê vậy.

10 tên chỉ xử lý trong một thời gian ngắn, mà đối phương lại không hề hấn gì, hơn nữa giống như là tên này đang làm một công việc nhẹ nhàng vậy. Những tên bước ra đều nhìn Dương Phàm một cách quái lạ bọn họ không dám rút súng chĩa vào Dương Phàm mà đang cẩn thận quan sát hắn.

– Mày là ai, ai thuê mày tới làm việc này?

– Ta? chỉ là một người bình thường mà thôi chắc là Hắc Cốt đại ca không biết đến một người như ta đâu. Dương Phàm quăng khẩu AK47 sang một bên đứng đối mặt với mấy tên đánh thuê trước mặt này.

– Mày… Mày là ai? làm sao mày biết được cái tên này?

Mã Cát rất khẩn trương, đây là biệt hiệu của hắn ở tam giác vàng. Chỉ cần nghe đến cái tên này đều giống như tiếng sấm rền ngang tai, hơn nữa những người biết được hắn đều rất ít. Một nơi như thế này thì không thể nào có người biết đến hắn.

” Phanh… Phanh…” Tiếng súng thanh tuy vang lên thay cho câu trả lời của Dương Phàm. 7 tên đều bị hạ sát một cách nhanh chóng mà không kịp phản ứng. Mã Cát thì hoảng sợ đến cực điểm 7 tên thuộc hạ của hắn đều trải qua huấn luyện rất tốt nhưng lại chết một cách không có phản ứng.

Dương Phàm đưa hai khẩu súng lên miệng thổi luồng khói còn đang bay ra từ họng súng rồi nhìn tên Mã Cát.

– Chờ đã.. Chờ đã, đừng giết tao. Tao và mày có thể thương lượng.

Mã Cát cô đưa ra đề nghị với Dương Phàm, Đối với hắn lúc này giữ được cái mạng là tốt nhất, chỉ cần sống quay về thì hắn nhất định sẽ báo thù.

– Thương Lượng? vậy mày nói thử xem.

Dương Phàm muốn xem tên này còn trò gì nữa đây, dù sao hắn cũng không vội thôi thì cứ xem con chuột ở trong lồng muốn làm gì để thoát ra đây.

– Tao có thể cho mày tiền, vũ khí nếu mày muốn.

Tên này chỉ nghĩ được một điều rằng Dương Phàm có thể được người thuê đến để làm chuyện này. Nếu hắn là lính đánh thuê thì những thứ vũ khí này sẽ là thứ mà hắn cần.

– Vậy mày có thể cho tao bao nhiêu.

Dương Phàm ném cho hắn một trái ngọt lịm.

Nhìn thấy đối phương có vẻ động tâm.” 5 tỷ USD và số vũ khí này nếu mày thích thì cứ đem đi.

5 tỷ này là con số thật muốn làm cho người ta phát điên. Nhưng có được 5 tỷ này thì ngươi cũng phải biết nó có đáng hay không.

– Đúng là một con số tốt. Dương Phàm xoa cằm giống như đã động tâm.” Nhưng tao không cần những thứ này.

” Phanh..” Tiếng súng thanh túy vang lên.

Mã Cát còn chưa nói được câu nào thì trời đất ngả xầm.

Dương Phàm tiến lại kho hắn định lấy vài trái lừu đạn thì chợt cười thầm. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN